LingOrm | Chỉ mình em (Only You)
OY 36
Ira cảm thấy xung quanh chỉ là một mảng mờ ảo, mọi giác quan của cô tê dại, Ira cắn răng chạy ra khỏi phòng, cô va phải Tarika Narikul nhưng cũng không dừng lại, tiếp tục chạy đi. Tarika nhìn bóng lưng Ira, đáy lòng lo lắng, nhìn phía sau lại thấy Tawan đang chạy đến.- Tawan? - Dì có thấy Ira không?- Con bé vừa chạy ra đây! Sao vậy?- Cô ấy biết rồi! Tawan chỉ để lại một câu sau đó nhấc chân đuổi theo. Tarika nhìn theo bóng lưng của cháu gái mình thở dài"Ngay từ đầu ta đã nói đó là thất sách rồi .."Ira cố gắng bình tĩnh leo lên xe, đạp ga rời đi, cô không muốn ở lại nơi này một giây một phút nào nữa, mọi thứ siết lấy trái tim cô phát đau, linh hồn đang vụn vỡ tan biến từ từ, cô chưa bao giờ nghĩ sẽ phải đối diện với một Tawan tàn nhẫn đến như vậy.Tawan vừa đến cửa đã thấy xe của Ira lao ra ngoài như tên bắn, trái tim cô như treo lên, nhanh chóng lên xe đạp ga đuổi theo. Trước mắt Tawan, Ira không hề có một động thái giảm tốc, cô cảm nhận được sự sợ hãi đang tràn ngập trong tâm trí mình, Tawan cắn răng ép bản thân phải bình tĩnh, nhấn giữ chân ga cố gắng bắt kịp Ira.Trong chiếc xe đang lao vút trên đường lớn, đôi mắt màu hổ phách tràn đầy bi thương, nước mắt làm nó nhòe đi, Ira cảm nhận được mọi thứ trở nên vô nghĩa đối với cô, cô không biết rằng sự chịu đựng, chấp nhận tội lỗi của chính mình trong thời gian qua thật sự có ý nghĩa hay không, hoặc giả là cô thật sự chưa đền hết những sai lầm của mình. Ira không biết, cô vô thức giữ ga lao tới phía trước, cô mặc kệ trước mắt sẽ là địa ngục hay là trần gian, giờ phút này, Ira chỉ muốn trốn khỏi Tawan đi đến một nơi thật xa, chỉ có mỗi mình cô, để tự liếm láp vết thương đang tràn ra từng đợt màu đỏ thẫm trong lòng. Chợt một tiếng còi xe inh ỏi vang lên, tai Ira như ù đi, một âm thanh va chạm vang lên, cô cảm nhận mình vừa chạm vào một thứ gì đó, theo quán tính cơ thể cô đập về phía trước nhưng túi khí nhanh chóng bung ra giảm chấn cho cô. Ira cảm nhận được linh hồn như trút ra khỏi cơ thể, cô mệt mỏi buông tay, gục xuống chờ đợi một sự giải thoát.Tawan đuổi theo sau khi tới một ngã tư Ira không hề giảm tốc độ, một chiếc xe từ bên phải lao đến tông thẳng vào xe của Ira, mọi thứ chỉ xảy ra trong giây lát, in hằn sâu vào tâm trí của cô. Tawan lao đến chỗ xe của Ira, cô xuống xe chạy tới xe của người kia, Ira đã mất đi ý thức, Tawan kéo cô ra khỏi chiếc xe, máu trên đầu Ira thấm ướt đẫm áo sơ mi của Tawan tạo nên một đóa bỉ ngạn xinh đẹp như chào đón người kia xuống hoàng tuyền.- IRA!!! IRA... - Tawan hoảng loạn gọi tên người cô yêu - IRA!!! Tawan ôm lấy Ira đang bất tỉnh cô gào lên đau đớn. Cô ép bản thân phải bình tĩnh, bế xốc Ira lên, Tawan đặt người kia vào trong xe nhanh chóng chạy đến bệnh viện gần nhất, trái tim cô như đang nằm trên núi đao, từng thứ sắc nhọn đang từ từ cứa rách cõi lòng, linh hồn Tawan như chìm vào biển lửa, gào thét đau đớn. Cô hối hận rồi, thật sự đã hối hận, đáng ra cô không nên lựa chọn phương thức như vậy, đáng ra cô nên ôm lấy tình yêu của cô ngay khi gặp lại. Tawan thống hận sự ngu xuẩn của bản thân mình. Nước mắt cô rơi từng dòng, mạnh mẽ gạt đi, Tawan ép buộc bản thân bình tĩnh đưa Ira đi cấp cứu.