TruyenHHH.com

Longfic Gtae Bac Si Kim Va Benh Nhan Kwon

Hôm nay là ngày anh xuất viện tụi đàn em của anh cũng có mặt nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của anh làm tụi nó một lời cũng không dám nói chỉ yên lặng sắp xếp đồ đạc cho anh .
- hyung à một lát bác sĩ sẽ đến kiểm tra cho anh một lần nữa rồi sau đó anh sẽ xuất viện " Taeyang là người duy nhất dám nói chuyện với anh "
- anh biết rồi.

Từ ngày hôm qua tới giờ cô cứ mãi suy nghĩ lí do anh giận cô. Nói làm việc vậy chứ cũng không làm vì toàn suy nghĩ đến anh , cô nhớ mình đâu có nói gì quá đáng đâu .
- bác sĩ kim ..
- oh y tá Yoo tìm tôi có việc gì thế
- bác sĩ Lee nhờ tôi nhắn với cô là sang phòng 188 kiểm tra sức khỏe cho bệnh nhân dùm anh ấy vì anh ấy phải phẫu thuật.
- phòng 188 ... được rồi tôi sẽ sang đó ngay. " cô nói với y tá Lee"
- phòng 188 không phải là phòng bệnh của anh ta sao . Thôi kệ mình cứ qua đó xem thử sẵn hỏi luôn vì sao anh ta lại giận mình.
Nói xong là liền đi qua phòng anh ngay .

Cô bước vào thì thấy bọn đàn em của anh đứng im một chỗ không dám nhúc nhích , thở cũng không dám thở. Không khí nhìn rất ngột ngạt.
- tôi đến để kiểm tra cho bệnh nhân . " cô nói để xóa tan sự im lặng trong phòng"
- mấy đứa ra ngoài đi để bác sĩ kiểm tra cho anh ấy " Taeyang nói với bọn đàn em nhìn mặt anh giận vậy chắc là hai người họ có chuyện rồi thôi thì để cho họ tự giải quyết vậy . "

Mọi người đều nghe lời nhanh chóng đi ra ngoài trong phòng lúc này chỉ còn hai người .
- vén áo lên đi tôi kiểm tra cho anh .
- .....
- này tôi nói anh có nghe không hả .
- .......
Anh không nói chỉ vén áo lên rồi để đó . Thấy vậy cô cũng im lặng bước đến kiểm tra cho anh . Vết thương xem như đã lành lại .
- vết thương đã lành rồi đó . Nhưng nhớ phải rửa vết thương mỗi ngày chờ đến khi nào chúng lành hẵn . Đây là thuốc hãy uống nó đúng giờ còn đây là kem bôi nhớ tha thường xuyên cho vết thương không để lại sẹo.
- .............. " anh vẫn tiếp tục im lặng "
- này tôi nói anh có nghe không vậy hả " cô thật sự rất tức giận "
- tôi biết rồi ...
- tôi thật sự không biết tôi đã làm gì để cho anh giận nữa .
- không có gì .
- không có gì tại sao , không chịu nói chuyện với tôi , không phải chúng ta là bạn hay sao.
- tôi không thích nữa cô về đi , tôi còn phải xuất viện.
- tôi sẽ không đi nếu như anh không nói anh giận tôi chuyện gì.
- tôi không giận cô .
- vậy tại sao không nói chuyện với tôi.
- tôi không thích.
- nếu như tôi có lỡ nói gì khiến anh giận thì cho tôi xin lỗi " cô đành phải nhường anh nhưng cô cũng không biết vì sao mình phải làm vậy nữa "
- không cần , tôi đâu là gì của cô mà cần cô xin lỗi . Cô về đi.
- khi nào anh tha lỗi cho tôi thì tôi mới về .
- mệt quá , cô về đi.
- tha lỗi cho tôi đi mà " cô dùng Aegyo với anh "
Nhìn cô như vậy khiến anh cũng không thể nào giận được nữa mà còn mỉm cười rất tươi
- được rồi không giận cô nữa .
- thật không .
- thật.
- mà anh giận tôi chuyện gì thế tôi thật sự không biết đó.
- không có gì đâu.
- được rồi anh không muốn nói thì thôi vậy .
- giờ tôi phải xuất viện rồi . Cô đi cùng với tôi ra cổng bệnh viện đi. Xem như là tiễn tôi.
- được rồi .
- đi thôi .
- mà đúng rồi anh nhớ phải uống thuốc đúng giờ và phải rửa vết thương thường xuyên đó.
- hay mỗi ngày tôi đều đến đây để cho cô rửa vết thương nhé .
- cũng được . Nhưng với một điều kiện .
- điều kiện gì nào .
- mỗi lần đến thì phải mua thức ăn mang theo .
- ok
- đi thôi .
Cả hai người họ cùng đi ra ngoài miệng anh còn có chút ý cười . Làm tụi nhỏ khó hiểu lúc nãy mặt cứ ngầm ngầm còn bây giờ thì cười tươi như hoa .
- đúng là khó hiểu " cả đám đồng thanh cũng may là anh không nghe thấy "
- cô còn

Cả hai cùng nhau đi ra ngoài cổng ai nấy đều nhìn cả hai người họ nhất là các y tá vì họ vừa nghe mấy cụ già nói hai người họ đang hẹn hò lúc đầu thì không tin còn bây giờ thì tin rồi.

