Lo Yeu Co Chu Mat Roi Thyanh
* Yaaaa, au comeback rồi đây. Mấy bạn nhớ Au chứ hay quên mịa rồi --"-------------------------
- Qúy ơi Qúy. Em có bận gì hong ? - Giọng mạch nha của Thy. - Ưm hong, Thy muốn đi chơi à. - Sao biết hay dạ. - Em rành Thy quá còn gì, giờ cũng còn sớm mình đi thôi. - Hihi, yêu Qúy nhất. Ngô Qúy mỉm cười rồi nắm tay Thy kéo đi..Họ nắm tay nhau đi dạo trên con phố nhộn nhịp người qua lại, Thy hí hửng chạy nhảy như đứa trẻ con chạy mãi cũng mệt rồi. Thy lại nhõng nhẽo với NQ. - Arrrr, người ta mỏi chân quá nè...- Thy thật là, lên em cỗng... Thy nhanh chân nhảy lên lưng NQ, may là Qúy đứng vững nếu không là té rồi. Đi được 1 đoạn Thy lại đòi hỏi. - Thy muốn ăn kem..- Thy muốn uống sữa..- Người ta muốn ăn cái kia, cái kia nữa ~~- Aaaaaa, em hong thương Thy..1 buổi tối đầy mệt mỏi với NQ khi phải chiều chuộng Thy, dù bực cách mấy cô vẫn phải nhẫn nhịn lại. Ngô Qúy ngã lăn ra giường ngay khi về tới nhà, cô không biết mình nuôi chồng hay nuôi trẻ nhỏ nữa..... ___________________- Thy nè..... - Là một giọng nói quen thuộc , nhưng Thy không nhìn rõ mặt.- Hửm, có gì sao cục cưng của Thy...- Nếu sao này, em gặp chuyện gì nguy hiểm. Thy có đến cứu em không ??- Ngốc ạ, Thy chẳng bao giờ để em gặp nguy đâu......Nhưng nếu có Thy sẽ lấy thân mình ra cứu lấy cả thế giới nhỏ bé này !! - Thy véo má người phía đối diện mình rồi cười. - Em yêu Thy...- Thy cũng yêu em, rất nhiều !!Gương mặt ấy cư mơ hồ, không thể biết được là ai.CÔ gái đó nở nụ cười rạng rỡ nhìn Thy và rồi bỗng tán biến đi mất...- Đừng , đừng đi. Đừng bỏ Thy - Khôngggggggggggggggg. Thy bừng tỉnh giấc sau giấc mơ ấy, giọt nước mắt khẽ lăng trên đôi gò má. Thy cảm thấy hoảng sợ, lo lắng và bất an. - " Rốt cuộc, cô gái trong giấc mơ là ai. - Tại sao lại quen thuộc đến thế chứ.- Giọng nói ấy thật sự rất quen..."- Thy...Thy có sao không - NQ cũng bị đánh thức..- À Thy không sao, em ngủ đi đừng lo. - Vậy nằm xuống đây ngủ với em nè .
NQ dang tay để Thy nằm trọn vào lòng mình.- Thy...- Sao em không ngủ đi.-Em muốn hỏi là... Nếu em lừa dối Thy chuyện gì..... - NQ bỗng ngập ngừng.- Em giấu Thy chuyện gì ư.- À không, chỉ nếu như là vậy thì Thy có giận em không. - Thy không giận em....- Thật sao !- Nhưng nếu là lừa dối mà để Thy biết thì em chẳng được sự tha thứ đâu. Nên có gì đi nữa cũng phải thẳng thắn nói với Thy, được chứ. - Thy đưa tay vuốt nhẹ mái tóc Qúy mà ôn nhu nói. - Em hiểu rồi.- Vậy giờ mình ngủ thôi nào...- Dạ ! - NQ cười nói rồi úp mặt vào ngực Thy mà ngủ. Dù muốn ngủ nhưng dòng suy nghĩ cứ tiếp diễn ra trong đầu Thy mãi.
