Longfic Allkook Tieu Nam Phu Lanh Lung
Chương này tuôi tặng cho :Truki0113
YoenMinChương sau tặng cho 2 bạn nhá :3~~~~~~~~~~~~ Tất cả đều đã được sắp xếp chu toàn, việc tiếp theo chính là trông đợi vào chính thực lực và sự khéo léo phô bày nét đẹp tinh tế của bộ trang phục đẫm máu này của cậu , quả thực muốn cho phần trình diễn này trở nên thật mĩ mãn thì thật đòi hỏi rất nhiều ở bản thân cậu sự thông minh và tài trí. Lại một lần nữa đánh mắt nhìn về bọn họ , cậu thoáng giật mình khi nhìn thấy ánh mắt của họ trung tâm đều hướng về phía cậu , vội vàng quay người che đi sự bối rối nơi đáy mắt . Khi nhìn thấy những ánh mắt đó hướng về phía cậu đều rất nhu tình và ấm áp thì một cỗ rối loạn trổi dậy mạnh mẽ trong lòng cậu. Bọn họ cũng thật là tàn nhẫn với cậu , nếu đã không yêu gì cậu sao lại cứ liên tục ban phát lòng thương hại cho cậu chứ ? Nhìn cậu đáng thương đến vậy sao ? Buồn cười thật, gia đình rời bỏ cậu không sợ, họ hàng hắt hủi cậu cũng chẳng để tâm nhưng cách họ đối với cậu thật làm cho cậu cứ muốn sống liên tục trong thế giới mộng tưởng kia ! Thật đáng kinh tởm ! tỉnh lại đi Jungkook à , người không dành cho mình thì cớ gì lại cứ liên tục ảo tưởng !- Xin mời thí sinh số thứ tự 400 tiến ra sân khấu _ ngay lúc này giọng nói của MC vang lên, làm cậu bừng tỉnh, trong lòng nổi lên sự run rẩy thực sự ! Không phải cậu sợ bản thân làm không tốt mà là sợ những ánh mắt nhu tình đáng ghét của bọn họ, nó cứ làm cậu thấp thỏm không ngừng, không phải là chán ghét nó mà là cậu không muốn ảo tưởng những thứ không thuộc về mình !- Kookie ! FIGHTINGGGG ! _ đập vào bả vai của cậu, Beakhyun ý chí ngất người nói Cậu thở sâu một hơi nặng nhọc, lấy hết can đảm lê bước chân nặng nhọc bước ra sân khấu. Ngay chính thời điểm cậu bước ra sân khấu, cả khán đài một phen chấn động đứng lên, phần là ngạc nhiên khi thấy trang phục đẫm huyết man rợn của cậu, hai là vì cậu thực rất đỗi ma mị, toàn thân toát ra hơi thở của một thiên thần nhưng lại mang theo hình hài hung ác của một ác quỷ . Thật tuyệt mĩ ! cả khán đài như nín thở trước vẻ đẹp như huyết như lệ của cậu. Ngay cả sáu con người vốn lạnh nhạt kia cũng một phen kích động , vẻ đẹp kia của cậu làm tim họ ngưng trệ hoạt động nhưng sao họ lại thấy nó thật xa lạ và tách biệt với họ ! Chưa kịp định thần lại bản thân, cả khán đài lại xuất hiện một trận kinh hãi không ngừng khi thấy sân khấu kia bắt đầu đổ mưa và một giọng hát ấm áp vang lên nhưng ca từ bài hát này thật rất đau thương , nó mang đầy uất ức của một mối tình đầy những tham vọng và sự gục ngã nội tâm của kẻ trong cuộc, giọng ca nhẹ bâng tựa như suối hát êm tai , đau thương hòa lẫn lời ca làm cho cả khán đài cũng thút thít vài tiếng khóc ........nae majimak chumeul
da gajyeoga ga
nae pi ttam nunmul
nae chagaun sumeul
da gajyeoga ga
nae pi ttam nunmul
nae pi ttam nunmuldo
nae mom maeum yeonghondo
neoui geosin geol jal algo isseo........... < BLOOD, SWEAT & TEARS > Đây là bài hát đầu tiên cậu hát khi đến thế giới này , cậu đã đăng tải nó lên một trang web nhạc và bài này cũng là bài mà Taehyung lấy làm nhạc chuông điện thoại ( xem lại chap 13 á :v) . Cậu chọn bài này là vì nó thật giống với cậu bây giờ , thật rất giống ... Hạt mưa rơi kia ngày càng rơi xuống mạnh mẽ như trút nước, thân ảnh nhỏ bé liêu xiêu chạy dưới cơn mưa , thật đau thương. Vạt áo trắng bay trong mưa làm toát nên vẻ thanh lịch của nó và càng tôn lên hình hài