Long Du Thien Khe Rong Boi Suoi Can
'Phủ thiên sứ' gồm sáu tầng lầu, tầng trên cùng chính là các phòng VIP với mức giá cao hơn các phòng khác năm lần. Tất nhiên, tiền nào của nấy, từ cách bày trí trong phòng đến chất lượng dịch vụ đều thuộc loại tốt nhất. Lúc trước Mai Thuấn Thần đã dẫn Nguyệt Khê tham quan một vòng trên này, không nghĩ đến lại có ngày cậu vào đây với tư cách khách hàng.Đúng là, ở đời không ai đoán được chữ 'ngờ'.Nhân viên phục vụ dẫn họ lên phòng và mở cửa, Nguyệt Khê nhìn thoáng qua, đột nhiên thấy túi tiền mình đau nhói, ở nơi này một đêm mà mất hơn năm nghìn, đi cướp ngân hàng chắc cũng đến mức ấy là cùng."Anh muốn cùng tắm không?" Ken hỏi.Nguyệt Khê lắc lắc đầu. "Vừa vào cửa không thể làm vậy ngay." Tiến độ như thế là quá nhanh.Ken ngạc nhiên nhìn nhìn cậu, khách làng chơi dẫn trai vào phòng, không làm chuyện đó thì còn làm chuyện gì?Nguyệt Khê ngồi xuống sofa, tay chỉ chỉ băng ghế trước mặt. "Ngồi đi đã."Ken nghe lời ngồi xuống, Nguyệt Khê thở dài nói. "Thuấn Thần càng ngày càng quá đáng, em biết tại sao không? Trước kia những người mới ở 'Phủ thiên sứ' đều không được phép tiếp khách ngay, phải mất ít nhất một tuần huấn luyện trước để dạy cho họ các loại kỹ xảo và kỹ năng ứng phó với khách hàng, cách xử lý các tình huống gặp phải." Nguyệt Khê dừng một chút, lại tiếp. "Chứ để mặc một người như em làm việc, chưa đầy một tháng là đã bị hành cho chết rồi.""Ngoại hình em tốt, phong thái lại xuất chúng, nhưng em luôn tỏ ra cao ngạo khinh khi, như thế chỉ làm cho người ta nảy sinh ham muốn làm nhục em thôi. Khi tiếp khách, em phải bỏ tự tôn xuống, khôn khéo mềm mỏng chiều ý người ta, vậy mới mong sống được trong cái nghề này." Nguyệt Khê cẩn thận khuyên nhủ."Anh... từng làm việc ở đây?" Ken có vẻ không tin.Nguyệt Khê xua xua tay. "Làm gì có chuyện đó, chẳng qua anh có quan hệ sâu xa với nơi này nên có một ít kinh nghiệm thôi."Trước kia 'Phủ thiên sứ' không phải quán bar dành riêng cho gay, mẹ cậu năm đó chính là vũ nữ đắt giá nhất nơi này, sau khi sinh ra cậu, bà liền lập chí nuôi dạy cậu thành hồng bài tiếp theo. Đến năm cậu mười ba tuổi, bà qua đời, người cha vô thừa nhận kia xuất hiện mang cậu đi, nhưng không phải quay về nhà họ Thương mà tìm cho cậu một nơi ở khác. Trong những năm tháng cô đơn tịch mịch ấy, mỗi lúc buồn, cậu đều chạy về nơi này tìm vui.Mẹ cậu rất thân với Mai Thuấn Thần, vào thời điểm đó Mai Thuấn Thần đã là tay hạng nhất ở đây, cho nên khi cậu đến chơi mặc dù xinh đẹp nên luôn bị khách hàng nhòm ngó, vẫn không có ai dám làm gì cậu. Sau ông già nhà cậu biết chuyện, tức giận đến thiếu chút nữa nằm viện, rồi sau nữa ông qua đời, đã không còn ai để quản cậu.Lăn lộn bao nhiêu năm ở 'Phủ thiên sứ', cộng thêm từ nhỏ được mẹ dạy dỗ, bản lĩnh của Nguyệt Khê nói ra thì còn cao hơn mấy tay hồng bài trong giới, đương