Longfic 12 Chom Sao Chuyen 12 Chom Sao
Part 4 :Tại khu ngoại ô thành phố Berlin, vùng đất yên tĩnh, như bức tranh tĩnh mặc, chỉ trừ khắc giao mùa, vạn vật phải thuận theo tự nhiên mà thay da đổi thịt, ngoài ra chẳng có lấy một lần gợn sống. Nhưng hôm nay, có sự thay đổi, tựa như muôn cây trút lá vào cuối thu, chuẩn bị cho mùa đông lạnh giá. Hôm nay, tại căn nhà sơn màu trắng hoa huệ xuất hiện những dòng sóng đen tuyền lần lượt tràn vào cửa.-Hôm nay cậu đến đây, thực vinh hạnh.Bà nội của Ma Kết bắt tay cặp vợ chồng trung niên, mặc vét đen đến viếng nhà, đó là bố mẹ của Thiên Bình. Mẹ Thiên Bình dùng cả hai tay đáp lễ bậc trưởng bối :-Không, thưa bác, đó phải là vinh hạnh của vợ chồng con mới đúng.Hiện bố mẹ Thiên Bình đang ở tại gian phòng thờ nhà Ma Kết tại Đức. Bố Ma Kết hiện đang nằm nơi ấy, giữa những người thân thuộc vây chung quanh, bên trong áo vét đen, bên ngoài áo tang trắng, mắt ai cũng đỏ hoe, miệng ai cũng khô khốc. Điều này làm bố mẹ Thiên Bình thấy đắng lòng, một cái cúi mình trước di hài thật nặng nề, như muốn đánh gãy xương sống.Ba ngày trước, di hài bố Ma Kết đã được đưa về, mẹ Ma Kết, chân vừa được gắp viên đạn ra, thuốc chưa thấm da cũng nằng nặc đòi về để chủ trì tang lễ cho chồng. Tin tức người thân qua đời chậm rãi lan truyền khắp dòng tộc, từ một thành viên làm việc tại bệnh viện đã chữa trị cho vợ chồng ông, họ hàng thân thích hai bên nội ngoại đến ngay trong đêm. Tự mỗi người đã lấy áo tang trữ sẵn trong tủ khoác lên mình, quỳ bên di hài bố Ma Kết. Hai ngày trước, gia đình tổ chức tang lễ, bạn bè của ông đến viếng, dù thưa thớt nhưng không ai không đổ lệ. Hôm qua, toàn gia cùng bạn bè đưa bố Ma Kết đi hỏa thiêu. Con người cao to vạm vỡ giờ yên phận trong chiếc bình thép, đang nằm gọn trong lòng vợ.-Hai người có việc bận, nên sớm rời đi, đừng vì chồng tôi mà ảnh hưởng. – Mẹ Ma Kết ngước đầu lên, gượng cười.Ông Thiên Xứng mỉm cười, lắc đầu :-Cố nán lại nơi đây là vì chồng chị vẫn còn bản di chúc viết riêng.-Bản di chúc riêng ?Tại tang lễ, ông Thiên Xứng đã công bố với mọi người bản di chúc của bố Ma Kết. Nói di chúc, thành là di ngôn thì đúng hơn vì nó chỉ chứa đựng những lời từ tạ được viết ra vào những ngày cuối cùng của ông, chẳng một chút đề cập đến tài sản. Hôm nay, bản di chúc khác được công bố.-Cái này chỉ công bố nội bộ với chị, cháu, bà cô và Hải Sư thôi.-Hắt xì !Bên ngoài, ông Hải Sư nhảy mũi một cái. Do phản xạ, tay chưa kịp lau đi nước bọt văng vào tay đã đưa ra bắt tay tiễn người tới viếng.-E hèm ! – Bà nội Ma Kết đằng hắng.-Xin lỗi.-Người khách cuối cùng rồi, cậu nghỉ đi. Bên trong có làm bánh đấy.-Dạ.Ông Hải Sư cùng bà nội Ma Kết vào trong. Tới đại sảnh, thấy những người bà con của Ma Kết ngồi đầy ngoài đó.