List truyện cổ tích ver Đam mỹ
Chú bé chăn cừu và chó sói
Fact 1: Cậu bé trong truyện hiện lên là một người nói dối để tìm niềm vui cho bản thân nhưng đó chỉ là cái mà những người dân làng nhìn thấy rồi kể lại. Họ thực sự không biết rằng cậu bé hai lần phải hét lên "Sói! Có sói đuổi bắt cừu!" là vì cậu đã nhìn thấy ánh mắt của con sói đang nấp nơi lùm cây. Con sói không nhìn vào đàn cừu và dường như cũng không có ý định tấn công đàn cừu của cậu. Nó nhìn vào cậu bé, ánh nhìn sắc như dao, nhìn trong cơn thèm khát, nhìn trong sự ham muốn khôn cùng cậu bé với làn da trắng trẻo, đôi mắt to tròn và cái miệng nhỏ nhắn xinh xinh.Cậu bé thấy con sói cứ đứng nấp ở đó mà nhìn mình chăm chăm, trong lòng đầy sợ hãi. Dù đã cố nén nhịn, cố chờ đợi xem con sói ấy đến tấn công đàn cừu thì cậu mới hét lên báo với mọi người đuổi bắt nó nhưng... càng chờ đợi thì nỗi sợ hãi của cậu càng dâng cao hơn, còn con sói thì đôi mắt càng trở nên thèm khát đến đáng sợ. Cuối cùng, tiếng hét của cậu bật ra trong vô thức. Dân làng nghe thấy tiếng cậu liền chạy tới nhưng cậu ngó về phía lùm cây đã thấy con sói lẩn đi đâu mất. Đáp lại sự giận dữ trên khuôn mặt mọi người, cậu chỉ còn biết cười trừ vì dù có giải thích cũng không có bằng cớ làm họ tin được. Nụ cười ấy trên gương mặt tươi tắn của cậu lại trở thành một nụ cười giỡn cợt trong mắt mọi người.Cậu chắc mẩm rằng con sói đã chạy rồi và sẽ sợ không dám quay lại... Nào ngờ cậu bé lại nhìn thấy nó lần thứ hai, rồi lại một lần nữa, cậu hét lên và trở thành kẻ lừa dối dân làng làm trò cười cho bản thân._____Fact 2:Lần thứ ba, mọi thứ vẫn diễn ra như thế. Cậu bé vẫn ngồi trên mỏm đá, thi thoảng liếc mắt nhìn về phía lùm cây. Con sói vẫn núp ở đó, mắt đăm chiêu nhìn về phía cậu. Nhưng lần này con sói không chỉ đứng yên một chỗ nữa, nó từ từ tiến dần tới chỗ mỏm đá, lén lút và nhẹ nhàng. Cậu bé thấy con sói di chuyển gần mình hơn, cảm nhận được sự cháy bỏng trong mắt nó như đang thiêu đốt cơ thể. Tưởng như con sói sắp ăn thịt mình tới nơi, cậu cố hết sức mà hét lên nhưng lần này không có ai tới bảo vệ cậu nữa.Đối với dân làng, tiếng hét đầy sợ hãi của cậu giờ chỉ là một lời nói dối._____Fact 3:Con sói thấy cậu hét lên thì quay lưng chạy trốn vì sợ dân làng kéo đến. Nhưng nó không nghe thấy tiếng bước chân rầm rập, không nhìn thấy những cuốc, thuổng, gậy gộc từ phía xa như hai lần trước. Nó đắc chí, nó biết đây là cơ hội để nó vồ được cậu.Cậu bé không thấy dân làng đến, cảm thấy vô cùng lo lắng, cả thân người run lên, tay cầm cây gậy chăn cừu quơ qua quơ lại trước mặt con sói. Sói liếm mép nhếch miệng cười một cái, rồi bất giác nhảy chồm lên, ngoạm cây gậy của cậu vứt sang một bên, hai tay ghì chặt lấy hai vai cậu đẩy ngã xuống bãi cỏ xanh rờn._ Á Á!!! Cứu tôi với! Có sói! – Cậu lấy hết sức bình sinh mà gào lên, giãy đạp.Trong tiếng gió thổi rì rào qua những tán cây, trong ánh nắng vàng mơn man trên những ngọn cỏ xanh mượt, con sói gian xảo