TruyenHHH.com

Longfic 12 Chom Sao Chuyen 12 Chom Sao


-----Thủ thư thư viện khối 10 sửa lỗi------
Hôm qua Thiên Yết lục lọi trên mạng nhà trường thông tin của Hoa Liên để biết đường mà xin lỗi và tìm được một trang thông tin lớn về cô gái này. Cô này là thành viên xuất sắc của CLB Kịch, có tiềm năng trở thành nữ diễn viên kịch trong nay mai. Cô này có khá nhiều người yêu và vệ tinh bám đuôi, tính tình hiền hòa, cởi mở, tất cả thông tin về sở thích, địa chỉ, yêu ghét ai, thần tượng ai thế nào đều được ghi rõ hết.
Hôm nay Thiên Yết chuẩn bị một hộp quà to tướng, có đủ các loại đồ mà Hoa Liên thích, kèm thêm một bó hồng chín đóa. Thiên Yết mặc bộ đồ tây được ủi thẳng tắp, mái tóc hơi bù xù mấy hôm hay gặp được vuốt gel cho mướt hơn. Nhờ ơn Cự Giải cả. Cự Giải dẫn Thiên Yết đến CLB Kịch, buổi sớm Hoa Liên có mặt ở phòng tập để tập luyện, không có ai cả.
-Làm ơn nhớ lời mình. – Cự Giải nắm tay Thiên Yết, cầu khẩn. – Hãy thật dịu dàng vào, tử tế vào, thành công hay thất bại đều nhờ cô ấy đấy.
Thiên Yết càm ràm :
-Cậu y như là mẹ mình vậy, chỉ thiếu mỗi động tác xoa đầu thôi.
-Đừng đùa nữa !
Thiên Yết chợt bật cười :
-Đó là lúc mẹ mình bảo "Khi nào mẹ sẽ được bồng cháu đây ?" Mình trả lời rằng "Con đang cố hẹn hò với cô ta đây, mẹ thấy sao ?"
Cự Giải rụt tay lại. Hôm qua tới giờ Thiên Yết luôn nửa đùa nửa thật chuyện sẽ hẹn hò với Hoa Liên, Thiên Yết đâu biết những lời vừa rồi làm Cự Giải đau lòng đến cỡ nào. Cự Giải đơn giản đẩy Thiên Yết đi về phía trước, xua tay. Thiên Yết có níu lại, Cự Giải nhẹ nhàng gỡ tay Thiên Yết ra, mỉm cười :
-Mau đi ! Mình chờ bên ngoài.
-Được thôi !
Thiên Yết đi vào phòng tập của CLB Kịch. Hoa Liên ở trong đấy đang tập vai phi tần Bích Châu trong vở diễn "Nàng phi Bích Châu" mà CLB Kịch sẽ trình diễn trong tuần tới. Hoa Liên có diễn xuất tốt nhất trong CLB Kịch, Thiên Yết đứng xem cô hóa thân vào nhân vật phi tần Bích Châu mà cứ tưởng người ấy rời khỏi trang sách lịch sử, hiện ra trước mặt mình. Hoa Liên tập diễn say sưa, Thiên Yết cũng xem một cách say sưa, cả hai chỉ nhận ra nhau sau khi Thiên Yết vỗ tay.
-Thiên Yết, bạn làm gì ở đây ?
Thiên Yết cần một hai giây để trấn tĩnh mình. Thiên Yết cần chuyển vị trí người khán giả sang kẻ chủ động mới đúng. Thiên Yết hắng giọng :
-Hôm qua tôi có nói hơi quá, thật sự xin lỗi.
Hoa Liên không nói gì.
-Thú thật với cô rằng, cú sốc năm ngoái là cú sốc lớn nhất với tôi, đến giờ tôi vẫn chưa hồi phục nổi.
-Nên bạn trút lên mình ? – Hoa Liên nói với giọng khá giận dỗi.
Thiên Yết lắc đầu rồi cũng gật đầu :
-Cô nói đúng, tôi xin lỗi. Thành thật xin lỗi. – Thiên Yết đưa gói quà ra.