nhiên không kể Mai Thuấn Thần, loại yêu tinh như hắn là ngoại lệ.Ken kinh ngạc nhìn cậu, Nguyệt Khê lại nói. "Cho nên, lần này anh bao em một đêm, chủ yếu là muốn dạy cho em vài phương pháp thoát thân cơ bản nhất khi làm cái nghề này."Nhìn cậu mà xem, đã dạy cho người ta lại còn phải bỏ tiền túi ra bao, ruột gan cậu cứ nhức nhối không thôi."Anh...""Anh chỉ không muốn em chịu khổ sở thôi." Nguyệt Khê nói.Thế nhưng, đang lúc Nguyệt Khê chuẩn bị tiến vào vấn đề chính thì di động cậu đột nhiên reo vang, cậu lấy ra xem, là Mai Thuấn Thần."Có người bắt gian, mau chạy." Mai Thuấn Thần kêu khẽ phía bên kia điện thoại, thanh âm vô cùng sốt ruột.Bắt gian? Nguyệt Khê không hiểu, rồi đột nhiên cậu sực nhớ ra điều gì, lập tức đứng lên...Nhưng cửa phòng đã bị đẩy ra nhanh hơn, xuất hiện ở cửa chính là vẻ mặt tức giận của Long Thiên Thích.Ken hình như cũng nhận ra điều bất thường, vội vàng đứng dậy, đến khi nhìn thấy Long Thiên Thích thì gương mặt cậu ta trắng bệch cả đi.Cửa phòng 'cạch' một tiếng đóng lại, âm thanh không lớn, lại làm Nguyệt Khê sợ tới mức giật nảy người."Em cũng gan thật nhỉ, dám lấy tiền của tôi đi gọi trai!" Long Thiên Thích rít lên qua kẽ răng, từ từ tiến về phía Nguyệt Khê."Không phải vậy đâu..." Ken đột nhiên vọt ra chắn trước người Nguyệt Khê như muốn bảo vệ cho cậu."Là cậu?" Long Thiên Thích nhìn thấy Ken thì kinh ngạc một chút, nhưng lửa giận không có dấu hiệu tắt, đưa tay lên cho Ken một cái tát như trời giáng."Không liên quan đến cậu bé." Nguyệt Khê đột nhiên bình tĩnh mở miệng, nhìn về phía Ken bị đánh đến mức té sấp trên đất nói. "Em ra ngoài trước đi."Ken nhìn hai người trước mặt, mặc dù có quan hệ tốt hơn với hai người chăng nữa, cậu ta vẫn biết mình ở đây chỉ càng làm mọi chuyện thêm phức tạp, bèn nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài.Long Thiên Thích vừa định quay đầu lại đã bị Nguyệt Khê ôm lấy, chỉ nghe cậu nhỏ giọng. "Anh thực sự nghĩ em sẽ đến đây làm bậy sao?""Vậy em thuê phòng làm gì!" Long Thiên Thích rít lên, sau đó nhanh chóng xoay người ôm lấy Nguyệt Khê, đôi con ngươi màu đen trong suốt ánh lên lửa giận như muốn thiêu đốt cậu, lại như muốn kiềm chế, lập tức ném cậu lên giường.Nguyệt Khê bị quăng ngã đến choáng váng nhưng vẫn rất nhanh ngồi dậy, cậu ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng trào lên một nỗi khiếp đảm không nói thành lời. Lửa giận của người này một khi đã bùng lên thì cậu sẽ không có cách nào chịu đựng được, hơn nữa sẽ làm liên lụy đến rất nhiều người."Em chỉ muốn nói chuyện với cậu bé thôi." Nguyệt Khê thanh minh, sau đó vội vàng cởi áo, lộ ra xương quai xanh cùng làn da trắng nõn. "Nếu không anh lại đây kiểm tra, trên người em một chút dấu vết của kẻ khác cũng không có."Long Thiên Thích lập tức tiến đến xé rách áo cậu, động tác quá thô bạo làm thân thể Nguyệt Khê