Loi O Yeu Thuong Ve Nha Voi Me Thanh Duy Thanh Thuy
Sóng biển xô bờ lại ra khơi, Để bãi cát vàng nằm chơi vơi. Sóng đi có trở về chốn cũ? Hay mãi vô tình, cứ rong chơi.
Sóng biển cồn cào dạ nhớ thương, Nhấp nhô sóng lượn như rồng trườn. Ra tít mù khơi mà vẫn nhớ, Ai đó đang đợi, lòng vấn vương.
Cho dù đi đến tận nơi đâu, Vẫn thương bờ cát, sóng bạc đầu. Cát ở bờ kia chờ sóng nhé! Nước thủy triều lên ta gặp nhau.
Trăng lên đỉnh núi nhìn xa xa, Ngắm biển khơi sóng vỗ hiền hòa. Lăn lăn con sóng vờn bãi cát, Biển cả muôn trùng, biển bao la.
Đêm xuống, sóng lùa trăng đi chơi, Mặt nước xôn xao, gió gọi mời. Nằm trơ, cát chờ mai trời sáng, Sóng đưa thuyền về tôm cá tươi.
Sóng biển cồn cào dạ nhớ thương, Nhấp nhô sóng lượn như rồng trườn. Ra tít mù khơi mà vẫn nhớ, Ai đó đang đợi, lòng vấn vương.
Cho dù đi đến tận nơi đâu, Vẫn thương bờ cát, sóng bạc đầu. Cát ở bờ kia chờ sóng nhé! Nước thủy triều lên ta gặp nhau.
Trăng lên đỉnh núi nhìn xa xa, Ngắm biển khơi sóng vỗ hiền hòa. Lăn lăn con sóng vờn bãi cát, Biển cả muôn trùng, biển bao la.
Đêm xuống, sóng lùa trăng đi chơi, Mặt nước xôn xao, gió gọi mời. Nằm trơ, cát chờ mai trời sáng, Sóng đưa thuyền về tôm cá tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com