Lingorm Sau Rieng Co Trai Toi Cuoi Em
Suy nghĩ của bà Kang được xác nhận là chính xác ngay lập tức. Khi Orm vừa ngẩng đầu khỏi đám rau, đã thấy cái mặt ai kia.
Giờ đã chỉnh tề với bộ đồ thể thao Adidas màu đen, chân đi dép trong nhà.
Tóc vừa mới gội xong còn đang ướt, vừa dùng khăn lông lau tóc vừa thong thả ung dung mà đi lại hướng này.Nhớ lại buổi chiều tên này còn chửi rủa với theo, khiến Orm lại lên cơn. Thay đổi sắc mặt chỉ sau 1s , từ hình ảnh cô bé dịu dàng tuổi đôi mươi, thành con nhỏ đanh đá ngay tức khắc.
Quăng luôn cây cải trắng mới nhổ, mà xoắn tay áo đi xử đẹp tên kia.Á ha buổi chiều đã bảo rồi, để bà gặp lại lần nữa thì bà không tha .
mà giờ còn dám vào tận hang cọp tìm bà.
Orm hành động nhanh như tia chớp, khiến bà Kang còn chưa kịp mở miệng.
Đã thấy con bé cầm luôn cây chổi gần đó, mà không nói không rằng hung hăng lau về phía Ling Ling Kwong.
người đang đi trên cầu ngay giữa hồ sen. " Yaaaa cái tên khốn kiếp , sao còn dám xuất hiện ở địa bàn của bà. Ăn chổi đi..." Ling vừa đi vừa lau cái đầu, gội muốn hết chai xà bông mới sạch được cái mùi sình non khó chịu.
Trong lòng thì không ngừng mà nguyền rủa bà chằng lửa kia.
mới đi được nữa cái hồ, thì đã nghe tiếng la văng vẳng.
Cái giọng chát chúa quen thuộc của bà chằng, nó ở đâu đây nữa vậy trời.
Còn Chưa kịp nhìn lên, thì đã ăn ngay một cây chổi vào hông đau điếng.Khiến Ling tức giận vô cùng, tâm trạng đã khó chịu rồi , giờ còn bị tập kích ngay tại nhà mình.
Nổi nóng Ling chộp lấy cây chổi, rồi hất thật mạnh khiến Orm không kịp trở tay.
Loạng choạng bước chân rồi" bùmmmmm" Orm rớt xuống hồ sen rộng lớn . Bà Kang hốt hoảng mà chạy ngay lại, hét lớn kêu gọi mọi người cứu con bé.
Orm Kornnaphat không hề biết bơi, mỗi lần muốn lấy xuồng nhỏ đi hái sen, đều phải có Shin hay Shan đi cùng.Hồ sen là vừa mới đào không lâu, nên nước rất sâu Orm chỉ có thể vùng vẫy trong nước một cách vô vọng. .
Trời lại tối nước suối thì cực lạnh lẽo, đèn dọc bờ hồ chỉ đủ thấy được thân ảnh Orm đang dần chìm xuống đáy hồ, trong tiếng hét bất lực của bà Kang. Và tiếng bước chân gấp gáp của mọi người đang từ xa chạy lại. " Ùmmmmm" Có người đã lao xuống hồ , cố bơi nhanh nhất về phía Orm .
Người này chẳng ai khác, là Ling Ling Kwong kẻ vừa lỡ tay gây họa.Khi lấy lại bình tĩnh mà nghe dì Kang hét lên kêu cứu , thì cũng biết mình lỡ làm người không biết bơi rơi xuống hồ rồi.
Nên chẳng ngần ngại mà lao xuống , bơi nhanh về phía đó.
Ôm chặt lấy cơ thể dường như đã uống no đến nỗi, muốn bất tỉnh vào lòng.Lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với một cô gái như này, dù biết rằng là cứu người nhưng mà cảm giác cứ lạ lạ.
Tim cũng đập mất kiểm soát , Người này sao lại nhẹ đến thế, còn ấm ấm nữa chứ.
Trong lúc nguy cấp, Ling chỉ có thể choàng tay vòng qua ngực Orm , rồi kéo người ta về phía mình.
Nên là , đã lỡ chạm vào chỗ không nên chạm, khiến mặt mũi cũng nóng mà đỏ cả lên. Bơi đến bậc thang đi lên, với sự giúp sức của mọi người , cũng an toàn đưa được Orm lên bờ.
Orm bất tỉnh nhân sự luôn rồi, ông bà Kang lo lắng không thôi.
