Loi O Yeu Thuong Ve Nha Voi Me Thanh Duy Thanh Thuy
Con về thăm ngoại buổi chiều đông, Vẫn mái chèo khua rộn khúc sông. Vẫn giề lục bình trôi chậm chạp, Bông màu tim tím như nhớ mong.
Rặng bần còn vương chút nắng vàng, Trái xanh trĩu quả chẳng cao sang, Trái chín mùi thơm không vương giã, Mà sao ngây ngất tận ruột gan.
Thuở nhỏ thường hay ra tắm sông, Nhìn lục bình trôi trôi giữa dòng, Với tay ngắt ngọn bông màu tím, Đem về ngoại nấu cá rô đồng.
Bữa cơm đạm bạc mà thật ngon, Quây quần bên nhau tiếng cười giòn. Ngoại cười móm mém mà mắt ướt, Nhìn chúng giành ăn, thiệt trẻ con.
Hoàng hôn khuất dần khỏi rặng cây, Lá bần rơi rụng khi gió lay. Dáng ngoại hiện ra tay che mắt. Vất vả lưng còng... mũi cay cay.
Rặng bần còn vương chút nắng vàng, Trái xanh trĩu quả chẳng cao sang, Trái chín mùi thơm không vương giã, Mà sao ngây ngất tận ruột gan.
Thuở nhỏ thường hay ra tắm sông, Nhìn lục bình trôi trôi giữa dòng, Với tay ngắt ngọn bông màu tím, Đem về ngoại nấu cá rô đồng.
Bữa cơm đạm bạc mà thật ngon, Quây quần bên nhau tiếng cười giòn. Ngoại cười móm mém mà mắt ướt, Nhìn chúng giành ăn, thiệt trẻ con.
Hoàng hôn khuất dần khỏi rặng cây, Lá bần rơi rụng khi gió lay. Dáng ngoại hiện ra tay che mắt. Vất vả lưng còng... mũi cay cay.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com