TruyenHHH.com

Livestream Cuoc Song O Trai Dat Cuu Thien Giang

Editor: Hân Nguyễn (19.9.2020)

(Vì đã có nhà edit đến chương 86 nên mình bắt đầu từ chương 87 nha, mình không chờ được nữa ( ꈍᴗꈍ) Mình dịch từ web gốc nhưng không giỏi nên có chỗ khó hiểu mình sẽ để câu tiếng Trung bên dưới để sau hỏi được sẽ sửa dần)

Trong ba ngày tiếp theo, Kiều Hân Hân bận rộn vẽ và luyện tập hầu như cả ngày. Các khán giả vũ trụ của cô không biết rằng Kaka sẽ đến Trái Đất, và Kiều Hân Hân cũng không tiết lộ. Hiện giờ cô cũng quá bận đến nỗi không có thời gian uống nước.

Tổ chương trình cũng gửi cho cô một email về lịch trình trong ngày hôm đó và những điều cần dự phòng.

Địa điểm quay lần này là một thị trấn du lịch gần Tứ Xuyên, nơi rất nổi tiếng và có nhiều cảnh đẹp. Rất ra dáng là một nơi "hẹn hò".

Hướng dẫn viên của tổ chương trình còn gửi rất nhiều chương trình cụ thể cho Kiều Hân Hân để sớm nắm được địa điểm, đến lúc quay hình khỏi bỡ ngỡ.

Kiều Hân Hân đã hỏi Lâm Tử Thần về việc Kaka sẽ đến đây ở ba ngày và cô ấy không có ý kiến gì cả.

Trang web của Alice mới vừa tung ra nên bây giờ nhân viên của tòa soạn truyện tranh cũng chưa ổn định, vậy nên Lâm Tử Thần và Thanh Tử tăng ca suốt, đôi lúc còn ngủ luôn tại công ty.

Ban đầu căn nhà này được cho thuê, nếu các bạn cấp hai của Kiều Hân Hân, đương nhiên đến làm nhân gia trụ. Chỉ là bận quá, không có biện pháp làm hết lễ nghĩa của chủ nhà.

(本来房子就是租的啊,既然乔昕昕的初中同学来了,当然得让人家住 , 就是太忙了,没办法尽地主之谊)

Đêm nay, tổ chương trình báo trước họ sẽ đưa xe đến đón vào lúc 6 giờ sáng. Lái đến trấn nhỏ mất một tiếng rưỡi và chuyên viên trang điểm sẽ trang điểm cho cô trên đường đi.

Trang phục cho buổi hẹn hò cũng được cung cấp bởi nhà tài trợ để quảng cáo trên sóng. Sau khi hỏi kích cỡ của Kiều Hân Hân, đạo diễn chương trình nói mọi thứ sẽ chuẩn bị thỏa đáng và để cô nghỉ ngơi sớm. Và cũng dặn uống ít nước trước khi đi ngủ vì ngày mai phải quay hình cho chương trình.

Nghe nói sáu cặp đôi sẽ tách ra ghi hình, nhưng họ phải trở về đài truyền hình Tứ Xuyên lúc 9 giờ tối vì có vài hoạt động cần tổ chức.

Lý Mục nghe nói Kiều Hân Hân sẽ đi ghi hình chương trình thì bất ngờ. Anh không theo dõi Weibo và giới giải trí nên không biết chuyện đã xảy ra.

Nếu Kiều Hân Hân ghi hình chương trình vào ngày 3 thì không thể đi cùng Kaka sao?

Hỏi ra mới biết, Kaka có ý muốn đến thị trấn để xem ghi hình. Lý Mục tỏ vẻ đã hiểu.

Kiều Hân Hân thức dậy vào 5 giờ sáng. Cô ấy gọi điện hỏi Lý Mục: "Mấy giờ Kaka đến đây?"

Lý Mục ngủ mơ mơ màng màng lẩm bẩm: "10 giờ? 11 giờ? ..."

"Anh đừng trễ nhé"

"Ừm, tôi biết mà ..." Lý Mục ngáp. Anh liếc nhìn di động, mới 5 giờ hơn: "Đại tiểu thư, cô đi ghi hình sớm như vậy sao?"