phải run lên, chỉ trong nháy mắt toàn bộ quần áo trên người cậu đã bị cởi, nên nói là bị xé thì đúng hơn.Long Thiên Thích đứng bên giường dùng ánh mắt như truy sát nhìn thật kỹ, khi thấy không có gì khả nghi mới hơi vừa lòng. Nhưng ngay sau đó đôi con ngươi sáng rực lại trừng trừng nhìn thẳng vào Nguyệt Khê, làm cậu sợ đến mức nhắm mắt lại.Giọng nói của Long Thiên Thích vang lên bên tai, vô cùng nhỏ nhẹ, nhưng ẩn trong đó là ngữ khí nguy hiểm đến lạnh người. "Vậy em nói tôi nghe xem, tại sao lại đến đây thuê phòng?"Nguyệt Khê cảm thấy một hơi thở lạnh lẽo phả vào tai mình, nhịn không được mở mắt ra, nhìn về phía đôi mắt màu đen như có lửa kia, cuối cùng mới dám mở miệng nói. "Em chỉ thấy cậu bé rất đáng thương, hôm nay là đêm giáng sinh, bao nhiêu kẻ bệnh hoạn đến đây tìm trai, nếu em bao cậu ta có thể giúp cậu ta khỏi bị bọn chúng tra tấn.""Thật đấy, nếu không anh xem, bọn em đã vào đây lâu như vậy, cho dù không lên giường, ít nhất cũng phải bắt đầu cởi quần áo chứ." Nguyệt Khê vừa nói vừa ngồi dậy, kéo chăn trên giường tùy tiện che khuất thân thể, lại nói. "Anh cũng thấy đấy, lúc anh vào cửa bọn em chỉ đang ngồi nói chuyện thôi. Hơn nữa em là người nằm dưới, cậu ta cũng thế, bọn em có ở cùng nhau thì cũng làm được gì."Câu cuối nói ra, Nguyệt Khê còn cố ý nhấn mạnh, thấy Long Thiên Thích không nói gì, Nguyệt Khê biết tức giận của anh đã vơi đi rất nhiều, bèn tiến lên ôm người yêu hỏi nhỏ. "Sao tự dựng anh lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ... anh cho người theo dõi em?"Long Thiên Thích trừng mắt nhìn cậu."Anh đừng giận." Nguyệt Khê ngọt ngào nói. "Bọn em thật sự không có chuyện gì hết.""Em tốt nhất đừng nghĩ đến chuyện phản bội tôi." Long Thiên Thích trầm giọng."Em làm sao dám!" Nguyệt Khê cọ cọ vào người anh.Đây là lời nói thật, cậu quả thật không dám phản bội anh.Long Thiên Thích lại nhìn về phía cậu, lúc này toàn thân Nguyệt Khê trần trụi, tùy tay kéo chăn che lại nhưng cũng chẳng che chắn được bao nhiêu, ngược lại còn để da thịt thấp thoáng lộ ra như đang khiêu khích dục vọng kẻ khác."Lại đây, tôi lấy quần áo cho em mặc rồi chúng ta về." Quần áo Nguyệt Khê đã bị xé rách cả, giờ chẳng còn gì mặc được, Long Thiên Thích đành phải dùng chăn bọc cậu lại thật kỹ.Nhưng Nguyệt Khê lại đẩy anh ra. "Anh hỏi Mai Thuấn Thần mang quần áo lên cho em đi." Trụi lủi như thế này mà bị ôm ra ngoài, cậu biết giấu mặt mình đi đâu."Không cần, tôi sẽ ôm em xuống, chúng ta đi bằng cửa thoát hiểm." Hiếm khi Long Thiên Thích suy nghĩ cho người khác được đến mức này.Nguyệt Khê do dự. "Hay là chúng ta qua đêm tại đây?"Dù sao tiền cậu đã thanh toán rồi, mà tiền vào tay Mai Thuấn Thần thì đừng mơ lấy lại được."Không được." Long Thiên Thích kiên quyết phản đối, hai tay đã bế Nguyệt Khê lên.Nguyệt Khê cong khóe môi, cánh tay trắng nõn vươn khỏi