TruyenHHH.com

Longfic Allkook Tieu Nam Phu Lanh Lung

Chương này tặng :

inhDng5
Lee_Sandy1409
Chương sau tặng cho 2 tem nha ><
🔹🔹🔹🔹🔹🔹

Sáng ngày hôm sau. Trên khung bệ cửa sổ, một nam thanh niên vận áo sơ mi trắng dài, mái tóc hạt dẻ tùy y xả tung theo ngọn gió buổi sớm ban mai kia mà lay động. Đôi con ngươi xanh thẳm như đá saphire tinh khiết mà sâu lắng nhìn về trời chân trời đang ló dạng bình minh....

Ngắm nhìn chán chê, cậu phóng thân nhảy xuống bệ cửa sổ, đi đến ghế sofa ngồi xuống, tay lại vân vê nhành hoa bỉ ngạn đỏ sắc đang tươi tốt sống trong chậu _ đây là quà Yoongi tặng cậu , kể ra chậu hoa này với cậu mà nói là hao tổn rất nhiều tâm huyết. Bỉ ngạn không dễ chăm sóc, nhưng giờ nó tươi tốt thế này cũng đủ biết là cậu đã chăm sóc nó tốt nhường nào ... Vì là quà của người kia , nên cậu mới một mực trân quý. Giờ nghĩ lại thật cảm thấy bản thân là ngu ngốc vô cùng.....

Lại nhìn qua chiếc thiệp màu xanh tinh tế bên cạnh, là thiệp sinh nhật _ sinh nhật ả...

Cười nhạt nhẽo, cậu nhìn quanh căn phòng mình một lần , hướng tủ đồ đi tới đem đi một số đồ và vài vật cần thiết cẩn trọng đem bỏ vào vali

Xong xuôi tất thảy, cậu lại cảm thấy bản thân có chút buồn chán.. Cầm lấy cây đàn ghita , đem gảy vài nốt nhạc mới mẻ, lại thấm đẫm bi thương , nhẹ nhàng lại trầm lắng..

Giọng hát yếu ớt, mềm mại như không, êm đềm như một dải lụa đào phất phơ trong gió , mơ hồ cảm thấy như chỉ cần một tác động nhẹ nó liền tan vỡ như không...

믿는 게 아냐
버텨보는 거야
할 수 있는 게
나 이것뿐이라서머물고 싶어
더 꿈꾸고 싶어
그래도 말야
떠날 때가 됐는걸
Yeah it’s my truth
It’s my truth
온통 상처투성이겠지
But it’s my fate
It’s my fate
그래도 발버둥치고 싶어
Maybe I, I can never fly
저기 저 꽃잎들처럼
날갤 단 것처럼은 안 돼
Maybe I, I can’t touch the sky
그래도 손 뻗고 싶어
달려보고 싶어 조금 더
.....
    [ AWAKE _ JIN BTS ]

Đau khổ hóa lời ca, đau thương hóa dũng cảm , đơn phương hóa xa lạ....

Giọt lệ thanh túy nơi hốc mắt không kìm nén được, khẽ lăn qua gò má, thấm đẫm nơi kẽ môi...đắng chát...

Lần cuối, chỉ lần này nữa thôi, hãy cho phép bản thân thêm một lần yếu đuối vì họ...sau này sẽ không..không nữa...

Bây giờ cậu mới ngộ ra rằng, hóa ra trên đời này , thật sự có những người mà bạn nghĩ đến họ,trái tim bỗng chốc trở nên hoang vu....

Chờ một ngày mai lại đến, lúc đó cậu sẽ lại đứng vững , sẽ sống như loài cây xương rồng kia , sẽ kiêu hãnh như loài cây bỉ ngạn , lại sẽ vô tình như loài bồ công anh theo gió bay nhảy muôn nơi, tuyệt đối không vì ai mà ngừng lại hướng đi.....

Cầm lấy tấm thiệp, hướng chỗ cây nếu thơm vẫn đang cháy một nhấc cháy rụi
.'' Không cần cô diễn kịch tôi xem, tôi tự biết giá trị thật sự con người tôi ! "_JK's pov

Thay đồ, đi xuống nhà, ngay lúc bản thân cậu chưa xuống hẳn đã thấy ba , mẹ, hyung , y và Xán Liệt tập trung đầy đủ..

- Sáng hảo an lành _cậu cười tươi, hướng mọi người hồ hỡi nói

- Bảo bối, em thật sự muốn đi _ Jiyoung lên tiếng đầu tiên, giọng điệu nghe thấy sự mất mát, đau xót

- Nae _ cậu biết chứ, biết họ lo lắng cho cậu nhưng thứ lỗi cho cậu, chỉ có thể khiến bản thân mạnh mẽ hơn cậu mới có thể bảo vệ được mọi người

- Bảo bối của mẹ, nước ngoài xa lạ, đông người . Chi bằng con ở lại đây thành lập sự nghiệp có ba mẹ và mọi người hảo hảo hỗ trợ vẫn tốt hơn _ mẹ cậu đau xót ôm đứa con trai bảo bối vào lòng, quặng lòng nói

- Đúng đó Kookie, nghe lời mẹ đi em _ Jiyoung tiếp lời

- Con muốn tự bản thân mình đứng bằng đôi chân mình. Mọi người hảo đợi con thành công trở về được chứ ?_ giọng nói cậu có chút nghèn nghẹn

- Được, mọi người đợi con trở về _ ba cậu điềm tĩnh lên tiếng, giọng nói thập phần đầy tin tưởng

- Vâng ba _ cậu nhìn ba, hốc mắt đo đỏ

- Kookie ~ tớ đi với cậu _Y lên tiếng

- Còn Xán Liệt ?_ cậu lúc đầu cũng có ý mang y đi nhưng vẫn nhận thấy Xán Liệt cần y hơn

- Tớ đã xin rồi , anh ấy cũng có công ti bên Mỹ nên cùng đi với tớ _ Y chắc nịch nói

- Vậy được rồi _ cậu cười, bên đó xa lạ như vậy có y thật rất tốt

- Kookie, em muốn giấu họ?_ Jiyoung hỏi

- Vâng, hyung giúp em _ cậu cười yếu ớt

Phần thưởng cuộc thi kia có một nguyện vọng nhỏ , nhưng quả thật rất có lợi, cậu biết vai vế của ban tổ chức kia không tầm thường nên nguyện vọng của cậu là giấu kín mọi thông tin về cậu, ban tổ chức đáp ứng

Vả lại nếu ban tổ chức kia không đáp ứng thì tổ chức của cậu cũng tự đủ khả năng giấu kín cậu.

Trong căn biệt thự tường vi, 6 nam 1 nữ đang vui vầy bên tiệc sinh nhật ..đó là video clip cậu đang xem, là ả gửi cho cậu, hành động hảo nhanh nhẹn

......Xin hãy nhớ, các anh phải hạnh phúc hơn tôi, mới đáng để tôi tàn nhẫn với bản thân mình, tôi âm thầm đếm ngược, cuối cùng nhìn các anh rõ một lần nữa. Thấy tôi trong mắt các anh thật mơ hồ .......

Máy bay cất cánh, đem mối nhân duyên kia hoàn hảo tách rời.......

#Nie

    °°°°°° :><: °°°°°°°°°





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com