Lingorm Kho Ta Va Em Cung Chay
Sáng sớm nàng đã đưa cho Lingling Kwong một chiếc điện thoại mới toanh, còn chở đi dạo sau đó còn cùng Lingling Kwong đi mua sắm, như vậy cũng hết cả buổi sáng.Nhìn xem chị ấy giống như một đứa nhóc vậy, vừa vui vẻ đó sau cũng mếu máo nhanh."Em Orm nói chở chị đến làm việc mà, chúng ta đi làm việc đi"Orm Kornnaphat nhướng mày, cong môi đáp lại :"Từ từ rồi chúng ta sẽ đến, em đang chở Lingling đến đó"Một lát sau xe nhanh chóng dừng lại trước một tòa nhà rộng lớn, khiến Lingling Kwong không khỏi há hốc mồm vì độ đồ sộ của nó. Thấy Lingling Kwong cười tít cả mắt, nàng cũng có chút vui vẻ trong lòng."Thế nào?"Lingling Kwong hí hửng nhiệt tình nói :"Đẹp quá, đi làm việc ngay đi, em Orm dẫn chị làm liền đi""Vậy có nhớ công việc mà em đã nói với Lingling chưa?"Thấy người trước mắt trầm ngâm suy nghĩ, lại trầm chậm vang lên tiếng nói :"Công việc của Lingling là pha cà phê vào mỗi sáng cho em Orm, đi theo nhắc công việc cho em Orm còn nữa phải cùng em Orm ăn cơm mỗi ngày".Orm Kornnaphat xoa đầu Lingling Kwong :"Giỏi lắm, được rồi, em dẫn Lingling đi làm việc thoi"Tất cả mọi người đều nhìn Lingling Kwong với ánh mắt ngạc nhiên nhưng có chút chiêm ngưỡng nhan sắc đó, rất nhanh thang máy dành riêng cho chủ tịch đã đưa bọn họ đến phòng làm việc của Orm Kornnaphat.Trước phòng làm việc bây giờ còn có bóng dáng của hai người khác, người bên trái là Prigkhing, còn người còn lại chính là Ying Anada, hai người bọn họ đều chăm chí nhìn Orm Kornnaphat và Lingling Kwong đang chuẩn bị đi vào kia.Prigkhing đưa tay ra ý cảng Lingling Kwong lại :"Chị chờ một chút nhé, hai người bọn họ còn có việc phải làm"Lingling Kwong gật đầu.Ying Anada nhanh chóng đi theo sau lưng Orm Kornnaphat. "Orm, đừng lãng tránh chị nữa được không?""Em không có""Những việc em làm đang nói lên hết tất cả""Chúng ta quay về như trước đi, cùng nhau đi ăn, đi xem phim, tất cả đều làm cùng nhau có được không?"Quá trễ rồi, mọi thứ đã quá trễ để bắt đầu lại, Ying Anada nói hết lời nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu cùng đôi mắt vô cảm xúc của nàng.Ra về với đôi mắt đỏ ngầu, không khỏi khiến hai người chờ ngoài cửa tò mò. Ánh mắt của Lingling Kwong trầm ngâm nhìn bóng lưng của Ying Anada khiến Prigkhing không khỏi suy nghĩ tới một điều gì đó, người như chị ấy cũng trưng ra được ánh mắt này sao.Làm sao có thể? Bắt đầu từ đâu mà lại có ánh mắt như vậy với người vừa gặp được giây lát chứ.Âm thanh từ cánh cửa mở ra khiến cho Prigkhing thoát khỏi những suy nghĩ đó."Được rồi, Prigkhing cậu về phòng làm việc của mình đi, còn Lingling theo em vào trong"Mọi thứ đã được chuẩn bị kĩ càng, kia là bàn nhỏ và một bàn lớn, bàn nhỏ dành cho Lingling Kwong giúp nàng đánh văn bản, còn bàn lớn của Orm Kornnaphat với chấc đống tư liệu quan trọng chỉ một mình nàng xem được.Mọi thứ dần dần đi theo khuôn khổ của nàng sắp xếp, nhưng khi nhìn lại Lingling Kwong đang ngồi mò mẫn ở phía kia thì Orm Kornnaphat lại đau đầu không thoi. Tờ giấy đó xé bỏ thì cả hai người sẽ hết chuyện sao? Mọi chuyện sẽ được chấm dứt theo cách không ai biết sao? Orm Kornnaphat luôn ngẩn cao đầu làm việc, cho dù thế nào thì nàng cũng đã quyết định rồi, mọi chuyện sẽ sớm kết thúc. Điện thoại vang lên, là giọng nói của Prigkhing.Prig :"Orm, chuyện cậu bị gài kí giấy kết hôn cùng Lingling, có luật sư Tan làm chứng"Orm Kornnaphat mắt mở to, xem lại đoạn video mà Prigkhing gửi cho mình, nàng thật sự không thể tin được, anh nàng lại có thể làm đến thế. Muốn lợi dụng Kwong thị về phía mình, nhưng lại không muốn rước phiền phức về cho mình, giờ thì hay rồi cả hai người cha và con đều chết. Không làm mà đòi có ăn thì quả thật, thứ nhận lại chỉ có thể là quả báo.Orm nhanh chóng đáp :"Được rồi, xem ra chuyện này không thể kết thúc nhanh chóng được, mình sẽ tính tiếp"Lingling Kwong cụp mắt, giống như đang thở mạnh che giấu thứ gì đó ẩn trong đôi mắt đó. Chỉ có Orm Kornnaphat mất tập trung nên chỉ cho lo cho chuyện khác, mà quên rằng người đối diện cũng đã nghe thấy cuộc trò chuyện lúc nãy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com