Long Fic Utapri Shining Heroes
Warning: Character DeathRyuya từ lúc có mặt trên thế gian này chỉ luôn coi trọng hai người duy nhất. Một là "cha" của anh, thuỷ tổ của các vị thần : Shining Saotome, và người luôn ở bên cạnh anh từ khi mới sinh ra : Ringo. Ấy vậy mà cả hai đều cùng lựa chọn ra đi ngay trước mắt anh, bất chấp sự ngăn cản của anh. "Ryuya đang cảm thấy ghen tị và ...bị bỏ rơi." Người được nhắc tên rời mắt khỏi chiếc găng tay sắt có một không hai vừa được chế tạo, thở dài một chút, xoay người đối diện với vị khách mới tới. Đôi mắt anh khẽ dịu lại khi nhìn thấy sinh mệnh bé nhỏ đầu tiên được sinh ra một cách tự nhiên đang say ngủ trong vòng tay của Ai. Đứa trẻ này sẽ là nỗi đau đầu tiếp theo của Ryuya khi lớn lên đây. Nếu anh đủ dũng cảm ở lại mà không có Ringo bên cạnh. "Sợ hãi... khát khao...""Đủ rồi, không cần liệt kê các trạng thái cảm xúc của ta nữa." – Ryuya bóp trán, "đứa con riêng" này của Ringo thật khiến người ta chóng mặt mà. Ryuya vẫn còn nhớ cái vẻ toác miệng cười nhạo của Ringo lần đầu đưa tên nhóc này tới chỗ "đứa con chung" Reiji của hai người, y như hồi mới bắt đầu ăn mặc giống phụ nữ, rất có dáng vẻ chờ xem anh bị chọc cho tức điên.Thực sự, Ryuya không có quá nhiều vấn đề với phụ nữ, chẳng qua người phụ nữ đầu tiên anh biết tới đã cướp đi người cha duy nhất của anh, nên chỉ có chút bất mãn mà thôi. Ai ngờ được, giả gái đã đành, người bạn đời của anh còn ngang nhiên lôi đến một đứa trẻ – tuy chỉ thuần tuý là muốn chọc anh, nhưng cũng do đứa trẻ có ngoại hình phụ nữ ấy đã gián tiếp cướp đi người anh coi trọng lần nữa. Shining, ông già, đừng có để Ringo sinh ra con gái, nếu không tôi nhất định sẽ tính sổ với ông khi hội ngộ. "Ta đã làm xong thứ có thể lưu giữ ánh sáng của thằng bé rồi." – Ryuya lấy từ trong hộp một chiếc lắc tay nhỏ bằng vàng, xung quanh chỉa ra nhiều gai nhọn, trông rất cầu kì. "Không cần lo đầu nhọn này làm bị thương, chỉ là hình dáng thôi, mềm lắm. Mỗi lần đứa bé tâm trạng không ổn định cũng không lo bị chói mắt. Chiếc vòng sẽ lớn dần theo lượng ánh sáng thu vào, quấn quanh làm lá chắn bảo vệ khi đứa bé trưởng thành.".Ryuya đeo chiếc vòng vào bàn tay bé nhỏ. Bàn tay Reiji lúc mới được tạo ra cũng y như vậy. Vua của các vị thần không được trưởng thành ngay như những vị thần được nhào nặn khác, mà phải trải qua thời thơ ấu như một con người bình thường. Thằng bé đã từng ngoan ngoãn nhường nào, một mực làm theo lời anh nói ra sao. Dù khi có bất hoà giữa anh với Ringo, nó sẽ luôn tìm cách giảng hoà hoặc ngầm đứng về phía anh. Chuyên tâm trong công việc của một vị vua, tuy có hơi nhoi một chút nhưng vẫn trong giới hạn cho phép.Rồi khi "đứa con riêng" này xuất hiện. Chuyện gì đã xảy ra ? Hội họp, triều chính, 10 câu nói ra thì 10 câu rưỡi là về "Ai-Ai"; tính nhoi bị phóng đại lên n lần, sự nghiêm túc biến mất không còn dấu vết; công việc không lo, chỉ biết đưa "Ai-Ai" đi du ngoạn khắp nơi "hàn gắn tình cảm"; rồi những chuyến thăm "bậc cha mẹ" như Ryuya cùng Ringo lại phụ thuộc vào việc "Ai-Ai" có tới cùng hay không,... Và điên nhất là mỗi lần anh cùng Ringo bất đồng quan điểm, thằng bé không hề giấu diếm mà bênh Ringo chằm chặp, chỉ mong được Ringo nói một hai điều tốt đẹp với "Ai-Ai"...