kia chẳng biết thế nào lại biến thành một chàng trai cao lớn, khuôn mặt anh tú với... không mảnh vải che thân._ Suỵt~ Ngoan nào~ – Hắn, hai tay vẫn giữ lấy vai cậu, miệng mỉm cười ôn nhu.Cậu ngỡ mình đang mơ. Không phải vì trước mặt cậu, một con sói đã biến thành người, mà vì cậu không thể tin trên đời này lại có người đẹp như hắn. Từ mái tóc đen huyền đến đôi mắt xanh trong, từ sống mũi cao đến bờ môi quyến rũ... tất cả mọi đường nét của hắn đều thật hoàn hảo, ngay cả cái đuôi mà nếu ai nhìn thấy chắc sẽ hét lên vì kinh hãi, đối với cậu, lại như một điều kỳ diệu của tạo hóa dành cho hắn. Trước vẻ đẹp ấy, cậu tự nhiên bị cuốn hút đến nỗi không chống cự, cũng không còn gào hét nữa. Trái tim cậu bỗng đập rộn. Cậu sợ... hay... cậu đang rung động trước hắn... _ Đúng rồi~ Phải như vậy mới ngoan chứ – Hắn đưa tay khẽ vuốt lên mái tóc cậu._ Anh... anh muốn gì...đừng... đừng ăn thịt tôi... - Thấy hắn dịu dàng với mình, cậu cố trấn tĩnh bản thân._ Ai da~ sao mà không "ăn" em được chứ... Ta đã chờ đợi giây phút này quá lâu rồi mà – Hắn mỉm cười gian xảo.Nghe đến chứ "ăn", cậu bật khóc. Ai mà lại không khóc khi nghĩ rằng mình sắp bị ăn thịt bởi một con sói... thành tinh trong khi mình vẫn còn trẻ, còn yêu cuộc sống này đến vậy. _ Xin anh... đừng ăn tôi... Thịt tôi không ngon đâu... Nó mềm nhũn và chẳng có vị gì cả..._ Sao lại không có vị gì chứ?! – Hắn cọ cọ mũi vào cổ cậu ngửi ngửi rồi liếm dọc cổ khiến cậu rùng mình – Ta cảm thấy em rất "ngon", rất hợp khẩu vị của ta~_ Ư~ anh... đừng mà... anh làm gì cũng được... nhưng đừng giết tôi... - Cậu nức nở - Nếu anh đói... tôi... tôi xin tặng anh mấy con cừu của tôi... Hắn nhếch mép cười khó hiểu rồi cúi xuống hôn đôi môi nhỏ nhắn đang run rẩy, tay nhẹ nhàng cởi từng cúc áo trên cơ thể cậu._ Ai nói ta sẽ giết em? Bao ngày rình rập cậu để có được giây phút này~ Lẽ nào ta lại nỡ lòng làm hại đến cậu... Đôi môi nóng bỏng của hắn lướt lên khắp cơ thể cậu, từng chút từng chút một, hắn gặm nhắm cơ thể nhỏ bé trắng nõn ấy. _ Ư~ a~ anh... làm gì... a~ đừng mà... chúng ta... đều là con trai... a..._ Con trai... ? Thì sao? – Hắn dừng lại giây lát, ngẩng lên nhìn cậu._ Sao có thể làm... thế này...? – Mặt cậu đỏ ửng, dường như những nụ hôn của hắn làm cơ thể cậu rạo rực.Ngẫm nghĩ một chút, chừng 1... 2 giây, hắn cất tiếng hỏi:_ Em... thấy ta thế nào? – Hắn nâng cằm cậu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn.Cậu bối rối trước ánh mắt kia, ấp úng đáp:_ Ưm... thì... anh rất đẹp... và... và... anh nói... sẽ không giết tôi..._ Vậy... em có muốn ta ngừng lại... ngừng tạo ra cái cảm giác rạo rực đang đốt cháy cơ thể em...? – Hắn đưa ngón tay vuốt dọc cơ thể cậu. Mỗi ngón tay chạm tới điểm nào, cậu lại cảm thấy một luồng điện nhỏ kích thích toàn thân.Dòng điện ấy thật ghê gớm. Nó khiến cậu cảm thấy hắn thật tốt... một con sói tốt bụng... Nó khiến cậu cảm thấy cơ thể mình như một con thiêu thân yêu ngọn lửa vô cùng, đến mức