TruyenHHH.com

List Showbiz

Tác giả: Tống Cửu Cẩn

Thể loại: hiện đại, showbiz, ngọt sủng, 

Độ dài: 80 chương ( 76 chính văn + 4 phiên ngoại)

Tình trạng: Hoàn

Nhân vật chính: Thẩm Ương, Khương Trân

Link: https://tiemcomtronghem.wordpress.com/

*** Truyện có pass nhưng so i zì :>>

* Văn án và đoạn trích lấy từ nhà Tiệm cơm trong hẻm

Văn án:

– Người mới Khương Trân vì hợp tác với ảnh đế Thẩm Ương trong IP đại kịch "Trường sinh duyên" một lần là nổi tiếng, bên ngoài chuyện xấu liên quan đến hai người bay đầy trời.
– Một ngày nào đó, phóng viên bao vây nữ chính trong câu chuyện xấu đó. Phóng viên: Khương Trân, bây giờ fan hâm mộ hô hào nhiệt liệt như vậy, cô cùng Thẩm ảnh đế có khả năng trở thành sự thật hay không?
– Khương Trân mỉm cười: Tôi cùng Thẩm lão sử chỉ là bạn bè.
– Sau khi Khương Trân vào xe bảo mẫu, vừa mới bước vào đã bị tay của người nào đó kéo vào trong lòng ngực, bờ môi ấm áp của anh lưu luyến trên vành tai mẫn cảm của cô: "Có bạn bè nào sẽ đối với em như vậy sao? Hả?"
* Mỹ mạo tiểu hoa đán x Lạnh nhạt nội liễm Ảnh đế.

Trích đoạn sinh con :((

Từ khi vào phòng sinh đến giờ đã năm tiếng trôi qua, thỉnh thoảng tiếng hét thảm thiết của Khương Trân từ trong phòng sinh truyền ra từng tiếng từng tiếng lăng trì trái tim Thẩm Ương, cũng lăng trì trái tim của mọi người đứng ngoài phòng sinh, thế nhưng bọn họ vừa thấy sắc mặt trắng bệch, từng hột mồ hôi hột to như hạt đậu rơi xuống của Thẩm Ương thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra gì cả, chỉ sợ sẽ hù anh thêm.

Trực tiếp đến tám giờ tối thì âm thanh trong phòng sinh mới dừng lại, theo đó tiếng trẻ con khóc vang lên, hai tiếng, vô cùng vang dội.

Mọi người bên ngoài "phù" thở phào nhẹ nhõm, cửa lớn từ từ mở ra, hai y tá đi trong ra, mỗi người ôm một đứa bé, "Chúc mừng, là hai cậu con trai."

"Y tá, vợ của tôi sao rồi? Vợ tôi sao rồi?"

Y tá nhìn qua Thẩm Ương, thấy anh không hề liếc nhìn đứa bé trong tay cô mà chỉ nhìn chằm chằm cô hỏi tình hình của vợ mình thì không khỏi kính trọng người như vậy, cô vội vàng nói: "Ở bên trong, cô ấy quá mệt nên bây giờ đã ngủ thiếp đi rồi. Lập tức sẽ được đưa ra ngoài, không cần lo lắng."

Thẩm Ương hít một hơi thật sâu, anh đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào trong, anh muốn ngay lập tức vào xem cô thế nào nhưng nghĩ đến trên người mình sẽ có vi khuẩn nên không dám lộn xộn, thẳng đến khi Khương Trân được đẩy ra, cô nằm trên giường sắc mặt trắng bệch, một đầu tóc đen đều ướt đẫm, viền mắt anh chua xót lập, nước mắt cũng theo đấy dâng lên, anh vậy mà lại khóc. Mọi người thấy Thẩm Ương đột nhiên rơi lệ thì kinh sợ đến mức không biết phải nói gì.

Ý tá đẩy Khương Trân về phòng bệnh thường, Thẩm Ương đi sát theo sau từ đầu đến cuối đều không hề liếc đến con mình. Thân là một người phụ nữ Khương Bạch Thiến và Lục Ngâm Thu hai người liếc nhau một cái, vành mắt đỏ ửng.

Lúc Khương Trân tỉnh lại đã là giữa đêm, đầu giường bật một ngọn đèn ngủ ánh vàng ấm áp, cô nhìn thấy Thẩm Ương nằm nhoài nắm chặt lấy tay mình, lại nhìn gò má dịu dàng của anh thì không khỏi cảm thấy ấm áp, cô vươn tay xoa nhẹ má anh, nhưng cô chỉ vừa đụng vào thì Thẩm Ương liền tỉnh.

"Trân Trân, em tỉnh rồi?" Giọng nói của Thẩm Ương khàn khàn và mang theo niềm vui bất ngờ.

Khương Trân gật đầu, "Con đâu ạ?"

"Ở trong lồng giữ nhiệt."

"Con trai hay con gái?"

"Hai bé trai."

"Nhìn được không ạ?"

"—– Anh còn chưa nhìn."

Ánh mắt Khương Trân hiện lên vẻ khiếp sợ, anh thế mà chưa nhìn con.

Thẩm Ương dịu dàng vuốt vá cô, "Anh muốn ở bên cạnh em, chờ em cùng nhau nhìn con."

Lúc cô vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh làm cho anh sợ hãi, trắng bệch thành như vậy anh một bước đều một không dám rời khỏi cô, có một lần tình cờ anh nghe được một nhân viên nữ ở công ty oán giận, rằng lúc cô đẩy ra khỏi phòng sinh thì mẹ chồng và chồng của cô ấy đều vây quanh đứa bé, bỏ mặc cô một mình lẻ loi nằm đấy, không cần nói có bao nhiêu tuyệt vọng và khó chịu.

Anh không muốn để cô khó chịu và tuyệt vọng như vậy, tựa như anh nói vậy ở trong lòng anh, con cái vĩnh viễn không thể sánh bằng cô, nếu không phải vì cô thì sao có thể có bọn chúng chứ, hơn nữa cô chiếm trái tim anh trước bọn chúng, đương nhiên mọi việc đều sẽ lấy cô làm đầu.

                                                                           -------------------------------------------------------------

Phần cuối mọi người dường như bỏ qua những hiềm khích mà trở thành một "gia đình", khá hài hòa, êm đềm nên càng muốn có thêm nhiều ngoại truyện hơn (~.~)


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com