[Bệnh viện]Rin nhận được một tin nhắn từ số lạ rằng Ira đang cấp cứu vì tai nạn, cô cùng mấy người Nene, Jaja, Ace và Pey chạy đến bệnh viện trong tin nhắn lại thấy Tawan hai tay đầy máu, cả áo sơ mi cũng thấm đẫm màu đỏ tươi, mái tóc xõa dài rối tung rất chật vật đang ngồi gục đầu dưới sàn lạnh giá bên cạnh phòng cấp cứu- Tawan? - Rin bước đến nhìn người bạn của côTawan ngẩng đầu không đáp, ánh mắt u tối đến tột cùng, sự đau đớn không giấu đi được, cả bầu không khí xung quanh chỉ là sự tang thương thống khổ- Cậu đứng dậy! - Rin kéo Tawan đứng dậy, ép người kia nhìn vào cô, ánh mắt đầy phẫn nộ - Nói đi, cậu không mất trí nhớ đúng không? Tawan chỉ im lặng gật đầu. - Cái đứa điên này! - Rin giơ nắm đấm muốn nện cho Tawan một quyền lại bị Ace và Pey cản lại- Tawan, tại sao Ira lại bị tai nạn? Jaja cố gắng giữ bình tĩnh hỏi Tawan, từ khi gặp lại Tawan, Ira luôn giấu đi cảm xúc của mình, giữa hai người có xảy ra chuyện gì hay không, thì mọi người không biết, nhưng Ira từng sốt đến mê man, khuôn mặt đầy sự đau thương không giấu diếm được, họ hiểu được, Ira đã trải qua những điều gì trong khoảng thời gian vừa qua.- Em ấy... đã thấy bức ảnh của em ấy ở.. phòng ngủ của tớ tại Narikul.. - Tông giọng đầy sự đau đớn vang lên - Sau đó, Ira lấy xe chạy đi... mới gặp tai nạn.."Chát!" Một cái tát được Nene đáp thẳng lên mặt của Tawan, Nene nhìn Tawan đầy phẫn nộ, nước mắt trào ra như mưa, mà Tawan cũng không phản ứng, cô đứng yên chịu đựng những sự tức giận từ những người bạn của cô, đây là cô sai, đây là cô ngu ngốc, đây là cô đáng phải nhận lấy.- Tawan! Nếu như biết sẽ đối xử tàn nhẫn với em ấy như vậy, thì 5 năm trước cô đừng xuất hiện trong cuộc đời của Ira!! - Nene gay gắt không chút lưu tìnhJaja, Rin, Ace và Pey nhìn Nene đang cay nghiệt cũng không lên tiếng, họ lại nhìn bộ dáng của Tawan đau đớn, họ hiểu được Tawan cũng không dễ chịu và cũng không muốn việc này xảy ra, nhưng họ thật sự không chấp nhận được cách làm của Tawan- Dù không biết vì lý do gì mà cậu lựa chọn như vậy! - Giọng Rin run rẩy vang lên - Nhưng cậu thật sự đã làm Ira tổn thương rất nhiều, em ấy vì chuyện của cậu mà tự hành hạ bản thân, đánh mất chính mình, nếu như em ấy không tỉnh lại, đó cũng chính là sự trừng phạt xứng đáng đối với cậu! Tawan nhắm mắt như chấp nhận lời phán xét của Rin, cả người cô run rẩy, linh hồn như đang bị tra tấn đầy thương tích, trái tim đang bị dẫm nát theo từng nhịp thở. Tawan cúi mặt, cả người không còn sức lực tựa vào tường từ từ gục xuống ngồi bệt xuống sàn, lúc này, cô không phải là Tawan cao ngạo thường ngày, bộ dáng chật vật đến thảm thương của Tawan như một người vừa đánh mất đi thứ quý giá nhất của cuộc đời, một kẻ trắng tay không còn một hy vọng nào nữa.Rin nhìn Tawan suy sụp, lại nhìn cửa phòng cấp cứu đóng chặt, dù như thế nào cô cũng không thể chấp nhận được lựa chọn khắc nghiệt của Tawan, cô nhìn những người đứng xung quanh nhẹ giọng- Về thôi! - Còn Ira? - Jaja nhăn mặt- Chúng ta không cần chờ đợi ở đây, nếu Ira may mắn vượt qua chúng ta sẽ đến đón em ấy, còn nếu không .. - Rin nhìn người đang gục đầu trước