-Có chuyện gì vậy ? – Ông Hải Sư hiếu kỳ hỏi.-Bên trong đang công bố di chúc riêng của bác trai. – Nam Dương, anh họ của Ma Kết nói.-Ấy chết, quên mất, nhanh lên cô. – Ông Hải Sư nhanh chóng kéo tay bà nội Ma Kết vào trong. - Xin lỗi, tôi tới trễ.-Không sao, vừa kịp lúc. Giờ đây tôi xin công bố bản di chúc riêng với mọi người ở đây.Ngó quanh, ngoài những người cần, không còn ai cả, nhìn qua khe cửa, không một ánh mắt hiếu kỳ nào ghé vào. Thực là một gia tộc gồm những thành viên biết phép tắc, tôn trọng nhau, chẳng như những gia đình xào xáo, tranh đoạt gia tài (điển hình là gia đình bên ngoại Bạch Dương). Ông Thiên Xứng vô cùng khâm phục.-Cách đây ba tháng, Ma Kết (tên của bố Ma Kết cũng là Ma Kết) đến gặp mình làm việc, giao bản di chúc này yêu cầu mình giữ kỹ. – Ông Thiên Xứng vỗ vỗ tập hồ sơ quý trên tay. – Trong này gồm năm phong thư, phân đều cho năm bên, cậu ấy bảo mỗi người đọc riêng một phần, đừng đọc của nhau.Bà nội Ma Kết thở dài. Cái kiểu này là bố Ma Kết viết cùng một nội dung nhưng mỗi bản mang sắc thái khác nhau. Đưa vào đọc thì biết ông ấy tam sao thất bản ngay.-Đây, của mỗi người.Bố Thiên Bình phân đều năm lá thư cho năm người. Mẹ thân chủ một lá, vợ thân chủ một lá, bạn thân chủ một lá, con trai thân chủ một lá, bạn thân của con trai – Hội Học sinh khối 11 trường Hoàng đạo mười một lá. Tất cả đều được niêm phong, trừ lá thư viết cho ông Hải Sư.-Mời mọi người đọc thư.Ông Hải Sư đã đọc lá thư này một lần, giờ đọc lại lần nữa, vẫn rất kinh ngạc . Không thể tin được, ông bạn già của ông luôn than phiền ông bất cẩn, chẳng thể tin tưởng giao ông cầm khẩu súng lục, vậy mà trước khi mất lại giao đứa con độc nhất cho ông. Tin nổi hay không ?"Hải Sư, tôi nghĩ cậu nhìn thấy tờ giấy nhận con kia sẽ không tin nổi vào mắt mình, khi tôi, một kẻ chỉ biết chê bai cậu lại giao đứa trẻ tôi kỳ vọng nhất cho cậu. Có lẽ cậu nghĩ mình hoa mắt, hoặc tôi vì bệnh tật mà ra quyết định không sáng suốt. Không đâu, Hải Sư ạ, cậu là người đầu tiên đọc di chúc của tôi nhưng bản di chúc của cậu là bản di chúc cuối cùng tôi viết, tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi.Tôi đã dành cả đời mình cho xã hội, chết vì công việc, tôi không tiếc thân. Nhưng có hai điều làm tôi hối hận.Điều thứ nhất là vợ tôi, vì cưới tôi mà cô ấy từ bỏ giấc mơ của mình, nay tôi đã đi rồi, cần trả tự do cho cô ấy, để cô ấy bay lượn như thời còn xuân sắc, tất cả tài sản tôi dành dụm được, xin nhượng cả cho cô ấy. Sơ lược là vậy, chuyện này không can hệ tới cậu, đừng tìm hiểu sâu làm gì.