Shin và Shan lại là con trai không dám sơ cứu , vợ chồng chị Bayer càng không biết sơ cứu người bị đuối nước là cái gì. Nên nhiệm vụ này, đành giao lại cho kẻ duy nhất có thể đảm nhiệm.
Ánh mắt mọi người nhìn vào mình kiểu cứu người thì cứu cho trót.
Nên là Ling Ling Kwong cũng không dám từ chối, khi thấy bà Kang đã khóc ngất lên ngất xuống vì lo. Dùng tay ấn bụng của Orm nhiều lần vẫn không thấy tác dụng .
Cuối cùng đành phải lựa chọn phương án không hề mong muốn " hô hấp nhân tạo" .
Lúc kề mặt vào sát nhau, dưới ánh đèn điện Ling mới quan sát rõ được cô bé này.
Cái mặt sao quen quen vậy ta, nhưng mà cũng xinh quá trời quá đất nè. Thôi cứu người trước rồi tính sau , áp môi mình lên cái môi nhỏ nhỏ xinh xinh của ai kia, rồi từ từ thổi hơi vào.
Lặp đi lặp lại vài lần, tay vẫn không ngừng ấn lấy bụng Orm .
Cuối cùng người này cũng chịu phun ra một ngụm nước lớn, nhưng nhịp thở vẫn chưa lấy lại được.
Ling thấy vậy mới hít thêm một hơi, định hô hấp thêm 1 lần nữa.
môi vừa mới chạm môi, thì người nằm dưới bất thình lình mở to hai mắt. Rồi....." Bốppppp" Ling Ling Kwong bị tán một phát vào đầu, khiến bản thân ngã lăn sang một bên mà ôm lấy đầu mình đau đớn.
Còn Orm thì như cái lò xo ngồi bật dậy, vừa thở gấp vừa dùng tay che lấy ngực mình, như kiểu vừa bị sở khanh làm nhục vậy. " Huhuhu cái tên khốn kiếp, chết bầm. Ai cho lấy đi nụ hôn đầu của người ta . Để dành 20 mấy năm còn chưa kịp trao cho người trong lòng thì giờ....huhuhuhu sao mà cuộc đời Orm Kornnaphat tui lại va phải tên nghiệp chướng nhà ngươi chứ" Muốn chửi thề ghê gớm, cái giọng chanh chua này, hèn chi thấy cái mặt quen quen.
Ai là nghiệp chướng của ai đây, bà chằng lửa này tại sao lại xuất hiện ở nhà mình.
Biết vậy lúc nãy không thèm cứu, để chết quách đi cho rồi ( ai mất vợ thì ráng chịu) .
Đồ vong ân phụ nghĩa... Ling đang tính bật lại, thì bà Kang đã cướp lời."Orm không được nói chuyện như vậy. Là Ling nó cứu con đấy, mẹ còn chưa hỏi tội con làm gì mà vác chổi đánh con bé. Con biết nó là ai không hả. Con vừa rượt đánh chủ nhà giờ còn đỗ lỗi nữa. Mau xin lỗi , Ling nó lớn hơn con tận 9 tuổi đấy, sao không gọi bằng chị " Orm nghe mẹ nuôi nói mà lùng bùng cái lỗ tai.
Ngồi ngơ ngác mà nhìn kẻ đang xoa đầu, mặt hất lên cao.
mà nhìn mình bằng nữa con mắt, với bộ dạng thách thức trước mặt.
Mẹ nuôi có lộn không vậy, bữa nói với Orm rằng Ling Ling Kwong vừa đẹp vừa giỏi, người lại hiền lành, tử tế. Không bao giờ dùng cái danh chủ cả với người làm ra mà đối xử nặng nhẹ.
Cùng cái kẻ trước mắt này có điểm nào giống nhau đâu trời.đẹp hả.. umk thì nhìn kĩ cũng đẹp, cao ráo eo thon dáng chuẩn.
Mài rậm mắt to, môi hồng răng trắng , đó chỉ được có nhiêu đó thôi. Giỏi hả... Umk cái này chưa biết, chỉ thấy ngơ ngơ , bây lớn còn đi lạc đường.
Về quê toàn đường đất mà mang giày trắng là thấy nghi nghi rồi. Hiền lành, tử tế thì dẹppppp.... Không hề có một chút nào.
Vừa vô duyên vừa mất lịch sự, không một xíu galang. Nhưng giờ sao đây, lỡ gây thù chuốc oán với người ta rồi.
Mà kẻ đáng ghét này , còn là chủ nhà của mình nữa mới đau chứ .
ai đời ăn nhờ ở đậu nhà người ta , mà gặp chủ là chửi là đánh như vậy đâu.
Xong rồi , giờ còn thiếu tên này một cái mạng nữa.