chăn, như có như không lướt qua ngực Long Thiên Thích.Long Thiên Thích cúi đầu nhìn cậu: hai gò má ửng đỏ, ánh nhìn quyến rũ, gương mặt xinh đẹp mê người, lại thêm da thịt mịn màng như muốn làm người khác phun máu, chỉ lơ đãng thôi cũng có thể khiến dục vọng sâu nhất trong anh trỗi dậy.Long Thiên Thích bất giác ngừng lại, Nguyệt Khê cười khẽ, lập tức ôm cổ Long Thiên Thích mà hôn, hai tay nhanh hơn cởi đi quần áo Long Thiên Thích. Tấm chăn cuộn trên người vì động tác của cậu mà rơi trên mặt đất, thân thể xinh đẹp của Nguyệt Khê lại hiện ra dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn.Long Thiên Thích cố gắng giữ bình tĩnh, nơi này không phải Long gia, hơn nữa số người anh mang theo không nhiều, có muốn phát dục cũng phải quay về..."Em giúp anh tắm nhé?" Nguyệt Khê nhẹ nhàng cắn lỗ tai anh, nhỏ giọng thì thầm."Tiểu quỷ!" Long Thiên Thích nghiến răng, không che giấu nổi dục vọng đang bừng lên mạnh mẽ trong người."Đêm nay là giáng sinh, em sẽ hết sức phục vụ anh..." Nguyệt Khê nhẹ giọng quyến rũ.Quần áo trên người Long Thiên Thích đã bị Nguyệt Khê cởi ra. Cậu bắt đầu giở trò khiêu khích, những nơi nào mẫn cảm nhất trên cơ thể, dùng lực vuốt ve như thế nào thì sẽ khêu gợi được tình dục của đàn ông, tất cả những điều ấy năm xưa lúc Mai Thuấn Thần rảnh rỗi đã từng dạy cho cậu, hơn nữa còn tự mình thị phạm trên người Nguyệt Khê, với định lực của Nguyệt Khê mà cũng thiếu chút nữa bạo phát. Rồi sau đó khi Nguyệt Khê diễn lại, Mai Thuấn Thần nói cậu đã học được đến bảy thành công lực, đàn ông bình thường tuyệt đối không thể thoát khỏi tay cậu.Sau sự cố lúc nãy, Long Thiên Thích đang có tính toán gì để trừng phạt, cậu không biết được, nhưng cậu biết rõ một điều, chỉ cần đêm nay có thể làm cho Long Thiên Thích hài lòng, khả năng anh truy cứu việc hôm nay có thể giảm đi rất nhiều.Nhìn Long Thiên Thích rõ ràng đang bị kích thích, trong lòng Nguyệt Khê thốt nhiên bàng hoàng. Đây là lần đầu tiên cậu thật sự bày trò quyến rũ người khác, lúc còn rất nhỏ mẹ cậu từng dạy rằng, thân thể con người là thứ không đáng đồng tiền nhất, ngược lại cũng là thứ giá trị nhất nếu biết dùng đúng cách, bởi vì một trong những biện pháp để nhanh chóng đạt được mục tiêu chính là lợi dụng thân thể quyến rũ đàn ông. Mười ba tuổi Nguyệt Khê đã rời khỏi nơi này, về sau, chưa bao giờ cậu nghĩ sẽ dùng đến chiêu bài đó, nào ngờ hôm nay, trước mặt một người đàn ông như Long Thiên Thích..."A..." Đau đớn đột ngột làm Nguyệt Khê bật rên khe khẽ."Em lơ đãng!" Giọng của Long Thiên Thích khàn khàn vì bị tình dục khiêu khích, nhưng vẫn nghe ra trong đó không ít hờn giận.Trong nháy mắt tất cả quyền chủ động đã bị Long Thiên Thích giành lại, con người anh cả đời này cũng không bao giờ để mình rơi vào thế bị động. Trên thân thể Nguyệt Khê, tất cả những nơi mẫn cảm nhất đều đã bị kích thích đến không chịu nổi, nói thật khi cùng Long Thiên Thích làm tình, ngoại trừ vị trí kia có chút khổ sở, kỹ thuật của anh thật sự rất tuyệt vời.Nhưng hôm nay dường như Long Thiên Thích có phần thô bạo, có lẽ liên quan đến việc anh bị chọc giận lúc nãy. Nguyệt Khê nắm chặt chăn, cố gắng không để mình khóc thành tiếng như bình thường."