Điều thứ hai là Ma Kết, đứa con trai của tôi. Tôi sinh nó ra, đã được mười tám năm, vậy mà thời gian ở bên thằng bé chưa được tròn một năm, thằng bé có cha mà như không có. Nay tôi mất đi, chẳng bù đắp được quãng thời gian tôi không ở bên con trai. Tôi xin cậu, thay tôi làm bố thằng bé, cậu là người con sống trong đại gia đình, được hưởng sự yêu thương từ gia đình, cậu cho nó một phần thừa là quá đủ rồi. Đừng hiểu lầm tôi cố tình chia rẽ con trẻ, ông thông gia, tôi chỉ muốn nó gọi cậu là "bố" sớm một chút thôi, thằng bé này máy móc giống tôi, chẳng ép nó vào danh phận trên pháp lý, còn lâu nó mới chịu gọi cậu là "bố". Thực ra trước sau gì nó cũng kêu cậu là "bố", nhưng đến lúc đó thì lâu lắm, đành bày ra trò này.Thôi, lời dài ý ngắn, mong cậu chiếu cố cho con trai tôi.P/s : Tôi biết cậu không có ý đòi lệ phí nên không có ý định dành khoản nào cho cậu.P/s của P/s : Đùa đấy, nếu gặp trường hợp cấp bách, dùng số tài khoản này.Cảm ơn, bạn tốt của tôi."-Chết rồi mà cũng đùa được.Chỉ có mỗi mình ông Hải Sư đọc thư bạn xong mà mặt nhăn, cả phòng, ai đọc thư xong cũng rươm rướm nước mắt.Mẹ Ma Kết đọc thư chồng rồi xếp gọn lá thư, cho vào phong bì, vuốt lại ngay ngắn. Rồi bà ôm bình tro cốt của chồng, khóc rấm rứt. Trong thư, chồng bà xin lỗi vì đã trói bà trong nghĩa vụ của người vợ, giờ ông ra đi, ông muốn trả tự do cho bà, phần lớn tài sản ông dành dụm bấy lâu nay thuộc về bà. Một phần trong thư nói về sự thiếu sót trong việc làm cha mẹ với Ma Kết.Bà nội Ma Kết hạ lá thư, thở dài. Cuối thư, con trai bà cáo lỗi vì không ở lại săn sóc cho bà được. Ông đã mua cho mẹ một căn nhà ở Việt Nam, để thỉnh thoảng bà về sẽ ở tại đấy. Đi rồi mà vẫn tham công tiếc việc, bà tự săn sóc mình được mà.Ma Kết thì siết chặt lá thư, làm một góc bức thư nhăn nhúm.-Chú, con... việc nhận chú làm bố...-Yên tâm, chú không ép con. – Ông Hải Sư phẩy tay. – Chú biết tự dưng nhận người lạ làm cha thì hơi lạ, không thể chấp nhận được.-Chú... không phải... - Ma Kết chần chừ. – Thực ra... Thực ra...-Hả ?-Thực ra sau tang lễ bố, con nghĩ mình sẽ ở luôn tại Đức để săn sóc cho mẹ.Bình tro trên tay mẹ Ma Kết rơi xuống sàn. Part 5 :Cũng may mà bình tro có nắp khóa sắt, mẹ Ma Kết đánh rơi nó xuống sàn, tro trong bình không đổ ra. Bà Thiên Xứng vội vội vàng vàng nhặt lên, đặt lên gian thờ. Mọi người cùng thở phào, chỉ có mẹ con Ma Kết thì thở dốc, nãy giờ họ cứ đấu mắt nhau mãi thôi.-Con nhắc lại một lần nữa cho mẹ nghe xem ! – Mẹ Ma Kết run giọng.-Con muốn ở lại Đức luôn, để săn sóc cho bà và mẹ. – Giọng của Ma Kết lại đều đều, trầm tĩnh như bình thường. – Con đã không thể ở bên bố vào phút cuối cuộc đời ông, giờ con không muốn chuyện đó xảy ra với mẹ.-Bố con đã yêu cầu con làm vậy !