sẽ cố lao vào ngọn lửa dẫu biết rằng mình sẽ chết. Nó khiến cậu lắc đầu, khiến cậu chấp nhận hắn, tin tưởng hắn.Hắn cười lớn. _ Vậy em còn cần gì lo lắng cho dù chúng ta có là con trai? Con người các em chẳng phải có câu nói: "Hãy để tình yêu dẫn lối" hay sao?Bàn tay hắn chỉ chịu ở yên trong giây lát. Không cầm lòng nổi nữa, hắn hôn ghì lấy môi cậu, đặt tay lên ngực cậu đang thổn thức mà xoa nắn. Những ngón tay nhẹ nhàng mân mê đôi nhũ hoa nhỏ bé khiến nó cứng lên, đỏ hồng nổi bật trên làn da trắng nõn. Cậu không chống cự lại hắn. Cậu đang nghe theo lời hắn. Cậu đang cảm nhận từng va chạm nhỏ của hai cơ thể đầy đam mê._ Ư... a... chỗ đó... ưm~ đừng mà... nó nhạy cảm lắm... a..._ Càng nhạy cảm... em càng trở nên đẹp... - Hắn luồn tay xuống hạ thân của cậu nhẹ nhàng kích thích._ A... a... Tay anh... chỗ đó... ư... - Cậu nắm lấy tay hắn, mặt hiện rõ vẻ sợ sệt._ Ta sẽ không làm đau em~ Ta sẽ nhẹ nhàng... - Hắn vuốt má cậu, mỉm cười ôn nhu.Bàn tay hắn khẽ nắm vào côn thịt cậu đang cương lên, vuốt ve âu yếm. Từng ngón tay đưa trên đầu côn thịt rồi lại lướt lên xuống, chậm rãi, bám sát lấy làn da nóng bỏng, ngón trỏ lại chạm tới đỉnh mà sờ soạng qua lại._ A... a... Em... ư... có thứ gì đó... a... nó muốn... thoát ra..._ Vậy... cứ để nó ra... Hắn di chuyển bàn tay mỗi lúc một nhanh, cọ sát lấy côn thịt đang run run. Những ngón tay uyển chuyển ôm trọn lấy côn thịt. Hắn hôn lên ngực cậu rồi mút lấy nhũ hoa, cắn nhẹ._ Aaaaa...~~~ – Cậu bị kích thích lên đến đỉnh điểm, toàn thân ưỡn lên phía trước, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay hắn. Một dòng nước trắng đục phun ra từ đầu côn thịt, bắn lên ngực cậu.Hắn đưa tay quệt lấy chất dịch ấy rồi đưa lên miệng liếm, miệng cười gian xảo. Cậu thở hổn hển, cơ thể mất hết sức lực mà xìu xuống._ Em vẫn có thể... tiếp tục chứ? Thứ nước ấy đã thoát ra rồi nhưng cơ thể cậu vẫn còn thấy khó chịu. Cảm giác nồng nàn rạo rực kia vẫn chưa chịu buông tha. _ Nữa... em muốn nữa...Hắn cười xảo quyệt, hôn nhẹ lên má cậu. Ngón tay lần theo sống lưng tìm tới tiểu huyệt ẩm ướt. Một ngón từ từ mân mê bên ngoài rồi đưa vào huyệt nhỏ._ A... ư... anh... đau... _ Thả lỏng... một chút sẽ quen... - Hắn di chuyển ngón tay nhẹ nhàng ra vào tiểu huyệt. Ngón tay đi vào một lúc một sâu. Cúc huyệt chưa được khai mở hút lấy ngón tay hắn ngấu nghiến._ Ư... ưm... - Cậu bám lấy cánh tay hắn, rên khẽ.Tiểu huyệt như đã nới lỏng ra được một chút. Hắn đưa thêm một ngón nữa vào, cọ sát bên trong. Huyệt nhỏ ôm chặt lấy từng ngón tay. Hắn đặt lên môi cậu nụ hôn nồng nhiệt, bàn tay kia không quên sờ nắn côn thịt đã lại cương cứng từ lúc nào của cậu._ A... ư..._ Không đau nữa rồi phải không?