Đứa trẻ trong mơ của anh nay còn đâu ? Đứa trẻ nam tính anh luôn nuôi dạy biến đâu mất rồi ? Bi kịch, thật bi kịch !!"Ryuya...""Được rồi, không cần nói, ta biết ta đang giống một ông già đau khổ bị con trai bỏ rơi theo vợ con của nó, nhưng rồi đứa con thực sự của ta sẽ không như vậy đâu ! Nhất định không !". Ryuya thở dài, đưa tay muốn bế đứa bé. "Vào thăm Ringo đi, cũng chỉ còn vài tuần nữa thôi."Ryuya nhìn lông mày hơi nhăn lại của Ai mà không khỏi khó chịu. Ringo ơi là Ringo, em đã đem lại món quà gì cho thế giới thế này ? Thật khiến người ta không khỏi lo lắng cho nó hơn con ruột của chính mình mà..."Ai." – Ryuya gọi người đang lững thững đi về phía trong, nói dứt khoát. "Con nên nhớ, ngày xưa khi cả con lẫn Ren chưa ra đời, Shining đã có thể vì Kotomi mà tan biến, chứng tỏ tình yêu không hiện hữu chỉ vì các con, nó vẫn luôn tồn tại, tác động vào chúng ta. Chúng ta chỉ ngộ nhận mà thôi. Nhớ lấy điều đó và nghĩ thoáng ra.""Ryuya, cảm ơn."---------------------------------------------------------Ryuya ôm chặt đứa trẻ trong lòng, bước từng bước nặng nề ra khỏi căn phòng bay đầy mảnh vụn trong không khí. Rắc rắc, từng tiếng nứt vang lên trên cơ thể to lớn vạm vỡ của vị Thần Đất đầy quyền năng. "Ryuya !!" – Là tiếng của Reiji. Ryuya nhìn về phía hai người đang chạy tới, thầm thở phào. Ít nhất, vẫn có thể dặn dò, vẫn có thể bảo vệ đứa bé đến cùng...Ryuya truyền đứa bé sang cho Ai, tháo chiếc găng tay sắt đưa cho Reiji rồi ngã xuống. Vua của các vị thần vội đỡ anh dậy, còn Vương hậu nâng đứa bé lại thật gần. Ryuya khẽ vuốt mái tóc vàng dày kì lạ của đứa trẻ mới sinh, cười thương yêu. Shining, rốt cuộc ông già cũng đáp ứng thỉnh cầu của tôi, khi gặp tôi sẽ không quên trả lễ đâu."Reiji, Ai, đứa trẻ này, nhờ hai người chăm lo giúp chúng ta." – Ryuya vỗ lưng đứa bé trong bọc, nhìn Ai cười. "Là một thiên thần giống như con vậy. Đôi cánh của nó sau này sẽ sải rộng khắp nơi... xứng đáng là con trai của ta...". Ryuya chuyển sự chú ý về phía Reiji, cốc đầu Vua của các vị thần như ngày xưa. "Đã là cha của 2 đứa trẻ rồi, đừng có mít ướt vậy chứ. Dù trên danh nghĩa là anh em, nhưng ta thật mong muốn nó được nuôi dưỡng như con trai của con và Ai. Có...thể...không...?" – Giọng nói đứt quãng, gần nửa cơ thể đã nứt dần ra trôi về cát bụi, Ryuya cố gắng gượng sau khi nhận được cái gật đầu từ Reiji. "Thề với ta, tuyệt đối không bao giờ, không bao giờ nói cho nó biết sự thật, sự thật khủng khiếp vào ngày nó sinh ra, về người anh em sinh đôi của nó..."Tiếngkhóc của đứa trẻ là âm thanh cuối cùng Ryuya còn nghe được trước khi mọi thứchìm vào đêm tối.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com