LINGORM - SAU KHI ĐÁNH DẤU NHẦM CHỊ CỦA BẠN GÁI CŨ
Chương 108
"Trước đừng nói cho mẹ tôi, đợi khi nào tôi tốt hơn rồi nói sau." Trần Mỹ Linh nói với Quảng Linh Linh.Đối với mẹ, Trần Mỹ Linh đương nhiên là có tình cảm, nhưng lúc này, Trần Mỹ Linh có chút sợ, sợ rằng khi mẹ nàng biết chuyện sẽ chạy đến nói ra một ít lời kỳ quái, còn có thể dẫn theo ba nàng đến, đứng trước mặt bà nội và người nhà Quảng Linh Linh...Trước kia, nàng có thể nhịn, có thể làm lơ, nhưng lúc này Trần Mỹ Linh chỉ suy nghĩ một chút liền thấy đau đầu, cảm giác bất lực sâu sắc ập đến.Hiện tại, chỉ số cơ thể của nàng vẫn chưa ổn định, cả tinh thần và thể xác đều chịu không nổi, vẫn nên dưỡng cho tốt trước."Được, nghe chị." Quảng Linh Linh thấy sắc mặt Trần Mỹ Linh ảm đạm, rũ mắt xuống không nhìn mình, liền duỗi tay ôm lấy nàng.Quảng Linh Linh biết người Trần gia đối xử với Trần Mỹ Linh không tốt lắm, nhưng mẹ vẫn là mẹ, mỗi lần mẹ của Trần Mỹ Linh gọi điện thoại, nàng đều nghe máy, thậm chí còn về nhà cũ gặp mẹ.Lần trước khi đến Trần gia, mẹ của Trần Mỹ Linh đối xử với Quảng Linh Linh cũng rất nhiệt tình. Cho nên Quảng Linh Linh nghĩ chuyện mang thai quan trọng như vậy, chắc sẽ muốn nói cho mẹ biết. Nếu Trần Mỹ Linh tạm thời không muốn nói, chắc chắn nàng có lý do riêng của mình.Sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của Trần Mỹ Linh, nên Quảng Linh Linh không có trực tiếp hỏi Trần Mỹ Linh."Chị biết không, bà nội và mọi người đã biết chuyện của chúng ta trước rồi, chị đoán xem bọn hon làm sao mà biết được?" Quảng Linh Linh nhìn Trần Mỹ Linh không vui liền nhớ lại chuyện vừa rồi Quảng Linh Nhan đã nói."Biết như thế nào?" Trần Mỹ Linh hoàn hồn hỏi lại."Tiểu Lâm nói cho bọn họ. Lúc ở Nông Gia Nhạc, khi em hôn chị, đè đầu Tiểu Lâm xuống không cho con bé ngẩng lên, nhưng con bé lại nhìn thấy trong gương..."Quảng Linh Linh nói ra đã đem lực chú ý của Trần Mỹ Linh kéo lại, làm Trần Mỹ Linh vừa có chút buồn cười lại vừa thẹn thùng.Sau đó, Quảng Linh Linh lại nói một ít chuyện trong nhà, Trần Mỹ Linh cảm thấy tâm trạng như được thanh lọc.Quảng Linh Linh nói chuyện với Trần Mỹ Linh một lúc, thấy Trần Mỹ Linh có chút mệt mỏi, liền dỗ nằm xuống ngủ trưa.Chờ Trần Mỹ Linh ngủ say, Quảng Linh Linh rời khỏi phòng, nghĩ một chút rồi gọi điện thoại cho Tần Nam Trăn.Quảng Linh Linh muốn biết Trần Mỹ Linh có mâu thuẫn gì với mẹ nàng hay không, để xem mình có thể giúp Trần Mỹ Linh được không."Cái này... Nói như thế nào đây, mối quan hệ của Trần tổng với mẹ nàng cũng không phải không tốt. Mẹ của Trần tổng có tư tưởng khá cổ hủ, bà cho rằng chỉ có dựa vào Alpha, Omega mới có đường sống. Mà ba của Trần tổng, như cô đã biết, rất thiếu chung thủy. Nhưng sau khi mẹ của Trần tổng, bị đánh dấu vĩnh cửu, vẫn luôn đối với ông ấy rễ tình đâm sâu, mặc kệ ông ấy làm sai cái gì cũng đều tha thứ, cho dù lúc trước bà và Trần tổng bị đuổi ra khỏi nhà cũ, bà vẫn tha thứ. Trần tổng và mẹ tôi đã tìm đủ cách khuyên bảo, nhưng khuyên không được. Sau đó, lại tìm bác sĩ tâm lý giúp bà thông suốt, ý đồ xóa bỏ đánh dấu, nhưng cũng thất bại. Mẹ của Trần tổng không thể rời khỏi nhà cũ và ba của Trần tổng, nếu không liền sẽ hậm hực thống khổ. Trần tổng cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể cố gắng làm sao để bà ở nhà cũ sống tốt hơn, nhưng vẫn không có cách nào giúp bà thoát ra khỏi trạng thái đó."Nghe những lời Tần Nam Trăn nói, Quảng Linh Linh chú ý đến mấy chữ xoá bỏ đánh dấu.Nghĩ đến ước nguyện ban đầu của Trần Mỹ Linh là muốn xóa bỏ đánh dấu, Quảng Linh Linh giống như hiểu ra, đây là căn nguyên làm Trần Mỹ Linh có cảm giác không an toàn.Trần Mỹ Linh lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, lại nhìn nhận mọi thứ hoàn toàn khác so với mẹ mình.Trần Mỹ Linh phải thích mình nhiều như thế nào, mới luyến tiếc xoá đánh dấu, lại tin tưởng nhiều như thế nào, mới nghe mình an bài...Cảm giác được tình cảm Trần Mỹ Linh đối với mình, trong lòng Quảng Linh Linh kích động, nhưng bởi vì đau lòng Trần Mỹ Linh, lại có chút đau đớn."Đúng rồi, gần đây có chuyện xảy ra, ba của Trần tổng được người khuyến khích đầu tư vào một dự án thất bại, ông ấy không dám đối mặt với Trần tổng, nên để mẹ của Trần tổng khóc lóc kể lể, muốn nhận trước một ít tiền hoa hồng, để tiếp tục đầu tư, nhưng nói gì cũng vô dụng. Ai mà không bực bội khi vướng vào mấy chuyện như vậy? Nếu cô muốn giúp Trần tổng chia sẻ thì có thể nghĩ cách giải quyết vấn đề này."Quảng Linh Linh muốn giúp Trần Mỹ Linh, không chỉ đơn giản là giúp Trần Mỹ Linh xử lý chuyện công ty. mà còn muốn giúp Trần Mỹ Linh chuyện gia đình.Sau khi cúp điện thoại với Tần Nam Trăn, Quảng Linh Linh trở lại phòng, nhìn Trần Mỹ Linh ngủ.Hai ngày này có Quảng Linh Linh ở bên cạnh, Trần Mỹ Linh ăn uống cũng voi như đầy đủ, nhưng người vẫn gầy, trong thời gian ngắn không có khả năng trở lại giống lúc trước.Quảng Linh Linh tiến sát lại hôn Trần Mỹ Linh, trong lòng đang suy nghĩ làm thế nào để giải quyết chuyện Trần gia.Tuyệt đối không thể làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Trần Mỹ Linh.Khi Quảng Linh Linh đang suy nghĩ thì điện thoại của Trần Mỹ Linh ở bên cạnh sáng lên.Quảng Linh Linh nhìn vào điện thoại hiển thị "Mẹ" đang gọi đến.Quảng Linh Linh dừng lại một chút, rồi cầm điện thoại đi ra ngoài, nhận cuộc gọi."Tiểu Linh, việc của con xong chưa? Chuyện của ba con, con có thể giúp hay không?" Giọng nói từ đầu dây bên kia là mẹ của Trần Mỹ Linh, ngữ khí rất cẩn thận."Dì, là con, Quảng Linh Linh đây. Chị ấy đang nghỉ ngơi, không thể nhận điện thoại. Ngài có chuyện gì muốn chị ấy giúp đỡ, nói qua điện thoại không tiện lắm, có thể hẹn gặp ở đâu đó không?" Quảng Linh Linh suy nghĩ một chút rồi đáp lại."Là Tiểu Quảng à. Được, tất nhiên là có thể." Giọng nói bên kia lập tức vui vẻ một chút.Quảng Linh Linh và mẹ của Trần Mỹ Linh đã hẹn thời gian và địa điểm gặp nhau, đồng thời cô cũng đưa số điện thoại của mình để sau này bà có thể liên lạc trực tiếp với cô, rồi cúp máy.Nghĩ Trần Mỹ Linh và Tiểu Lâm tỉnh dậy sẽ muốn uống gì đó, Quảng Linh Linh liền làm hai ly nước ép trái cây.Vừa mới làm xong, hai người liền tỉnh.Sau khi rửa mặt, mỗi người cầm một ly nước trái cây có màu sắc tươi sáng, hương vị chua ngọt, híp mắt dựa vào sô pha thưởng thức.Trong trạng thái này Trần Mỹ Linh nhìn rất dịu dàng đáng yêu, quan trọng nhất là, khí chất lạnh lùng của nàng được làm ấm, ánh mắt cũng ấm áp hơn."Chị ơi, chị còn muốn ăn cái