TruyenHHH.com

[Long Fic] [BHTT] Sư Tỷ yêu Ta (YulSic)

Chương 1

nganzin

Chương 1 :
Khoảnh khắc Quyền Du Lợi bị ma giáo Vong Tuyệt cung phá nát kinh mạch rồi tự tay kết liễu là khoảnh khắc vừa đau đớn vừa tuyệt vọng nhất cuộc đời nàng . Nàng không nghĩ trước khi chết bản thân lại biết được quá nhiều chuyện ngu ngốc bản thân mình từng làm đều là bị kẻ khác giật dây , bị lợi dụng . Trước khi rơi xuống đáy vực sâu , nàng vừa tiếc hận vừa ai oán nhìn trời cao . Nếu có kiếp sau , nàng sẽ sống một cuộc đời thật khác . Sẽ không vì ích kỉ , không vì đố kị mà trở nên mù quáng đến ngu ngốc nữa .
Đầu óc ông ông trống rỗng , Quyền Du Lợi cố sức mở hai mắt ra. Ngay khi mở mắt , nàng bị ánh mặt trời làm đau, liền lấy tay che chắn lại rồi mới từ từ hé mắt .
Đến khi khôi phục bình thường , Quyền Du Lợi thấy một cô gái mặc y phục lục sắc đang ngủ gục trên bàn , gương mặt cô cùng khung cảnh xung quanh có chút quen thuộc . Quyền Du Lợi có chút nghi hoặc từ từ bước xuống giường . Nghe tiếng động , cô gái chợt tỉnh giấc , chạy đến bên người Quyền Du Lợi đỡ nàng rồi thút thít .
" Tiểu thư rốt cuộc người cũng tỉnh . "
Quyền Du Lợi nghi hoặc nhìn người trước mặt . Rõ ràng đây là nha đầu A Bích , người trước khi lên tu luyện ở Lưu Quang môn , cha nàng đã phái đi cùng để tiện bề chăm sóc nàng. Mà sau này khi nàng gây chuyện bị trục xuất sư môn , A Bích vì chỉ là một nô tì không ai chống đỡ liền bị giết ngay khi đặt chân xuống núi . Vậy tại sao , a Bích lại xuất hiện ở đây ?
" A Bích ngươi còn sống sao?"
" Tiểu, tiểu thư đừng làm nô tì sợ , người sao vậy ? Có phải con tiện tì kia khiến tiểu thư tức giận đến mức đầu óc cũng loạn luôn rồi không ?"
" Tiện tì ..?"
" Tiểu thư đừng tức giận nữa , để nô tì đến Ngục Thất dạy dỗ cho ả một trận ."
Quyền Du Lợi hốt hoảng nhìn A Bích , tiện tì mà nàng và a bích thường dùng để gọi Trịnh Tú Nghiên cơ mà . Mà chẳng phải Trịnh Tú Nghiên giờ đã là Chưởng Môn của Lưu Quang vừa là Minh Chủ Võ Lâm uy danh lẫm liệt . A Bích không sợ chết không toàn thây hay sao ?
Mà khuôn mặt non nớt của A Bích , khung cảnh của căn phòng này chẳng phải là của Lưu Quang
môn 8 năm về trước hay sao ?
Quyền Du Lợi càng nghĩ đầu càng đau , mắt nàng tối sầm lại rồi ngất đi lần nữa .
Đến khi tỉnh lại , Quyền Du Lợi khẽ chớp mắt , vẫn là khung cảnh ban nãy nhưng cả căn phòng được thắp nến sáng trưng .
" A . Tiểu thư tỉnh lại rồi . Nô tỳ sợ muốn chết . Tiểu thư thấy thế nào rồi ?"
" Ta không sao . Đầu có chút đau . Ngươi lấy gương lại đây cho ta ."
Quyền Du Lợi gắng gượng ngồi dậy nhìn vào gương đồng . Nàng bỗng bật khóc . Không còn những vết sẹo dài trên mặt , không còn mái tóc trắng xoá . Trong gương là khuôn mặt của một thiếu nữ đôi mươi , gương mặt nàng đã từng tự hào khôn xiết . Gương mặt xinh đẹp , mái tóc xuôn dài bung xoã trên vai , sườn mặt tinh tế , sống mũi thanh thoát , chiếc cằm chẻ , da thịt hồng nhuận không quá trắng nhưng tạo cảm giác cương nghị , thuần thục , đôi mắt nhu tình như nước , cánh môi hồng đầy đặn . Vẫn dáng vẻ ôn nhu tuyệt mĩ khi nàng đôi mươi .
" A Bích , hiện tại ta đang ở Lưu Quang môn đúng không ? Ta năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?"
" Vâng . Tiểu thư là đại sư tỷ đỉnh đỉnh đại danh , mỹ nhân người người kính nể của Lưu Quang môn . Tiểu thư mới qua sinh nhật mười tám thôi . "
A Bích nghi hoặc nhìn Quyền Du Lợi .
Nàng hiện tại rất rối loạn , chẳng lẽ nàng đây là quay trở về quá khứ . Ông trời thương xót cho nàng một lần được cải tà quy chánh , cho nàng sửa chữa tất thảy hết sai lầm trước kia ?
Lau nước mắt còn vương nhẹ trên má . Đôi con ngươi màu hổ phách loé sáng đầy vui mừng .
" Nãy ngươi nói tiện nhân khiến ta bị thương đang bị nhốt ở ngục thất ? Có phải Trịnh Tú Nghiên ? "
" Dạ . Ả đang bị trói giữ như lệnh của tiểu thư . Chưởng Môn dù có yêu thương bao che ả ta bao nhiêu thì cũng làm sao qua được tiểu thư . Dám khiến tiểu thư bị thương thì phải trách phạt thật nặng ".
Trịnh Tú Nghiên .... Nữ nhân khiến nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi . Chính nàng ta khiến nàng ghen ghét đố kị đến mù quáng . Nàng ta cướp nam nhân nàng yêu thích nhất , cướp đi sự sủng ái của sư phụ , đẩy nàng vào ma đạo , gián tiếp giết chết nàng .
Nghĩ đến nàng vẫn không bỏ xuống được nỗi hận này . Nhưng mà số phận đã định , Trịnh Tú Nghiên xuất sắc như vậy . Nàng có thể thay đổi được số phận bi thảm của bản thân không ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com