-Con không làm được.Chát ! Mẹ Ma Kết đánh con trai một tát tai. Đây là hình phạt dành cho đứa trẻ không biết vâng lời. Tính ra, đây là lần thứ ba Ma Kết bị đánh, lần thứ nhất là lúc Ma Kết cãi mẹ ở khách sạn, lần thứ hai là cái tát tai tại phòng họp Hội Học sinh, đều trong kỳ tranh cử.-Từ lúc nào mà con học thói cãi cha mẹ vậy hả ? – Mẹ Ma Kết cho con trai thêm một tát nữa rồi phóng xe lăn đi băng băng khỏi phòng.-Mẹ ! – Ma Kết lập tức đuổi theo.Mọi người nháo nhào theo mẹ con nhà này. Ông Hải Sư thở dốc. Tưởng chuyện này chỉ xảy ra ở nhà ông thôi chứ, nhà Ma Kết gia giáo thế này cơ mà. Hay là gần mực quá nên đen luôn rồi.-Ta tuyệt thực ! Trừ phi con đồng ý về Việt Nam như lời bố con viết trong giấy ! – Mẹ Ma Kết đóng sầm cửa.-Con cũng vậy ! Trừ phi mẹ đồng ý cho con ở đây ! – Ma Kết đứng chôn chân ở cửa.Hai mẹ con nhà này đấu qua đấu lại cho thỏa dạ, hành hạ người thân chung quanh. Cơm nước dâng tới miệng bị hất ra, mọi người phải khom lưng nhặt nhạnh. Tối đến không an giấc, bị ảnh hưởng bởi cuộc tranh luận dữ dội từ gia đình sơn dương.-Lần trước nằng nặc đòi ở lại Việt Nam, giờ trở chứng ?-Lần trước mẹ muốn con ở Đức, giờ con chiều ý mẹ đấy thôi !-Vậy con để ghế Hội phó kia cho ai ?-Con không cần ! Cái con cần bây giờ là ở bên mẹ !-Con nghĩ con có thể thắng mẹ sao ?-Khi nào mẹ bắt con về Việt Nam được con mới từ bỏ.Mỗi bên một lý lẽ, không ai nhường ai. Biết lực lượng hai bên cân bằng, hai mẹ con bắt đầu tìm đồng minh. Ma Kết lôi kéo bà nội đến ủng hộ cho mình. Mẹ Ma Kết gọi cho Bí thư Đoàn trường yêu cầu thuyết phục Ma Kết trở về phục vụ cho Hội Học sinh.-Bà ơi, nói giúp con đi, con hứa sẽ nối nghiệp nhà mà. – Ma Kết quỳ dưới chân bà, nài nỉ. – Con không thể là đứa con bất hiếu được.-Nói với nó giúp tôi một câu, con trai thì phải lo cho sự nghiệp, không thể vướng bận tình nhà được.Vẫn bất phân thắng bại, hai người bắt đầu lôi kéo những kẻ muốn đứng ngoài cuộc. Họ hàng dự tang lễ, vợ chồng ông Thiên Xứng cùng ông Hải Sư lũ lượt kéo nhau vào phòng thờ để trốn, khóa chặt cửa. Ông Hải Sư cùng vợ chồng ông Thiên Xứng rút điện thoại ra, bấm cho bọn trẻ, yêu cầu bọn trẻ cúp ngay cuộc điện thoại nào mang mã nước Đức. Họ sợ bị kéo vào cuộc rồi phải xoay vòng vòng như bà nội Ma Kết và Bí thư Đoàn trường hiện giờ.-Ổn rồi, bọn trẻ đang bận rộn với Hội thao, không nên để chúng rước vào phiền phức. – Ông Thiên Xứng kết thúc cuộc gọi với Song Tử.-Đám ma mà sao huyên náo thế này ? Công nhận cậu có ảnh hưởng lớn thật đấy, đi rồi cũng tạo ảnh hưởng là sao ? – Ông Hải Sư tâm sự với cái bình sắt đựng tro trên bàn thờ nhà Ma Kết.-Giờ làm sao đây, Hải Sư ?Ông Hải Sư nhún vai.-Chúng ta tránh được phiền phức phải nghe lý lẽ song song. Giờ được yên lặng, nghĩ xem làm cách nào cho chu toàn đi.Mọi người gật đầu. Cùng nhau suy nghĩ biện pháp nào.