Đau không?" Long Thiên Thích ghé vào tai cậu nhẹ giọng hỏi, anh hơi bất ngờ khi không nghe tiếng cậu kêu khóc như mọi khi."Không sao, đêm nay là giáng sinh, em muốn anh được vui vẻ." Giọng Nguyệt Khê run run. Mọi khi chỉ cần cậu khóc, trong mắt Long Thiên Thích sẽ hiện lên một tia đau xót, tình dục cũng vì thế mà giảm bớt.Long Thiên Thích đau lòng hôn nhẹ cậu, cố gắng làm cho cậu thoải mái hơn, nhưng dường như anh cũng đang kiềm chế rất khó khăn.Long Thiên Thích vốn chưa bao giờ qua đêm ở ngoài, đương nhiên sẽ không như vậy mà ngủ, đến nửa đêm anh đã tỉnh lại, điện thoại dặn dò vài việc ở công ty. Hôm trước nghe Nguyệt Khê nói sẽ đến chỗ này giúp việc, anh liền phái người theo dõi, lúc nhận được tin báo của cấp dưới, trong cơn giận dữ anh đã xồng xộc lao tới, rất nhiều chuyện đang xử lý vẫn chưa hoàn thành.Ngồi trở lại bên giường nhìn Nguyệt Khê đã ngủ thật sâu, dường như sau mỗi lần yêu nhau đều vậy, thậm chí có khi nửa đường đang vui cậu đã ngất xỉu. Dù lần nào anh cũng vô cùng cẩn thận, vẫn thường xuyên thấy cậu ra máu, hơn nữa buổi sáng ngày hôm sau chắc chắn cậu sẽ nằm liệt giường.Thân thể nhu nhược như thế, rất nhiều lần Long Thiên Thích cảm thấy không hoàn toàn thỏa mãn, nhưng chỉ cần nhìn vào gương mặt say ngủ của Nguyệt Khê, trên người còn giăng đầy những dấu vết khi yêu do chính mình để lại, trong lòng anh lại dâng lên một niềm vui sướng không nói thành lời.Ôm Nguyệt Khê vào phòng tắm cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ, thấy mặt sau cậu lại là một mảnh sưng đỏ, lúc tỉnh lại không biết có thể lại nỉ non khóc lóc hay không. Tìm một cái chăn sạch nhẹ nhàng bọc kỹ lấy cậu, dù trong bất cứ tình huống nào, anh cũng sẽ không qua đêm bên ngoài.Long Thiên Thích đẩy cửa phòng bước ra đại sảnh, thấy Mai Thuấn Thần đang đứng nhìn ra bầu trời đêm đầy sao bên ngoài."Ngài phải đi rồi sao?" Mai Thuấn Thần tươi cười sáng lạn.Long Thiên Thích trừng mắt nhìn hắn, ngữ điệu chẳng mấy ôn hòa. "Nguyệt Khê cùng ông chủ Mai đây quan hệ khá tốt, cậu ấy tới nơi này tôi cũng không phản đối, nhưng tôi tuyệt đối không cho phép cậu ấy dây dưa với bất kỳ ai.""Có thể xem đây như một lời cảnh cáo, lần sau nếu lại xảy ra chuyện gì, tôi không dám cam đoan nơi này ông chủ Mai còn có thể yên ổn làm ăn."Nụ cười của Mai Thuấn Thần trong nháy mắt vụt tắt, nhưng hắn ngay lập tức lấy lại vẻ mặt ban đầu. "Vâng, Long tiên sinh, tôi có thể cam đoan với ngài tuyệt đối không có lần sau."Long Thiên Thích dường như đã nghe được lời