><23h 30p Diệp Anh đang lang thang trên con đường vắng vẻ, vì không ngủ được nên cô đi mua vài lon bia uống chắc sẽ dễ ngủ hơn. Đang lê thê bước chân , DA cảm giác như có ai đi phía sau mình. Đi nhanh hơn 1 chút, tiếng chân kia cũng nhanh theo cô, không muốn đánh nhau vào lúc này cho lắm. Diệp Anh dừng chân lại, lên tiếng :- Theo tôi làm gì..-............... - Người đó cũng đứng lại, nhưng chẳng nói gì.- Không nói thì cút đi, đừng làm phiền khiến tôi phải động tay. ! -....... - vẫn không nói gì và tiếng chân người đó bỗng xa dần hơn. Diệp Anh nhíu mày khó hiểu, quay lại thì thấy một tờ giấy được đặt ngay phía dưới. " Cẩn thận, Ngô Qúy đang có âm mưu với cô vào ngày mai " Sau khi đọc xong , DA cũng đã biết người đó là ai và cũng đã biết phải làm gì. Nhanh chân về nhà nghĩ ngơi, vì ngày mai ắt hẳn sẽ có rất nhiều thứ phải làm... !!!--- Xong hết chưa. - Dạ rồi, mọi thứ đều ổn thỏa chỉ cần cho cô ta tự nói hết mọi thứ nữa là hoàn hảo. - Vậy mọi chuyện hôm nay em giao cho Châu đấy nhé. - Diệp Anh cười híp mắt. - Nhưng lỡ bọn họ .....- Không sao, em sẽ câu kéo thời gian cho, hôm nay mà chị đến trễ là không có in4 chị Uyên đâu nhá hehehe.
DA cười hớn hở nhìn mặt Châu đỏ ửng lên khi nhắc tới Uyên. - Ơ.... Thật là xin có cái in4 thôi mà khó khăn thế.!! - Châu xụ mặt luôn. Kết thúc cuộc nói chuyện, DA ra khỏi quán. Bất ngờ 1 chiếc xe ô tô lao tới, ép xác vào DA. 1tên phóng xuống và bắt cô lên xe. DA chống cự quyết liệt, nhưng đã phải ngất đi vì thuốc mê. Chiếc xe chở DA tới 1khu nhà hoang cách khá xa trung tâm của thành phố. Tới nơi, DA được đem vào trong và trói chặt lại trên chiếc ghế và vẫn đang bất tỉnh không hay biết gì. *Àooo*1 tên đàn em tạt thẳng xô nước vào mặt Diệp Anh, khiến cô lờ mờ mở mắt ra. - Nào, nhẹ tay với phụ nữ một chút đi chứ...!!- Giọng nói tỏ ra sự thương hại của Ngô Qúy dành cho Diệp Anh, cô ta tiến đến gần hơn .- Tụi mày ra ngoài canh giữ, trong này tao giải quyết được rồi. - NQ nói với mấy tên kia.- Dạ vâng. ___*Cháttt* bàn tay cô ta tát vào mặt DA , khiến gò má ửng hẳn vết đỏ. - Thấy sao hả Diệp Anh, đáng ra hôm nay tôi không ở đây. Nhưng nghĩ lại phải tận tay tôi chăm sóc cô mới đúng đạo lý... - Tay NQ không ngừng vuốt ve khuôn mặt của DA.-............ Diệp Anh im lặng ,né người sang 1bên.- Hôm nay không còn hùng hổ nữa ,sợ rồi đúng không. Thương quá ahhh - NQ lên mặt. - Tôi chết cũng được, nhưng cô cũng chẳng thể sống yên ổn đâu mà vội vui mừng. - Hahaha, nhìn lại mình xem cô nghĩ cô làm được gì tôi vào lúc này hả Diệp Anh.- Ông trời có mắt mà, tội lỗi NQ cô gây ra cho chị Thy nhất định sẽ phải trả giá. - Giọng nói vẫn điềm tĩnh từ DA- Thy đã thành 1 kẻ ngu muội và chỉ biết tới mình NQ tôi thôi, đừng trông chờ gì nữa.
- Nếu giờ cô qùy xuống van xin thì biết đâu tôi còn nghĩ lại.- Qùy xuống với kẻ đã có ý định giết mình từ 2năm trước , qùy xuống với kẻ cướp đi người mình yêu, qùy xuống trước một con qủy như cô có đáng hử..*Chátt, lại thêm cái tát nữa..
