Longfic Shinran Cau Chuyen Tinh Yeu
Part 2
- Ế! Ran và Shinichi đâu? Sao không thấy bọn họ?_ Aoko bỗng nhiên la lên, đầu quay tứ phía tìm kiếm hình bóng của 2 người bạn.- Chắc bọn họ đánh lẻ đi chơi với nhau rồi, kệ 2 người đó đi._ Kaito nói- Um, vậy tụi mình đi tiếp đi.Cùng lúc đó ở chỗ của Ran.- Ơ... đây là đâu vậy?_ Ran từ từ mở mắt, vừa rên rỉ vừa lấy tay xoa xoa đầu mình.Trước mắt cô bây giờ là bốn bức tường cùng một màu đen u ám bao phủ. Cô chỉ nghe được tiếng kêu của mình vọng lại, cô đứng dậy một cách khó khăn mà tiến lại gần cánh cửa, tiếng cửa đập mạnh khiến cô hoảng sợ mà la lên:- Thả tôi ra! Thả tôi ra! Mấy người là ai dám bắt tôi? ( Lúc này Ran đang yếu và rất mệt, một phần vì cú đập đầu lúc bị bắt nên không thể dùng karate).Ran tuyệt vọng ngồi xuống đất, lúc này đây cô không biết nên làm gì cả, cô đã thấm mệt, nhưng rồi hy vọng lại lóe lên khi cánh cửa lại hé mở.Một bóng người vụt qua và cánh cửa nhanh chóng được đóng lại. Ran giật mình và càng ngạc nhiên hơn khi người cùng chung số phận đen đủi của mình lại là ...
_
Vì một số trục trặc của máy nên phần truyện mình viết đã bị mất và khi viết lại truyện chỉ viết được phân nữa vì bị giới hạn. Khi nào mình sửa máy xong mình sẽ viết lại một chap mới hoàn chỉnh hơn. Mọi người hãy đón đọc nhé.Ở chap này, mình đố mọi người ai là người cùng chung số phận với Ran? Nếu 5 bạn cmt trả lời sớm nhất, mình sẽ dành tặng chap sau và mỗi người sẽ có một chap tặng riêng cho mình. ❤Mọi người hãy tiếp tục ủng hộ và đừng bơ Thư như đợt ra chap lần trước nữa nhé! Love u 😘
- Ế! Ran và Shinichi đâu? Sao không thấy bọn họ?_ Aoko bỗng nhiên la lên, đầu quay tứ phía tìm kiếm hình bóng của 2 người bạn.- Chắc bọn họ đánh lẻ đi chơi với nhau rồi, kệ 2 người đó đi._ Kaito nói- Um, vậy tụi mình đi tiếp đi.Cùng lúc đó ở chỗ của Ran.- Ơ... đây là đâu vậy?_ Ran từ từ mở mắt, vừa rên rỉ vừa lấy tay xoa xoa đầu mình.Trước mắt cô bây giờ là bốn bức tường cùng một màu đen u ám bao phủ. Cô chỉ nghe được tiếng kêu của mình vọng lại, cô đứng dậy một cách khó khăn mà tiến lại gần cánh cửa, tiếng cửa đập mạnh khiến cô hoảng sợ mà la lên:- Thả tôi ra! Thả tôi ra! Mấy người là ai dám bắt tôi? ( Lúc này Ran đang yếu và rất mệt, một phần vì cú đập đầu lúc bị bắt nên không thể dùng karate).Ran tuyệt vọng ngồi xuống đất, lúc này đây cô không biết nên làm gì cả, cô đã thấm mệt, nhưng rồi hy vọng lại lóe lên khi cánh cửa lại hé mở.Một bóng người vụt qua và cánh cửa nhanh chóng được đóng lại. Ran giật mình và càng ngạc nhiên hơn khi người cùng chung số phận đen đủi của mình lại là ...
_
Vì một số trục trặc của máy nên phần truyện mình viết đã bị mất và khi viết lại truyện chỉ viết được phân nữa vì bị giới hạn. Khi nào mình sửa máy xong mình sẽ viết lại một chap mới hoàn chỉnh hơn. Mọi người hãy đón đọc nhé.Ở chap này, mình đố mọi người ai là người cùng chung số phận với Ran? Nếu 5 bạn cmt trả lời sớm nhất, mình sẽ dành tặng chap sau và mỗi người sẽ có một chap tặng riêng cho mình. ❤Mọi người hãy tiếp tục ủng hộ và đừng bơ Thư như đợt ra chap lần trước nữa nhé! Love u 😘
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com