TruyenHHH.com

Lingorm Du Doi Va Diu Em

Nút thắt áo choàng tắm của chị được em đưa tay cởi đi, trả lại cho em cơ thể săn chắc và làn da cũng mịn màng chẳng kém

"Em muốn đêm nay kéo dài mãi"

Lingling Kwong nhìn em, ánh mắt nâng niu cùng yêu chiều. Vào những lúc âu yếm thế này, ngôn từ cũng chẳng còn tác dụng nữa

Chị hôn lên trán em, thay cho sự khẳng định rằng sẽ bảo vệ em đến cuối đời, hôn lên đầu mũi xinh xắn thay cho lời hứa sẽ nâng niu và trân trọng em. Nụ hôn rơi xuống đôi môi vẫn thường hay gọi tên chị, hay nói lời yêu, để em thấy được tình yêu của chị to lớn nhường nào

Lingling Kwong luồn lưỡi mình vào khoang miệng ấm nóng của em, dù đã hôn nhau trước đây nhưng lần nào cũng làm chị thích thú

Orm bị chị tước đi hơi thở, tước đi cả tự do ngôn luận. Giờ thì em hoàn toàn giống chị, chỉ có thể biểu hiện tình yêu bằng hành động. Em để chị hôn, để Lingling Kwong chơi đùa thỏa thích

"Ưm~"

Lưỡi chị lả lướt nhấn sâu xuống khiến em không thở được, đành phải vỗ lên vai chị xin tha

Người nằm trên rời ra, khuôn mặt cũng đỏ lên vì tốn sức. Chị trưng ra một nụ cười ngốc để lấy lòng, sợ em bị mình dọa sợ sẽ không cho nữa

"Mình đòi mạng em đấy hả"

"Chị thích quá nên ..."

"Em không chạy mất, mình yêu em bao lâu tùy thích, nhé~ từ từ thôi kẻo mệt"

Không có tiếng trả lời, Lingling Kwong đã mất hút vào bầu ngực mê người của em. Nơi đó ban nãy bị chị nắn bóp một trận, bây giờ đã căng tức đến khó chịu

Lingling Kwong thích cắn, ban nãy ở ngoài biển chị cũng cắn rất nhiều. Không dùng lực quá, nhưng vẫn khiến em không dám lơ là

Cơ thể Orm Kornnaphat động tình liền trở nên nhạy cảm. Bàn tay chị lả lướt trên da thịt em, thành công đốt lên ngọn lửa ngủ vùi suốt bao năm

Lingling Kwong vừa hôn vừa cắn xuống đến nơi giữa hai chân. Orm Kornnaphat kịch liệt run rẩy. Còn chưa làm mà em đã ướt át quá, dính cả sang đùi chị rồi nhiễu xuống ga giường

Lingling Kwong nhìn thấy liền trở nên kích động, chị tách chân em ra mà vùi đầu vào. Cái lưỡi vừa làm em khổ sở ban nãy, giờ lại xuất hiện. Orm Kornnaphat không kịp can, đành oằn người chịu trận

"Mình ... ưm mình ơi~"

"Đừng liếm~ ra mất"

"Lingling ... Lingling"

Em càng xin thì chị càng dồn dập tiến tới. Orm không chịu nổi kích thích, cuối cùng hét lên một tiếng thật lớn rồi mê man như muốn ngất đi

Chỉ có người dưới kia vui vẻ, chị kéo hông em lại sát hơn, nuốt hết những gì em vừa phóng ra ngoài

Nhìn em mệt mỏi, chị lại thương. Nhưng bắt chị dừng lại bây giờ thì chị chết mất. Lingling Kwong trườn lên hôn em, đợi Orm nghỉ đủ lâu mới mở mắt

"Sao thế?"

"Mới ... một lần"

Em buồn cười, sao mà có người ngốc như vậy. Nếu em cứ thế ngủ luôn thì chị cũng đành phải nhịn hả. Chồng người ta lúc làm đâu cần hỏi, mà sao người này cứ như sợ em đau

"Em nói mà, mình yêu em bao lâu tùy ý"

"Nhưng Orm mệt"

"Mệt nhưng em thích. Làm gì có ai làm loại chuyện này mà không mệt đâu. Ngốc, đừng lo cho em. Đêm nay mình muốn em bao nhiêu em cũng chiều"

Cái mặt vừa đăm chiêu giây trước, giây sau đã hớn hở như trẻ con được kẹo. Kẹo này ngon. Lingling Kwong mới ăn một lần đã phát nghiện

Chị nằm nghiêng người, để Orm gối đầu lên tay và nép vào ngực mình, hai ngón tay chạy dọc xuống nơi thiên đường xinh đẹp, giờ đã đỏ lên sau một lần khai phá

Orm biết người ta muốn làm gì, em cũng thuận ý mở chân cho ngón tay của chị lách vào. Chưa gì mà em đã nhíu chặt chân mày khi bị dị vật xâm chiếm. Nhưng hơi thở của Lingling Kwong gấp gáp quá, vòng tay của chị cũng quá đỗi an toàn. Em không nhíu mày nữa, nhướn người hôn vào cổ chị

"Mình chuẩn bị tặng quà cho em à?"