gì, em làm cho chị. Nếu không nghĩ ra cụ thể thì có thể nói khẩu vị." Quảng Linh Linh luôn quan tâm đến việc làm sao để thỏa mãn khẩu vị của Trần Mỹ Linh.Trần Mỹ Linh nuốt nước trái cây, suy nghĩ một chút.Trước đây, nàng không có yêu cầu gì về đồ ăn, vì trong đầu luôn bị chuyện khác chiếm hết, chỉ cần có thể ăn no bụng là được, nhưng lúc này lại rất thần kỳ, nàng nghĩ đến món mình muốn ăn."Tôi muốn ăn hồ lô ngào đường. Có khó làm hay không? Bên ngoài chắc là có bán." Trần Mỹ Linh nghĩ đến món này, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng."Không khó, rất dễ làm. Chị yên tâm, chúng ta có nguyên liệu thì có thể làm ngay." Quảng Linh Linh đáp, rồi đứng dậy.Trần Mỹ Linh và Tiểu Lâm uống xong nước trái cây liền đi vào phòng bếp, xem Quảng Linh Linh làm hồ lô ngào đường."Chị ơi, sơn trà không tốt cho thai phụ, không nên ăn nhiều, mà ở đây cũng không có. Em sẽ làm mấy xiên cà chua bi, dâu tây, quýt, hai người thử ăn xem sao." Quảng Linh Linh vừa nấu nước đường vừa quay đầu lại cười nói với hai người đang đứng ở cửa."Thế nào cũng được." Trần Mỹ Linh đáp lại, Tiểu Lâm cũng liên tục gật đầu, ra hiệu không kén chọn.
Quảng Linh Linh nấu xong nước đường, dùng nĩa nhỏ xiên trái cây đã chuẩn bị, nhúng qua lớp nước đường nóng rồi nhanh chóng lấy ra, chờ cho lớp đường bên ngoài nguội lại, đông cứng thành một lớp vỏ mỏng trong suốt.Ở một mức độ nào đó, tri thức của Trần Mỹ Linh và Tiểu Lâm là giống nhau, hai người đều không khỏi kinh ngạc, thì ra kẹo hồ lô được làm như thế này.Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của hai người, Quảng Linh Linh có chút buồn cười, rồi mang những xiên trái cây đã nguội đưa cho các nàng.Một ngụm một cái, bên ngoài là lớp vỏ giòn ngọt, bên trong là hương vị trái cây.Quảng Linh Linh tra cứu tư liệu, còn làm thêm vài món có nhân như cà chua bi kẹp ô mai, dâu tây kẹp gạo nếp, và bánh kẹp giòn.Sợ hai người ăn quá no, đến chiều không còn bụng ăn cơm, Quảng Linh Linh cố ý làm từng phần rất nhỏ, chủ yếu là để nếm thử, thấy cái nào ăn ngon thì sau này sẽ làm nhiều hơn.Tiểu Lâm ăn món nào ngon thì biểu cảm và hành động đều vô cùng khoa trương biểu đạt mình thích, Trần Mỹ Linh bị cảm nhiễm cũng cong mắt cười theo.Khi Trần Mỹ Linh và Tiểu Lâm đang vui vẻ thưởng thức đồ ăn, Quảng Linh Nhan gọi điện thoại cho Quảng Linh Linh, nói cô đã tới bệnh viện."Bà nội và ba mẹ chị đang nghỉ ngơi, sáng nay dậy quá sớm nên mệt mỏi. Buổi chiều sẽ không đến quấy rầy, nếu sáng ngày mai Trần tổng có thể, bà nội và mẹ chị sẽ đến. Đúng rồi, bà nội vừa nói muốn gặp người Trần gia, muốn mua lễ vật tặng cho họ, người nhà Trần tổng có gì yêu thích hoặc là cố kỵ, em biết không?" Quảng Linh Linh vừa nhận điện thoại, vừa đi ra ngoài nói chuyện với Quảng Linh Nhan."Chị ấy nói tạm thời không cần gặp người Trần gia, chờ nàng tốt hơn một chút rồi hãy tính. Chuyện này trước tiên đừng nói nữa.""Sao lại như vậy? Có vấn đề gì sao?" Quảng Linh Nhan nghi hoặc."Là như thế này..." Quảng Linh Linh suy nghĩ một chút, rồi giải thích đơn giản cho Quảng Linh Nhan."