Cho dù có bị ăn đậu hủ, còn mất luôn nụ hôn đầu.Cũng phải cam chịu mà không thể phản bác, cay đắng này làm sao nuốt cho trôi. Nhưng mà người ta lại là chủ chỗ này, mình lại nhiều lần đánh chửi thế kia.
Chết rồi, giờ sao giờ.kiểu này thế nào cũng bị đuổi cổ cho mà coi.
huhuhu mất công việc yêu thích cũng không sao, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến ba mẹ nuôi mà thôi.
Suy đi quẩn lại, chỉ có hại chứ chẳng thấy lợi ở đâu.
Vậy thì đành nhục nhã , mà dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng thôi......Lật bánh tráng." Hihihi, hiểu lầm chỉ là hiểu lầm thôi. Cho em xin lỗi nhé, em không biết mấy người... Ak không là C.H.Ị.. em không biết chị là Ling Ling Kwong. Em lỡ dạy lần đầu, chị rộng lượng Bỏ qua cho em nhỏ lần này đi nhe.. .nhe hjhj" Cái tính tráo trở lật mặt này, mọi người ở đây đã quá quen thuộc rồi.
Chỉ có mỗi Ling là đứng hình mất 5s, không nói nên lời trước cái sự trơ trẽn này.
giỏi lắm , con cọp tính biến thành con mèo hả.
Vậy được rồi, chơi thì chơi coi ai diễn giỏi hơn ai .
30 năm làm diễn viên trong trò chơi sinh tử chốn gia tộc, thì mấy trò mèo này sao qua mặt được kẻ lành nghề như Ling.
Cười nhếch nhẹ cái mép miệng, Ling cũng đổi trạng thái 180° . " Nếu là hiểu lầm thì bỏ qua đi. Kẻ rộng lượng không chấp nhất tiểu nhân. Hihi đúng không, Orm Kornnaphat con gái nuôi dễ thương ngoan ngoãn trong lời kể của dì Kang, trăm nghe không bằng một thấy. Thiệt là mở rộng tầm mắt " Lời nói toàn móc câu, NHịnnnnn.....Orm tự nhủ lòng phải ráng mà nhịn.
Thù này từ từ rồi trả lại cũng không muộn.
Cố mà ngoan ngoãn nở nụ cười méo mó, còn trong lòng thì đã liệt cái tên Ling Ling Kwong lên đầu danh sách cần phải tiêu diệt....
Giờ đã chỉnh tề với bộ đồ thể thao Adidas màu đen, chân đi dép trong nhà.
Tóc vừa mới gội xong còn đang ướt, vừa dùng khăn lông lau tóc vừa thong thả ung dung mà đi lại hướng này.Nhớ lại buổi chiều tên này còn chửi rủa với theo, khiến Orm lại lên cơn. Thay đổi sắc mặt chỉ sau 1s , từ hình ảnh cô bé dịu dàng tuổi đôi mươi, thành con nhỏ đanh đá ngay tức khắc.
Quăng luôn cây cải trắng mới nhổ, mà xoắn tay áo đi xử đẹp tên kia.Á ha buổi chiều đã bảo rồi, để bà gặp lại lần nữa thì bà không tha .
mà giờ còn dám vào tận hang cọp tìm bà.
Orm hành động nhanh như tia chớp, khiến bà Kang còn chưa kịp mở miệng.
Đã thấy con bé cầm luôn cây chổi gần đó, mà không nói không rằng hung hăng lau về phía Ling Ling Kwong.
người đang đi trên cầu ngay giữa hồ sen. " Yaaaa cái tên khốn kiếp , sao còn dám xuất hiện ở địa bàn của bà. Ăn chổi đi..." Ling vừa đi vừa lau cái đầu, gội muốn hết chai xà bông mới sạch được cái mùi sình non khó chịu.
Trong lòng thì không ngừng mà nguyền rủa bà chằng lửa kia.
mới đi được nữa cái hồ, thì đã nghe tiếng la văng vẳng.
Cái giọng chát chúa quen thuộc của bà chằng, nó ở đâu đây nữa vậy trời.
Còn Chưa kịp nhìn lên, thì đã ăn ngay một cây chổi vào hông đau điếng.Khiến Ling tức giận vô cùng, tâm trạng đã khó chịu rồi , giờ còn bị tập kích ngay tại nhà mình.
Nổi nóng Ling chộp lấy cây chổi, rồi hất thật mạnh khiến Orm không kịp trở tay.
Loạng choạng bước chân rồi" bùmmmmm" Orm rớt xuống hồ sen rộng lớn . Bà Kang hốt hoảng mà chạy ngay lại, hét lớn kêu gọi mọi người cứu con bé.