mắt, đôi vai gầy đang run rẩy, gằn từng chữ - .. chúng ta sẽ làm đám tang cho em ấy! Có đôi khi, Ira không tỉnh lại cũng là một loại giải thoát đối với em ấy! - Rin.. - Jaja cũng giận Tawan, nhưng thật sự lúc này, có thể người suy sụp nhất là Tawan nhưng hiện tại mọi người đều công kích người kia, Jaja thật sự sợ rằng trong một đêm cô sẽ cùng lúc mất đi 2 người bạn- Cậu không cần phải nói đỡ cho cậu ta! - Rin gào lên - Một kẻ tự cho mình là thông minh cả đời lại ngu xuẩn trong chốc lát, đây là do cậu ta tự chuốc lấy! Rin trút hết sự phẫn nộ lên Tawan sau đó quay lưng rời đi, Rin muốn Tawan tự mình trải qua sự dày vò của thời gian khi chờ đợi Ira cấp cứu, tự mình lắng nghe kết quả mà chính Tawan đã chọn lựa. Nene cũng cấp cho Tawan một ánh mắt lạnh lùng rồi rời đi, sau đó Ace và Pey cũng bước theo. Jaja nhìn mọi người lại nhìn Tawan.- Lần này, cậu sai rồi, Tawan! - Jaja thở dài chỉ để lại một câu sau đó cũng rời điTawan cảm nhận được từng người từng người rời khỏi cô, thế giới xung quanh bây giờ chỉ là sự cô độc đến đáng sợ, Tawan không phải sợ cô độc, cô không sợ phải sống một mình, thứ duy nhất khiến cô sợ hãi là mất đi Ira. Từng giây từng phút trôi qua là từng tảng đá đè lên trái tim Tawan, cô chỉ có thể nhắm mắt âm thầm cầu nguyện, chỉ cần Ira tỉnh lại, muốn đánh muốn mắng hay thậm chí muốn tránh xa cô, Tawan đều nguyện ý nghe theo, thứ cô cần chỉ là Ira tỉnh lại mà thôi.Thời gian không biết đã trôi qua bao nhiêu lâu, cửa phòng cấp cứu rốt cuộc cũng mở ra, bác sĩ bước ra đã bị Tawan chặn lại hỏi- Em ấy như thế nào?- Không sao rồi, có thể sẽ tỉnh lại trong vài ngày tới! - Cảm ơn.. cảm ơn bác sĩ! - Tawan trút được gánh nặng trong lòng, cô cúi đầu nước mắt rơi ra thật lòng nói lời cảm ơn- Không có gì! - Bác sĩ an ủi Tawan sau đó rời đi***Mấy ngày liên tục Tawan đều ở bệnh viện chăm sóc Ira, chờ người kia tỉnh lại, toàn bộ các công việc cô đều nhờ Tarika xử lý giúp cô, mấy người Rin không đến bệnh viện lần nào nữa, người nhà Amarin cũng không tìm đến, có lẽ do Rin đã nói lại với mọi người, cô muốn Tawan tự gặm nhấm sự đau thương này, đây là cách mà Rin nói cho Tawan biết cô phẫn nộ với hành động của Tawan như thế nào. Tawan hiểu, và cô cũng chấp nhận điều đó.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt của Ira, Tawan đưa tay vuốt ve gò má xinh đẹp, Ira đã ốm đi rất nhiều. Tawan ngồi bên cạnh giường hai tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn lạnh lẽo của người đang nằm, hôn nhẹ lên nó, rồi cúi mặt xuống, nước mắt rơi ra.Ngày gặp lại Ira ở biệt viện Nari, có trời mới biết Tawan muốn ôm lấy Ira như thế nào, muốn siết chặt Ira trong vòng tay ra sao, Tawan đã đứng quan sát Ira ngay từ khi người kia bước vào Narikul, khí tức trong trẻo ngọt ngào đã bị thay thế bằng bi thương cùng lãnh đạm, người kia sắc mặt không tốt, đáy lòng Tawan đau quặn từng cơn. Ngay giây phút Ira ôm lấy cô, trái tim cô vui mừng nhảy nhót vì tìm lại được chủ nhân của nó, Tawan hạnh phúc đến tan ra khi ngửi được mùi hương của người con gái cô yêu, sự nhung nhớ mấy tháng xa cách dường như được lấp đầy. Thế nhưng, Tawan không dám nhận Ira, cô không dám ôm lấy Ira, cuối