Longfic Bearstown L Yulsic L Full Bonus
Chap 27.- Đừng đi.- Tỉnh rồi à? - Yuri nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường, vuốt lại mái tóc nâu. - Vậy thì đi tắm nhé.- Ừm.Yuri lại nâng Jessica lên, bế cô ấy vào phòng tắm, cởi quần áo, rồi đưa cô ấy vào bồn tắm hi hút hương thơm của khói nước. Cô ngồi ngoài tắm cho cô ấy, lướt thật nhẹ bông tắm qua cơ thể nhiều vết thương đó.- Đau không? - Yuri e dè hỏi.- Đương nhiên là đau rồi. - Jessica bĩu môi.- Bọn khốn nạn. - nhìn vào những vết bầm trên cơ thể nữ thần đó, Yuri rủa xả, chửi bọn thuộc hạ đã làm Jessica ra nông nỗi này.- Không sao đâu. Em quan tâm đến cảm giác bây giờ hơn. - Jessica mỉm cười.- Yul thấy bất lực lắm. Xin lỗi rất nhiều. - khuôn mặt xịu xuống toát lên đầy tâm trạng.- Yul mà xin lỗi nữa là em giận đấy. Tiếc nhỉ, sinh nhật Yul mà em chẳng làm được gì cả. - giờ đến lượt Jessica trùng xuống.- Em xuất hiện là làm được cho Yul nhiều điều rồi. - Yuri rướn lên hôn lên môi Jessica.- Em cũng đã mua bánh sinh nhật cho Yul đấy. Tính mang về ăn nhưng lại bị bắt cóc, chúng nó nhìn thấy rồi thẳng tay vứt đi không thương tiếc.- Bảo làm sao Yul thấy xe em ở trước căn nhà đó. ......... Đói không?.- Có. Từ sáng đến giờ em đã ăn gì đâu. Lại còn bị đánh nữa. - Jessica phàn nàn.Yuri ngắm nhìn Jessica, thân thể khó mà tìm được chỗ nào lành lặn, vì cô mà cô ấy đã phải chịu khổ rất nhiều, cô cảm thấy có lỗi nhiều hơn. Sau này Yuri quyết định sẽ đền bù xứng đáng cho Jessica. Cô sẽ không bao giờ tha cho kẻ đã động đến cô ấy. Trước đây cô đã quá hiền lành, thậm chí còn nương tay bao che cho hắn. Giờ sẽ không bao giờ có chuyện đấy. Vì cô đã tìm ra mục đích sống của mình.- Đã nói là em không sao mà. Nhìn Yul ủ rũ thế em cũng muốn buồn theo đấy. Nhưng giờ em đang rất vui nên đừng làm thế. - Jessica mỉm cười.- Được rồi. - Yuri gượng cười. - Tắm nhanh rồi ăn thôi.Xong xuôi, Yuri lau người cho Jessica, rồi bế cô ấy đặt xuống giường, lấy hộp y tế bôi thuốc, băng bó từng vết thương cho cô ấy. Dịu dàng nâng niu mọi chuyển động, chăm sóc cho cơ thể đã thuộc về cô một cách đầy tình thương.Điện thoại reo lên, là Sung Min gọi, thông báo việc sẽ không về nhà hôm nay. Yuri nghĩ thầm, vậy cũng tốt, sẽ đỡ khó xử hơn. Vì anh ấy không biết mối quan hệ của cô và Jessica.- Đây là nhà của Sung Min sao?. Sao Yul ở cùng với anh ấy?. - Jessica nằm đó dò xét.- Vì đây là nơi an toàn nên Yul đến. Em biết đấy, bây giờ cảnh sát đang bao vây ở mọi nơi còn gì.- Trai gái sống chung một nhà làm sao mà được?. - Jessica giở giọng lo lắng. Mùi ghen bắt đầu bốc khói. Cũng may cô ấy đang bị thương nặng nên không làm gì được Yuri, không thì cảnh ở suối nước nóng lại tái hiện mất.