Hoa Liên lưỡng lự, muốn nhận nhưng sợ mất danh dự của mình. Thiên Yết hắng giọng, năn nỉ mà nghe giống hăm dọa hơn :
-Làm ơn hãy nhận lấy đi ! Cái cách cô đang làm bây giờ y như mụ phù thủy hồi năm ngoái.
Hoa Liên lật đật nhận lấy. Thiên Yết khẽ khàng nói :
-Tôi được tha, phải không ?
-Còn tùy.
-Làm ơn đi mà ! Thư viện tôi sẽ chết vì những lời dị nghị trên tường zingme, facebook mất.
Hoa Liên mỉm cười :
-Nếu bạn chịu hẹn hò với mình, những tin đồn ấy sẽ được mình dẹp yên ngay.
Thiên Yết từ chối thẳng thừng :
-Không được ! Tôi còn rất nhiều việc phải làm cho đợt tranh cử. Bạn lại không ở trong cùng một nhóm, dịp gặp mặt rất ít. Với lại... tôi chưa quên nổi... - Mắt Thiên Yết hơi ngân ngấn nước.
Hoa Liên lật đật xin lỗi :
-Hay là như vầy ! Đoàn trường luôn sắp xếp CLB Kịch diễn vào mỗi buổi Chủ Nhật, nếu bạn đến đấy xem mỗi buổi, mình sẽ xóa nợ cho bạn.
-Cứ vậy đi ! – Thiên Yết mừng rơn nhưng làm mặt lạnh.
Hoa Liên nắm lấy gấu áo của Thiên Yết, ngượng ngùng :
-Chuyện của chúng ta... sau khi tranh cử... mình có cơ hội không ?
Thiên Yết mỉm cười, hớp hồn biết bao nhiêu là ruồi muỗi ở đó :
-Sẵn sàng thôi, quý cô ! Sau đợt tranh cử là lúc thích hợp nhất để hẹn hò trở lại. – Thiên Yết trao cho Hoa Liên bó hồng chín đóa.
Hoa Liên mỉm cười hạnh phúc :
-Được thôi, mình sẽ đợi. Lời xin lỗi được chấp nhận.
Hoa Liên rút điện thoại ra, vào mạng, tung tin rằng Thiên Yết đã xin lỗi mình và kêu gọi mọi người trong khối 10 đến thư viện học tập. Hoa Liên đưa điện thoại cho Thiên Yết xem, 359 người đăng lên tường, hứa mình sẽ đến thư viện trong hôm nay.
-Cảm ơn Hoa Liên rất nhiều. – Thiên Yết cúi đầu chào. – Hẹn ngày gặp lại.
-Hẹn gặp lại.
Thiên Yết đi được ba bước rồi đột nhiên quay lại, đá mắt với Hoa Liên :
-Cô diễn rất tuyệt !
-Cảm ơn. – Hoa Liên sung sướng đến mức có thể bay lên được.
Thiên Yết vẫy tay chào tạm biệt, bước ra ngoài. Cậu chàng gạt nước mắt, tấm tắc :
-Kỹ thuật khóc mà Song Ngư dạy mình đáng nể thật.
Thiên Yết gạt nước mắt giả, còn Cự Giải gạt nước mắt thật. Nhưng Thiên Yết nào có thấy đâu, Cự Giải đang đứng ở một chỗ rất xa, rất xa. Tiếng nấc câm lặng còn đau hơn.
-----Thủ thư thư viện khối 11 sửa lỗi-----
Vấn đề của Thiên Bình có liên quan đến các nam sinh trong khối 11 nên không thể gặp riêng một hay hai người, ban cố vấn trong nhóm khuyên Thiên Bình liên lạc với Hội học sinh khối 11, hẹn các nam sinh nói chuyện một buổi. Thiên Bình khi xưa làm việc trong Ban chỉ huy Liên đội, gần một nửa các thành viên trong Hội học sinh khối 11 là người quen của Thiên Bình, thêm khả năng giao tiếp khéo, Thiên Bình được các anh chị sắp xếp ngay một buổi hẹn gặp mặt. Các nam sinh không thích cho lắm, nhưng nể uy của Hội học sinh nên cũng đồng ý đi gặp Thiên Bình vào buổi sáng.