-Ai cũng có lý, biết làm sao đây ? – Ông Hải Sư giẫm chân bịch bịch.-Bởi vậy...-Cứ để mẹ con nó tự giải quyết chứ sao, ta mệt quá rồi. – Bà nội Ma Kết đẩy cửa bước vào.Trong điện thoại ông Hải Sư, hiện lên tin nhắn của Bí thư Đoàn trường, nội dung tương tự câu nói của bà nội Ma Kết. Hai người tự buộc nút thì hai người tự tháo nút mà thôi. Mở hộ cánh cửa ngăn cách hai mẹ con là điều duy nhất mọi người có thể làm.-Tại sao con lại từ bỏ ước mơ của mình, giam chân ở đây vì mẹ chứ ?Ma Kết cúi đầu :-Phận làm con, chăm lo cho bố mẹ là chuyện thường. Nếu không có mẹ sẽ không có con, không có ước mơ ấy. Mất ước mơ này, con có thể tìm mục tiêu khác để phấn đấu, mất mẹ, con chẳng tìm được người thứ hai.-Con nhất định không nghe ?Ma Kết dứt khoát gật đầu. Mẹ Ma Kết bặm môi.-Được ! Kẻ tàn phế này không đấu lại với sức trai trẻ. Mẹ đã vô dụng từ thời con tranh cử rồi.Với người thường, sẽ cho rằng mẹ Ma Kết đang chịu thua, nhưng với Ma Kết, mẹ cậu chàng đang giở độc chiêu cuối cùng.-Nhưng con chắc chắn với quyết định của mình chứ ?-Con chắc chắn ! – Giọng Ma Kết vững vàng như đinh đóng cột.-Vậy con hãy gọi điện thoại về cho Hội trưởng của con, nói lời từ biệt đi.Ma Kết giật mình. Tại sao lại là Sư Tử mà không phải ai khác ? Ma Kết có hai người bạn rất thân là Thiên Yết với Nhân Mã ở Việt Nam, còn các bạn ở bên cũ. Tại sao phải là Sư Tử ?-Gọi đi ! Xem như con đã hoàn toàn thua con bé ấy, đứa trẻ sẵn sàng gỡ bỏ vòng tay bảo bọc của bố để theo đuổi ước mơ của mình. – Mẹ Ma Kết gằn giọng. – Gọi đi !À, thì ra là thế. Ma Kết cứ ngỡ mẹ mình biết rằng Sư Tử từ lâu không còn mang vị trí một đối thủ với cậu chàng. Nhưng nói lời chia tay với Sư Tử, Ma Kết ngập ngừng, mới vừa rồi Ma Kết còn muốn bày tỏ cùng cô nàng, mong được gắn bó trọn đời, thế mà... Tương lai này, Ma Kết sẽ ở luôn bên Đức, còn Sư Tử, chắc chắn bám trụ tại Việt Nam để hoàn thành ước mơ của mình, cả hai đâu còn trẻ để tham gia hội trại Nga – Đức nữa. Xem ra đôi bên vốn vô duyên.-Đây, chứng minh cho mẹ thấy. – Ma Kết rút điện thoại ra, bấm số Sư Tử.Hồi chuông chờ vang lên, tiếng tút tút đang rút dần ruột gan của Ma Kết. Có thể hết thời khắc này, đôi bên phải xa nhau thật.Đầu dây bên kia, Sư Tử hơi chần chừ trước cuộc gọi của Ma Kết. Vừa nãy ông Hải Sư gọi điện thoại cho cô nàng, trình bày sự việc bên Đức. Cuộc gọi này... có khi nào...-Tớ nghe đây, Ma Kết. – Bên kia đầu dây, giọng Sư Tử thật dịu dàng.-Sư Tử, mình có chuyện muốn nói.-Chuyện gì ?-Mình...mình...Bên kia, Sư Tử cắn chặt môi, chờ đợi lời chia tay thốt ra. Với tính tình Ma Kết, Sư Tử đoán chắc mười phần cậu chàng sẽ chọn ở mãi bên Đức để săn sóc cho mẹ. Còn Sư Tử, khó mà buông bỏ ước mơ đã được bồi đắp từ thuở nhỏ. Lời chia tay được thốt ra là tất nhiên.