_ Ưm~Hắn cảm thấy cúc huyệt bé nhỏ bên dưới kia đang khao khát thứ gì đó lớn hơn ngón tay hắn. Nó đang mời gọi hắn, hấp dẫn hắn khám phá sâu hơn nữa. Hắn nhấc hai chân cậu đặt lên trên đùi mình, dí sát côn thịt của mình vào tiểu huyệt đang co giật liên hồi. Côn thịt cọ cọ bên ngoài huyệt như đang thăm dò tình hình._ Ta vào được chứ? – Hắn hôn lên lòng bàn tay cậu rồi mút lấy ngón tay bé nhỏ.Cậu cảm thấy sự ham muốn dâng trào như ngọn sóng không gì ngăn cản nổi. Côn thịt kia lại cứ trêu chọc tiểu huyệt của cậu khiến cậu trở nên gấp rút hơn:_ Mau... a... mau vào đi...Hắn đẩy mạnh côn thịt về phía trước. Không biết vô tình hay hữu ý. Không biết do cúc huyệt của cậu quá bé nhỏ so với côn thịt kia hay do hắn muốn chọc tức cậu... mà côn thịt trượt ra ngoài. Mặt cậu đỏ lựng, giọng thúc giục:_ A~ Mau lên mà... đừng đùa nghịch nữa...Hắn mỉm cười đắc ý, đưa côn thịt sát vào tiểu huyệt rồi đẩy mạnh tới. Cúc huyệt lần đầu được khai mở nuốt trọn lấy côn thịt nóng hổi._ A~!!! – Cậu kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Nhưng ngay sau nỗi đau ấy là niềm hoan lạc ngây ngất._ Em đau sao?!... Ta... ta rút ra nhớ... - Hắn nhìn cậu kêu lên đau đớn vậy mà lòng xót xa, toan đẩy côn thịt ra._ Ư... đừng... em... em không sao... - Cậu lắc đầu, nắm chặt lấy tay hắn.Hắn ôm lấy cơ thể cậu, nhấc bổng lên ghì sát vào người mình. Chiếc đuôi sói mềm mại đưa ra phía trước, phát huy tác dụng của nó, cuốn lấy côn thịt của cậu mà di chuyển lên xuống theo nhịp ra vào của hắn. Côn thịt hắn được cúc huyệt ôm trọn, bao bọc mà mút chặt bên trong. Bàn tay xoa nắn nhũ hoa rồi vuốt ve khắp cơ thể. Những tiếng rên xen lẫn tiếng tiếng thở hổn hển. Những giọt mồ hôi rơi xuống cỏ trong như những giọt sương ban mai. Những nụ hôn cháy bỏng được trao gửi qua lại. Cuộc vui mỗi lúc một nồng nàn say đắm..._ Aaa~~~ - Cậu rên lớn. Tay bám chặt vào lưng hắn. Ngực cậu chạm vào ngực hắn. Cậu chợt nhận ra... trái tim hắn cũng đập rộn ràng, cũng giống như trái tim cậu vậy.Dòng dịch trắng tuôn trào từ côn thịt của cậu, dính đầy lên bộ lông đuôi tuyệt đẹp của hắn. Cùng lúc đó, côn thịt của hắn cũng tiết ra thứ dịch trắng tràn vào cúc huyệt, lấp đầy nó, đầy đến nỗi chất dịch ấy trào ra ngoài, theo côn thịt mà chảy xuống._ Ưm~ Em... thật tuyệt lắm... - Hắn cười mãn nguyện, hôn lên trán cậu vã mồ hôi.Cậu không đáp lại. Với cậu bây giờ, chỉ việc thở thôi cũng đã hao tổn sinh lực lắm rồi. Cậu chỉ đáp trả hắn bằng một nụ hôn nhẹ lên má.Hắn nằm xuống rồi đặt cậu nằm gối lên tay mình. _ Em... có còn sợ anh không?Cậu lắc đầu. Ngay từ lúc nhìn thấy hắn biến thành người, cậu đã không còn sợ hắn nữa. "Cái mà người ta gọi là "tình yêu sét đánh" có lẽ là thật...?!" Cậu thầm nghĩ rồi cười khúc khích._ Có gì đáng cười hả?! Có biết anh phải can đảm lắm mới dám đến bên em không?!!! – Hắn gắt nhẹ vì nghĩ rằng cậu thấy hắn đáng cười. Lòng tự trọng của một con sói thật quá nhạy cảm._ Không... là em thấy anh... rất thú vị~ Em tự hỏi... phải chăng cái này gọi là "yêu"?!_ Chứ gì nữa~ Anh yêu em... Ngày ngày đều đứng trên đỉnh núi phía sau mà ngắm nhìn em đến chiều muộn... Ngày ngày đều nghe tiếng sáo em thổi mà lòng thấy xuyến xao... _ Vậy sao giờ anh mới gặp em?