cùng, lại lựa chọn cực đoan rằng cô là người đã mất đi trí nhớ.Tawan không nhận Ira, không phải vì cô hết yêu Ira, hay vì giận dỗi vì việc Ira không tin cô trong quá khứ mà lại tin Sakda. Giây phút lựa chọn giả vờ mất trí, bởi vì, Tawan không hề xác định được rằng tình yêu cô dành cho Ira có còn nguyên vẹn hay không, cô không biết được cô có vô tình vấy bẩn nó hay không, đôi tay của cô không dám ôm lấy Ira vì cô không biết đôi tay này đã có nhuốm sự dơ bẩn từ thân thể của người nào khác chưa. Tawan không dám giữ lấy thế giới của cô vì cô không biết hiện tại ai đang là bạn, ai đang là thù, cô không muốn đẩy Ira vào nguy hiểm thêm một lần nào nữa.Ngày Tawan tỉnh lại là câu chuyện của hơn một tháng sau, cô tỉnh lại ở Narikul. Ký ức của cô rời rạc do tác dụng phụ của thuốc, thứ duy nhất cô nhớ được trước lúc ký ức hỗn loạn chính là cô đang ở trong phòng "Ira", mùi hương của "Ira" vây lấy cô và dục vọng đốt cháy bản thân cô, Tawan cảm nhận được cô đã đè áp một người nào đó dưới thân, sau đó cô hoàn toàn không thể nhớ được chuyện gì xảy ra tiếp theo, mà chỉ là từng mảng ký ức chạy loạn trong đầu. Tawan sợ rằng trong lúc bị thuốc khống chế, cô đã chạm vào ai đó không phải là Ira, hay tệ hơn chính là ai đó đã chạm vào cô mà người đó không phải là Ira. Tawan sợ rằng bản thân cô đã nhơ nhuốc không còn xứng đáng với người cô yêu nữa. Tawan muốn biết được sự thật của ngày hôm đó, nhưng cô lại tỉnh lại ở Narikul, chờ đợi cô lại là một thông tin khác khiến Tawan phải lựa chọn cô lập chính mình, không liên lạc với đội ngũ của cô.Ngày đó, Tarika Narikul là người cứu cô, người đó nói với cô rằng mẹ cô là chị gái ruột của Tarika. [Ký ức]- Con tỉnh rồi! - Đây là đâu? - Tawan mở mắt cố gắng ngồi dậy- Đây là Narikul!Tawan nghe đến cái tên này, thần sắc ngưng trọng, đáy mắt hiện lên một tia cảnh giác, nhưng cả người không có sức lực để phản kháng, đành cau mày nhìn người phụ nữ trước mặt- Con không cần đề phòng ta! Ta là em gái ruột của mẹ con! - 3 năm nay người liên tục truy sát tôi là Narikul! - Tawan gọn gàng nói- Đó là người của Tukza! - Tarika bước đến bàn rót một ly trà nhẹ giọng nói- Tukza? - Tawan chưa từng nghe cái tên này, cô không biết người trước mặt đang bịa ra để lừa cô hay không- Tawan Suriyawong! - Tarika gọi cả họ lẫn tên của Tawan - Ta sẽ kể cho con nghe thân thế thật sự của mẹ con và con, sau đó, lựa chọn tin hay không tin là ở con! - Được! - Gia chủ Narikul đời trước có ba người con, Tara Narikul, Tukza Narikul và ta, Tarika Narikul. Tara là con gái cả cũng là mẹ của con, Tukza là thứ nam, và ta là con gái út, 3 người chúng ta cách nhau 2 tuổi. P'Tara từ nhỏ đã rất xuất sắc, chị ấy có bộ não phân tích rất thiên tài, hơn nữa tính cách lại ôn nhu, lương thiện, vì vậy cha ta đã lựa chọn chị ấy là người kế nhiệm tiếp theo.. - Tarika nhắc đến mẹ của Tawan với một sự tự hào và ngưỡng mộ không hề che giấu - Nhưng mà Tukza không cam tâm với quyết định đó. Anh ta liên tục tạo áp lực lên cha mẹ, sau đó lại tự tạo thế lực của riêng mình, P'Tara biết rất rõ nhưng vì tình thân, chị ấy chưa bao giờ ra tay tàn nhẫn với Tukza, có lẽ đó cũng chính là sai lầm của chị ấy..Tarika cười buồn, nhấp một ngụm trà cố gắng nuốt lấy nước mắt muốn rơi ra, nhìn Tawan đang ngồi trên giường bệnh, khuôn mặt giống với chị gái bà đến 8 phần khiến Tarika hoài niệm lại thời gian tươi đẹp thời thơ ấu- Ta nhớ rất rõ một ngày của hơn 30 năm trước, cha mẹ phải cùng nhau về lại Macau để xử lý một số vấn đề trong nội bộ nhánh bên đó...