-Sư Tử, Ma Kết muốn ở lại Đức mãi mãi với mẹ...Sư Tử mở to mắt :-Cô ?Tại sao người cầm điện thoại Ma Kết lúc này là mẹ cậu chàng ?-Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, ta cam đoan với con đấy ! Part 6 :Sư Tử sắp xếp giấy tờ về Hội thao, để trong tập hồ sơ, dùng dây đỏ buộc gọn lại. Cô nàng ngả người ra sau ghế, lấy tay xoa hai bên thái dương. Hội thao đã diễn ra được ba ngày, hàng ngàn hồ sơ, giấy tờ gửi tới tấp về trường Hoàng đạo, một trong ba nơi có đông thí sinh tham gia nhất, khối 11 và khối 10 buổi chiều tham gia đến hai phần ba trong tổng số học sinh của trường nên ở khoảng thời gian này, hồ sơ Sư Tử nhận nhiều gấp hai gấp ba các anh chị lớp trên.-Mệt mỏi ghê nhỉ ?Cự Giải đứng ở bên ngoài gõ cửa mặc dù cửa mở rất lớn, chào đón người mang hồ sơ đến. Trên tay cô nàng thư ký Hội Học sinh khối chiều là một chồng hồ sơ mới cần được phê duyệt. Sư Tử duỗi người, đẩy tập hồ sơ vừa được xử lý qua một bên, chỉ chỉ chỗ trống trên bàn để Cự Giải đặt chồng hồ sơ mới lên đó.-Sư Tử mệt mỏi vậy, có cần mình pha nước chanh cho Sư Tử không ? – Cự Giải mời gọi một cách trang trọng như cô bồi bàn nhà hàng năm sao.-Ừ, nhờ bạn vậy. Bạn cũng nên để ý đến bản thân mình một chút, kẻo sinh bệnh thì nguy. Đợt Halloween ốm một trận rồi đấy. – Sư Tử nháy mắt.-Sao mà bằng Sư Tử được.Cự Giải nhìn cô nàng Hội trưởng uể oải dưới áp lực công việc mà thấy xót. Ba ngày Hội thao diễn ra cũng là ba ngày Sư Tử ngụp lặn trong đống công việc, hết Kim Ngưu đến Bạch Dương bước qua cánh cửa mang theo hàng loạt vấn đề cho cô nàng xử lý. Một mình Sư Tử trơ trọi trong phòng họp, làm hết việc này đến việc kia, không một ai giúp đỡ, Hội phó ngoại giao Thiên Bình được phân công ngoại giao bên ngoài nên tan học là phải ra sân vận động suốt ngày còn Hội phó xử lý nội bộ thường ngày vẫn đỡ đần cho Sư Tử mấy phần công việc thì đang ở phương trời xa xôi ở phía Tây.-Giá mà Ma Kết ở đây, có thể đỡ đần cho Sư Tử nhiều. – Cự Giải nói.Tờ đơn khiếu nại về vận động viên lớp 11 trường Hoàng đạo trên tay Sư Tử khẽ giật trước tác động của cơn gió mạnh từ máy quạt đang hoạt động ở mức công suất tối đa. Nếu Ma Kết ở đây, tờ đơn này sẽ ở trên tay Ma Kết. Sư Tử đặt tờ đơn xuống, kê hộp bút lên cho nó khỏi bay. Cô nàng thở dài.Ba ngày Hội thao diễn ra, sáu ngày Ma Kết ở trên đất Đức lo cho đám tang của cha, coi sóc tình hình của mẹ. Chưa có cuộc điện thoại nào được gọi về từ Ma Kết, tất cả những tin tức trên đất Đức đều do bố Sư Tử cung cấp cho. Chuyện Ma Kết, bố Sư Tử bảo mẹ con họ giảng hòa rồi, Ma Kết ở ru rú trong phòng mẹ, kêu mãi không ra, coi bộ mẹ Ma Kết đã chấp nhận cho cậu chàng ở luôn bên Đức rồi.