Thiên Bình hẹn gặp mọi người ở hội trường. Các nam sinh hăm hở vác ghế ra ngồi, chờ người đẹp xuất hiện, tay còn đang băng bó nhưng hăng hái lắm. Một vài người tự tưởng tượng Thiên Bình trong bộ áo trang nhã, mái tóc xõa tung bay đầy quyến rũ, má ửng hồng, mắt luôn chớp, nói chung là không gì quyến rũ hơn được. Các cố vấn trong thư viện đã có mặt đầy đủ. Song Tử thử micro trước rồi giới thiệu :
-Sau đây là phần phát biểu của Thiên Bình.
Thiên Bình xuất hiện. Trái ngược hoàn toàn tưởng tượng của họ. Thiên Bình hôm nay bị cả bọn bắt ăn vận kiểu công sở, nai nịt đàng hoàng, khoác áo khoác đen bên ngoài, tóc phải buộc gọn lên, mắt không được chớp, miệng không được cười. Thiên Bình hé môi. Xử Nữ biết cô nàng định nói lịch sự, trừng mắt lên. Thiên Bình bèn hắng giọng, cố chỉnh giọng sao cho thật khô khốc :
-Hôm qua tôi đã bị Bí thư Đoàn trường khiển trách vì để các bạn gây sự. Đó là lỗi của tôi, thành thật xin lỗi.
Cả đám đông chìm xuống, ngập ngụa trong tội lỗi. Bản thân Thiên Bình tự trách mình sao không lạnh lùng một chút, để xảy ra họa thế này. Thiên Bình nghẹn cả giọng :
-Tôi thật sự rất muốn các bạn có được một thư viện chất lượng nhất, chứ không muốn bị xô đẩy đến mức là nguyên nhân gây chiến. Tôi là một thủ thư...
Thiên Bình nhớ lại lúc tay mình bị các nam sinh lớp 11 tranh nhau nắm bắt, đến nỗi dàn trận ra đánh nhau, lòng buồn rầu vô cùng. "Sao không nghĩ cho mình một chút". Chợt, câu nói của các bạn trong nhóm đánh động tâm trí Thiên Bình.
-Tôi là một thủ thư ! Là người quản lý sách cho các bạn chứ không phải là búp bê ! Đừng giành giật tôi như thế !
Sự cứng rắn của Thiên Bình làm mọi người khá bất ngờ. Bản thân Thiên Bình cũng không ngờ mình sẽ nói những lời này. Tuy nhiên, Thiên Bình vẫn tiếp tục :
-Có rất nhiều dịp để chúng ta gặp nhau như một thần tượng và các fan, nhưng không phải trong thư viện ! Thư viện là nơi tôn nghiêm nhất, chứa đựng những cuốn sách, thầy của các bạn, không phải chỗ để cãi nhau, làm ồn ào như thế ! Có nội quy cả, chẳng lẽ lại không đọc được !
Tiếng xì xầm nổi lên. Một nam sinh đàn anh giơ tay xin ý kiến. Bảo Bình đưa micro cho anh ta nói chuyện. Thiên Bình sợ anh ta sẽ ghét phản ứng thái quá của mình, tim đập thình thịch. Anh ta cười cười, mếu mếu, nói lời xin lỗi.
-Từ nay về sau bọn anh sẽ không làm vậy nữa ! Bọn anh xin lỗi !
Thiên Bình thở phào.
-Nhưng bọn anh vẫn yêu em như ngày nào !
-Thiên thần Thiên Bình ! Thiên thần Thiên Bình ! – Cả đám đông la hét.
Song Tử mếu mặt :
-Bọn bám đuôi không biết nhục.