- Hóa ra mày biết mọi chuyện rồi sao, đúng là mọi chuyện năm đó là do tao làm đấy thì sao nào, đứng sau vụ tông xe đó là Ngô Qúy tao đấy hahaha. Đáng ra tao đang suy nghĩ lại để mày sống mà thôi không cần nữa rồi. - ................. !! - DA nghiến răng - Sớm siêu thoát nhé Hoàng Diệp Anh, tạm biệt. - Dứt lời nói thì súng trên tay NQ cũng đã được lên nòng và đặt ngay ngắn trên mi tâm DA- Dừng lại được rồi , quá đủ rồi Ngô Qúy à. - Giọng nói quen thuộc vang lên khiến ai cũng sửng người. - Thái Phượng - NQ chau mày lại. - Bỏ súng xuống, nếu không tôi phải ra tay với cô đấy ... - Ánh mắt đanh thép của Py. Lúc NQ chẳng để ý thì những tên đàn em ngoài kia đều đã bị hạ nhanh ,gọn, lẹ.Trên tay Py và NQ đều đang chĩa súng vào mục tiêu của mình không ai chớp mắt lấy 1 chút trong giây phút này. Chỉ đang chờ đợi xem ai nhanh tay hơn mà thôi. - Ngô Qúy à, mọi sai lầm và ghen tuông tôi đã trả trong những ngày tháng qua. Giờ cô buông bỏ đi " Luật nhân quả vốn đâu bỏ sót 1 ai " - Py - Im miệng. - Ánh mắt đỏ ngầu và giọng nói vô cùng cương quyết từ NQ- Đừng cố chấp nữa , mọi bằng chứng đều có đầy đủ rồi. Làm ơn đừng mắc thêm sai lầm nào nữa, vốn dĩ người không phải của ta có cố gắng cũng không thuộc về ta. - Py vẫn cố khuyên nhủ.- Tôi không quan tâm, chỉ cần cô ta chết Thy mãi mãi là của tôi thôi........ *Bụpp* Âm thanh của súng từ hướng khác vang lên 1 cách nhẹ nhàng ngay lúc NQ sơ hở, viên đạn trúng ngay tay khiến khẩu súng rơi khỏi xuống mặt đất. Py nhanh chân chạy lại đá khẩu súng kia văng ra xa, rồi cởi trói cho Diệp Anh. Đúng lúc đó Châu cũng vừa tới cùng cảnh sát để bắt giữ Ngô Qúy lại và đưa đi về đồn cùng mấy tên to xác đang nằm ngoài kia.- Chị tới trể quá rồi đấy, may là Py nhanh tay không thì em đây này xong đời rồi... - Diệp Anh nhìn Châu cằn nhằn. - Tại vì bọn nó ra tay bất ngờ quá, chị đâu muốn tới trễ để em gặp nguy hiểm đâu... - Châu tỏ ánh mắt vô tội.- Hừmmm, vậy thì bỏ qua vụ in4 nhé. Mà chị tập bắn súng khi nào mà khi nãy bắn chuẩn thế Py. - Khi nãy là súng từ bên ngoài mà, chị đâu có bắn. - Chắc người của mình hay cảnh sát hả Châu. - Errr, không có ..- Vậy thì là ai ???? - Cả 3 người đứng nhìn nhau khó hiểu. - Là tôi đây... Quay lại sau lưng thì ai cũng há hốc mồm. - Cái gì ?? Mễ Mễ sao. - 6 con mắt tròn xoe đang nhìn nhau. - À không phải tôi đâu mà là người kế bên nè.. - Mễ chỉ sang người đứng cạnh mình nãy giờ.Lại thêm lần nữa ai cũng bất ngờ với tất cả những gì đang xảy ra. ( Mấy bạn biết ai rồi đó )- Uyên sao chứ, là thật.. à ? - Py không tin vào những gì mình thấy. Diệp Anh thì khoanh tay trước ngực suy nghĩ gì đó còn Châu thì đang đỏ mặt đi vì ngại ( Đừng hỏi tại sao anh ngại :v )- Có gì phải bất ngờ... Uyên bình thản nhún vai. - Bất ngờ sao không, ai ngờ được chị lại đỉnh đến thế. - Diệp Anh chắt lưỡi thán phục. - Cái này nói sao đi, Py cậu đi đâu biệt tăm mấy năm qua , cậu biết tôi lo lắm không hả - Uyên chuyển ánh mắt sang Tippy.- À chuyện này là ....- Py ấp úng - Là sao hả...- Uyên - Đúng rồi là sao vậy, tôi cũng đang thắc mắc - Mễ- Là.....- Là saooo - Uyên và Mễ cương quyết hỏi cho ra chuyện - Thôi thôi bình tĩnh đã. - DAFlashbackTiếng súng vang lên, đôi mắt Py đã nhắm chặt. Tưởng rằng đã xong rồi nhưng không phát súng kia chỉ được DA bắn lên trời.- Tôi muốn chị khai báo mọi việc này với cảnh sát và giúp tôi 1 chuyện.