-Chẳng biết ăn có ngon bữa, ngủ có đủ giấc không. – Sư Tử nhìn ra ngoài bầu trời.Sau khi báo tin, bố Sư Tử cũng im hơi lặng tiếng luôn, chắc là sợ con gái buồn. Nhưng cái Sư Tử cần đâu phải là kết quả cuộc đấu khẩu giữa hai mẹ con, cái Sư Tử cần là tình hình Ma Kết bên đó. Muốn gặp lại, Ma Kết phải thật khỏe mạnh mới được.Nghĩ đến Ma Kết, Sư Tử lại nhìn chiếc điện thoại bàn đặt trên bàn Hội trưởng. Cô nàng chờ đợi. Ma Kết luôn nghĩ tốt cho mọi người nên sẽ không gọi riêng cho bất cứ ai ở lần đầu tiên mà sẽ gọi vào điện thoại ở trường, nói chuyện với tất cả mọi người. Sư Tử muốn nghe giọng Ma Kết, dù là nói lời từ giã cũng được.Cự Giải quan sát Sư Tử, đã được sáu ngày. Sáu ngày nay, trừ lúc học và làm việc trong giờ, làm việc ngoài giờ hoặc ra chơi, cứ ba mươi phút Sư Tử lại nhìn về chiếc điện thoại bàn một lần. Tuy không phải là người có trí nhớ tốt và kỹ năng phân tích xuất sắc như Thiên Yết nhưng dựa vào trực giác, Cự Giải chắc chắn rằng nếu so sánh Sư Tử lúc này và Thiên Bình lúc Song Tử sang Nga thăm bố, hoàn toàn giống nhau không khác một chút gì. Cũng ánh mắt ấy, cũng tiếng thở dài ấy, chất chứa sự lo âu, trăn trở, của những kẻ đang yêu.-Sư Tử, mình muốn hỏi Sư Tử...Chuông điện thoại bàn vang lên, cắt ngang lời nói của Cự Giải. Sư Tử đưa bàn tay ra, yêu cầu Cự Giải dừng lại, ưu tiên cho cuộc điện thoại. Sư Tử nhướng người, nhìn vào màn hình đang hiện lên những con số. Số điện thoại có mã quốc tế, từ nước Đức. Sư Tử thở dốc, trái tim xui khiến bàn tay hướng về ống nghe nhưng lý trí kiềm lại, buộc bàn tay phải mở loa to.-A lô ! – Ánh mắt Sư Tử tràn trề hy vọng.-Sư Tử phải không ? Cô đây.Bên kia là giọng của mẹ Ma Kết. Sư Tử thất vọng vô cùng. Nhưng lập tức tự an ủi bản thân, không để nỗi thất vọng của mình làm phật lòng người bên kia đầu dây.-Cô, con có nghe bố nói sơ qua về tình trạng của cô...-Ổn cả ! – Mẹ Ma Kết cắt ngang lời nói của Sư Tử. Bà nghe những lời ủy mị suốt mấy ngày qua, đã chán chê rồi. – Cô có gửi cho con một kiện hàng, con nhanh về nhận đi nhé.Mẹ Ma Kết nói đến đấy rồi cúp máy ngay. Sư Tử ngỡ ngàng rồi chuyển trạng thái sang thất vọng. Mẹ Ma Kết ghét Sư Tử hay sao ? Sư Tử muốn gọi một cuộc điện thoại đến bên kia, hỏi thăm thêm tình hình của Ma Kết. Một cuộc gọi khác đến, lần này là vào máy di động hình hạt ngô ở tai.-A lô.-Sư Tử hả ? – Là mẹ của Sư Tử. – Mẹ của Ma Kết có gửi cho con một kiện hàng, nhờ cậu Nam Dương dùng trực thăng mang đến nhà mình, con về ký nhận đây này.-Mẹ ký nhận hộ con không được sao ?-Không được, cậu Nam Dương khăng khăng bắt con phải đích thân ký nhận cơ. Nhanh lên con, nghe bảo quá mười hai giờ mà không mở thùng hàng, thùng hàng sẽ hỏng mất.Sư Tử thở dài :-Con đang bận với đống hồ sơ...Chưa dứt câu, Sư Tử phải lĩnh "phong chưởng" của mẹ qua điện thoại.