_ Anh là sói... Anh sợ em nhìn thấy anh sẽ sợ hãi mà gọi người đuổi đánh anh... Đáng sợ hơn... là anh sẽ không được nhìn thấy em nữa~_ Còn hôm nay... anh không sợ? – Cậu tựa lên ngực hắn dụi dụi._ Sợ chứ! Nhưng... anh không chịu nổi nữa~ Thật sự đã yêu em đến mất lý trí mà liều mình đến vậy~~~ – Hắn hôn lên mái tóc cậu. Hương đồng nội thoảng qua..._____Fact 4:Cậu và hắn cứ nằm bên nhau mà trò chuyện đến quên thời gian. Hoàng hôn kéo xuống nhanh hơn khi người ta say đắm trong tình yêu. Đúng như câu chuyện kể lại, dân làng không thấy cậu bé cùng đàn cừu trở về thì nháo nhác đi tìm. Tuy nhiên, lúc họ đến nơi thì không có con sói nào nữa. Một lúc trước đó, hắn đã nghe thấy tiếng chân người từ xa chạy tới liền ngồi bật dậy. Cậu cũng chợt nhận ra hoàng hôn đã xuống từ lúc nào. Hai người từ biệt nhau, trao nhau nụ hôn hẹn gặp lại rồi hắn hóa thành sói, chạy về ngọn đồi phía xa, lẩn khuất sau những lùm cây rậm rạp.Dân làng đến thì thấy cậu bé vẫn lành lặn, chỉ có đàn cừu là tan tác. Những con đực đã chạy tản mát đâu hết. Những con cái, con thì máu chảy be bét nằm một chỗ, con thì lăn qua lăn lại,... Dân làng thương cậu bé nên bảo cậu không được nói dối nữa và họ sẽ giúp cậu tìm đàn cừu. Bản thân không nói dối nhưng cậu cũng không cãi lại. Cậu mặc kệ lời người ta nói về mình. Cậu không muốn sói bị dân làng truy đuổi.Từ đó, ngày ngày cậu bé đều chăm chỉ chăn cừu trên đồng cỏ bao la. Ngày ngày, cậu đều được trò chuyện cùng sói. Vài ngày lại ân ân ái ái trong hương thơm của hoa cỏ, trong tiếng rì rào của cây rừng... Nếu có ai ngỏ ý muốn cho cậu một việc gì khác, cậu tuyệt nhiên đều từ chối cả._____Fact 5:Sự thật tại sao đàn cừu không bị sói làm hại mà cũng trở nên tan tác đến chính cậu bé cũng không biết. Chuyện này chỉ tới khi đàn cừu trở về chuồng, chúng mới truyền tai nhau, cuối cùng truyền đến loài chim biết nói mà kể lại rằng:Bữa ấy, khi sói vồ lấy cậu bé, bọn cừu đều kinh hãi mà lo sợ cho cậu. Nhưng sau thấy sói hóa thành một chàng trai tuấn kiệt, lại hết mực yêu thương cậu thì bọn chúng an tâm lắm. Chứng kiến cảnh ân ái mặn nồng của đôi trẻ, những con cừu đực không khỏi cảm thấy rạo rực trong lòng. Cuối cùng, chúng thú nhận tình cảm với nhau, đón nhận nhau, con nào con nấy đều tìm thấy đôi thấy cặp cho mình. Rồi chúng tản ra tìm những chỗ kín để tâm sự với nhau.Những con cừu cái nhìn cảnh âu yếm của cậu và hắn thì không khỏi phấn khởi trong lòng. Con thì chảy máu mũi ròng ròng vì cảnh tượng nóng bỏng mắt. Con thì lăn lộn ra đất, giựt sạch một đám cỏ non vì cảm động trước tình yêu thầm kín mà sói ấp ủ bấy lâu. Những con cừu ấy đã ghi nhớ lại rõ nhất từng chi tiết của khung cảnh ngoạn mục mà mình được chứng kiến rồi kể lại cho loài chim biết nói. Chúng giao trọng trách cho loài chim ấy truyền đến tai những cô gái có tâm hồn giống như chúng, đó chính là "hủ nữ" ngày nay.__________________________Tin hay không tùy bạn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com