- Macau? Narikul có nhánh ở Macau sao? - Tawan cắt ngang lời của Tarika- Phải, gia tộc chúng ta có ba nhánh chính ở Thái, Macau và Hongkong! - Tarika giải đáp cho Tawan- ... - Tawan chỉ gật đầu nhìn Tarika chờ người kia nói tiếp- Vì Macau có vấn đề nên cha mẹ cùng lúc phải về bên đó, tuy nhiên sau ba ngày về Macau thì họ đột nhiên mất liên lạc, dù dùng mọi phương thức đặc biệt cũng không tìm được tin tức của họ, P'Tara sốt ruột muốn tự mình sang Macau tìm thì lại không thể vì lúc đó chị ấy đang tiếp quản Quyền gia chủ, thay cha ta xử lý mọi việc. Tukza thời điểm đó cũng không ở Thái, ta bắt buộc phải thay chị ấy đi sang Macau. Nếu lúc đó, người ở lại là ta, có lẽ ta sẽ không phải ôm mối hận này suốt 30 năm ... Tarika siết chặt ly trà trong tay, ngừng lại để điều chỉnh lại tâm trạng trong lòng- Ta rời đi, cha mẹ cũng không có ở đây, một người lương thiện như Tara làm sao có thể đề phòng được một con dao kề cạnh bên hông mình từ người em trai mà chị ấy thương yêu chứ! Tara trên đường đi xử lý công việc về thì bị tập kích, Tukza đã tập hợp các thế lực nhằm giết chết chị ruột của mình để cướp lấy vị trí gia chủ, hắn ta thèm khát quyền lực đến điên cuồng. Đêm đó, đoàn người của Tara bị phục kích, không một ai sống sót, nhưng lại không tìm thấy xác của chị ấy. Tukza tuyên bố lên nắm quyền Narikul, nhưng hắn không ngờ được khi ta sang Macau lại thành công cứu được cha mẹ đang bị bắt cóc. Chúng ta quay lại Thái là chuyện của 1 tháng sau, sau khi biết được mọi chuyện, cha mẹ rất phẫn nộ, ta cũng dùng lực lượng của riêng mình mà tấn công Tukza, chỉ là hắn ta nhanh chân thoát qua biên giới Campuchia, rồi sau đó về lại Macau..- Tại sao không sang Macau bắt hắn? - Tawan khó hiểu hỏi- Vì chúng ta không có Ấn chính của gia tộc! - Tarika thở dài- Ấn chính? - Phải! Narikul xưa nay chỉ nhận vật, không nhận người, để điều hành được nhánh Macau và nhánh Hongkong thì phải có Ấn chính mới có thể yêu cầu các cấp cao trong gia tộc thực hiện yêu cầu của Gia chủ. Ngày cha mẹ rời đi đã giao Ấn chính cho P'Tara, nhưng chị ấy mất tích nên tung tích của Ấn chính Nari cũng không còn. Chúng ta không có Ấn chính nên không thể yêu cầu Macau giao người, Tukza cứ thế mà yên bình sống ở Macau 30 năm...- Vậy.. 30 năm qua người điều hành Narikul bằng gì? - Bằng Ấn phụ! - Tarika đưa tay bóp trán- ... - Tawan im lặng, nội tình gia tộc lớn thật sự rất phức tạp, ngay cả cô cũng không kịp tiêu hóa- Ấn phụ được xác lập để điều hành gia tộc thay cho Ấn chính Nari trong trường hợp Ấn chính bị mất.