-Bỏ xuống mười phút về đây ký nhận không được sao ? Con không về nhà ăn cơm, không ngủ ở nhà ba ngày rồi đó ! Dám mai mốt làm Chủ tịch rồi thì hết nhiệm kỳ mới về thăm bà già này quá ! Học gương Ma Kết mà ở đời kìa !-Rồi rồi, con biết rồi, con về !Sư Tử cúp ngay điện thoại. Cô nàng không muốn nghe ai nhắc lại chuyện Ma Kết chút nào. Mặc dù tin đồn đã lan truyền khắp Hội, từ cái miệng mẹ Song Tử (mẹ Thiên Bình nói cho mẹ Song Tử hay) nhưng mỗi lần nghe, Sư Tử cứ thấy khó chịu, thà là để Ma Kết trực tiếp nói còn hơn.-Cự Giải, coi hộ tớ chỗ hồ sơ, tớ về một chốc rồi trở lại ngay.-Ừ. – Cự Giải mỉm cười, tạm thời gác lại câu hỏi của mình.Sư Tử rời trường, lấy xe đạp điện đi về nhà. Con mèo yêu đón cô nàng ngay ngoài cổng, vừa gặp đã sà vào lòng. Sư Tử sờ bụng nó, tội nghiệp, mấy ngày qua Sư Tử cứ ở trường xử lý công việc, bỏ bê nó nhiều (lây ai vậy ta ?). Còn mẹ Sư Tử và anh Nam Dương chờ Sư Tử ở cửa.-Giờ mới về đó ! – Mẹ Sư Tử hờn dỗi nói.-Thôi mà mẹ. – Sư Tử nũng nịu cọ cọ tóc vào cổ mẹ.-Nhanh nhanh ký rồi mở hàng đi em ! – Anh Nam Dương dí cho Sư Tử cây viết và tờ giấy.Sư Tử lóng ngóng, nhưng cũng ký nhận. Kiện hàng này do mẹ Ma Kết gửi, chắc không phải hàng quốc cấm hay buôn lậu gì đâu. Sư Tử nghĩ vậy.-Xong nhiệm vụ, thưa cô, em về. – Anh Nam Dương cúi đầu chào mẹ Sư Tử, nhanh chóng rời khỏi.-Kiện hàng ở phòng con đấy.-Dạ, để con vào xem thử mẹ Ma Kết gửi gì.Sư Tử cùng mẹ đi vào nhà trong. Ai còn nhớ khuôn viên nhà Sư Tử thì phải biết nó rất rộng, từ cửa chính vào phòng Sư Tử phải mất một khoảng thời gian cỡ ba phút, hiện giờ tâm trạng Sư Tử không tốt nên mất đến năm phút. Bấy nhiêu đó thời gian đủ để hai mẹ con bàn về kiện hàng đó.-Giống như buôn lậu vậy. – Mẹ Sư Tử cười cười. – Vậy mà còn mang theo chó.-Dạ ? Chó ?-Ừ, con mực nhà Ma Kết đó.-Adolf ?Sư Tử bước thật nhanh về phòng mình. Con Adolf quả thật đang sừng sững giữa phòng, còn cúi đầu, sủa ba tiếng để chào Sư Tử nữa. Kiện hàng ở ngay bên cạnh nó.-Cái gì vậy trời ?Mẹ Ma Kết gửi cho Sư Tử một cái thùng giấy cứng lớn, to bằng phân nửa cái giường của cô nàng. Sư Tử lại gần xem xét, thùng giấy mà dán bằng băng keo dán sắt, đã vậy thì thôi đi, lại chọc lỗ ở trên. Chẳng lẽ mẹ Ma Kết gửi cho Adolf cô bạn gái, rồi nhờ Sư Tử săn sóc cả Adolf và cô bạn gái đang ở trong thùng này ?-Mở ra xem thử đi con.-Dạ.Vì là keo dán sắt nên Sư Tử dùng dao rọc đặc biệt cất trong hộc tủ. Nghĩ có vật thể sống trong thùng nên Sư Tử làm rất cẩn thận, chỉ cắt đi băng keo, không để lưỡi dao đi vào trong nhiều. Sợ ngộp thở, Sư Tử mở thùng bằng hai đường rọc, mở tung ra.-Úi ! – Sư Tử há hốc miệng. – Sao Ma Kết ở trong thùng này ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com