- Không sao đâu. Ở chung nhà, ăn chung phòng, còn lại tất cả đều riêng tư.Hoàn thành việc bôi thuốc băng bó, Yuri khoác cái áo sơ mi dài cho Jessica rồi lại bế cô ấy xuống phòng bếp. Nấu vài món đơn giản rồi cùng nhau vui vẻ thưởng thức. Không gian yên bình diễn ra.Từng giây từng phút đều được tôn trọng. Vì họ biết rằng khoảng thời gian này sẽ tồn tại không được lâu. Đôi khi chỉ cần làm vài việc nhỏ nhoi nhưng nó đều có ý nghĩa sâu sắc khi có sự hiện diện của cái gọi là đồng cảm xúc.----------------------------Tiếng chuông điện thoại reo, Sung Min nhấc máy." Tôi đã gửi mã số cho cậu rồi đấy. Hãy giải đi. " - Ah In kiêu ngạo giở giọng như ra lệnh.- Được rồi - Sung Min ngán ngẩm trả lời." Mất bao nhiêu thời gian? "- Hơn tuần." Gì cơ? Tôi cho cậu 5 ngày. Khẩn trương lên.........." ..........." Tít " - người đầu dây bên kia lạnh lùng cúp máy.-------------------------------------Yuri đang nằm ôm Jessica ở trên giường. Giữ cơ thể đó như giữ vàng, mọi nhúc nhích thật nhẹ nhàng cẩn thận sợ sẽ làm đau cô ấy lần nữa.- Sica - Yuri dịu dàng gọi.- Hửm. - Jessica đang nhắm mắt. Bắt đầu thấy buồn ngủ và muốn ngủ. Nên tiếng trả lời bị thiếu hơi.- Em đổi số rồi à?.- Không.- Thế sao chẳng gọi được.- Em tắt máy. Giờ bật lên rồi.- Đừng bao giờ tắt máy nữa nhé.- Ừm. Mà điện thoại của em vẫn ở trong xe.- Được rồi. Ngày mai em định với bộ dạng này đi làm sao?.- Đành phải vậy thôi. Mất tích lâu quá sẽ bị nghi ngờ.- Em ... sẽ không bắt Yul chứ? - Yuri e dè hỏi.- Tùy hứng.- Giờ còn đùa được à?.- Em không biết. Em đang buồn ngủ và chẳng nghĩ được gì cả. Yul im lặng để em ngủ được không? - Jessica phàn nàn.- Đừng ngủ. Yul muốn nói chuyện với em. - Yuri kì kèo.- Chuyện gì nào?.- Những chiếc vali trắng cảnh sát thâu tóm được. Trong đó có khắc một mã số. Em biết đó là gì không?. - Yuri bắt đầu vào chủ đề.- .... - tỉnh hơn. Jessica ngước lên nhìn Yuri tò mò. Cái mã số đó có gì đặc biệt mà ai cũng hỏi, cũng tìm. Khuôn mặt toát lên vẻ thất vọng. Chẳng lẽ cô ấy vẫn còn muốn dính dáng đến Yoo Ah In? - Sao đến cả Yul cũng muốn biết mã số đó vậy?.- Tại sao em lại nói thế?. - Yuri có phần ngạc nhiên, nhìn Jessica.- Chúng nó bắt cóc em vì muốn biết mã số đó. Em tính giấu vì nghĩ nếu tiết lộ sẽ nguy hiểm. Nhưng rồi đau quá cuối cùng cũng phải nói.- Vậy là anh ta biết mã số đó rồi - Yuri lẩm bẩm.- Thế còn Yul?. - Jessica nheo mắt nhìn Yuri.- Dãy số đó cho biết địa điểm nơi giấu số hàng ma túy còn lại của Yoo Ah In, nếu tìm được chúng thì sẽ tóm được anh ta.- Bây giờ anh ta ở đâu rồi?.- Chắc đi Hồng Kông rồi. Chỗ hàng đó ở Hồng Kông mà.- Vậy sao?.- Thế mã số đó là gì? - Yuri quay lại câu hỏi cũ.- 22-16-13-200N. - tiếng nói nhỏ dần. Jessica mệt mỏi và buồn ngủ, liền đi vào giấc mộng luôn.Ghi nhớ nhanh vào bộ não, Yuri nhìn vào cô gái đã say giấc, vẻ mặt không gì buồn hơn. Xót thương ôm chặt Jessica, đặt nụ hôn da diết vào vầng trán thanh tao.