TruyenHHH.com

Longfic Allkook Tieu Nam Phu Lanh Lung

  Tặng cho:
NhisPs
Truki0113
Chương sau tặng cho hai bạn tem đầu:3

Khi tâm trạng buồn bã dần vơi thì làn sóng ngượng ngùng lại trỗi dậy. Cậu đang rất lúng túng, khi không lại ôm anh như thế này , nhưng đó là cậu , anh bây giờ vui muốn chết. Người cậu mềm mại như bông vậy , ôm ấm muốn chết ngất con chim non :v Cậu vội vàng đẩy mạnh anh ra, cúi đầu để che đi khuôn mặt ửng đỏ của mình. Khi cậu đẩy anh ra như vậy quả thật anh rất bực, cậu dám ôm anh xong rồi lại vút bỏ anh như vậy sao nhưng khi nhìn thấy cậu cúi đầu, hai tai lại đỏ ửng thì nỗi bực tức trong người liền mọc cánh bay mất tiêu
- Tôi..tôi xin lỗi_  đè nén tâm tới hỗn độn của mình cậu cất lên tiếng nói
- Xin lỗi? Lỗi gì cơ?_ anh mặt dày hỏi lại, thật là rất muốn trêu cậu nha~ ai bảo lúc cậu giận hay ngượng đều dễ thương quá mức con người cho phép thế cơ chứ?
- Ừ thì... À không, không có gì_ anh ta không biết thì ngu gì mà cậu nhận cơ chứ
- Vậy sao lại xin lỗi? Em làm gì có lỗi với tôi sao?_ đùa thôi chứ anh không thích cậu xem việc ôm anh là tội lỗi đâu nha
- Đã bảo là không có gì mà!_ Kookie bùng cháy [😂] rõ rành rành là đang ngượng đang muốn chuồn đi mà tên này cứ nhay làm cậu phát bực
  Chưa để cho anh kịp ú ớ bất cứ điều gì, cậu chân lách qua bên người của anh rồi phóng như tên lửa để lại ai kia như đứng hình ...
1s
2s
3s
.
.
.
.
20s
- HAHAHA 😂 Đáng yêu thật !_ Ôm bụng mà cười như tên điên sau một hồi tạm thời đứng hình
  Chưa một ngày nào mà cậu chạy nhiều như ngày hôm nay, chạy...chạy...chạy với khuôn mặt đỏ như trái dâu tây [🍓]
* Huỵch*
Kết quả cho cuộc chạy marathon là đoàn tụ với đất mẹ, như chuẩn bị đoan nhận cơn đau ập tới cậu nhắm tít mắt lại ><
1p
2p
3p
- Ể ? Sao không đau gì hết vậy? _ kì lạ thượng não, cậu đưa tay sờ sờ lên cái gì đó đang ôm lấy mình. Đưa tay sờ ngực người đó
- Sao cứng cứng vậy ta? Lại còn nhúc nhích lên xuống như đang thở á?_ ngượng quá hóa khùng rồi!
Lại đưa tay sờ xuống cơ bụng người đó
- Quào ! Body đẹp thiệt a~ từng múi rõ mồn một luôn nè, sống động ghê ~
  Mà điều buồn cười là người bị cậu sì nảy giờ chẳng hề lên tiếng, để cậu tự thỏa mãn chí ''phiêu lưu'' của mình
  Dường như không định dừng lại , cậu vươn tay sờ lên xương quai xanh của người kia
- Wow! Xương quai xanh đẹp ghê , cực sắc sảo luôn , hôn hôn lên chỗ đẹp đẹp này chắc xinh lắm nhể?
Cậu bị mất trí rồi a! Ai mượn thứ đứng trước cậu bây giờ lại hoàn hảo như thế chứ, mặc dù cũng không thiếu người hoàn hảo..khụ....quên đi! Căn bản là cậu không dám đụng vào những người đó a! Ngượng chết! Nên phải sờ '' búp bê'' này cho thỏa mãn cái đã!
Lại sờ đến môi của '' búp bê ''
- Hảo mềm! Thơm ở đây chắc ngọt lắm nè!
Rồi cậu lại đưa tay xuống cái vật đang ''nhô nhô'' giữa không khí , đưa tay chạm vào và bóp bóp
- Ưm..~
Người đối diện rên khẽ, cậu bất giác giật mình, não ngưng trệ hoạt động, mắt đầu mở ra và đưa mắt nhìn xuống chỗ tay mình đang chạm vào
....
 

 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com