Lingorm Nguoi Bao Ve Trai Tim Dua Tren Pilot Only You
Nira trở về căn hộ sang trọng nhưng lạnh lẽo của mình, ánh đèn mờ ảo chỉ càng làm tăng thêm cảm giác ngột ngạt. Cô ngồi xuống bàn làm việc, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào bức ảnh của Tawan trên màn hình máy tính. Ngón tay cô siết chặt tách cà phê nóng, đến mức làn khói nhẹ cũng chẳng làm dịu đi cơn phẫn nộ trong lòng.Cô ta nhớ lại những lời đe dọa cay độc của ông Kritsada và nỗi nhục nhã khi bị buộc phải rời khỏi cuộc gặp với cái danh kẻ thất bại. Nira cắn chặt môi, những lời hứa hẹn về quyền lực và địa vị vẫn vang vọng trong tâm trí cô."Ông nghĩ tôi sẽ để mọi chuyện kết thúc ở đây sao? Ông sẽ phải trả giá," Nira thì thầm, đôi mắt lóe lên ánh nhìn hiểm độc.Nira đứng lên, tìm kiếm mọi thông tin về Tawan. Cô biết rõ, Tawan không phải kẻ thù thật sự của mình, nhưng lại là điểm yếu lớn nhất của ông Kritsada."Tawan... đừng trách tôi. Hãy trách ông bố nuôi nham hiểm của mình."Cô lật lại toàn bộ hồ sơ, từ lịch trình xuất viện của Tawan, những người cô thường gặp gỡ, đến nơi ở hiện tại tại dinh thự nhà Kritsada. Từng mảnh ghép dần dần được kết nối.Trong màn đêm tĩnh lặng, Nira ngồi thêu dệt âm mưu mới, với sự tính toán cẩn trọng. Cô biết, đòn tấn công vào Tawan sẽ là đòn chí mạng với ông Kritsada. Lần này, Nira quyết tâm sẽ không thất bại.-------------------------------------------Đêm buông xuống, ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ phòng Tawan. Cô ngồi trên giường, tay khẽ cầm chiếc vòng mà Ayla đã đưa. Ánh mắt cô chăm chú nhìn dòng chữ nhỏ được khắc trên mặt trong của vòng:"Chị sẽ luôn bảo vệ em."Cảm giác quen thuộc ùa về, như một cơn sóng lướt qua trái tim cô. Một thoáng hình ảnh nhòe nhoẹt hiện lên trong tâm trí: tiếng cười, một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô... nhưng mọi thứ vẫn mờ mịt như một bức tranh bị xoá nhòa.Tawan nhíu mày, lòng dâng lên nỗi bứt rứt khó tả. "Người đó... là ai? Sao mình lại cảm thấy đau lòng thế này?" Cô lẩm bẩm, ánh mắt như mất hồn.Đứng ngoài cửa, Amy lặng lẽ dõi theo từ khe hở. Đôi mắt cô tối lại khi nhìn thấy Tawan đang cầm chiếc vòng, gương mặt hiện rõ nỗi trăn trở."Chiếc vòng đó... là của Ayla," Amy thì thầm, ánh nhìn thoáng qua một tia ghen tuông. Cô đứng yên, dường như đang đấu tranh trong lòng, rồi bất chợt quay người rời đi, bước chân nhanh chóng hơn như vừa nghĩ ra điều gì đó.Amy đi thẳng đến phòng ông Kritsada. Cô gõ cửa, giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự quả quyết."Vào đi," giọng ông Kritsada vang lên từ bên trong.Amy đẩy cửa bước vào. Ông Kritsada đang ngồi trên chiếc ghế bành lớn, bàn tay gõ nhẹ lên thành ghế, đôi mắt sắc bén nhìn Amy."Có chuyện gì?" ông hỏi, ánh mắt thoáng vẻ khó chịu vì bị làm phiền muộn.Amy ngồi xuống đối diện ông, đôi mắt cô sáng lên với sự quyết tâm. "Con muốn đưa Tawan về Mỹ."