- DA buông người ngồi phịch xuống chiếc ghế, kê điếu thuốc lên môi. - Tất cả những gì có thể Thái Phượng này sẽ làm. - Sự quyết tâm hiện rõ trên ánh mắt Py- Vậy Châu giao tên này cho cảnh sát, nhưng nói với họ đừng cho nhà báo đăng tin này lên. Còn chị theo tôi đi gặp 1 người. - DA- Dạ, cô chủ cần tôi cho người đi theo không. - Không cần đâu, tôi và chị ấy đi được rồi. Mình đi thôi không chậm trễ được. Py nhìn DA gật đầu rồi đi theo.Sau hơn 30p cũng tới , nó là 1 căn nhỏ không quá lớn nhưng cũng không nhỏ, trước cỗng có một cô gái đứng đợi sẵn..Py hơi ngẩn ngơ nhìn cô gái, không phải người Việt thì phải, nét đẹp này nhìn rất lạ. - Ay, chào cậu lâu quá không gặp. - DA vãy tay cười nhìn cô gái kia. - Lâu thật, hôm nay tìm mình có gì hong. - Vào trong mình nói rõ hơn....Py đi theo sau DA vào trong, dù là giám đốc của cả công ty lớn nhưng để mà nói thì chủ căn nhà này không phải người tầm thường.Py chăm chú vào những bức tranh được treo ở góc tường, đường nét đơn giản mà tinh tế khiến không thể rời mắt.... - Cậu cũng thích tranh à.. - Cô gái đó hỏi - À ừm. Không chỉ thích tranh mà tui cũng thích vẽ ra nó. - Vậy mình cùng đam mê đó, mà nói sao đi lại đây ngồi nè. Cô gái rất tự nhiên nắm tay Py mà kéo đi. - Cậu giúp mình chuyện này nha. - DA lên tiếng - Giúp được thì mình sẽ làm. - Cho người này ở chung với cậu 1 khoảng thời gian được chứ, vì đang có vài điều không mong muốn xảy ra nên phải lánh mặt khỏi bên ngoài. - Nghe căng thẳng nhỉ, nhìn cũng không phải người xấu. - Cô gái quan sát Py 1 lúc cũng gật đầu đồng ý - Cảm ơn cậu nhiều lắm, may là còn có cậu nếu không phải giết chị ta rồi hahaha. - DA nói không cần nghĩ nhiều. - Thôi mình phải về, 2 người làm quen đi. Mọi thứ của chị em sẽ cho người chuyển qua đây nhớ đừng nên ra ngoài nếu có thì cũng cẩn thận , bye.- Ừm, bye em nhớ chăm sóc Thy cho tốt, khi mọi chuyện xong xuôi sẽ xin lỗi nó và chịu tội. - Gương mặt Py thoáng buồn.- Chị đừng nghĩ nhiều, thoải mái đi....Sau ngày hôm đó Py phải sống với sự sai bảo như osin ( Cái này kể sau nhé :v ) End flashback- Mọi chuyện là vậy đấy.. - DA - Không ngờ Py phải sống cảnh người rừng tận bao lâu nay hahaha - Mễ cười không ngớt. - Haizz, không những vậy còn bị đầy đọa - Py lắc đầu ngao ngán. - Được rồi, về thôi. - DA hối thúc - Nhưng giải thích với con Thy như nào đây - Py- Cứ nói hết sự thật về con ả NQ kia - Uyên - Đành từ từ tìm cách giải thích thôi, dù gì không nên làm chị Thy sốc về tinh thần Diệp Anh thở dài rồi đưa Py về, giao Mễ và Uyên cho Châu. Châu cũng biết thừa cơ hội, nên đã xin được fb Uyên và mời nàng đi ăn 1 bữa ( Áhihi :v) Trên đường tới chổ Thy, DA nhận được cuột gọi từ kẻ lạ... - Alo, ai đấy. - Tới chỗ xxx này ngay. Tao đang giữ 1người rất quan trọng với mày. - Gì chứ.. - DA nghi ngờ " Aaa, thả tôi ra. Thả ra , Cứuuuu. " - Là chị Thy, ngươi muốn làm gì hả... - Diệp Anh tức giận hét lên.- Đem mọi bằng chứng của Qúy tới đây đổi người....... " Thả tôi raaaaaaaa "
*Tút tút* Kẻ đó nhanh tay tắt máy khi nghe Thy cứ hét lên. - Diệp Anh nhìn sang Py , Py gật đầu 1 cái như hiểu ý rồi lái xe thật nhanh đến nơi chứa đầy nguy hiểm đấy....____________________--"- Sau 1 thời gian suy nghĩ, cũng không thể viết tốt hơn. Chắc mấy bạn đọc cảm thấy thất vọng lắm đúng không, Au không biết nói gì hơn ngoài việc cố gắng viết xong truyện này. - Cuối tuần vui vẻ nhé <3 yêu thương tất cả.!!