cần nghe, bèn cẩn thận ôm Nguyệt Khê đi nhanh xuống lầu.Lúc Nguyệt Khê tỉnh lại đã hơn sáu giờ chiều, nơi cậu ngủ cũng biến thành nhà riêng của Long Thiên Thích, cậu không ngạc nhiên lắm, với tính cách Long Thiên Thích chắc chắn anh sẽ làm vậy. Long Thiên Thích đã rời đi, cậu vội vàng thu xếp đôi chút rồi chạy tới 'Phủ thiên sứ' xem tình hình, chỉ sợ Ken sẽ gặp phải chuyện gì."Không ngờ em còn xuống giường được cơ đấy!" Mai Thuấn Thần trêu ghẹo cậu.Nguyệt Khê nhíu mày nhìn hắn. "Đừng nói là anh mặt dày đi rình em nhé?""Anh thèm vào! Tiếng kêu của em đêm qua cả lầu sáu đều nghe được." Vẻ mặt Mai Thuấn Thần như muốn nói cậu mới là người không biết thẹn.Mặt Nguyệt Khê đỏ ửng lên. Các phòng ở lầu sáu đều không có thiết bị cách âm, vì Mai Thuấn Thần cảm thấy không cần thiết, ngược lại hắn còn cho rằng để âm thanh lọt ra ngoài càng có thể kích thích khách đến mua vui."Có điều, anh nói thật, em thấy Long Thiên Thích đối xử với em thế nào?" Mai Thuấn Thần ra vẻ lơ đãng hỏi.Nguyệt Khê khó hiểu nhìn hắn. "Cũng không tệ lắm, làm sao vậy?" "Vậy anh chúc em hạnh phúc." Mai Thuấn Thần ném cho cậu một cái liếc mắt đầy thâm ý.Nguyệt Khê không thèm để ý đến hắn, bệnh thần kinh của Mai Thuấn Thần dù sao cũng chẳng phải ngày một ngày hai, chỉ hỏi. "Ken đâu?""Ken?" Mai Thuấn Thần bật cười. "Sao thế, hôm qua chưa xơ múi được gì nên hôm nay tơ tưởng hả?""Em chỉ muốn hỏi thăm thôi.""Có một vị tình nhân như vậy, em tốt nhất nên giữ mình một chút." Ngoài miệng tuy nói thế, Mai Thuấn Thần vẫn cho người đi gọi Ken, lúc này còn sớm, các nhân viên đều chưa làm việc."Anh tìm tôi?" Một lúc sau Ken xuất hiện, nhìn thấy Nguyệt Khê thì lộ vẻ kinh ngạc."Anh đến xem em thế nào, sợ em gặp chuyện gì." Nguyệt Khê cười.Sáng nay trước khi ra khỏi nhà, Nguyệt Khê mơ màng cảm thấy Long Thiên Thích còn hôn lên trán cậu, hành động thân mật như vậy chứng tỏ lửa giận của Long Thiên Thích với cậu đã tiêu tan, nhưng đối với Ken thì cậu không dám chắc."Anh thật sự đang quen Long tiên... Long Thiên Thích sao? Là ngài ấy bao anh?" Ken chột dạ hỏi, hôm qua cậu ta vốn đã nhìn ra, nhưng vẫn nhịn không được muốn nghe Nguyệt Khê xác nhận.Nguyệt Khê nhíu nhíu mi. "Em quen Long Thiên Thích?"Ken do dự một chút rồi gật đầu. "Nếu ngài ấy đúng là đang bao anh, anh tốt nhất nên cẩn thận một chút.""Bọn anh... có thể xem như đang hẹn hò, là người yêu, không phải bao dưỡng." Nguyệt Khê sửa lại.Hai chữ đó cậu nghe không thoải mái, ngoại trừ việc ngủ ở phòng Long Thiên Thích, còn lại chưa bao giờ cậu dùng đến một đồng của anh. Đương nhiên hai vạn kia không tính."Người yêu?" Ken nghe vậy thì kinh ngạc, sau đó lại lẩm bẩm như đang tự nói với bản thân. "Có thể ngài ấy thích anh thật, nếu không ngày hôm qua sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy." Quan trọng hơn là Long Thiên Thích cũng sẽ không