Ông Kritsada khẽ nhướn mày, rõ ràng không giấu được sự ngạc nhiên. "Tại sao? Tawan nó chỉ vừa mới hồi phục. Con lại đang suy tính điều gì vậy Amy?"Amy mím môi, ánh mắt kiên định. "Nhưng chính vì vậy, con nghĩ Tawan cần không gian yên tĩnh hơn. Ở đây, có quá nhiều người và ký ức khiến em ấy bối rối. Tawan cần một khởi đầu mới, nơi mà em ấy cảm thấy an toàn và không bị áp lực bởi những ký ức cũ."Ông Kritsada im lặng, ngón tay nhịp lên thành ghế. Ông cân nhắc lời đề nghị của Amy. Sau cùng, ông gật đầu, ánh mắt lạnh lùng."Được. Ta tin tưởng con. Nếu con nghĩ điều đó tốt cho Tawan, hãy đưa nó đi. Nhưng nhớ, con phải đảm bảo rằng nó sẽ không bao giờ biết những chuyện đã xảy ra."Amy mỉm cười, vẻ mặt đắc ý. "Con hiểu, thưa bố. Con sẽ chăm sóc Tawan thật tốt, đảm bảo em ấy không phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào."Rời khỏi phòng ông Kritsada, Amy siết chặt tay, ánh mắt rực lên sự thỏa mãn."Tawan, chúng ta sẽ về Mỹ, nơi chỉ có mình chị ở bên em," Amy thì thầm, nụ cười lạnh lẽo thoáng hiện trên môi.--------------------------Buổi sáng hôm sau, Ayla ngồi trong căn hộ của mình, cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ rối bời. Điện thoại của cô bất ngờ rung lên, hiện lên tên Nip. Ayla nhấc máy, giọng của Nip bên kia gấp gáp."Ayla, tôi vừa nhận được tin từ một người trong nhà của Amy. Họ nói Tawan đang chuẩn bị rời Thái Lan để qua Mỹ chữa bệnh."Câu nói ấy như một tia sét đánh vào lòng Ayla, khiến cô đứng bật dậy. "Chuyện này là thật sao, Nip? Chị ấy đi khi nào?""Tôi không rõ thời gian chính xác, nhưng có vẻ là rất sớm. Nếu cô muốn gặp Tawan, hãy đi ngay bây giờ."Ayla không chần chừ thêm, cô chỉ kịp cảm ơn Nip trước khi cúp máy và vội vã thay đồ. Khoác lên mình một chiếc váy giản dị, cô lái xe thẳng tới dinh thự nhà ông Kritsada, nơi Tawan đang ở.Đứng trước cánh cổng lớn của dinh thự, Ayla hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh, nhưng trong lòng cô là một cơn bão cảm xúc. Mọi nhịp tim của cô dường như chỉ muốn thúc giục đôi chân bước vào trong thật nhanh, tìm gặp Tawan trước khi quá muộn.Vừa bước tới cửa chính, Ayla bắt gặp Amy, người đứng chắn đường cô. Amy hôm nay khoác lên mình một bộ đồ sang trọng, đôi mắt sắc sảo nhìn Ayla như muốn khẳng định vị trí của mình."Cô Ayla," Amy lên tiếng, nụ cười mỉm hiện hữu nhưng ẩn chứa sự lạnh lẽo. "Tôi không nghĩ mình sẽ thấy cô ở đây. Cô muốn gặp Tawan sao?"Ayla siết chặt tay, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Amy. "Đúng vậy. Tôi muốn gặp chị ấy."Amy nhếch môi, như thể vừa nghe một điều gì đó thú vị. "Em ấy đang nghỉ ngơi. Sắp phải chuẩn bị cho chuyến bay dài. Tôi e là cô không tiện gặp đâu."Không để Amy làm lung lay quyết tâm của mình, Ayla cứng rắn đáp: "Tôi chỉ cần vài phút thôi. Đây là việc quan trọng."Amy khẽ nghiêng đầu, vẻ mặt vẫn đầy tự mãn. "Vậy thì mời cô vào. Chúng ta