- Qúy ơi Qúy. Em có bận gì hong ? - Giọng mạch nha của Thy. - Ưm hong, Thy muốn đi chơi à. - Sao biết hay dạ. - Em rành Thy quá còn gì, giờ cũng còn sớm mình đi thôi. - Hihi, yêu Qúy nhất. Ngô Qúy mỉm cười rồi nắm tay Thy kéo đi..Họ nắm tay nhau đi dạo trên con phố nhộn nhịp người qua lại, Thy hí hửng chạy nhảy như đứa trẻ con chạy mãi cũng mệt rồi. Thy lại nhõng nhẽo với NQ. - Arrrr, người ta mỏi chân quá nè...- Thy thật là, lên em cỗng... Thy nhanh chân nhảy lên lưng NQ, may là Qúy đứng vững nếu không là té rồi. Đi được 1 đoạn Thy lại đòi hỏi. - Thy muốn ăn kem..- Thy muốn uống sữa..- Người ta muốn ăn cái kia, cái kia nữa ~~- Aaaaaa, em hong thương Thy..1 buổi tối đầy mệt mỏi với NQ khi phải chiều chuộng Thy, dù bực cách mấy cô vẫn phải nhẫn nhịn lại. Ngô Qúy ngã lăn ra giường ngay khi về tới nhà, cô không biết mình nuôi chồng hay nuôi trẻ nhỏ nữa..... ___________________- Thy nè..... - Là một giọng nói quen thuộc , nhưng Thy không nhìn rõ mặt.- Hửm, có gì sao cục cưng của Thy...- Nếu sao này, em gặp chuyện gì nguy hiểm. Thy có đến cứu em không ??- Ngốc ạ, Thy chẳng bao giờ để em gặp nguy đâu......Nhưng nếu có Thy sẽ lấy thân mình ra cứu lấy cả thế giới nhỏ bé này !! - Thy véo má người phía đối diện mình rồi cười. - Em yêu Thy...- Thy cũng yêu em, rất nhiều !!Gương mặt ấy cư mơ hồ, không thể biết được là ai.CÔ gái đó nở nụ cười rạng rỡ nhìn Thy và rồi bỗng tán biến đi mất...- Đừng , đừng đi. Đừng bỏ Thy - Khôngggggggggggggggg. Thy bừng tỉnh giấc sau giấc mơ ấy, giọt nước mắt khẽ lăng trên đôi gò má. Thy cảm thấy hoảng sợ, lo lắng và bất an. - " Rốt cuộc, cô gái trong giấc mơ là ai. - Tại sao lại quen thuộc đến thế chứ.- Giọng nói ấy thật sự rất quen..."- Thy...Thy có sao không - NQ cũng bị đánh thức..- À Thy không sao, em ngủ đi đừng lo. - Vậy nằm xuống đây ngủ với em nè .
NQ dang tay để Thy nằm trọn vào lòng mình.- Thy...- Sao em không ngủ đi.-Em muốn hỏi là... Nếu em lừa dối Thy chuyện gì..... - NQ bỗng ngập ngừng.- Em giấu Thy chuyện gì ư.- À không, chỉ nếu như là vậy thì Thy có giận em không. - Thy không giận em....- Thật sao !- Nhưng nếu là lừa dối mà để Thy biết thì em chẳng được sự tha thứ đâu. Nên có gì đi nữa cũng phải thẳng thắn nói với Thy, được chứ. - Thy đưa tay vuốt nhẹ mái tóc Qúy mà ôn nhu nói. - Em hiểu rồi.- Vậy giờ mình ngủ thôi nào...- Dạ ! - NQ cười nói rồi úp mặt vào ngực Thy mà ngủ. Dù muốn ngủ nhưng dòng suy nghĩ cứ tiếp diễn ra trong đầu Thy mãi.
