Chương 38
LingLing Kwong dừng xe lại, nhìn theo hướng Chariwan chỉ.Bãi đậu xe yên tĩnh, Orm Kornnaphat ôm một người phụ nữ tóc dài.Người phụ nữ kia có khí chất rất thành thục, cao hơn Orm Kornnaphat nửa cái đầu. Người đó cười nhẹ, nhéo nhéo má Orm Kornnaphat, còn Orm Kornnaphat thì vừa ôm người ta, vừa ngửa đầu cười rạng rỡThật là một màn ngọt ngào.LingLing Kwong nắm chặt tay lái, lặng lẽ thu lại ánh mắt."Lúc trước cậu ấy nói với em là không dám theo đuổi người ta, nhưng bây giờ lại ở bên nhau, tốc độ nãy cũng quá nhanh rồi." Chariwan ồn ào nhắc mãi, nàng thấy Orm Kornnaphat cùng người phụ nữ kia vừa ôm vừa xoa mặt, rất thân thiết, thì liền nhớ tới lần trước Orm Kornnaphat đã nói với nàng về người chị dịu dàng kia.Ánh mắt của LingLing Kwong còn nhìn về phía Orm Kornnaphat, nàng vẫn đang ở trong lòng ngực người phụ nữ kia, giống như dáng vẻ của một con chim nhỏ, đang cười cười nói nói cái gì đó.Chariwan không chịu ngồi yên, vội tháo dây an toàn, muốn xuống xe: "Em đi qua chào hỏi một chút..."
LingLing Kwong quay đầu, nhìn thẳng về phía kính chắn gió, khi cô mở miệng nói chuyện, trên mặt không có biểu cảm gì, thanh âm cũng bình tĩnh đáng sợ: "Đi làm bóng đèn sao? Đi đi.""...Được rồi." Chariwan vẫn nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, lúc này nàng đi qua cũng không phải dư thừa, đúng là không biết đùa giỡn, nhưng dù sao sau này có rất nhiều thời gian nói ra nghi vấn.LingLing Kwong lái xe rời đi, suốt đoạn đường không nói lời nào.Trong lòng Chariwan cho rằng, lúc này Orm Kornnaphat rốt cuộc đã theo đuổi được người mình thích, cũng vui vẻ thay Orm Kornnaphat, không hề nhận ra tâm trạng của người kế bên áp suất đang giảm rất mạnh."Bạn gái của cậu ấy quá đẹp, không trách được vẻ mặt si ngốc của cậu ấy ngày đó."Nghe Chariwan nói vậy, ánh mắt LingLing Kwong vẫn nhìn thẳng về phía trước, trầm mặc như cũ.Bây giờ, Chariwan mới nhận ra không khí có chút không đúng, LingLing Kwong quá mức yên tĩnh, bình thường chị nàng đều thích chọc nàng vài câu."Tâm trạng không tốt sao? Hôm nay chị không chọc em, em không có quen."Một lát sau, LingLing Kwong dùng giọng đều đều, không chút gợn sóng: "Chị lái xe, em yên lặng chút đi."