- Ngủ ngon.---------------------------------------" Chuyến bay từ Seoul đến Hồng Kông đã cất cánh ".---------------------------------------Sáng hôm sau, chiếc điện thoại với chế độ im lặng nằm gỏn gọn trong túi xách, Jessica về nhà lặng lẽ thay một bộ đồ mới rồi đến sở cảnh sát. Mọi người trong đội đã rất hoảng hốt khi nhìn thấy bộ dạng khập khễnh và khuôn mặt bầm dập của cô, vồ vập hỏi nguyên do. Và cô không thể giấu được, đành phải kể hết. Mà thực tâm trong lòng cô cũng chẳng muốn giấu, lí trí mềm yếu hơn, bị đè nặng bởi cái gọi là trách nhiệm của một người cảnh sát, mọi tâm trí ý định kế hoạch được suy nghĩ ngày hôm qua đã thay bằng một hành động khác hẳn, chống lại tình cảm riêng tư, nhịp đập của trái tim sẽ bị tổn thương rất nhiều.Yuri từ từ mở mắt, thẫn thờ nhìn xung quanh, sự trống vắng hiện diện ngay lập tức, nhìn sang thứ đang vòng tay ôm lấy, là chiếc gối ôm. Jessica đâu rồi?. Vội bật dậy, cô đi xung quanh nhà tìm bóng dáng người yêu.Không có. Ngó ra sân vườn, chiếc xe màu trắng của cô ấy cũng đã biến mất. Cô ấy đi rồi. Rút máy điện thoại ra gọi cho Jessica. Tiếng "Tít" dài dăng dẳng, tưởng như không có điểm dừng, tại sao lại không nghe máy. Yuri lo lắng, linh cảm sắp có chuyện không hay xảy ra.Tiếng còi xe cảnh sát kêu ầm ĩ đỗ lại tại căn biệt thự sang trọng đẹp đẽ, một toán người bất lịch sự đạp thẳng cửa mà không thèm bấm chuông, lao vào bên trong. Đằng đằng sát khí nhìn người duy nhất có ở trong nhà.- Chúng tôi đến từ đội đặc nhiệm của sở cảnh sát Seoul. - Shin Dong xuất trình thẻ để chứng minh - Kwon Yuri. Cô đã bị bắt vì tội buôn ma túy. Mời cô theo chúng tôi về đồn." Cạch " - hai tay bị đưa ra đằng sau lưng, âm thanh của còng số tám vang lên, Yuri đơ người, rồi dần hiểu ra lí do của tất cả mọi chuyện. Ngước mắt lên nhìn xung quanh, những người đang đứng trước mặt cô đây, trong đó có một bóng dáng núp ở phía xa, là người cô đang muốn tìm.Khuôn mặt lạnh tanh, đã được trang điểm thật đậm để che đi những vết bầm bị đánh từ hôm qua, Jessica đứng đó nhìn cô với ánh mắt của một cảnh sát dành cho một tội phạm. Bị hai người đàn ông lôi đi, nhưng mắt cô vẫn không dời khỏi cô ấy, tâm trí thì lại càng không.Đôi mắt cay cay tưởng như bị bụi làm đau, buồn bã nhìn lại con người đang đứng đó như đang muốn cầu xin một lời giải thích. Nhưng ánh mắt sắt thép đó khiến cô không thể mềm yếu thêm.Tất cả mọi người đi ra khỏi căn biệt thự.