><23h 30p Diệp Anh đang lang thang trên con đường vắng vẻ, vì không ngủ được nên cô đi mua vài lon bia uống chắc sẽ dễ ngủ hơn. Đang lê thê bước chân , DA cảm giác như có ai đi phía sau mình. Đi nhanh hơn 1 chút, tiếng chân kia cũng nhanh theo cô, không muốn đánh nhau vào lúc này cho lắm. Diệp Anh dừng chân lại, lên tiếng :- Theo tôi làm gì..-............... - Người đó cũng đứng lại, nhưng chẳng nói gì.- Không nói thì cút đi, đừng làm phiền khiến tôi phải động tay. ! -....... - vẫn không nói gì và tiếng chân người đó bỗng xa dần hơn. Diệp Anh nhíu mày khó hiểu, quay lại thì thấy một tờ giấy được đặt ngay phía dưới. " Cẩn thận, Ngô Qúy đang có âm mưu với cô vào ngày mai " Sau khi đọc xong , DA cũng đã biết người đó là ai và cũng đã biết phải làm gì. Nhanh chân về nhà nghĩ ngơi, vì ngày mai ắt hẳn sẽ có rất nhiều thứ phải làm... !!!--- Xong hết chưa. - Dạ rồi, mọi thứ đều ổn thỏa chỉ cần cho cô ta tự nói hết mọi thứ nữa là hoàn hảo. - Vậy mọi chuyện hôm nay em giao cho Châu đấy nhé. - Diệp Anh cười híp mắt. - Nhưng lỡ bọn họ .....- Không sao, em sẽ câu kéo thời gian cho, hôm nay mà chị đến trễ là không có in4 chị Uyên đâu nhá hehehe.
DA cười hớn hở nhìn mặt Châu đỏ ửng lên khi nhắc tới Uyên. - Ơ.... Thật là xin có cái in4 thôi mà khó khăn thế.!! - Châu xụ mặt luôn. Kết thúc cuộc nói chuyện, DA ra khỏi quán. Bất ngờ 1 chiếc xe ô tô lao tới, ép xác vào DA. 1tên phóng xuống và bắt cô lên xe. DA chống cự quyết liệt, nhưng đã phải ngất đi vì thuốc mê. Chiếc xe chở DA tới 1khu nhà hoang cách khá xa trung tâm của thành phố. Tới nơi, DA được đem vào trong và trói chặt lại trên chiếc ghế và vẫn đang bất tỉnh không hay biết gì. *Àooo*1 tên đàn em tạt thẳng xô nước vào mặt Diệp Anh, khiến cô lờ mờ mở mắt ra. - Nào, nhẹ tay với phụ nữ một chút đi chứ...!!- Giọng nói tỏ ra sự thương hại của Ngô Qúy dành cho Diệp Anh, cô ta tiến đến gần hơn .- Tụi mày ra ngoài canh giữ, trong này tao giải quyết được rồi. - NQ nói với mấy tên kia.- Dạ vâng. ___*Cháttt* bàn tay cô ta tát vào mặt DA , khiến gò má ửng hẳn vết đỏ. - Thấy sao hả Diệp Anh, đáng ra hôm nay tôi không ở đây. Nhưng nghĩ lại phải tận tay tôi chăm sóc cô mới đúng đạo lý... - Tay NQ không ngừng vuốt ve khuôn mặt của DA.-............ Diệp Anh im lặng ,né người sang 1bên.- Hôm nay không còn hùng hổ nữa ,sợ rồi đúng không. Thương quá ahhh - NQ lên mặt. - Tôi chết cũng được, nhưng cô cũng chẳng thể sống yên ổn đâu mà vội vui mừng. - Hahaha, nhìn lại mình xem cô nghĩ cô làm được gì tôi vào lúc này hả Diệp Anh.- Ông trời có mắt mà, tội lỗi NQ cô gây ra cho chị Thy nhất định sẽ phải trả giá. - Giọng nói vẫn điềm tĩnh từ DA- Thy đã thành 1 kẻ ngu muội và chỉ biết tới mình NQ tôi thôi, đừng trông chờ gì nữa.
- Nếu giờ cô qùy xuống van xin thì biết đâu tôi còn nghĩ lại.- Qùy xuống với kẻ đã có ý định giết mình từ 2năm trước , qùy xuống với kẻ cướp đi người mình yêu, qùy xuống trước một con qủy như cô có đáng hử..*Chátt, lại thêm cái tát nữa..