Chariwan liếc liếc LingLing Kwong, cảm thấy dáng vẻ của chị nàng ngày hôm nay rất khó chịu, nói chuyện cũng không hề đùa giỡn, ngoan ngoãn giữ im lặng. Hôm nay ai dám chọc giận LingLing Kwong?Trong lòng Chariwan nghĩ vậy, bởi vì muốn mau về tới nhà, hai người đều im lặng không nói một câu nào.Không khí trong xe rất đáng sợ."Tiếp tục đi thẳng 50 mét, sau đó rẽ phải." Hệ thống chỉ đường nhắc nhở.Khi đến ngã tư, Chariwan thấy LingLing Kwong "Nghiêm túc" lái xe thẳng qua luôn, quên phải rẽ.Khi LingLing Kwong nhận ra."Bạn đã đi lệch khỏi đường hướng dẫn, hệ thống đang lập lại lộ trình cho bạn.""Sao chị không..." Chariwan muốn hỏi sao LingLing Kwong không rẽ phải, bây giờ lại phải đi một vòng lớn, nhưng khi thấy ánh mắt LingLing Kwong liếc một cái, Chariwan liền đem lời nói nuốt vào bụng, im lặng như gà.Suốt buổi tối, Chariwan đều cảm thấy LingLing Kwong không ở trạng thái bình thường.Cho nên khi bữa tối kết thúc, LingLing Kwong phải đi về, Chariwan chủ động xin ra trận: "Chị, hay là em lái xe đưa chị về.""Chị không uống rượu, cần gì em lái." LingLing Kwong mệt mỏi cười cười: "Được rồi, chị về trước đây."Hơn 8 giờ, LingLing Kwong về đến nhà.Sau khi đậu xe vào gara, LingLing Kwong ngồi yên trong xe, không có bước xuống. Cô ngả người dựa vào ghế, nhắm mắt lại.Trong đầu, là hình ảnh rõ ràng nào đó."Chị ơi, sau này có khả năng em không thể ăn cơm tối với chị được..."Theo đuổi bạn gái rồi, cũng khó trách không có thời gian.Gọi "Chị ơi" ngọt như vậy, nhưng hoá ra chỉ xem mình như chị gái mà thôi... Nghĩ chuyện này để làm gì?LingLing Kwong híp mắt, môi cười như không cười, cô có nhiều bạn gái như vậy, tình huống nào chưa từng trải qua, chỉ là một cô gái mới lớn, có cái gì mà nghĩ.Tuổi tác cách biệt lớn, cũng không phải người cùng tầng lớp. Chẳng lẽ, cô thật sự muốn cùng cô bé này có cái gì?LingLing Kwong nhẹ nhàng thở dài, nhắm mắt dưỡng thần.Nhưng vẫn suy nghĩ...Ý cười trên môi dần dần tan, LingLing Kwong nghiêng nghiêng đầu, nhắm mắt, chân mày nhíu chặt lại, dù chuyển tư thế gì cũng không thấy thoải mái.Hơi hé mắt, vừa lúc nhìn thấy túi quà muốn tặng, ánh mắt cô dừng lại một hồi lâu.Buồn, khó chịu, trong lòng hụt hẫng.Ngồi một mình trong xe một lúc, LingLing Kwong vẫn không xuống xe. Thay vào đó, cô bấm gọi một cuộc điện thoại.
"Ra ngoài uống rượu không?"Sau khi Ying nhận được điện thoại LingLing Kwong, thì chưa tới nửa tiếng sau đã có mặt ở Bóng Đêm. Cô đang lo lắng không ai uống rượu giải sầu với mình, nếu tối nay LingLing Kwong không gọi, không chừng cô sẽ đi tìm em gái nhỏ."Người đẹp, tối nay sao lại rảnh rủ mình đi uống rượu vậy? Hôm nay cậu mới về nước đúng không?" Ying ngồi xuống đối diện LingLing Kwong, tiện tay cầm ly rượu trên bàn.LingLing Kwong cụng ly với Ying: "Về lúc trưa."
"Không đi tìm tiểu bạch thỏ của cậu đi?" Ying chống tay lên mặt bàn, hơi nghiêng người về phía LingLing Kwong, nhướng mày cười cười: "Đã mấy ngày không gặp, đêm còn dài, sao không mang con thỏ nhà cậu lên giường vận động một phen?"Đêm còn dài, lúc này tiểu bạch thỏ không biết đang thân thiết với ai... LingLing Kwong lại uống thêm ngụm rượu: "Cậu có thể nói chuyện bình thường không?"Ying đánh giá LingLing Kwong, nhìn ra được ý tứ uống rượu giải sầu của LingLing Kwong, cô dùng giọng điệu đã biết còn hỏi, hỏi LingLing Kwong: "Cậu cùng cô bé kia tiến triển tới đâu rồi? Theo đuổi được chưa?"Câu chuyện không thể thoát khỏi tên Orm Kornnaphat, làm LingLing Kwong có chút bất mãn: "Đổi đề tài đi."