nói chuyện trước đã."Ayla bước vào, cố giữ bình tĩnh khi ngồi đối diện Amy trong phòng khách. Amy khẽ dựa vào ghế, đôi tay đan lại trước mặt, ánh mắt nhìn Ayla như một kẻ chiến thắng. Ayla ngồi đối diện, ánh mắt sắc lạnh nhưng giọng nói vẫn giữ sự kiềm chế."Chị nghĩ việc đưa Tawan rời xa Thái Lan sẽ giúp chị ấy chữa lành sao?" Ayla hỏi, giọng điệu vừa nhẹ nhàng nhưng mang đầy ẩn ý.Amy cười nhạt, lắc đầu. "Không phải tôi nghĩ, mà là tôi biết. Ở đây, em ấy bị bao vây bởi những ký ức mà cô không thể hiểu được. Sang Mỹ, em ấy sẽ có môi trường tốt hơn để phục hồi. Chẳng lẽ cô không muốn điều đó sao?""Chị có chắc mình hiểu Tawan hơn tôi không?" Ayla hỏi, ánh mắt dâng lên tia đau thương nhưng cũng đầy thách thức. "Chị ấy không phải người dễ dàng từ bỏ những điều quan trọng trong đời."Amy nhướn mày, đáp lại bằng vẻ mặt đắc ý. "Nếu vậy, có lẽ cô nên để em ấy tự quyết định. Nhưng tôi chắc chắn một điều: tôi ở đây để giúp Tawan tiến về phía trước. Còn cô thì sao? Chỉ là quá khứ mà cô ấy không còn nhớ."Lời nói của Amy như lưỡi dao đâm sâu vào lòng Ayla, nhưng cô vẫn ngẩng đầu, kiên quyết. "Quá khứ có thể mờ nhạt, nhưng tình cảm thì không. Nếu chị nghĩ chị có thể thay thế tôi trong trái tim Tawan, chị quá ngây thơ rồi."Amy không đáp, chỉ cười nhẹ. Cùng lúc đó, tiếng bước chân từ cầu thang vang lên. Ayla và Amy đồng loạt nhìn về hướng ấy.Tawan xuất hiện, vẻ ngoài vẫn giản dị nhưng mang theo chút mệt mỏi. Ánh mắt cô dừng lại trên Amy trước, rồi chuyển qua Ayla, như đang cố tìm kiếm điều gì trong ký ức.Amy đứng lên, bước tới bên cạnh Tawan. "Tawan, cô Ayla đây có chuyện muốn hỏi em," cô nói, giọng pha chút mỉa mai nhưng vẫn giữ vẻ lịch sự.Ayla đứng dậy, ánh mắt đầy đau xót khi nhìn thấy người con gái mình yêu nhưng lại không còn nhận ra mình. Cô hít một hơi sâu, bước lại gần. "Tawan... chị thật sự muốn đi Mỹ sao?"Tawan nhìn Ayla, trong đôi mắt ấy không còn sự thân thuộc. Cô khẽ gật đầu. "Tôi nghĩ đó là điều tốt nhất. Amy nói tôi sẽ được chữa trị tốt hơn ở đó."Lời nói ấy như một nhát dao xé toạc trái tim Ayla. Cô cắn chặt môi để không bật khóc, nhưng nước mắt đã không nghe lời mà trào xuống.Amy mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Tawan. "Em thấy không, Ayla cũng đồng ý là đây là lựa chọn tốt nhất."Ayla lùi lại một bước, đôi mắt ướt đẫm nhìn Tawan. Cô cố gắng nở một nụ cười dù lòng đau nhói. "Nếu đó là điều chị muốn, em sẽ tôn trọng quyết định của chị. Nhưng nhớ rằng, em luôn ở đây... nếu chị cần."Tawan khẽ gật đầu, không nhận ra ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Ayla. Amy nhìn theo bóng lưng Ayla rời đi, đôi mắt lóe lên vẻ đắc ý, trong khi Ayla bước ra khỏi cánh cổng lớn với trái tim như vỡ vụn. Cô biết, đoạn tình cảm này có lẽ đã đến lúc phải buông tay.------------------End Chap--------------------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com