- Vậy tại sao không dùng Ấn phụ để xử lý Tukza? - Ấn phụ không có quyền hạn như Ấn chính, Narikul thật sự chỉ nhận vật không nhận người! - Tarika lặp lại một lần nữa- Nói như vậy ... các người nghĩ rằng Ấn chính Nari đang ở chỗ tôi? - Tawan nhíu mày nhìn người phụ nữ trước mặt- Phải! Thật ra sau khi quét sạch đám bè lũ của Tukza, ta có cho người đi tìm mẹ con, nhưng dấu tích cuối cùng chỉ là thông tin mẹ con được cứu đi, sau này ta mới biết đó là Suriyawong đã cứu chị ấy, cũng chính là ba của con! Suriyawong cũng không phải là một thế lực yếu ớt, anh rể đã phong tỏa toàn bộ tin tức về P'Tara kín kẽ đến mức ngay cả Narikul cũng không điều tra ra được, cho đến lúc nhánh L của Suriyawong tan vỡ, cả gia tộc Suriyawong biến mất thì ta mới bắt đầu điều tra được các thông tin! Lúc đó ta mới biết được P'Tara có một đứa con gái, là con, Tawan Suriyawong! - Tarika nhìn Tawan cười hiền từ- Vậy đám sát thủ tìm tới tôi trong 3 năm qua là người của Tukza?- Phải! Thật ra hắn ta tìm thấy con trước ta 2 năm, vì 2 năm đó ta phải ở nước ngoài để lo lắng một số chuyện của Taew khiến mọi việc ở Thái ta không nắm bắt kịp, khi về nước ta mới tập trung và tìm thấy con!Tawan im lặng bắt đầu xử lý thông tin theo thói quen. Ba cô từng nói gặp Narikul một là chạy, hai là chết, nghĩa là thời điểm đó ba cứu mẹ cô là biết được Narikul đang truy sát mẹ, vì vậy ba nghĩ rằng gia tộc này sẽ chuyển thù mẹ sang con và sẽ làm hại cô nên mới dặn dò cô như vậy, vậy ra, ba vì mẹ phong tỏa tin tức không để tin tức mẹ lộ ra ngoài, cũng không tiếp nhận tin tức từ ngoài vào trong, nên không hề hay biết rằng, thời gian sau đó Tarika đã tiếp quản Narikul. Hoặc giả là ba cô biết nhưng vẫn nghi ngờ mối quan hệ giữa các anh chị em trong gia tộc của mẹ nên mới lựa chọn yêu cầu cô cẩn thận. Tarika im lặng nhìn Tawan xử lý thông tin, bộ dạng rất giống lúc Tara suy nghĩ, bà im lặng ngắm nhìn thông qua Tawan một hình ảnh quen thuộc, người chị gái lúc nào cũng che chở cho Tarika, thương yêu bà như một lần nữa hiện diện trước mắt, khiến đôi mắt kia nhòe đi, một giọt nước mắt rơi ra, Tarika lau vội đi, không muốn Tawan thấy được sự yếu đuối của bản thân.- Tukza cần Ấn chính để tranh quyền gia chủ đúng không? - Tawan xử lý xong thông tin liền nhìn người trước mắt hỏi, cô thấy rõ được Tarika vừa lau vội một giọt nước mắt- Phải! - Vậy còn ngài gia chủ đây có cần Ấn chính không?- Có! - Tarika thành thật đáp- Tại sao?- Thời hạn của ấn phụ là 30 năm! Sau 30 năm không tìm được Ấn chính thì sẽ tiến hành bỏ phiếu gia chủ!- Ngài sợ Tukza sẽ thắng trong cuộc bỏ phiếu?- Hắn sẽ thắng! - ... - Tawan cau mày- Macau và Hongkong sẽ ủng hộ hắn, vì mấy năm qua hắn đã cho những tên trưởng lão trong gia tộc không ít quyền lợi, vì vậy, ta cần phải có Ấn chính, hơn nữa, một số gia tộc lâu đời hiểu về Narikul không chấp nhận ấn phụ, nó làm trì trệ việc kinh doanh của Narikul, khiến chúng ta gặp nhiều khó khăn trong việc duy trì và mở rộng kinh doanh. Narikul ở Thái đang trên bờ vực phá sản nếu như không có ấn chính để kí hợp đồng chính thức với các đối tác.- Tôi không giữ nó! - Tawan nhìn Tarika đáp, thật ra cô biết cái gọi là Ấn chính đang ở đâu, chỉ là cô không biết có tin được lời của người này hay không.