Đi đến cửa xe, Yuri chần chừ chưa muốn vào bên trong xe, thay đổi nhanh thái độ. Đanh lại lườm kẻ phản bội kia. Những lời nói hôm qua lại là một lần dối trá. Rốt cuộc cô vẫn là một kẻ ngu ngốc, lại bị mù quáng một lần nữa, những tiếng yêu thương đó được phát ra để phục vụ cho mục đích chính. Kẻ bị lợi dụng bị đưa vào tròng lần hai.Hai cặp mắt dán chặt vào nhau mà đấu tranh. Không thể tưởng tượng nổi rằng đêm qua họ còn nằm ôm nhau ngủ, giờ như hai kẻ thù địch. Khoảng cách bị đốt cháy với sự tức giận của cả hai bên. Tên cảnh sát bực mình vì sự lề mề của cô gái đang bị bắt, mạnh tay ẩn Yuri vào trong. Rồi lên xe cùng, chiếc xe phóng đi.Nhịp thở đứt quãng như vừa bị nhận một cú sốc. Jessica nắm chặt bàn tay lại, đến nỗi khiến máu không thể lưu thông đi qua, khuôn mặt lạnh rơi nước mắt. Bâng khuâng không thể biết được đâu là đúng sai. Cách đây vài tiếng cô còn tự nhủ rằng đây là một việc làm đúng. Mà giờ đây sự hối hận dâng lên trong lòng dữ dội, như muốn giết chết cô, xâu xé tâm gan. Ánh mắt vừa rồi của người con gái đó in sâu trong lòng, đau đớn khi nhìn vào.Dong Hae tiến đến trước mặt, nhẹ nhàng ôm cô trong vòng tay, một cái ôm âu yếm, nhưng chẳng thể nào làm tan đi sự giằng xé tột độ trong lòng cô bây giờ.- Em làm tốt lắm - anh mỉm cười, một nụ cười mãn nguyện.Jessica vẫn đứng đó cho Dong Hae ôm. Khuôn mặt ngày một lạnh lẽo hơn nhìn bóng dáng chiếc xe vừa đi khỏi, nước mắt theo lối cũ phản ngược với vẻ mặt mà tuôn rơi. Không ngờ điều đó lại khiến cô khó thở thế này, cô đã không tỏ ra ích kỉ mà làm thế, nhưng cuối cùng người chịu khổ vẫn là người không biết ích kỉ, sự đau đớn như đang muốn lấy đi mọi hơi thở của cô, thân thể run run khó đứng vững. Tuyệt vọng trong bất lực.----------------------------------------Tại một nơi nào đó ở miền đất Hồng Kông. Sung Min hoảng hốt như không tin nổi vào điều mình được nghe thấy. Yuri đã bị bắt. Thắc mắc lí do vì sao cảnh sát biết chỗ kín đáo đó mà đến. Tên thuộc hạ điều tra ra mới biết rằng điều đó liên quan đến cô thư kí của Yuri - Jessica Jung - gián điệp của sở cảnh sát.Quan hệ của họ đến mức như vậy mà sao bây giờ anh mới biết. Nắm chặt bàn tay lại, mọi chuyện đã được vạch sẵn ra như một kế hoạch hoàn hảo, mà lại bị đập tan bởi người con gái đó. Đáng ghét. Sung Min hận Jessica. Kể cả giờ anh có tìm được chỗ ma túy đó để tố cáo Yoo Ah In đi nữa thì làm được gì. Yuri bị bắt rồi làm sao để cứu cô ấy đây.----------------------------------- Theo như thông tin của Sica, thì Yoo Ah In giờ đang ở Hồng Kông để tìm kiếm chỗ hàng còn lại của mình. Mã số được khắc trong chiếc vali trắng thể hiện một địa điểm cất giấu, đúng như chúng ta suy đoán. Nếu tìm được chỗ hàng đó sớm hơn Yoo Ah In, thì chúng ta sẽ có cơ hội bắt được hắn ta.- Còn Kwon Yuri?. - Sunny đột nhiên hỏi. Khiến mọi thứ chìm trong im lặng vì đây là vấn đề mọi người không muốn đề cập tới.End chap 27.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com