-----Thủ thư thư viện khối 12 sửa lỗi-----
Khối 12 học vào buổi sáng, Sư Tử chọn giờ gặp mặt là trước lúc vào lớp năm phút, đấy là lúc gần như đầy đủ quân số nhất. Vì thời giờ có hạn nên Sư Tử cần bài diễn văn ngắn gọn hết sức có thể, làm Xử Nữ và Thiên Bình tốn cả cọc giấy để soạn nhưng Sư Tử không vừa lòng cái nào cả và nhận kết cục là bị Xử Nữ cài trâm "viết bi" lên đầu. Thế thì Sư Tử chỉ được phép nói những gì trong đầu mình nghĩ được. Trên bục cao ở sân trường, với các đàn anh đàn chị tề tựu gần đông đủ, xì xầm đủ điều, Sư Tử mong mình tìm được lời tốt để nói.
-Ngày hôm qua, tôi nghĩ mình đã làm các anh chị khó xử vì... cố tử tế quá.
Song Tử cười thầm, cái kiểu nói chưa thấy trước kịch bản của Sư Tử gượng gạo vô cùng. Bảo Bình đọc được ánh cười giễu cợt của cậu ta thì chỉ cười nhạt. Kim Ngưu thì trông chờ một bài phát biểu kha khá hay ho, đậm chất Sư Tử đây.
-Tôi khá bất ngờ khi mọi người khước từ sự tử tế của tôi. – Sư Tử ngừng một lúc để tìm ý. – xem nó như một kiểu bẫy bắt ruồi gì đó gây hại cho mọi người.
Mọi người bên dưới cười ầm lên. Kim Ngưu cũng bật cười theo, đơn giản nhưng khá tốt, đúng chất Sư Tử ! Thiên Bình lo sốt vó lên, kiểu nói chuyện này Thiên Bình gặp cả trăm lần rồi nhưng không thấy khá hơn chút nào.
Sư Tử nói tiếp :
-Vì thế nên, để mọi người tự nhiên hơn, tôi sẽ dẹp bỏ sự cố gắng này, để tốt cho cả hai bên. Thế là các anh chị sẽ không phải phòng vệ quá đáng, tôi cũng không phải trút giận vào trò phóng phi tiêu nữa. Mọi người có thể thấy tôi lỗ mãn, hung bạo hay tung đấm với anh nào đó nhưng chắc chắn sẽ thoải mái hơn trong thư viện, không sợ có bom ngầm.
Các anh chị cười rầm rầm. Sư Tử thét :
-Tôi đang nói chuyện với anh chị đấy, tôn trọng người nói một chút chứ !
Cả đám đông rùng mình. Nhưng thấy dễ thở hơn, Sư Tử thế này không hề đáng sợ chút nào, chỉ thấy đáng yêu hơn thôi. Sư Tử nói :
-Để bù đắp lại chất lượng của thủ thư, các kệ sách sẽ được nâng cấp hơn nên các anh chị cứ tiếp tục đến với thư viện. – Sư Tử cúi đầu. – Xin cảm ơn vì đã lắng nghe.
Sư Tử rời khỏi bục phát biểu, đi mở cửa thư viện. Các anh chị cũng giải tán và hướng đến thư viện của Sư Tử ngay tức khắc. Tại sao không ? Trừ cái bẫy ruồi mà Sư Tử nói, sách của Sư Tử rất tốt, hàng tuyển từ các giáo sư của trường Đại học mẹ Sư Tử làm mà.
-----Thủ thư thư viện đặc biệt sửa lỗi-----
Công việc của Ma Kết không được thực hiện ở trường, các anh chị còn nằm trong viện, phải đến ngày mai mới được các bác sĩ an tâm cho xuất viện. Ma Kết đi hết các phòng bệnh để xin lỗi các anh chị, với quà hối lộ là một giỏ trái cây và một cái bắt tay của Song Ngư, các anh chị sẵn sàng bỏ qua hết. Nhưng họ đặt điều kiện, Ma Kết phải thuyết phục được Xuân, một cựu binh bị tổn thương sâu sắc nhất, cố học để đeo đuổi ước mơ mà cứ phải thi lại 5 lần, Ma Kết phải thuyết phục Xuân đi học lại. Máy thu hình ở phòng chị Xuân sẽ chiếu trực tiếp cuộc nói chuyện để bên dưới xem.