Orm Kornnaphat không hề biết bơi, mỗi lần muốn lấy xuồng nhỏ đi hái sen, đều phải có Shin hay Shan đi cùng.Hồ sen là vừa mới đào không lâu, nên nước rất sâu Orm chỉ có thể vùng vẫy trong nước một cách vô vọng. .
Trời lại tối nước suối thì cực lạnh lẽo, đèn dọc bờ hồ chỉ đủ thấy được thân ảnh Orm đang dần chìm xuống đáy hồ, trong tiếng hét bất lực của bà Kang. Và tiếng bước chân gấp gáp của mọi người đang từ xa chạy lại. " Ùmmmmm" Có người đã lao xuống hồ , cố bơi nhanh nhất về phía Orm .
Người này chẳng ai khác, là Ling Ling Kwong kẻ vừa lỡ tay gây họa.Khi lấy lại bình tĩnh mà nghe dì Kang hét lên kêu cứu , thì cũng biết mình lỡ làm người không biết bơi rơi xuống hồ rồi.
Nên chẳng ngần ngại mà lao xuống , bơi nhanh về phía đó.
Ôm chặt lấy cơ thể dường như đã uống no đến nỗi, muốn bất tỉnh vào lòng.Lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với một cô gái như này, dù biết rằng là cứu người nhưng mà cảm giác cứ lạ lạ.
Tim cũng đập mất kiểm soát , Người này sao lại nhẹ đến thế, còn ấm ấm nữa chứ.
Trong lúc nguy cấp, Ling chỉ có thể choàng tay vòng qua ngực Orm , rồi kéo người ta về phía mình.
Nên là , đã lỡ chạm vào chỗ không nên chạm, khiến mặt mũi cũng nóng mà đỏ cả lên. Bơi đến bậc thang đi lên, với sự giúp sức của mọi người , cũng an toàn đưa được Orm lên bờ.
Orm bất tỉnh nhân sự luôn rồi, ông bà Kang lo lắng không thôi.
Shin và Shan lại là con trai không dám sơ cứu , vợ chồng chị Bayer càng không biết sơ cứu người bị đuối nước là cái gì. Nên nhiệm vụ này, đành giao lại cho kẻ duy nhất có thể đảm nhiệm.
Ánh mắt mọi người nhìn vào mình kiểu cứu người thì cứu cho trót.
Nên là Ling Ling Kwong cũng không dám từ chối, khi thấy bà Kang đã khóc ngất lên ngất xuống vì lo. Dùng tay ấn bụng của Orm nhiều lần vẫn không thấy tác dụng .
Cuối cùng đành phải lựa chọn phương án không hề mong muốn " hô hấp nhân tạo" .
Lúc kề mặt vào sát nhau, dưới ánh đèn điện Ling mới quan sát rõ được cô bé này.
Cái mặt sao quen quen vậy ta, nhưng mà cũng xinh quá trời quá đất nè. Thôi cứu người trước rồi tính sau , áp môi mình lên cái môi nhỏ nhỏ xinh xinh của ai kia, rồi từ từ thổi hơi vào.
Lặp đi lặp lại vài lần, tay vẫn không ngừng ấn lấy bụng Orm .
Cuối cùng người này cũng chịu phun ra một ngụm nước lớn, nhưng nhịp thở vẫn chưa lấy lại được.
Ling thấy vậy mới hít thêm một hơi, định hô hấp thêm 1 lần nữa.
môi vừa mới chạm môi, thì người nằm dưới bất thình lình mở to hai mắt. Rồi....." Bốppppp" Ling Ling Kwong bị tán một phát vào đầu, khiến bản thân ngã lăn sang một bên mà ôm lấy đầu mình đau đớn.
Còn Orm thì như cái lò xo ngồi bật dậy, vừa thở gấp vừa dùng tay che lấy ngực mình, như kiểu vừa bị sở khanh làm nhục vậy. " Huhuhu cái tên khốn kiếp, chết bầm. Ai cho lấy đi nụ hôn đầu của người ta . Để dành 20 mấy năm còn chưa kịp trao cho người trong lòng thì giờ....huhuhuhu sao mà cuộc đời Orm Kornnaphat tui lại va phải tên nghiệp chướng nhà ngươi chứ" Muốn chửi thề ghê gớm, cái giọng chanh chua này, hèn chi thấy cái mặt quen quen.
Ai là nghiệp chướng của ai đây, bà chằng lửa này tại sao lại xuất hiện ở nhà mình.