- Tawan! Con là người thông minh, ta cũng vậy, việc con có giữ nó hay không ta và con đều biết rõ! Ta không ép con, khi nào con cảm thấy muốn mang ra thì mang ra, không muốn mang ra thì không cần phải mang ra. Ta chỉ muốn con nhớ, ta sẽ luôn ở bên cạnh con bảo vệ cho con thay cho mẹ con! Nếu con cần gì cứ nói với ta! Tawan không đáp, nhìn Tarika đứng dậy bước khỏi phòng- À! - Tarika đột nhiên nhớ ra gì đó đứng lại xoay người nhìn Tawan cười ngọt ngào - Tiểu thư Ira Amarin rất xứng đôi với con! Nụ cười của Tarika thập phần chân thành nhưng vào trong mắt Tawan lại khiến Tawan hít thở không thông, cô cảm nhận được máu trong người đông cứng lại. Tarika có thể biết được sự tồn tại của Ira vậy thì Tukza cũng có thể. Cô yêu người kia như mạng, nhưng thế lực hiện tại của Narikul không phải là một Amarin có thể chống chọi được. Tawan quyết định trước khi cô xác định được lời nói của Tarika có bao nhiêu phần là sự thật, cô sẽ không liên lạc với Ira. Vốn dĩ Tawan muốn bí mật liên hệ với Rin để điều tra về sự kiện hôm Sakda hạ thuốc cô cùng với các thông tin về Narikul, nhưng rồi cô lại từ bỏ suy nghĩ đó. Nếu cô liên hệ với Rin thì Narikul sẽ lần ra được đồng đội của cô rồi có thể sẽ lần ra được Ira, hiện tại, Tawan đang ở Narikul cùng với Tarika thì Tukza muốn gây hấn với cô phải đấu với Tarika, hơn nữa chắc chắn gia chủ Narikul sẽ ém nhẹm tin tức của Tawan, vậy nên, Tawan chỉ có một lựa chọn là tự mình tìm cách điều tra sự thật và tìm phương án thoát khỏi cục diện này. Cho đến ngày Tawan xác định được lời Tarika nói với cô về các mối quan hệ giữa họ là sự thật thì Tawan mới bắt đầu tin tưởng Tarika, nhưng cô không tin tưởng hoàn toàn, về Ấn chính Nari, Tawan biết đó chính là mặt đồng hồ mà mẹ đã để lại cho cô, cô không nói với Tarika cũng không có ý định giao ra, vì cô không biết có thể tin tưởng Tarika về việc Ấn chính hay không. Tawan vốn dĩ cũng không mang theo kỷ vật của mẹ, mà cô giấu ở ngăn bí mật trong phòng ngủ, ngoài cô ra không có người thứ hai biết được cách mở ngăn đó. Tawan vì nhớ nhung Ira mà đã bí mật quay lại nhà mang theo bức ảnh của Ira về Narikul, nhưng ngay hôm sau cô nhận được tin tức nhà cô bị lục tung lên, Tawan biết được có người theo dõi cô, Tawan không dám manh động, cô tự cô lập chính mình để điều tra, ván cược này chính là cược mạng của cô, của người cô yêu và các đồng đội của cô, Tawan không dám mạo hiểm. - Tại sao con lại nói dối Ira là mất trí nhớ? - Tarika nhấp ngụm trà nhìn Tawan hỏi khi Ira vừa ra về- Con không muốn em ấy gặp nguy hiểm! - Tawan nhẹ giọng đáp- Ta có thể bảo vệ con bé! - Tarika thành thật nói- Người còn chưa thể bảo vệ Taew và bản thân thì không thể bảo vệ được ai nữa đâu, dì Tarika!Tawan không giấu được vẻ lo lắng nhìn người trước mặt, sau mấy tháng tự mình điều tra, đánh giá, cô thật sự đã xác định được Tarika thật lòng xem cô là cháu gái, muốn bảo vệ cô. Thậm chí, bởi vì một lần muốn đánh lạc hướng người của Tukza, Tarika đã để Taew trở thành thế thân cho cô, khiến cho Taew suýt mất mạng. Ban đầu, Tawan nghĩ rằng đây chỉ là một bẫy tâm lý như Sakda từng dùng, nhưng khi chứng kiến Taew chỉ còn nửa cái mạng, còn Tarika thức trắng liên tục mấy đêm đến kiệt sức ngất đi, Tawan hiểu được, đây không phải diễn kịch, đây là thật lòng thương yêu cô. Nhưng chuyện về Ấn chính, Tawan vẫn không muốn nói ra, cô vẫn muốn giữ lại một đường lui cho bản thân, đây luôn là tính cách cẩn trọng của Tawan.