"Khoan đã, không phải cậu... Không theo đuổi được em ấy đó chứ?" Ying vỗ bàn, hoàn toàn lơ câu nói của LingLing Kwong."Có phải em ấy cũng không thích cậu hay không?"Cái từ "Cũng" dùng rất linh tính.Trong lòng Ying cân bằng hơn rất nhiều, rốt cuộc Kwong tổng cũng không theo đuổi được cô bé kia, cô không theo đuổi được liền rất bình thường."Uống rượu thì uống rượu đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì."Ying không nói gì nữa, cô nhìn ra được, LingLing Kwong không muốn nhắc đến Orm Kornnaphat, sau khi uống hai ly, Ying chặn ly rượu của LingLing Kwong lại: "Rốt cuộc cậu làm sao vậy? Sao tâm trạng lại kém như vậy?""Không có gì." LingLing Kwong cũng không biết sao lại như vậy. Chuyện này thì có gì lớn, đáng giá để cô buồn sao...Ying vẫn nhìn LingLing Kwong, có lòng nhắc nhở: "Cậu uống ít một chút, lần trước nhập viện cậu quên rồi sao?...Khi chuông cửa vang lên, Orm Kornnaphat đang ở trong bếp phụ nấu ăn, nàng ra mở cửa, là mẹ Dew.Hai người nhìn nhau chăm chú, không khí đầy ngại ngùng vì đã hơn nửa tháng không gặp mặt và nói chuyện với nhau.Mẹ Dew: "Cô của con tới sao?"Orm Kornnaphat: "Vâng, đang nấu cơm." Đây là là câu đối thoại đầu tiên của hai mẹ con kể từ chuyện lần trước.Lúc này, một người phụ nữ mặc áo sơ mi đi ra từ phòng bếp, tay áo được xắn lên, tóc dài buông tự nhiên."Sao không đợi tôi về, để em nấu cơm, thật ngại quá." Mẹ Dew cũng thuận tiện nói Orm Kornnaphat: "Con cũng vậy, sao lại để cô của con nấu cơm.""Không cần khách sáo với em, dù sao hiện tại em cũng không gì làm, đón Orm về tiện đường đi siêu thị mua đồ ăn. Với lại kỹ thuật nấu nướng của chị, Orm cũng không nuốt được." Cherry vừa cười vừa nói, mang món cuối cùng lên bàn: "Rửa tay ăn cơm."Có Cherry ở đây, không khí quả nhiên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Orm Kornnaphat nhẹ nhàng thở ra, nếu không thì nàng thật sự không biết làm sao để hòa hoãn mối quan hệ với mẹ nàng.Trước khi Dew trở thành chị dâu của Cherry, hai người là hàng xóm lớn lên cùng nhau, quan hệ rất tốt, sai đó Dew lại kết hôn với anh trai của cô, quan hệ của hai người hiển nhiên sẽ thân thiết hơn. Mặc dù Dew và anh trai cô đã ly hôn, nhưng hai người vẫn qua lại như cũ.Trên bàn cơm, sẽ nói một chút chuyện nhà."Sau này em định phát triển ở đây sao?""Ừm, cuối tuần này nhận chúc. Ở đây tiền lương và đãi ngộ cũng không kém lúc trước, thành phố A cũng là nơi quen thuộc của em, sau này gặp hai người cũng tiện.""Em tìm được phòng ở chưa? Nếu chưa thì ở tạm đây đi.""Công ty đã sắp xếp rồi, đợi em thu xếp ổn thỏa sẽ gọi hai người qua ăn cơm." Cherry gắp đồ ăn, đem đề tài chuyển qua Orm Kornnaphat, giọng nói nửa đùa nửa thật: "Orm có người yêu chưa?"Đề tài không thể trốn.Orm Kornnaphat thành thành thật thật trả lời: "Không."Cherry nhìn về phía mẹ Dew: "Chị Dew, Orm đã lớn như vậy, sao chị còn chưa cho con bé yêu đương?"