Biết vậy lúc nãy không thèm cứu, để chết quách đi cho rồi ( ai mất vợ thì ráng chịu) .
Đồ vong ân phụ nghĩa... Ling đang tính bật lại, thì bà Kang đã cướp lời."Orm không được nói chuyện như vậy. Là Ling nó cứu con đấy, mẹ còn chưa hỏi tội con làm gì mà vác chổi đánh con bé. Con biết nó là ai không hả. Con vừa rượt đánh chủ nhà giờ còn đỗ lỗi nữa. Mau xin lỗi , Ling nó lớn hơn con tận 9 tuổi đấy, sao không gọi bằng chị " Orm nghe mẹ nuôi nói mà lùng bùng cái lỗ tai.
Ngồi ngơ ngác mà nhìn kẻ đang xoa đầu, mặt hất lên cao.
mà nhìn mình bằng nữa con mắt, với bộ dạng thách thức trước mặt.
Mẹ nuôi có lộn không vậy, bữa nói với Orm rằng Ling Ling Kwong vừa đẹp vừa giỏi, người lại hiền lành, tử tế. Không bao giờ dùng cái danh chủ cả với người làm ra mà đối xử nặng nhẹ.
Cùng cái kẻ trước mắt này có điểm nào giống nhau đâu trời.đẹp hả.. umk thì nhìn kĩ cũng đẹp, cao ráo eo thon dáng chuẩn.
Mài rậm mắt to, môi hồng răng trắng , đó chỉ được có nhiêu đó thôi. Giỏi hả... Umk cái này chưa biết, chỉ thấy ngơ ngơ , bây lớn còn đi lạc đường.
Về quê toàn đường đất mà mang giày trắng là thấy nghi nghi rồi. Hiền lành, tử tế thì dẹppppp.... Không hề có một chút nào.
Vừa vô duyên vừa mất lịch sự, không một xíu galang. Nhưng giờ sao đây, lỡ gây thù chuốc oán với người ta rồi.
Mà kẻ đáng ghét này , còn là chủ nhà của mình nữa mới đau chứ .
ai đời ăn nhờ ở đậu nhà người ta , mà gặp chủ là chửi là đánh như vậy đâu.
Xong rồi , giờ còn thiếu tên này một cái mạng nữa.
Cho dù có bị ăn đậu hủ, còn mất luôn nụ hôn đầu.Cũng phải cam chịu mà không thể phản bác, cay đắng này làm sao nuốt cho trôi. Nhưng mà người ta lại là chủ chỗ này, mình lại nhiều lần đánh chửi thế kia.
Chết rồi, giờ sao giờ.kiểu này thế nào cũng bị đuổi cổ cho mà coi.
huhuhu mất công việc yêu thích cũng không sao, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến ba mẹ nuôi mà thôi.
Suy đi quẩn lại, chỉ có hại chứ chẳng thấy lợi ở đâu.
Vậy thì đành nhục nhã , mà dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng thôi......Lật bánh tráng." Hihihi, hiểu lầm chỉ là hiểu lầm thôi. Cho em xin lỗi nhé, em không biết mấy người... Ak không là C.H.Ị.. em không biết chị là Ling Ling Kwong. Em lỡ dạy lần đầu, chị rộng lượng Bỏ qua cho em nhỏ lần này đi nhe.. .nhe hjhj" Cái tính tráo trở lật mặt này, mọi người ở đây đã quá quen thuộc rồi.
Chỉ có mỗi Ling là đứng hình mất 5s, không nói nên lời trước cái sự trơ trẽn này.
giỏi lắm , con cọp tính biến thành con mèo hả.
Vậy được rồi, chơi thì chơi coi ai diễn giỏi hơn ai .
30 năm làm diễn viên trong trò chơi sinh tử chốn gia tộc, thì mấy trò mèo này sao qua mặt được kẻ lành nghề như Ling.
Cười nhếch nhẹ cái mép miệng, Ling cũng đổi trạng thái 180° . " Nếu là hiểu lầm thì bỏ qua đi. Kẻ rộng lượng không chấp nhất tiểu nhân. Hihi đúng không, Orm Kornnaphat con gái nuôi dễ thương ngoan ngoãn trong lời kể của dì Kang, trăm nghe không bằng một thấy. Thiệt là mở rộng tầm mắt " Lời nói toàn móc câu, NHịnnnnn.....Orm tự nhủ lòng phải ráng mà nhịn.
Thù này từ từ rồi trả lại cũng không muộn.
Cố mà ngoan ngoãn nở nụ cười méo mó, còn trong lòng thì đã liệt cái tên Ling Ling Kwong lên đầu danh sách cần phải tiêu diệt....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com