Chị gật đầu nhìn em, ý cười tràn lên cả đôi mắt. Orm đón lấy yêu thương của chị, cũng nhoẻn miệng cười

"Em xin mình nhé, yêu em đi"

Lingling Kwong căng thẳng, ngón tay chầm chậm tiến vào. Chị cảm nhận được em thả lỏng để dung túng cho mình. Bên trong em nóng lắm, từng thớ thịt non mềm liên tục nuốt lấy ngón tay chị

Hít một hơi thật sâu, chị nhẹ nhàng đâm xuyên qua vật cản cuối cùng. Ngón tay lập tức bị một thứ chất lỏng bủa vây mà chị biết rõ là gì. Orm ở trong ngực chị, không hét lên, cũng không làm loạn, hình như em còn vừa hôn chị. Nhưng chị biết em đau vì cả người em đều gồng cứng lại

Cả đời Orm Kornnaphat, có lẽ lần này là đau đớn nhất, nhưng em lại hạnh phúc thật nhiều

"Chiếm lấy em nào, em không đau nữa"

Mọi tế bào trong con người chị như vừa được giải thoát. Lingling Kwong buông em ra rồi quỳ thẳng người dậy, hai ngón tay bên trong em cũng đều đều di chuyển

Nhanh và chính xác

"Ling ... chậm thôi"

Hông em ưỡn lên theo mỗi nhịp tay của chị. Khuôn mặt người này êm ả như mặt nước, nhưng hành động lại dữ dội như sóng biển khơi

"Ling~ em ... ha"

Em chỉ biết gọi tên chị, dường như người này thích được như thế. Mỗi lần em gọi, chị đều nhìn em như đáp lời. Lingling Kwong yêu em bằng cả ánh mắt và trong từng hơi thở

Càng về giữa đêm, sự hòa quyện lại càng rõ rệt

Lingling Kwong nắm lấy bàn tay đang chới với của em, cũng là làm điểm tựa để tăng tốc

Orm Kornnaphat đón nhận từng cơn sóng lớn chị ban cho mà cao trào. Em gần như bật hẳn dậy để ôm chầm lấy chị, nước mắt cũng trào ra. Sức lực người này lớn quá, em không sao chịu nổi

Lingling Kwong xoa lưng cho em. Chị đã yêu em gần bốn tiếng đồng hồ, từ giữa đêm cho đến khi trời chuyển sáng. Ngay cả khi đang ôm chị thế này, cơ thể em vẫn không ngừng run rẩy. Chị nghe được cả tiếng đập vội vã trong lồng ngực em và tiếng đứa nhỏ thút thít trên vai mình

Đặt em nằm lại giường, chị đứng dậy muốn đi lấy khăn lau cho em. Nhưng Orm lại hoảng, sợ mình làm chị mất hứng

"Đi đâu vậy? Mình giận em à"

"Ơ không mà, Ling đi lấy khăn lau cho em"

"Mình có muốn làm tiếp không"

"Muốn, nhưng để khi khác. Ngoan nào, Ling đi lấy khăn cho em"

Em nhìn theo từng động tác của người kia, nơi giữa hai chân lúc chị chạm khăn vào hơi rát, nhưng em vẫn yên lặng

Lingling lau người cho em xong rồi đến phần mình. Xong xuôi quay trở lại giường em vẫn chưa ngủ

"Đau không ngủ được hả bé con? Ling mạnh tay với em quá"

Người này vẫn dịu dàng thế, thậm chí là hơn cả trước đây. Orm từng không tin vào tình yêu cho lắm bởi cái giới lắm tiền này thì có mấy ai thật lòng. Vì quá yêu chị nên mới trao thân, cũng không hi vọng quá nhiều. Nhưng Lingling Kwong có được em rồi lại cực kì trân trọng

"Em tưởng mình muốn nuốt em vào bụng luôn đấy đồ háo sắc"

Chị lại cười lấy lòng, biết mình hơi tham lam

"Nhưng em thích thế, có thế thì em mới biết em được mình yêu nhiều thế nào"

"Ling yêu em"

"Em nghe rồi, tình yêu của mình ồn ào chết đi được"

Có lẽ em ngủ ngon được rồi. Đời này nhất định không gả cho ai ngoài Lingling Kwong

------

Hết!

--------

Fic viết trong một lúc ngẫu hứng của tôi các mình ạ :))) viết một lèo luôn, cảm ơn các mình đã dành lời khen hoặc đã không chê nếu có chỗ nào chưa vừa ý 💛

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com