Đi ra tơi cổng anh quay lại nói chuyện với cô một chút trong khi chờ tụi nhỏ lấy xe.
- ngày mai tôi sẽ đến nói đi cô thích ăn món gì để tôi mua .
- mai anh mua thịt nướng với lòng heo đi .
- nếu ăn hai món đó phải có rượu soju à nha vậy mới ngon.
- amh điên à ở bệnh viện sao uống rượu được .
- vậy thì ra ngoài ăn với tôi đi .
- không được ngày mai tôi phải trực bệnh viện rồi .
- cô mới trực ngày hôm qua mà.
- con trai của bác sĩ Park bị bệnh nên tôi trực thay .
- vậy được rồi mai tôi sẽ mua nước trái cây đến.
- ừ vậy nha thôi tôi vào trước đây vì sắp đến giờ khám bệnh ulrồi .
- được rồi cô vào đi .
Vừa lúc Taeyang lấy xe tới anh cũng lên xe về luôn. Còn cô vừa bước vào bệnh viện đã bị các y tá với mấy bác sĩ kéo lại.
- Bác sĩ Kim hai người yêu nhau khi nào vậy ." Y tá Bae liền hỏi "
- tôi có yêu ai đâu mà khi nào " cô thật không biết họ đang nói gì nữa."
- ầy cô đừng có giấu nữa mà bác sĩ Kim cả bệnh viện này đều biết cô quen anh Kwon mà.
- ai nói với mấy người là tôi với anh ta hẹn hò .
- mấy cụ nói kìa . Họ nói cô rất ngại mặt còn đỏ cả lên. Nói thật lúc đầu tôi không có tin đâu nha vì tôi nghĩ anh ta không phải là gu cô thích .
- tôi nói thật đấy hai chúng tôi chỉ là bạn thôi . Mấy cụ chỉ hiểu lầm thôi.
- vậy hai người không có yêu nhau sao
- làm gì có cơ chứ . Chúng tôi chỉ là bạn mà thôi.
- nhưng mà nhìn hai người cũng đẹp đôi đấy chứ sao cô không thử thử đi.
- không có chuyện đó đâu . Mọi người mau làm việc đi tôi về phòng đây.
Đứng một lúc nữa cô sẽ nổi khùng với đám người nhìu chuyện này mất.

Ngồi trên xe anh cứ nghĩ đến cô mà mỉm cười mãi. Taeyang đưa anh đến bang vì boss nói có việc quan trọng cần anh làm. Mỗi khi đến đây khuôn mặt của anh ngay lặp tức lạnh giá .
- cốc cốc cốc ..
- vào đi
- boss gọi em có chuyện gì không ạ.
- cậu thấy trong người thế nào rồi
- cảm ơn boss em khỏe rồi.
- tôi có việc quan trọng cần cậu làm .
- việc gì vậy ạ .
- có một đối tác ở Busan muốn mua hàng của chúng ta nhưng tôi nghi ngờ bọn họ là cảnh sát nên cậu hãy đến đó xem thử tình hình nếu không phải hãy giao hàng cho họ và lấy tiền về đây.
- vâng em biết rồi . Em sẽ đi ngay.
- cẩn thận một chút nhé . Ta xem cậu như con trai ta nên thật sự rất lo lắng đấy
- vâng em biết rồi cảm ơn anh .
Anh lặp tức đi ngay nhiệm vụ lần này anh không báo với cấp trên vì tránh sự nguy nghờ của đại boss .
Anh đến Busan thì trời đã gần sáng ngay lặp tức đi gặp bọn họ
- cậu là .
- tôi là người đại boss nhờ đem hàng đến cho các người.
- cậu đi một mình thôi sao.
- nếu đi một mình thì sao , mà đi nhiều người thì sao .
- nếu đi nhiều người thì chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ còn đi một mình thì tụi tao sẽ cướp hàng.
- chỉ có 5 người tụi mày mà muốn cươp hàng từ tay tao sao ,tụi mày khinh thường tao quá rồi đó.
- chàng trai à cậu tự cao quá rồi đó . Một mình cậu có thể đánh lại chúng tôi hay sao.
- nếu không tin thì cứ thử tôi không ngại . À phải ha chúng ta sẽ chơi một trò chơi thú vị có được không nếu tụi mày thắng tao sẽ sẵn sàng đưa thùng hàng này cho bọn mày.
- trò chơi gì nói mau .
- nếu bọn mày lấy được thùng hàng trên tay tao thì tui mày sẽ có được nó sao hả muốn chơi không.
- được thôi .
Cả năm người đều xong lên đánh một mình anh . Nhưng anh cũng chẳng vừa một tay cầm thùng hàng một tay đánh bọn chúng rất tốt . Chỉ sau 15 phút tụi nó đều nằm dưới chân anh .
- đúng là một đám vô dụng . Muốn có hàng thì nói để anh mày thấy thương cho tụi em một tép mà hút cho đỡ ghiền. " anh nói và vỗ vỗ lên mặt thằng cầm đầu "
Nhân lúc anh không để ý một thằng phía sau đang lao đến trên tay còn cầm con dao thái ý định muốn đâm anh , với phản xạ tự nhiên anh quay lại và nắm chặt lấy con dao của chúng máu trên tay anh không ngừng chảy ra nhưng anh chẳng còn biết đau nữa rồi vì anh đang rất tức giận.
- đừng chơi trò đâm sau lưng người khác không hợp với chú em đâu .
Anh nói liền phi một cước làm tên đó văng ra xa .
Anh phủi quần áo và nói.
- những nơi khác tụi mày có muốn cướp thì cứ cướp nhưng muốn cướp hàng của tao thì chờ kiếp sau đi.
Anh nói sao đó liền bỏ đi. Ngồi vào xe rồi mới để ý tay đang chảy máu anh vội vàng lấy khăn quấn lại ngăn cho máu chảy ra rồi ngay lặp tức lái xe về Seoul từ đây về seoul cũng phải mất 12 tiếng .