"Ừm, đạo diễn nói họ sẽ đến đón tôi lúc 6 giờ. Tôi dậy sớm chuẩn bị một chúc, anh và Kaka sẽ đến vào buổi trưa sao?"

"Đúng vậy. Nhưng lúc đó cô đang quay, chúng tôi đến cũng không ăn cơm cùng nhau được"

"Buổi tối có thể a!"

"Không phải 9 giờ tối cô mới kết thúc sao?"

"Có thể ăn khuya mà"

"Ha ha, đúng vậy, chúng ta có thể cùng ăn khuya. Để xem nên đãi cậu ta ăn gì đây ... A, cô thấy tôm hùm đất thế nào?"

Mùa hè, ăn tôm hùm đất xào cay, uống thêm hai vại bia, cảm giác thật đã!

"Liệu anh ấy có thích không?"

"Không biết, có lẽ là có. Rốt cuộc trên tinh tế rất hiếm khi được ăn thức ăn, cậu ta còn bị giam tại Thần điện, chắc anh ta chỉ ăn mấy thứ linh tinh như thanh năng lượng." Lý Mục nằm trên giường vừa chảy nước miếng: "Tôm hùm đất ngon như vậy cậu ta nhất định sẽ thích, có khi còn là đồ tham ăn."

"Được, vậy anh chọn quán đi."

Lý Mục có thể cảm nhận niềm vui của Kiều Hân Hân truyền qua di động, mặc dù tâm tình của anh cũng thật không tồi, nhưng trời còn sớm, còn có thể ngủ tiếp một lát.

"Đừng lo, tôi sẽ an bài thỏa đáng. Cô cứ chuẩn bị rồi đi đi, tôi ngủ tí nữa đã."

"Nhớ đặt báo thức đấy." Kiều Hân Hân cứ lo anh sẽ ngủ quên.

Lý Mục cười nói: "Biết rồi biết rồi." Sau khi Kiều Hân Hân rửa mặt xong, cô mở tủ lạnh để xem có gì ăn được. Cô chiên cho mình một quả trứng gà, nướng hai lát bánh mì và phét một ít mứt.

Để bản thân tỉnh táo hơn, cô cũng pha một ly cà phê không đường. Hương vị hơi đắng nhưng cô thích.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, đồng hồ điểm 5 giờ 40. Di động của cô vừa lúc vang lên, là trợ lý đạo diễn chương trình điện. "Cô Kiều, cô dậy rồi chứ? Xe chúng tôi đang trên đường đến, khoảng 15 phút nữa."

"Tôi chuẩn bị xong cả rồi."

"Tốt, chúng tôi sẽ đến liền."

Mười lăm phút sau, xe của tổ chương trình đúng giờ ngừng bên ngoài. Trợ lý đạo diễn là một cô gái trẻ, cô ấy đi vào với một cái túi. "Cô Kiều, đây là trang phục cô sẽ mặc ngày hôm nay."

Kiều Hân Hân gật đầu, cô nhận lấy cái túi rồi đi vào nhà để thay đồ.

Phía trên là một cái áo thun màu trà xanh với các chữ cái màu trắng, và bên dưới là quần denim lưng cao ống rộng có màu sáng. Là một bộ đồ rất bình thường, thích hợp để ra ngoài đi chơi cuối tuần.

Mặc dù là hẹn hò, nhưng rõ ràng tổ chương trình muốn tạo hình tượng Kiều Hân Hân như em gái hàng xóm. Tuy đối tượng hẹn hò là đại minh tinh, nhưng hai người đều phải "thấp thấp" giống cặp đôi yêu nhau thông thường mới được a.

Đến nỗi khoảng khắc hạ màn sẽ có lễ phục dạ tiệc đặc biệt.

Mặc đồ xong, Kiều Hân Hân lên xe hơi cùng trợ lý.

Kiểu xe này chuyên để phục vụ minh tinh, ghế bên trong vô cùng thỏa mái. Ngoại trừ tài xế còn có một cô gái là chuyên viên trang điểm được tổ chương trình mời đến.