Để em xem thử có thể giải quyết được không.""Chuyện này, chị cảm thấy là vấn đề tâm lý. Lúc trước, mẹ của Tiểu Lâm, sau khi bị đánh dấu vĩnh cửu, không phải cũng nhẫn tâm bỏ rơi chị và Tiểu Lâm sao? Phải làm dì ấy nhận ra bộ mặt thật. Với lại tâm lý của dì ấy luôn là chịu đựng, em là Alpha làm sao có thể khuyên được? Việc này giao cho mẹ chị đi, mẹ chị trước đây làm chủ nhiệm hội phụ nữ."Đối với việc này Quảng Linh Linh chỉ có ý tưởng đại khái, còn không quá chắc chắn.Khi nghe Quảng Linh Nhan nói, Quảng Linh Linh nghĩ đến phong cách của mẹ Trần Mỹ Linh, hình như hoàn toàn khác với phong cách của bá mẫu.Quảng Linh Linh không thể tưởng tượng ra cách khuyên nhủ như thế nào.Hai người nói thêm vài câu, rồi cùng lên lầu với Trần Mỹ Linh và Tiểu Lâm.Tiểu Lâm rất thích ở bên cạnh Trần Mỹ Linh, không muốn rời đi, phải đáp ứng với con bé ngày mai lại đến, lúc này mới ngoan ngoãn cùng Quảng Linh Nhan đi về khách sạn."Quá yên tĩnh à? Chị thích náo nhiệt sao?" Sau khi Tiểu Lâm rời đi cả phòng liền yên tĩnh, Quảng Linh Linh thấy Trần Mỹ Linh không vui liền hỏi."Ừ. Mọi người không cần cảm thấy quấy rầy tôi nghỉ ngơi đâu. Buổi tối tôi ngủ đủ, ban ngày cũng ngủ trưa là tốt rồi."Trước đây, Trần Mỹ Linh không thích có quá nhiều người xung quanh, nhưng là người Quảng gia, nàng lại rất thích nghe bọn họ nói chuyện, vui vẻ khi có bọn họ bên cạnh."Hôm nay mọi người đã nghỉ ngơi rồi, ngày mai sẽ tới, đến lúc đó chị đừng thấy phiền là được." Quảng Linh Linh tiến lại gần hôn hôn Trần Mỹ Linh."Có phải là con chúng ta thích náo nhiệt hay không?" Trần Mỹ Linh suy nghĩ."Có khả năng, các nàng còn thèm ăn. Buổi tối muốn ăn cái gì? Chị hỏi các nàng một chút." Quảng Linh Linh trêu ghẹo.Trần Mỹ Linh oán trách nắm lấy mặt Quảng Linh Linh, trong đầu đã tự động nghĩ đến món mình muốn ăn.Trần Mỹ Linh nói ra món muốn ăn, Quảng Linh Linh đi chuẩn bị nguyện liệu nấu bữa tối, nghĩ nghĩ một chút, khẳng định Trần Mỹ Linh sẽ không chịu ngồi yên, khi cô nấu cơm, không ai ở bên cạnh nàng, nàng sẽ nhàm chán, nói không chừng lại xử lý chuyện công ty.Vì vậy, Quảng Linh Linh chuẩn bị đồ ăn vặt cho Trần Mỹ Linh, đồng thời tìm nhạc thai giáo cho nàng nghe, còn đưa cho nàng truyện thiếu nhi mà Tiểu Lâm mang đến, nói nàng đọc cho bảo bảo trong bụng nghe.Thời gian của Trần Mỹ Linh được Quảng Linh Linh sắp xếp tràn đầy."Em không phải muốn học tập sao? Tôi có thể dạy em. Không cần vắt óc tìm này tìm kia." Ăn cơm xong, khi Quảng Linh Linh đang tìm một trò chơi nhỏ muốn chơi cùng Trần Mỹ Linh một chút, thì Trần Mỹ Linh nói với cô."Bác sĩ nói chị không được làm việc quá sức, phải giữ tâm trạng thoải mái. Chị dạy em tâm trạng sẽ tốt sao?" Quảng Linh Linh xấu hổ gãi gãi đầu."Sẽ tốt." Quảng Linh Linh nhìn thần sắc của Trần Mỹ Linh, nhớ đến Trần Mỹ Linh nói về những gì nàng thích, liền không miễn cưỡng nàng chơi trò chơi nhỏ với mình nữa.Buổi tối, lớp học của Trần Mỹ Linh kết thúc khoảng 9 giờ, Trần Mỹ Linh thấy mệt mỏi liền đi ngủ.Khi Trần Mỹ Linh ngủ say, một ngày làm việc của Quảng Linh Linh cũng bắt đầu.Ngày hôm sau, bà nội và mọi người đến xem Trần Mỹ Linh, có mọi người ở cùng Trần Mỹ Linh, Quảng Linh Linh lấy cớ ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, rời đi một lát. Tuy nhiên, cô lại đến nhà hàng gần đó để gặp mẹ của Trần Mỹ Linh, như đã hẹn trước.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com