TruyenHHH.com

Longfic Hunhan Chanbeak Nhat Ky Thien Tu

Thế Huân sau khi ra khỏi lớp thì liền tới nơi gần đó quan sát. bình thường Thế Huân đều về cùng Lộc Hàm vì ngay lần đầu nhìn thấy cậu vào ba năm trước thì hắn đã nhận ra Lộc Hàm chính là 'hoàng tử 'bỏ trốn của thiên giới ,cũng biết việc Lộc Hàm phong ấn sức mạnh để tránh sự truy đuổi của thiên giới nên cơ thể rất yếu dễ dàng bị ma ,quỷ nhập vào .

Chính vì việc đó nên Thế Huân luôn theo sau Lộc Hàm 'âm thầm' bảo vệ cậu, nhưng hôm nay vì Âm Giới có việc nên hắn phải để cậu về một mình,nhưng do lo lắng cho cậu nên đã nán lại một lúc không ngờ việc này lại giúp hắn biết được việc thú vị này ,Thanh Long và Huyền Vũ của tứ phương thần cũng đã đến đây, mọi chuyện có vẻ thú vị hơn rồi.

---------------------------------------------------------------

Sau khi rời lớp học Lộc Hàm, Bạch Hiền cùng nhau trò chuyện vui vẻ trên đường về. Bạch Hiền sau khi nói hết tất cả những chuyện trên đời thì mới nhớ đến việc quan trọng lúc sáng định nói với Lộc Hàm . "Lộc Hàm ! thiên giới có lệnh, muốn tứ phương thần bọn tớ tìm cậu để đưa về thiên giới ,cậu nghĩ sau? Lộc Hàm ?" Bạch Hiền dùng ánh mắt tinh nghịch mang theo ý cười hướng phía Lộc Hàm đang ngẩn người nghe chuyện mình vừa báo ."Bạch Hiền cậu vừa nói gì? tứ phương thần... tứ phương thần không phải là cậu sau ?cậu không phải thật sự muốn thực hiện mệnh lệnh đó chứ?." Lộc Hàm mắt mở to thoáng hơi nước ,giọng mũi kích động nhìn Bạch Hiền ,khuôn mặt đáng yêu làm Bạch Hiền không muốn trêu cậu nữa . " Lộc Hàm ,mình là tứ phương thân nhưng mình cũng là bạn thân của cậu . mình sẽ không vì mệnh lệnh mà phản bội cậu." Bạch Hiền  sau khi nghe được sự lo lắng của Lộc Hàm thì gương mặt tinh nghịch thoáng chốc nghiêm túc, khẳng định tình bạn của hai người . Lộc Hàm sau khi nghe Bạch Hiền khẳng định, mắt ngấn nước bổ nhào vào lòng Bạch Hiền. hai người như vậy một lúc mới đi tiếp , khi về đến nhà cậu thì trời đã chập tối ,nhưng lạ là nhà cậu sáng đèn cửa lại không khóa . cậu và Bạch Hiền nhìn nhau rồi cùng nhau làm tư thế sẵn sàng xông vào nhà .

"Rầm"

 cửa bị đá bay (tác phẩm của Biện ca) cậu và Bạch Hiền hai người sau khi đá bay cửa vào nhà thì mặt cứ đơ ra .

"Khánh Thù"

"hai người không thể nhẹ nhàng hơn sau " Khánh Thù sau khi bị một phen giật mình ,trên mặt hiện rõ ba đường hắc tuyến .nếu không phải có việc muốn hỏi Lộc Hàm thì cậu đã ở nhà thảnh thơi xem CD rồi .

Lộc Hàm sau khi nhìn rõ người trong nhà là Khánh Thù thì sau 5s mặt ngu đã quay ra khóc ròng ôm cánh cửa vừa mới hi sinh quanh liệt dưới chân cậu và Bạch Hiền , tiếp theo cậu nhớ ra vấn đề liền ngừng khóc quay sang Khánh Thù .

"Thù cậu có việc gì sau?"

Khánh Thù không trả lời trực tiếp đưa điện thoại ra trước mặt cậu, lập tức điện thoại phát sáng hiện ra bức họa chân dung( là bức tranh giống lúc Xán Liệt và Mân Thạc nhận lệnh ak ) một mỹ thiếu niên đẹp nghiên thùng đổ nước...ý lộn khuynh quốc khuynh thành ,trong tranh thiếu niên thân vận bạch bào, mái tóc màu tím búi cao, khuôn mặt trắng hồng xinh xắn, đôi mắt to tròn long lanh hơi nước ,mũi nhỏ xinh ,đôi môi anh đào đỏ nhuận nổi bật trên làng da trắng làm nam nữ nhìn thấy liền không khỏi si mê ,như hít phải một luồng khí nóng lan tỏa khắp người (mất máu ấy) .

"woa! mỹ thiếu niên ! ai thế???"

Lộc Hàm hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm chân dung trong khi anh em nhà Bạch Hiền xém sặc nước bọt mà chết . cậu ấy có phải hoàng tử của thiên giới không vậy-_- .

"Lộc Hàm. đây là chân dung của cậu đấy !"

Bạch Hiền cùng Khánh Thù hai người nhìn Lộc Hàm chỉ có thể thở dài giải thích cho cậu .

"Đây là vật thiên giới đưa xuống cùng lệnh để tìm cậu , nhưng nhìn thế nào cũng thấy cậu và người trong tranh không giống lắm ." đây là điều mà Khánh Thù muốn hỏi

nghe tới đoạn này Lộc Hàm liền nhớ ra nguồn góc của bức tranh ,nó không phải bức chân dung vẽ cậu dùng để gửi đến âm giới sao, hình như vào ba năm trước

-----------------phân cách ngược dòng thời gian -------------------

ba năm trước. Phượng Hoàng cung.

lúc này Lộc Hàm đang cực kỳ khó chịu ,vì sau?, vì giấc ngủ của cậu bị một đám người phá hoại ,dẫn đầu là Hồng hoàng hậu .cậu phải sang Phượng Hoàng cung để họ hóa trang, (chấm nước mắt ,bùn ngủ TT) trong khi đó thì ...

"Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị xong "

" thêm phấn đi "

"nương nương ! thế này đã được ch...."

"thêm phấn "

"hoàng hậu !thế này ..."

"thêm!"

"thế này..."

"thêm...!"

"thế này.. "

" Vẽ đi"

sau một màn 'thêm phấn ' các cung nữ bắt đầu 'mếch cúp' cho cậu và 5h sau bức tranh đã ra đời.

     ----------kết thúc hồi tưởng------------

"HAHA......thật không ngờ công nghệ hóa trang của thiên giới lại lợi hại như vậy .... "

Bạch Hiền sau khi nghe Lộc Hàm kể thì cười không nhặt được mồm ,cậu thật không ngờ Hồng hoàng hậu lại cao tay như vậy ,chả trách Diêm Đế chịu lấy Lộc Hàm.Lộc Hàm mặt đen hơn đít nồi lườm Bạch Hiền tự dặn lòng phải kiềm chế , kiềm chê.

(au: chia bùn cùng Hàm ca , mụi không có nói ca vậy đâu là Biện ca nói ak...

Biện ca : nhóc !ngươi là người soạn lời thoại cho ta đó nga....

au : ủa !bộ có hả?

Biện ca: có sao hk ....' cầm bản thảo ném '

au: Hàm ca mụi không cố ý đâu ' xách dép dọt'......

     ......tên bay...... đạn bắn )

"nek ! bức chân dung đó giúp cậu và tớ đỡ phiên đấy còn cười nữa"

Lộc Hàm mặt đầy hắc tuyến ,thật là tức chết cậu mà Bạch Hiền chết tiệc dám trêu cậu .Bạch Hiền sau màn cười xuýt ngất thì giật mình lấy lại tinh thần, dặn dò Lộc Hàm không được chủ quan .

" Lộc Hàm!cậu không được chủ quan , tứ phương thần rất lợi hại ,đặc biệt là Huyền Vũ ,mặc dù chưa từng gặp mặt nhưng theo tin đồn thì cậu ta là người có năng lực giỏi nhất trong tứ phương thần ".

Bạch Hiền mặc dù không mấy vui vẻ khi khen người khác nhưng cậu là người sống dựa vào nhiều chuyện nên nếu không tin chẳng phải quá mâu thuẫn sau (au :Biện ca tự nhận mình nhiều chuyện luôn kìa=_=

Biện ca:...' cầm dao'..... kệ ta )

đang lúc Bạch Hiền còn đang thao thao bất tuyệt thì Lộc Hàm dùng ánh mắt long lanh hướng phía Khánh Thù đang ngồi bộ dáng nài nỉ. Cậu sắp nội thương với Bạch Hiền rồi nếu còn tiếp tục nghe cậu ấy nói thì chắc sẽ chết mất ,chỉ còn cách duy nhất là cầu cứu Khánh Thù thôi . ( Biện ca nội công thăm nhơz!)

Khánh Thù  thấy ánh mắt Lộc Hàm cầu cứu cũng không nỡ để cậu như vậy liền bước đến cạnh Bạch Hiền

" ca chung ta đi mua sắm được không?  "Bạch Hiền nghe hai từ ' mua sắm' lặp tức im bặt, hai mắt lóe sáng, không đợi  Khánh Thù nói tiếp lập tức kéo Khánh Thù ....vèo.... ra khỏi nhà nhưng chưa đến 5s thì quay lại bắn một tràn " Lộc Hàm cậu ra ngoài nhất đị phải đi chung với Thế Huân vì trên người cậu ta luôn tỏa ra linh khí ,yêu ma không thể tới gần .cậu ở bên câu ta sẽ rất an toàn trong những lúc tới không có mặt biết chưa ." Bạch Hiền sau khi nói xong một tràn lập tức biến mất sau làn khói ( bụi) không để cậu kịp trả lời.nhưng lời nói vừa nghe xong bên nay đã đi qua bên kia và biến mất , thứ xuất hiện trong đầu cậu lúc này là 'dạo phố ' mà hình như thiếu gì thì phải?????? oh! đúng rồi Bối Giã ,Bối Giã đâu ,từ lúc cậu rời trường đã không thấy Bối Giã .con Bu quên cậu ấy rồi (au: hông có quên nha>_< )

"phóc.."

"Lộc Hàm ngài không sao chứ ...oa ...làm tôi lo quá...."

hừ! không nhắc thì thôi nhắc rồi là thấy bực mình "tên Bối Giã chết tiệt ngươi là đồ phản bội dám bỏ chủ nhân của mình để chạy thật quá đáng !!!!"

" điện hạ sao người có thể nghi ngờ lòng trug thành 99,9%, của tôi chứ ,tôi bỏ chạy để tìm ngài bạch hổ tới giúp thôi !"Bối Giã vừa nói vừa múa chân ,múa tay ( tay chân ngắn ngủn mà cũng múa) với Lộc Hàm để chứng minh lòng trung thành thiếu 0,1 % của mình .sau khi nghe Bối Giã giải thích xong mọi chuyên Lộc Hàm liền nhớ đến ý định ban đầu của mình ,lập tức kéo Bối Giã đi

.

.

.

.

' dạo phố '



( mn đoc thấy chỗ nào hk được thì góp ý để mình sửa nha )



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com