Ma Kết, Nhân Mã và Song Ngư đi rã chân mới tìm được một phòng bệnh mở cửa ở tầng cao nhất bệnh viện, hiện đang chăm sóc một "cựu binh" có gia đình khá giả nhất.
-Chị Xuân à. – Ma Kết gõ cửa.
Bố chị ấy đang gọt cam cho con gái ăn, thấy Ma Kết ăn mặc áo đóng trong thùng, tóc chải gọn gàng bèn hỏi :
-Ai vậy con ?
Chị tên Xuân ấy yếu ớt hồi đáp :
-Ma Kết.
-Ma Kết ?
-Dạ, chào bác. – Ma Kết cúi đầu chào người lớn tuổi.
-Cái gì ?
Bố chị Xuân nghe tiếng đồn trong bệnh viện, có một ứng cử viên tranh cử cho chiếc ghế Hội trưởng trường, hiện nay tạm thời làm thủ thư, chính thằng nhóc đó là nguyên nhân khiến cho các "cựu binh" có ý định tự sát. Ma Kết, cái tên bác ấy sẽ không bao giờ quên. Dù đầu óc có quên, tay chân sẽ nhớ hộ.
-Mày là Ma Kết ? – Ông bác run giọng thấy rõ.
Ma Kết khẽ gật đầu, kêu dạ. Ngay tức khắc, con dao trên tay ông bố kia được phóng thẳng về phía Ma Kết. Ma Kết độ thấy lực ném từ bàn tay chỉ biết cầm viết, thon như búp măng kia sẽ không ném trúng mình nên cứ nhắm mắt chịu trận. Tuy nhiên, Nhân Mã không kịp nhận ra, Nhân Mã vội xô Ma Kết qua một bên, vì bước lên trên nên bị dao làm xước tay.
-Đau quá đi mất ! – Nhân Mã thét lên. – Đau quá !
Song Ngư xuýt xoa :
-Có sao không Nhân Mã ?
Nhân Mã nhìn lại vết thương, cũng mới xước mới có tróc da thôi, máu không chảy, thở phào, xua tay :
-Không sao, cái này so với đá banh thì nhằm nhò gì.
Ông bố kia thấy, biết mình không đạt được mục tiêu bèn đứng dậy, đi túm áo kẻ thù, định đánh cho một trận. Ma Kết tự quy lỗi về mình nên để yên cho ông ấy túm cổ, rồi muốn đánh, muốn đấm thế nào, tùy ông ấy. Song Ngư chắp tay van xin ông bố kia tha cho Ma Kết nhưng Ma Kết lắc đầu, bảo Song Ngư cứ đứng yên. Ma Kết tự nguyện hết.
-Thôi đi, bố à ! – Xuân la lên.
Ông bố vẫn túm cổ áo Ma Kết, gầm gừ :
-Đừng cản bố, bố phải đánh nó một trận cho hả giận con !
-Con bảo thôi đi mà !
-Tại nó mà con ra nông nỗi này !
-Tại bố, con mới ra nông nỗi này ! – Xuân ném trái cam trúng vai ông bố. – Đi ra đi !
Ông bố kia mắt đỏ hoe, thở gấp gáp, buông cổ áo Ma Kết ra. Ông ấy nhặt con dao lên, chầm chậm ra khỏi phòng, không quên đóng cửa lại cho con gái. Trước khi đi hẳn, ông ấy dặn con gái ăn hết mấy múi cam trên bàn, giọng nghe sao mà buồn thật buồn !
-Ngồi xuống đi em ! – Chị Xuân chỉ chiếc ghế cạnh giường. – Chúng ta nói chuyện.
Ma Kết gật đầu, ngồi xuống ghế. Song Ngư lại mang giỏ hoa quả cả nhóm mới mua, đặt trên bàn. Chị Xuân cười, nói cảm ơn. Chị Xuân đẩy đĩa cam về phía Ma Kết, nói :
-Ăn cam đi ! Cam này bố đặc biệt mua, ngon lắm !