- Hóa ra mày biết mọi chuyện rồi sao, đúng là mọi chuyện năm đó là do tao làm đấy thì sao nào, đứng sau vụ tông xe đó là Ngô Qúy tao đấy hahaha. Đáng ra tao đang suy nghĩ lại để mày sống mà thôi không cần nữa rồi. - ................. !! - DA nghiến răng - Sớm siêu thoát nhé Hoàng Diệp Anh, tạm biệt. - Dứt lời nói thì súng trên tay NQ cũng đã được lên nòng và đặt ngay ngắn trên mi tâm DA- Dừng lại được rồi , quá đủ rồi Ngô Qúy à. - Giọng nói quen thuộc vang lên khiến ai cũng sửng người. - Thái Phượng - NQ chau mày lại. - Bỏ súng xuống, nếu không tôi phải ra tay với cô đấy ... - Ánh mắt đanh thép của Py. Lúc NQ chẳng để ý thì những tên đàn em ngoài kia đều đã bị hạ nhanh ,gọn, lẹ.Trên tay Py và NQ đều đang chĩa súng vào mục tiêu của mình không ai chớp mắt lấy 1 chút trong giây phút này. Chỉ đang chờ đợi xem ai nhanh tay hơn mà thôi. - Ngô Qúy à, mọi sai lầm và ghen tuông tôi đã trả trong những ngày tháng qua. Giờ cô buông bỏ đi " Luật nhân quả vốn đâu bỏ sót 1 ai " - Py - Im miệng. - Ánh mắt đỏ ngầu và giọng nói vô cùng cương quyết từ NQ- Đừng cố chấp nữa , mọi bằng chứng đều có đầy đủ rồi. Làm ơn đừng mắc thêm sai lầm nào nữa, vốn dĩ người không phải của ta có cố gắng cũng không thuộc về ta. - Py vẫn cố khuyên nhủ.- Tôi không quan tâm, chỉ cần cô ta chết Thy mãi mãi là của tôi thôi........ *Bụpp* Âm thanh của súng từ hướng khác vang lên 1 cách nhẹ nhàng ngay lúc NQ sơ hở, viên đạn trúng ngay tay khiến khẩu súng rơi khỏi xuống mặt đất. Py nhanh chân chạy lại đá khẩu súng kia văng ra xa, rồi cởi trói cho Diệp Anh. Đúng lúc đó Châu cũng vừa tới cùng cảnh sát để bắt giữ Ngô Qúy lại và đưa đi về đồn cùng mấy tên to xác đang nằm ngoài kia.- Chị tới trể quá rồi đấy, may là Py nhanh tay không thì em đây này xong đời rồi... - Diệp Anh nhìn Châu cằn nhằn. - Tại vì bọn nó ra tay bất ngờ quá, chị đâu muốn tới trễ để em gặp nguy hiểm đâu... - Châu tỏ ánh mắt vô tội.- Hừmmm, vậy thì bỏ qua vụ in4 nhé. Mà chị tập bắn súng khi nào mà khi nãy bắn chuẩn thế Py. - Khi nãy là súng từ bên ngoài mà, chị đâu có bắn. - Chắc người của mình hay cảnh sát hả Châu. - Errr, không có ..- Vậy thì là ai ???? - Cả 3 người đứng nhìn nhau khó hiểu. - Là tôi đây... Quay lại sau lưng thì ai cũng há hốc mồm. - Cái gì ?? Mễ Mễ sao. - 6 con mắt tròn xoe đang nhìn nhau. - À không phải tôi đâu mà là người kế bên nè.. - Mễ chỉ sang người đứng cạnh mình nãy giờ.Lại thêm lần nữa ai cũng bất ngờ với tất cả những gì đang xảy ra. ( Mấy bạn biết ai rồi đó )- Uyên sao chứ, là thật.. à ? - Py không tin vào những gì mình thấy. Diệp Anh thì khoanh tay trước ngực suy nghĩ gì đó còn Châu thì đang đỏ mặt đi vì ngại ( Đừng hỏi tại sao anh ngại :v )- Có gì phải bất ngờ... Uyên bình thản nhún vai. - Bất ngờ sao không, ai ngờ được chị lại đỉnh đến thế. - Diệp Anh chắt lưỡi thán phục. - Cái này nói sao đi, Py cậu đi đâu biệt tăm mấy năm qua , cậu biết tôi lo lắm không hả - Uyên chuyển ánh mắt sang Tippy.- À chuyện này là ....- Py ấp úng - Là sao hả...- Uyên - Đúng rồi là sao vậy, tôi cũng đang thắc mắc - Mễ- Là.....- Là saooo - Uyên và Mễ cương quyết hỏi cho ra chuyện - Thôi thôi bình tĩnh đã. - DAFlashbackTiếng súng vang lên, đôi mắt Py đã nhắm chặt. Tưởng rằng đã xong rồi nhưng không phát súng kia chỉ được DA bắn lên trời.- Tôi muốn chị khai báo mọi việc này với cảnh sát và giúp tôi 1 chuyện.