Anh về đến bang đã là 6h tối đưa thùng hàng cho đàn em còn mình thì vào gặp boss để báo cáo tình hình.
- boss em về rồi .
- sao , thế nào.
- tụi nó chỉ là dân thèm thuốc sinh ra cướp bậy thôi chẳng phải đối tác gì cả , em đã cho chúng một trận rồi.
- đúng là lũ khốn nạn . Thôi được rồi cậu về nghỉ ngơi đi .
- cảm ơn anh.

Rời khỏi phòng của boss anh liền trở về nhà thay đồ rồi sao đó đi mua chút đồ ăn cũng không để ý đến vết thương trên tay mà phóng thẳng tới bệnh viện . Biết phòng của cô ở đâu rồi nên anh đi thẳng vào luôn không cần phải hỏi mấy cô y tá nữa . Anh vào thì thấy cô đang khám bệnh nên đứng ở ngoài đợi
- xong rồi . Cháu chỉ bị sốt nhẹ thôi .
- vâng cảm ơn bác sĩ .
- đây là toa thuốc chị nhớ cho bé uống đúng giờ nhé .
Khi bệnh nhân ra ngoài anh mới xách đồ ăn đi vào phòng cô vẫn chăm chú đọc tài liệu nên không biết anh đã vào từ lúc nào .
- chắc bác sĩ Kim đang đói bụng lắm nhỉ .
- oh my god , anh làm tôi hết hồn à , anh vào khi nào thế
- tôi vào từ nãy giờ rồi tại cô đang chăm chú đọc cái gì đó nên mới không biết thôi.
- tôi đang xem một chút tài liệu đó mà .
- đã đói bụng chưa .
- đói từ nãy giờ rồi .
- vậy mau ăn thôi.
- để tôi rửa vết thương cho anh đã .
- vậy cũng được .
Anh lấy tay vén áo của mình lên làm lộ ra vết thương ở tay .
- tay anh bị sao thế .
- không có gì chỉ bị thương một chút thôi .
- máu chảy như vậy mà một chút. Ngồi xuống đi để tôi rửa vết thương này cho anh luôn . Anh nghe lời cô liền ngồi xuống .
- máu chảy nhiều như vậy mà bảo không sao.
- chỉ là vết thương nhẹ thôi mà .
- anh mà để lâu nó sẽ nhiễm trùng cho coi .
- tôi thấy nó cũng nhẹ mà đâu nặng lắm đâu.
- tôi là bác sĩ đó nha . Lời bác sĩ nói sao không chịu nghe vậy hả.
" cô vừa băng bó vết thương trên tay anh vừa nói "
- được rồi giờ sẽ nghe lời có được chưa . Cô mau ăn đi ...
- đây là thuốc uống .
- tôi vẫn còn thuốc ở nhà mà .
- không sao cách 3 tiếng rồi uống là được anh mà không uống là tay anh sẽ bị mất luôn đấy có biết chưa.
- biết rồi nói mãi i chang bà cô già. " anh lẩm bẩm "
- nói gì thế hả .
- không có gì hi hi cô mau ăn đi .


Từ đây tới tối sẽ có một cháp nữa vì ngay mai ở chỗ mình mất điện nên mình không thể úp cháp mới cho mấy chế được .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com