Ma Kết lắc đầu :
-Em không dám.
-Chê hả ?
-Em không dám ăn.
Chị Xuân cũng không ép.
-Nghe nói hôm qua em ở bệnh viện suốt đêm. – Chị Xuân mỉm cười. – Không cần phải thế.
-Đáng tội em mà.
Chị Xuân lắc đầu :
-Không, như thầy nói, đó chỉ là một giọt nước tràn ly, cứ mỗi ngày một giọt mà thôi. – Chị thở dài. – Từ hồi lớp 1, chị luôn mong mình trở thành một bác sĩ giỏi nên cố gắng đeo đuổi khối B. Nhưng chị học mãi mà không được.
Ma Kết mạo muội nói :
-Nghe nói cấp hai chị học rất tốt.
Chị Xuân cười khẩy :
-Tất cả bài tập đều được giao trước. Tất cả các kiến thức đều là bài tập thuộc lòng. Phải là đúng bài đó, chỉ lách qua một chút, chị không thể giải được.
Ma Kết bức xúc :
-Trường cấp hai nào lại tệ như vậy ?
Chị Xuân nhún vai :
-Tới lúc cấp ba, bố mẹ phát hiện ra, vội vàng chuyển trường cho chị thì đã muộn rồi. Chị muốn nghỉ học quá, Ma Kết à.
Ma Kết đã hiểu, Ma Kết đã hiểu vì sao chị Xuân đọc sách bài tập mà không hiểu gì. Lý thuyết sơ đẳng từ hồi cấp hai, chị ấy không biết thì làm sao làm được ? Ma Kết cũng hiểu một phần từ ban đầu, nhưng Ma Kết không nghĩ họ lại mất căn bản đến thế.
-Chị à... - Ma Kết khẽ khàng. – Em có cái này muốn tặng chị, coi như chuộc lỗi.
Ma Kết lấy trong túi áo ra một quyển sổ tay nhỏ, dúi vào tay Xuân. Xuân chớp mắt, hỏi đây là gì. Ma Kết bảo đấy là quyển sổ tay tổng hợp kiến thức.
-Ma Kết thức cả đêm để soạn đấy, hy vọng là giúp được chị ít nhiều. – Nhân Mã nháy mắt. – Chị đọc thử xem.
Chị Xuân bật cười :
-Chị coi vậy chứ cận nặng lắm. Mặt mũi em có đẹp trai, chị cũng không biết mà khen đâu.
Nhân Mã láu táu :
-Em đọc cho !
Nhân Mã đọc một lượt nội dung trong sổ tay. Sổ tay tóm gọn kiến thức ấy là được Ma Kết một phần cóp nhặt, một phần chải chuốt, đọc qua một lần cũng nắm được phần nào kiến thức. Chị Xuân gật gù, khen hay. Ma Kết nói :
-Những quyển sách thế này sẽ có thêm vào thư viện của em, em cũng bổ sung thêm video của các thầy dạy giỏi trên mạng. Hãy đến xem đi !
Chị Xuân bật cười :
-Em còn quảng cáo sao ?
-Từ đây đến kỳ thi tiếp theo còn đến mấy tháng, chị phải cố gắng lên. Em tin chắc rằng năm nay chị sẽ vượt đích.
-Thật không ?
Ma Kết gật đầu :
-Nếu chị muốn, em sẵn sàng làm gia sư cho chị.
Chị Xuân gật gù :
-Được rồi, chị sẽ đi học lại. Làm gia sư thì khỏi đi. Chị sẽ bầm dập bởi em mất. Cảm ơn em.
-Em tin chị.
Trong phòng có gắn máy thu hình, khi hai người nói chuyện, cuốn video đồng loạt được phát trên TV của các phòng bệnh. Các cựu binh thấy Ma Kết thuyết phục được Xuân, đồng ý đi học lại. Dù trễ mất một ngày nhưng Ma Kết chưa thối lui vội, vẫn còn cơ hội để lội ngược dòng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com