Chương 7
Lingling Kwong ngay khi vừa xuất viện đã bắt đầu lao vào công việc. Cô không quên hỏi thăm tình hình của Orm Kornnaphat nhưng đều bị nàng phớt lờ. Dù rất bận rộn cô vẫn dành nhiều thời gian để dỗ dành người yêu.Đã hơn 1 tuần Nong Orm không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn và không gặp cô.Việc này rất kì lạ vì Orm Kornnaphat rất dính người, luôn săn sóc và lo lắng cho Lingling Kwong từng li từng tí, nàng đặc biệt thích gần gũi với người yêu vì vậy chưa từng có chuyện cả hai hơn 1 tuần không gặp.Trái với thái độ lạnh nhạt và xa cách của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong sắp phát điên rồi. Lingling Kwong đau đầu tìm lí do vì sao Nong Orm không muốn gặp mình, cô đã hẹn gặp nhiều lần đều bị em từ chối, dù có xin lỗi đều bị em mặc kệ, mặc cho cô không biết lí do là gì.Bản thân bị thương đang rất chật vật còn bị người yêu lơ đẹp. Trong cuộc đời, Lingling Kwong chưa từng thấy bế tắc như lúc này.Thư kí đứng bất động không dám lên tiếng vì dáng vẻ nghiêm túc của Lingling Kwong. Cấp dưới ai cũng sợ cô vì tính cách khó gần và lạnh lùng. Vị cấp trên này luôn im lặng khó đoán, khi xử lí công việc thì điềm tĩnh, khi nghỉ ngơi thì.. Thư kí chưa từng thấy Lingling Kwong có thời gian nghỉ ngơi, cô luôn ưu tiên công việc hơn xử lí việc riêng. Phong thái ấy khiến ai gặp đều không dám thở mạnh, mọi người bị 1 thứ áp lực vô hình đè nặng mà không dám lơ là khi hợp tác cùng cô. Đặc biệt là lúc này. Ánh mắt Lingling Kwong nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính, đôi lông mày nhíu chặt cùng với khí tức lạnh băng đang tỏa ra trong không khí, thư kí đã đứng đó gần 30 phút nhưng Lingling Kwong vẫn chìm đắm trong công việc. Thư kí bối rối không biết phải làm gì, được một lúc cô ta chủ động lên tiếng phá vỡ sự im lặng chết chóc này. "Thưa ngài.."Lingling Kwong tỏ vẻ khó chịu khi có người làm ồn, bây giờ cô mới chú ý đến thư kí đã đứng đó từ lâu."Có việc gì?"Thư kí mạnh dạn trả lời: "Ngài đã kí xong tài liệu chưa.."Cô ta đã nộp những hồ sơ cần kí gấp mà hơn 1 tiếng rồi Lingling Kwong vẫn chưa có động tĩnh gì, thư kí buộc phải vào trong hỏi thăm tình hình."À.. lát nữa cô vào lấy, bây giờ tôi đang bận chút chuyện quan trọng". Vừa nói hết lời cô bắt đầu gọi điện thoại, ra hiệu cho thư kí ra ngoài.Thư kí không chút nghi ngờ mà nghe lời. Cô không biết Lingling Kwong hoàn toàn vứt công việc ra sau đầu, nãy giờ mãi suy nghĩ về người nào đó. Thư kí vừa ra ngoài, Lingling Kwong mới nhớ ra bản thân còn nhiều việc phải xử lí, nhưng lúc này cô không thể tập trung làm việc. Lingling Kwong cảm thấy đầu óc bị phân tâm bởi Orm Kornnaphat, cô bắt đầu tìm lí do cho sự mất tập trung này. Hiệu suất công việc giảm thì công việc sẽ không xong, mà không xong việc thì sẽ tăng ca, mà tăng ca thì không tốt cho sức khỏe.Sức khỏe quan trọng.Lingling Kwong quyết định hôm nay tan làm sớm. Việc gì để lâu đều không tốt, đặc biệt cái gì quan trọng thì phải ưu tiên.Cuộc gọi bị từ chối khiến Lingling Kwong tối sầm mặt. Cô không còn kiên nhẫn đợi Orm Kornnaphat đến gặp mình nữa, lần này cô sẽ làm luôn mà không thông báo trước, nàng tránh cô như tránh tà, kiên nhẫn theo đó mà giảm dần.Lingling Kwong vội vã rời khỏi văn phòng. Cô không đáp lại lời chào hỏi của mọi người, bước chân ngày càng nhanh rời đi trước ánh mắt tò mò của mọi người. Nhìn sự vội vã của cấp trên, họ lo lắng có việc