tự mình tìm đến mang Nguyệt Khê về."Nghe như em rất hiểu anh ấy." Nguyệt Khê nhịn không được nói.Cậu vốn không nhiều lòng hiếu kỳ, đối với thân phận của Ken cũng chưa bao giờ hỏi qua, nhưng lần này nghe cậu nhóc chủ động nhắc tới Long Thiên Thích làm cậu không thể không tò mò.Ken chỉ nói. "Dù thế nào, anh nhất định cũng phải chú ý cẩn thận.""Em muốn ám chỉ chuyện gì?" "Ngài ấy rất để ý đến sự chung thủy và lòng trung thành của tình nhân, trước kia một người tình của ngài hình như ở bên ngoài quan hệ mờ ám bị bắt được, kết quả..." Ken dừng lại một chút rồi nói tiếp. "Hai người hậu quả đều thật thê thảm.""Thê thảm như thế nào?" Nguyệt Khê vội hỏi."Bị đưa đi phục vụ cho bọn gay ngầm ở Mỹ, tính đến giờ cũng đã được bốn năm." Ken trả lời, vẻ mặt bình tĩnh.Nguyệt Khê thoáng run sợ rồi lập tức cười nói. "Yên tâm, yên tâm, về điểm này, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ phản bội."Cho dù lúc này không hẹn hò với Long Thiên Thích, cậu cũng không có ý định yêu đương với người nào, huống chi hiện tại đã lỡ dính vào một bá vương như vậy.Ken nhìn cậu, dường như hơi yên tâm, lại nói tiếp. "Những chuyện khác dù có chút không vừa ý, anh cũng nên nhẫn nại.""Em nói chuyện khác là chuyện gì?" Nguyệt Khê truy vấn."Ngài ấy cường thế có tiếng, không bao giờ cho phép bất cứ ai làm trái ý mình, đặc biệt là tình nhân." Ken trả lời.Điểm này Nguyệt Khê cũng nhận thấy được, quả thật Long Thiên Thích vô cùng vô cùng độc đoán. Nhưng cái gọi là quan hệ yêu đương đồng tính vốn rất mong manh, kéo dài được đến hai ba năm đã là tốt lắm rồi, huống hồ đối tượng lại là Long Thiên Thích, con người từng kinh qua không biết bao nhiêu đoạn tình trường, không khó để nhìn ra, sẽ rất nhanh thôi anh sẽ tìm đến một niềm vui khác. Với bản tính của Nguyệt Khê, nhẫn nại một thời gian chờ anh chán đương nhiên không thành vấn đề. Chỉ sợ nếu quan hệ của hai người cứ thế dài lâu, chính cậu sẽ phát điên."Em biết nhiều như vậy, thế em nói xem khi anh ấy chia tay một tình nhân nào đó, anh ấy sẽ làm gì?" Nguyệt Khê nhịn không được hỏi một câu.Ken ngẫm nghĩ một chút rồi mới trả lời. "Nếu người đó không có gì sai lầm, sẽ được cấp cho một số tiền lớn, thậm chí nếu muốn yêu cầu thứ gì đó quý giá, ngài ấy nhất định cũng sẽ đáp ứng."Nguyệt Khê nghe xong cũng thấy yên tâm, nói gì thì nói, Long Thiên Thích tuy độc đoán ích kỷ nhưng không phải loại người bệnh hoạn thất đức. Cậu còn nhớ rất rõ, trước kia, có một phục vụ nam trong 'Phủ thiên sứ' được một doanh nhân nhận bao nửa năm, kết quả không đến hai tháng đã bị vứt bỏ, rồi bị đem chuyền tay cho người khác.Loại chuyện này trong thế giới của cậu chẳng có gì mới mẻ, nhưng Nguyệt Khê cũng không muốn bản thân mình sẽ gặp phải."Tóm lại, anh phải cẩn thận đề phòng, một chút cũng không thừa."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com