Sau khi ngồi lên xe, cô ấy tự động đến cạnh Kiều Hân Hân, ngồi xổm xuống và nói: "Cô Kiều, chúng ta bắt đầu trang điểm nhé!"

"Ừm". Cô trợ lý cũng ngồi một bên, cô ấy nghiêng đầu, vừa cười vừa hỏi: "Cô lo lắng à?"

"Tôi vẫn ổn"

"Cô thật may mắn! Có rất nhiều người đăng ký tham gia chương trình này, nhưng chúng tôi tuyển chọn ra 1000 cô gái xinh đẹp, sau đó lại dùng phần mềm máy tính chọn ngẫu nhiên. Cô Kiều, Lâm Ngọc Dương là đối tượng hẹn hò trong mơ của tất cả cô gái đó!" Cô trợ lý vừa nhìn là biết một fangirl của Lâm Ngọc Dương, chỉ nhắc tên thôi mặt cô ấy đã khát khao.

Chuyên viên trang điểm xen vào: "Hôm nay chúng ta có thể được toại nguyên và đến gần anh ấy rồi!"

"Hắc hắc"

Kiều Hân Hân không đáp lời nhiều. Chuyên viên trang điểm bảo cô nhắm mắt lại để cô ấy tiện đánh kem lót lên.

Cô ấy khen: "Làn da của cô Kiều thật đẹp. Vừa trắng vừa căng. Nhìn gần như vậy cũng không thấy được lỗ chân lông đâu cả."

"Cảm ơn."

"Chỉ là mắt hơi có quầng thăm, nhưng không sao, sau khi trang điểm sẽ không thấy được đâu."

"Vâng"

"Hình như cô Kiều không thích nói chuyện lắm nhỉ?" Cô trợ lý một tay chống cằm, suy nghĩ nói: "Lỡ như ở cùng Lâm Ngọc Dương mà không khí buồn chán thì làm sao bây giờ?"

"Nghe nói Ngọc Dương oppa là tupe đàn ông ấm áp, buồn chán cũng không sao, anh ấy có thể hâm nóng bầu không khí"

"Đúng vậy, cô Kiều đừng áp lực nha, cứ xem như cùng anh ấy ra ngoài đi chơi với bạn tốt"

"Nghe nói lịch trình hôm nay kín mích, và tổ nhiếp ảnh đều chuẩn bị xong xuôi rồi à?"

"Tất nhiên, chương trình này chuẩn bị suốt 2 tháng, không có cặp đôi nào chọn địa điểm giống nhau đâu, chương trình được chia thành nhiều đợt."

"Nếu cứ bị ghi hình mãi, liệu có ổn không nhỉ? Cô có quen không?" "Cô Kiều, nếu cô cảm thấy bất kỳ sự không khỏe nào, cô có thể nói với chúng tôi." Chuyên viên trang điểm và cô trợ lý trò chuyện tôi một câu cô một câu, Kiều Hân Hân chỉ thi thoảng cười và gật đầu đáp lại.

Chuyên viên trang điểm rất chuyên nghiệp giúp cô trang điểm cả hành trình, xe di chuyển cũng thật ổn định.

Cô ấy tô son cho Kiều Hân Hân thì cả gương mặt không lòe loẹt, và miệng càng trông đẹp hơn. Sau khi trang điểm xong, cô chuyên viên cảm thán nói: "Thật xinh đẹp" Cô trợ lý gấp không chờ nổi thò lại xem, cô cũng ngây người – cô ấy biết đường nét khuôn mặt của Hân Hân rất xinh, nhưng không ngờ có thể trang điểm xong có thể xinh đến vậy.

Hoàn toàn làm người xem không thể dời mắt a!

Tỉ lệ ngũ quan của Kiều Hân Hân thật đẹp, lúc bình thường đã không nhìn thấy khuyết điểm. Trang điểm xong càng thêm động lòng người, cô mở mắt ra, hơi thẹn thùng cười một chút.

Chuyên viên trang điểm đưa một cái gương nhỏ đến trước mặt cô: "Cô nhìn mình xem! Có phải rất xinh không?"