không tốt đã xảy ra, văn phòng yên tĩnh được 1 lúc rồi lại vỡ trận khi Lingling Kwong hoàn toàn rời khỏi tòa nhà.Dù mọi người dè chừng khi tiếp xúc với Lingling Kwong nhưng dáng vẻ lúc này của cô khiến mọi người tò mò hơn sợ hãi. Lingling Kwong điềm đạm ít nói, chưa từng tức giận, đây là lần đầu tiên họ thấy cô như vậy. Còn nữa, bây giờ chưa đến giờ tan làm nhưng Lingling Kwong đã ra ngoài, không mang theo trợ lí và vệ sĩ. Rõ ràng cô đang trốn việc!Thông tin chấn động làm cả văn phòng xôn xao, ai cũng bàn tán về hành động kì lạ của Lingling Kwong ngày hôm nay.Thời tiết đang nắng đẹp đột nhiên đổ mưa. Cơn mưa càng ngày càng nặng hạt, bầu trời bắt đầu tối lại bởi những đám mây đen đang kéo đến.Chiếc xe dừng lại trước cổng, Lingling Kwong mặc kệ bản thân bị mưa làm ướt, không nhanh không chậm tiến vào nhà.Âm thanh mở cửa làm Orm Kornnaphat chú ý. Nàng nghĩ mẹ đến nên không ra kiểm tra, thường ngày Mae Koy luôn đến cằn nhằn việc nàng làm con sâu lười ở nhà, nàng cũng lười phản ứng với lời trách mắng của mẹ. Orm Kornnaphat đang dành thời gian để sắp xếp mọi chuyện, nàng vẫn chưa hết bàng hoàng vì những chuyện đã xảy ra.Nàng lười biếng nằm trong phòng xem tivi. Đôi mắt lim dim nhìn màn hình, tivi đang phát ra âm thanh buồn ngủ khiến nàng mất tỉnh táo. Vừa chợp mắt 1 chút lại có người xuất hiện ngay trước mặt, cơn buồn ngủ lập tức biến mất.Lingling Kwong!?Orm Kornnaphat chưa kịp hét lên người kia đã tiến lại gần, Lingling Kwong tự nhiên cởi áo làm nàng sửng sốt. Sự bất ngờ khiến nàng quên mất suy nghĩ, nàng còn nghĩ đây là ảo giác. Ngay khi cảm nhận được hơi thở của Lingling Kwong đang ở rất gần, nàng mới lấy lại ý thức ngăn người kia tiếp tục cởi đồ."Chị.. tự nhiên cởi đồ vậy?!"Cơ thể Lingling Kwong lạnh lẽo, cả người ướt đẫm, Orm run rẩy khi chạm vào chị. Lingling Kwong vẫn không nói lời nào, tay trái giữ lấy mặt nàng mà tiến lại gần, đôi môi chỉ cách vài centimet nữa là chạm tới, Orm Kornnaphat liền lấy tay chặn lại. Đôi môi lành lạnh chạm vào lòng bàn tay, đáy mắt nàng hiện lên vẻ rung động.Lingling Kwong tiếp tục đến gần, ở trước mặt nàng cởi bỏ áo khoác và áo sơ mi. Orm Kornnaphat như quên đi cách thở, nhìn thấy cơ bụng bắt mắt cùng bắp tay săn chắc làm cổ họng nàng khát khô. Khuôn mặt chị gần ngay trước mắt khiến trái tim nàng đập loạn nhịp, lí trí mất đi khả năng điều phối cơ thể.Nhìn thấy ánh mắt si mê của nàng, Lingling Kwong hài lòng, cô nhẹ nhàng gọi tên nàng: "Nong Orm.."Tiếng chuông điện thoại liên tục vang lên kéo cả hai về với thực tại. Orm Kornnaphat nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, nàng đẩy người trước mặt ra, cố gắng bình tĩnh trở lại.Lingling Kwong phản ứng cầm điện thoại nàng lên kiểm tra, đôi lông mày nhíu lại rồi lạnh lùng tắt máy. Cô cảm thấy bực bội khi vẻ si mê trong mắt nàng biến mất, thiếu một chút nữa thôi.. Orm Kornnaphat có phần hoảng loạn khi Lingling Kwong đột nhiên xuất hiện rồi làm những hành động thân mật. Nàng gửi ánh mắt cảnh cáo yêu cầu cô dừng lại.Lingling Kwong chỉ thấy 1 con mèo đang xù lông giận dỗi, cô nhìn đôi mắt xinh đẹp của Orm Kornnaphat, trong lòng thầm muốn hôn lên 1 cái. Ánh nhìn đầy sát khí của Orm Kornnaphat không gây ra chút sát thương nào cho Lingling Kwong, khi tức giận nàng lại mang một tư vị khác, có chút đáng yêu, lại có vẻ khó chiều."Nong Orm không nhớ P'Ling sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com