"Làm sao chưa cho?" Nói đến chuyện này mẹ Dew nhịn không được mắng: "Lần trước tôi giới thiệu cho nó một người, đang du học ở nước ngoài, rất ưu tú, lại điển trai. Nhưng nó chê, còn chưa tìm hiểu đã từ chối thẳng thừng.""Con không thích anh ta.""Con không có người ta cơ hội đã biết không thích?""Con bé không thích chị cũng đừng ép buộc, lớn như vậy rồi có thể tự làm chủ, chị quản ít lại một chút. Huống hồ, chuyện tình cảm là phải nói đến cảm giác. Orm nhà chúng ta rất ưu tú, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, còn sợ không gặp được người tốt sao?" Cherry rất hiểu cách Dew giáo dục con gái, nói thật, có đôi khi cường thế đến mức cô nhìn cũng không nổi.Orm Kornnaphat cảm thấy Cherry là người cô tốt nhất trên đời, khi nàng biết Cherry sẽ về thành phố A, liền vui vẻ cả ngày.Có lẽ Cherry là người duy nhất có thể khuyên mẹ nàng, và nói đỡ cho nàng."Nói cảm giác, cho nên đến bây giờ em vẫn chưa kết hôn?"Cherry không nhanh không chậm trả lời Dew: "Chị kết hôn sớm không phải cũng ly hôn sao?"Dew: "..."Orm Kornnaphat ở bên cạnh yên tĩnh ăn cơm, cố nén cười, cũng chỉ có cô nàng mới dám phản bác lại mẹ nàng.Trước khi ngủ, Orm Kornnaphat dựa vào giường, đợi một lúc đâu, cũng không đợi được điện thoại của LingLing Kwong.Orm Kornnaphat muốn chủ động gọi điện thoại cho LingLing Kwong, nhưng nàng không gọi, vì hôm nay cô mới từ nước ngoài trở về, còn đang lệch múi giờ, nhất định rất mệt, chắc là đang nghỉ ngơi....Ngày hôm sau, vào giờ nghỉ trưa, Orm Kornnaphat ở phòng pha nước tin nhắn cho LingLing Kwong, muốn hỏi buổi tối ngày nào đi ăn cơm.Mới vừa gửi xong..."Orm Kornnaphat!" Chariwan thấy Orm Kornnaphat ôm điện thoại ngây ngô cười: "Đang nói chuyện với bạn gái sao?"Orm Kornnaphat cất điện thoại."Hai người ở bên nhau khi nào?"Orm Kornnaphat mê mang: "Ở bên nhau cái gì?""Cậu và bạn gái của cậu đó, ngày hôm qua lúc tan làm ở hầm xe mình nhìn thấy hai người, chuyện này có gì mà ngại." Chariwan thấy Orm Kornnaphat đỏ mặt: "Cậu đã nói hết ế sẽ mời mình ăn cơm, không phải cậu muốn nuốt lời đó chứ!"Ngày hôm qua, tan làm, hầm xe.Orm Kornnaphat nhìn Chariwan suy nghĩ một lát, không chút cẩu thả nói ra năm chữ: "Đó là cô của mình."Chariwan: "..."Hoá ra là vậy, Chariwan đã nghĩ người nhát gan sao lại đột nhiên thông suốt được, quả nhiên không có khả năng....Khi LingLing Kwong thấy tin nhắn của Orm Kornnaphat, thì cô đang nằm trên giường bệnh, Ying mở miệng giống như mắc quai, đúng là cô uống đến đau dạ dày, hôm nay lại đến bệnh viện một chuyến.【Tiểu Bạch Thỏ】 Chị ơi, tối nay mấy giờ chúng ta gặp nhau?LingLing Kwong chăm chú nhìn tin nhắn này mộ lúc lâu, không trả lời, tiểu bạch thỏ này cũng biết trêu chọc người khác, có bạn gái rồi còn trêu chọc cô.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com