chủ nhân của nó, thiên sứ trắng thân đầy máu me, giọng ca đau thuương như hận như yêu .... Bỗng ! *Oạch* Thân ảnh nhỏ bé kia ngã quỵ trên sân khấu, khán đài tuôn trào mạnh mẽ đứng thẳng lên, ngay cả những con người kia cũng toan đứng ngay dậy, trong mắt họ đầy tia đau xót, họ hiểu , hiểu được những gì mà cậu đang lột tả trên sân khấu kia Trước mặt thân ảnh u uất đang ngã quỵ kia là một cậu bé với vẻ mặt thật hạnh phúc đang chạy về phía người yêu đang đứng ở phía sau lưng thân ảnh ngã uỵch đó, có lẽ là hạnh phúc hay là vì vui mừng nên cậu bé kia với vẻ mặt tươi tắn như hoa mùa xuân va ngay vào dáng dấp đầy chật vật máu me kia ! Sự đối lập mạnh mẽ giữa một kẻ tan nát vì tình và một kẻ đắm chìm hạnh phúc kia làm khán đài không hẹn mà cùng đau thương . Thân ảnh bé nhỏ kia quay đầu nhìn về hai người hạnh phúc ôm nhau kia ... mà nỡ một nụ cười? Thật xinh đẹp !Một phen kinh hoàng ập đến khán đài, nụ cười kia trông thật xinh đẹp nhưng chất chứa đầy sự cay đắng ! Lời ca như vang lên gay gắt, tàn nhẫn, và hiu quạnh hơn .. thật giống với thân ảnh kia! Bỗng!..nơi thân ảnh đang tươi cười kia , khóe mắt nhìn lên bầu trời xanh, lại nhìn về chính những vết máu trên người mình, lại nở một nụ cười xinh đẹp nhưng nhanh chóng tàn lụi, nơi khóe mắt một giọt lệ trong suốt như pha lê tuôn ra. Nhưng thân ảnh kia, tay cầm một con dao sắt , hướng tim mình một khắc đâm tới ! *HUỴCH *Thân ảnh kia xiêu vẹo đứng lên, con dao ứ máu nơi tim kia , một phen rút ra... đôi môi đỏ thắm kia chảy ra một đường máu, gương mặt kia vẫn thật lộng lẫy và bình thản như không chứa bất cứ tạp chất gì của cuộc sống và...nhanh chóng.....ngã uỵch xuống dưới trời mưa , tiếng nhạt vang nhẹ lên và rồi....KẾT THÚC..#Nie
YoenMinChương sau tặng cho 2 bạn nhá :3~~~~~~~~~~~~ Tất cả đều đã được sắp xếp chu toàn, việc tiếp theo chính là trông đợi vào chính thực lực và sự khéo léo phô bày nét đẹp tinh tế của bộ trang phục đẫm máu này của cậu , quả thực muốn cho phần trình diễn này trở nên thật mĩ mãn thì thật đòi hỏi rất nhiều ở bản thân cậu sự thông minh và tài trí. Lại một lần nữa đánh mắt nhìn về bọn họ , cậu thoáng giật mình khi nhìn thấy ánh mắt của họ trung tâm đều hướng về phía cậu , vội vàng quay người che đi sự bối rối nơi đáy mắt . Khi nhìn thấy những ánh mắt đó hướng về phía cậu đều rất nhu tình và ấm áp thì một cỗ rối loạn trổi dậy mạnh mẽ trong lòng cậu. Bọn họ cũng thật là tàn nhẫn với cậu , nếu đã không yêu gì cậu sao lại cứ liên tục ban phát lòng thương hại cho cậu chứ ? Nhìn cậu đáng thương đến vậy sao ? Buồn cười thật, gia đình rời bỏ cậu không sợ, họ hàng hắt hủi cậu cũng chẳng để tâm nhưng cách họ đối với cậu thật làm cho cậu cứ muốn sống liên tục trong thế giới mộng tưởng kia ! Thật đáng kinh tởm ! tỉnh lại đi Jungkook à , người không dành cho mình thì cớ gì lại cứ liên tục ảo tưởng !- Xin mời thí sinh số thứ tự 400 tiến ra sân khấu _ ngay lúc này giọng nói của MC vang lên, làm cậu bừng tỉnh, trong lòng nổi lên sự run rẩy thực sự ! Không phải cậu sợ bản thân làm không tốt mà là sợ những ánh mắt nhu tình đáng ghét của bọn họ, nó cứ làm cậu thấp thỏm không ngừng, không phải là chán ghét nó mà là cậu không muốn ảo tưởng những thứ không thuộc về mình !