- DA buông người ngồi phịch xuống chiếc ghế, kê điếu thuốc lên môi. - Tất cả những gì có thể Thái Phượng này sẽ làm. - Sự quyết tâm hiện rõ trên ánh mắt Py- Vậy Châu giao tên này cho cảnh sát, nhưng nói với họ đừng cho nhà báo đăng tin này lên. Còn chị theo tôi đi gặp 1 người. - DA- Dạ, cô chủ cần tôi cho người đi theo không. - Không cần đâu, tôi và chị ấy đi được rồi. Mình đi thôi không chậm trễ được. Py nhìn DA gật đầu rồi đi theo.Sau hơn 30p cũng tới , nó là 1 căn nhỏ không quá lớn nhưng cũng không nhỏ, trước cỗng có một cô gái đứng đợi sẵn..Py hơi ngẩn ngơ nhìn cô gái, không phải người Việt thì phải, nét đẹp này nhìn rất lạ. - Ay, chào cậu lâu quá không gặp. - DA vãy tay cười nhìn cô gái kia. - Lâu thật, hôm nay tìm mình có gì hong. - Vào trong mình nói rõ hơn....Py đi theo sau DA vào trong, dù là giám đốc của cả công ty lớn nhưng để mà nói thì chủ căn nhà này không phải người tầm thường.Py chăm chú vào những bức tranh được treo ở góc tường, đường nét đơn giản mà tinh tế khiến không thể rời mắt.... - Cậu cũng thích tranh à.. - Cô gái đó hỏi - À ừm. Không chỉ thích tranh mà tui cũng thích vẽ ra nó. - Vậy mình cùng đam mê đó, mà nói sao đi lại đây ngồi nè. Cô gái rất tự nhiên nắm tay Py mà kéo đi. - Cậu giúp mình chuyện này nha. - DA lên tiếng - Giúp được thì mình sẽ làm. - Cho người này ở chung với cậu 1 khoảng thời gian được chứ, vì đang có vài điều không mong muốn xảy ra nên phải lánh mặt khỏi bên ngoài. - Nghe căng thẳng nhỉ, nhìn cũng không phải người xấu. - Cô gái quan sát Py 1 lúc cũng gật đầu đồng ý - Cảm ơn cậu nhiều lắm, may là còn có cậu nếu không phải giết chị ta rồi hahaha. - DA nói không cần nghĩ nhiều. - Thôi mình phải về, 2 người làm quen đi. Mọi thứ của chị em sẽ cho người chuyển qua đây nhớ đừng nên ra ngoài nếu có thì cũng cẩn thận , bye.- Ừm, bye em nhớ chăm sóc Thy cho tốt, khi mọi chuyện xong xuôi sẽ xin lỗi nó và chịu tội. - Gương mặt Py thoáng buồn.- Chị đừng nghĩ nhiều, thoải mái đi....Sau ngày hôm đó Py phải sống với sự sai bảo như osin ( Cái này kể sau nhé :v ) End flashback- Mọi chuyện là vậy đấy.. - DA - Không ngờ Py phải sống cảnh người rừng tận bao lâu nay hahaha - Mễ cười không ngớt. - Haizz, không những vậy còn bị đầy đọa - Py lắc đầu ngao ngán. - Được rồi, về thôi. - DA hối thúc - Nhưng giải thích với con Thy như nào đây - Py- Cứ nói hết sự thật về con ả NQ kia - Uyên - Đành từ từ tìm cách giải thích thôi, dù gì không nên làm chị Thy sốc về tinh thần Diệp Anh thở dài rồi đưa Py về, giao Mễ và Uyên cho Châu. Châu cũng biết thừa cơ hội, nên đã xin được fb Uyên và mời nàng đi ăn 1 bữa ( Áhihi :v) Trên đường tới chổ Thy, DA nhận được cuột gọi từ kẻ lạ... - Alo, ai đấy. - Tới chỗ xxx này ngay. Tao đang giữ 1người rất quan trọng với mày. - Gì chứ.. - DA nghi ngờ " Aaa, thả tôi ra. Thả ra , Cứuuuu. " - Là chị Thy, ngươi muốn làm gì hả... - Diệp Anh tức giận hét lên.- Đem mọi bằng chứng của Qúy tới đây đổi người....... " Thả tôi raaaaaaaa "
*Tút tút* Kẻ đó nhanh tay tắt máy khi nghe Thy cứ hét lên. - Diệp Anh nhìn sang Py , Py gật đầu 1 cái như hiểu ý rồi lái xe thật nhanh đến nơi chứa đầy nguy hiểm đấy....____________________--"- Sau 1 thời gian suy nghĩ, cũng không thể viết tốt hơn. Chắc mấy bạn đọc cảm thấy thất vọng lắm đúng không, Au không biết nói gì hơn ngoài việc cố gắng viết xong truyện này. - Cuối tuần vui vẻ nhé <3 yêu thương tất cả.!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com