Hmm... Cô nhìn chính mình trong gương. Cô ngày thường trang điểm chỉ dùng kem che khuyết điểm, hiếm khi dùng mấy thứ kia. Có thể thấy chuyên viên này rất dụng tâm.

Cô gật đầu nói: "Là kỹ thuật của cô tốt." Chuyên viên trang điểm cười cong mắt.

Cô khom lưng dịch ra sau lưng Kiều Hân Hân, nhẹ giọng nói: "Để tôi giúp cô làm tóc."

Kiều Hân Hân mới gội đầu tối qua, tóc cô dài mềm hơi xoăn. Cô dùng lược chải hai cái rồi nói: "Cô sẽ cắt tóc à?" Mái tóc dài ngang lưng đã là kiểu mà Kiều Hân Hân để mấy năm nay.

Thực ra cô nghĩ ngợi nhiều về nó, cô hỏi: "Cô sẽ cắt nó?" Chuyên viên trang điểm cười nói: "Không, Không đâu. Nhưng chúng ta có thể tìm một tiệm cắt tóc khi tới nơi."

"Sẽ kịp không ạ?"

"Ách ...Tiểu Du, còn kịp không?"

Cô trợ lý nhìn đồng hồ, đại khái họ sẽ đến nơi lúc 8 rưỡi. Cô lắc đầu nói: "Không kịp rồi"

"Vậy tôi giúp cô sửa sang bên dưới một chút"

Ngọn tóc của Kiều Hân Hân cần sửa một chút. Thật ra tóc cô dài rất hợp với cô. Đặc biệt là độ cong của tóc rất tự nhiên, nó đặc biệt hợp với cả người cô.

Cô trợ lý và chuyên viên trang điểm trò chuyện suốt dọc đường, nhưng họ cũng không lạnh lùng.

Một lúc lâu sau khi Kiều Hân Hân nói, cô trợ lý ngồi sau lưng dùng tay vuốt tóc cô. Cô ấy cảm khái nói: "Cuối cùng tôi cũng biết tại sao cô được chọn rồi."

Ngành này thường xuyên nhìn thấy nhiều nữ nghệ sĩ, mà ngoại hình của Kiều Hân Han không kém chút nào, còn thuộc dạng ngoại hình làm người ta dễ nhớ đến. Rốt cuộc sau khi ngành phẫu thuật thẩm mĩ phát triển thì có quá nhiều nữ nghệ sĩ đẹp cùng một kiểu. Mặc dù Kiều Hân Hân không có vẻ ngoài tỏa sáng như gương mặt của mấy minh tinh trên Internet nhưng khẳng định thuộc kiểu dễ nhìn.

Xe đến địa điểm quay hình - Trấn Lạc Diệp (落叶镇).

Được mệnh danh là thị trấn đẹp nhất nước, có thời điểm, bên đường đầy ấp lá vàng rơi như bước vào thế giới cổ tích.

Nhưng bây giờ đang là mùa hè, thật có chút đáng tiếc.

Nhưng các táng lá xanh rờn cũng có thể làm người ta thấy vui, huống hồ nơi này vào mùa hè mát hơn mấy chỗ khác nhiều.

Bọn họ đến nơi quả đúng 8 rưỡi, nhân viên công tác đều đã chuẩn bị máy móc xong xuôi, mấy người trợ lý bọn họ nhanh chóng xuống xe ăn sáng.

Sau khi Kiều Hân Hân ăn xong, cô ngồi một mình giữa quảng trường lắp đầy máy móc và đường dây.

Vậy là một ngày hẹn hò bắt đầu.

Cô ngồi trên ghế và cúi đầu nhìn di động. Chỉ còn 20 phút nữa là đến 9 giờ, lúc chính thức ghi hình.

Ngay lúc cô do dự không biết có nên gọi cho Lý Mục, Lý Mục đã gửi cho cô một tin nhắn.

- Tôi đón Kaka rồi, giờ tôi đưa cậu ấy đi ăn sáng rồi đến trấn Lạc Diệp đây. -

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com