- Kookie ! FIGHTINGGGG ! _ đập vào bả vai của cậu, Beakhyun ý chí ngất người nói Cậu thở sâu một hơi nặng nhọc, lấy hết can đảm lê bước chân nặng nhọc bước ra sân khấu. Ngay chính thời điểm cậu bước ra sân khấu, cả khán đài một phen chấn động đứng lên, phần là ngạc nhiên khi thấy trang phục đẫm huyết man rợn của cậu, hai là vì cậu thực rất đỗi ma mị, toàn thân toát ra hơi thở của một thiên thần nhưng lại mang theo hình hài hung ác của một ác quỷ . Thật tuyệt mĩ ! cả khán đài như nín thở trước vẻ đẹp như huyết như lệ của cậu. Ngay cả sáu con người vốn lạnh nhạt kia cũng một phen kích động , vẻ đẹp kia của cậu làm tim họ ngưng trệ hoạt động nhưng sao họ lại thấy nó thật xa lạ và tách biệt với họ ! Chưa kịp định thần lại bản thân, cả khán đài lại xuất hiện một trận kinh hãi không ngừng khi thấy sân khấu kia bắt đầu đổ mưa và một giọng hát ấm áp vang lên nhưng ca từ bài hát này thật rất đau thương , nó mang đầy uất ức của một mối tình đầy những tham vọng và sự gục ngã nội tâm của kẻ trong cuộc, giọng ca nhẹ bâng tựa như suối hát êm tai , đau thương hòa lẫn lời ca làm cho cả khán đài cũng thút thít vài tiếng khóc ........nae majimak chumeul
da gajyeoga ga
nae pi ttam nunmul
nae chagaun sumeul
da gajyeoga ga
nae pi ttam nunmul
nae pi ttam nunmuldo
nae mom maeum yeonghondo
neoui geosin geol jal algo isseo........... < BLOOD, SWEAT & TEARS > Đây là bài hát đầu tiên cậu hát khi đến thế giới này , cậu đã đăng tải nó lên một trang web nhạc và bài này cũng là bài mà Taehyung lấy làm nhạc chuông điện thoại ( xem lại chap 13 á :v) . Cậu chọn bài này là vì nó thật giống với cậu bây giờ , thật rất giống ... Hạt mưa rơi kia ngày càng rơi xuống mạnh mẽ như trút nước, thân ảnh nhỏ bé liêu xiêu chạy dưới cơn mưa , thật đau thương. Vạt áo trắng bay trong mưa làm toát nên vẻ thanh lịch của nó và càng tôn lên hình hài chủ nhân của nó, thiên sứ trắng thân đầy máu me, giọng ca đau thuương như hận như yêu .... Bỗng ! *Oạch* Thân ảnh nhỏ bé kia ngã quỵ trên sân khấu, khán đài tuôn trào mạnh mẽ đứng thẳng lên, ngay cả những con người kia cũng toan đứng ngay dậy, trong mắt họ đầy tia đau xót, họ hiểu , hiểu được những gì mà cậu đang lột tả trên sân khấu kia Trước mặt thân ảnh u uất đang ngã quỵ kia là một cậu bé với vẻ mặt thật hạnh phúc đang chạy về phía người yêu đang đứng ở phía sau lưng thân ảnh ngã uỵch đó, có lẽ là hạnh phúc hay là vì vui mừng nên cậu bé kia với vẻ mặt tươi tắn như hoa mùa xuân va ngay vào dáng dấp đầy chật vật máu me kia ! Sự đối lập mạnh mẽ giữa một kẻ tan nát vì tình và một kẻ đắm chìm hạnh phúc kia làm khán đài không hẹn mà cùng đau thương . Thân ảnh bé nhỏ kia quay đầu nhìn về hai người hạnh phúc ôm nhau kia ... mà nỡ một nụ cười? Thật xinh đẹp !Một phen kinh hoàng ập đến khán đài, nụ cười kia trông thật xinh đẹp nhưng chất chứa đầy sự cay đắng ! Lời ca như vang lên gay gắt, tàn nhẫn, và hiu quạnh hơn .. thật giống với thân ảnh kia! Bỗng!..nơi thân ảnh đang tươi cười kia , khóe mắt nhìn lên bầu trời xanh, lại nhìn về chính những vết máu trên người mình, lại nở một nụ cười xinh đẹp nhưng nhanh chóng tàn lụi, nơi khóe mắt một giọt lệ trong suốt như pha lê tuôn ra. Nhưng thân ảnh kia, tay cầm một con dao sắt , hướng tim mình một khắc đâm tới ! *HUỴCH *Thân ảnh kia xiêu vẹo đứng lên, con dao ứ máu nơi tim kia , một phen rút ra... đôi môi đỏ thắm kia chảy ra một đường máu, gương mặt kia vẫn thật lộng lẫy và bình thản như không chứa bất cứ tạp chất gì của cuộc sống và...nhanh chóng.....ngã uỵch xuống dưới trời mưa , tiếng nhạt vang nhẹ lên và rồi....KẾT THÚC..#Nie
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com