- Con sẽ phải hối hận vì quyết định này đó, Tawan! - Tarika lắc đầu nhìn đứa cháu gái xinh đẹp của mình thở dài.[Hiện tại]Lời Tarika nói vang trong đầu của Tawan, cô gục xuống đầy đau khổ- Con thật sự... đã hối hận rồi ... Tawan nấc lên từng tiếng thống khổ, nước mắt rơi xuống bi thương. Ngày gặp lại Ira, cô vẫn chưa điều tra được rốt cuộc ngày hôm đó cô có phát sinh chuyện gì với người khác hay không, toàn bộ tin tức đều bị phong tỏa, một thân một mình, không thể sử dụng hệ thống vốn có, Tawan không có cách nào tìm được sự thật, cô loay hoay luẩn quẩn để tìm được câu trả lời liệu rằng cô có còn xứng đáng với Ira không, có còn trong sạch để ở bên người cô yêu hay không, tình yêu của cô có bị vấy bẩn hay chưa. Tawan không biết, thậm chí có những lúc cô nhụt chí không dám tiếp tục điều tra vì cô sợ phải đối diện với sự thật rằng bản thân đã nhơ nhuốc bẩn thỉu rồi.Đôi tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn kia đang run lên từng hồi, nếu bây giờ cô thú nhận với Ira rằng bản thân dơ bẩn rồi thì người này có tiếp nhận cô không? nếu cô nói tình yêu của cô dành cho Ira không còn trọn vẹn nữa, người này có tha thứ cho cô không? nếu cô nói cô luôn nhớ nhung và yêu thương Ira, người này có còn lựa chọn ở bên cô không? Tawan không biết, cô sợ phải nhận lấy sự chối bỏ của Ira, sợ thấy ánh mắt ghét bỏ thứ nhơ nhuốc của người kia. Nhưng rồi, Tawan nhận ra, cô chỉ cần Ira tỉnh lại, mọi thứ kia cô sẽ không cần nữa..- Ira.. xin em.. tỉnh lại đi.. chỉ cần em tỉnh lại.. mọi thứ sẽ tùy em lựa chọn.. - Tawan khóc nấc lên một cách vô vọng- Ưm... Một tiếng vang khẽ khiến Tawan ngừng khóc, cô lau đi nước mắt ngẩng đầu nhìn người trên giường, đôi mắt Ira từ từ mở ra, đồng tử màu hổ phách xinh đẹp dần dần có ánh sáng, Ira quay sang nhìn người đang ngồi cạnh giường của cô, đôi mắt trong veo xinh đẹp khiến Tawan như chìm trong đó, nụ cười cuối cùng cũng vẽ lên đôi môi run rẩy của Tawan- Ira.. em tỉnh rồi ... - Tawan nắm lấy tay Ira run rẩy nói- Chị... là ai? - Ira cau mày nhìn Tawan thốt lên một câu lạnh lẽoTawan đứng hình, nháy mắt cô nghĩ mình đã rơi vào địa ngục sâu thẳm, cô không nghĩ rằng Ira sẽ quên đi cô, nước mắt cô rơi xuống, môi run rẩy, khí tức đầy đau thương nhìn Ira không thể nói câu nào- Sao vậy? - Ira chớp mắt, nhướng mày nhìn Tawan, nở nụ cười trào phúng - Đau lắm phải không?- Ira? - Tawan ngơ ngác nhìn người đang nằm- Rốt cuộc chị cũng biết được chị tàn nhẫn với tôi như thế nào rồi đúng không? - Ira đầy bi phẫn nhìn Tawan- Chị.. xin lỗi .. - Tawan hiểu được Ira không có mất trí nhớ, chỉ là đang muốn cô hiểu được cảm giác của Ira khi đó là như thế nào mà thôi.- Chị đi đi! - Ira..- Tôi không muốn gặp chị nữa! Chị đi đi! - Ira xoay mặt qua một bên nhắm mắt tỏ ý không muốn thấy Tawan- Chị ... - Nếu chị đã muốn chúng ta như chưa từng quen, vậy thì cứ như thế đi, từ bây giờ, chúng ta không còn là gì của nhau nữa! - Xin lỗi em.. Tawan nhìn sườn mặt lạnh lùng của Ira, cô chỉ nói một câu xin lỗi sau đó lê bước nặng nề rời đi. Tawan chấp nhận phán quyết này, cô chỉ muốn Ira tỉnh lại, đây cũng có thể là lựa chọn tốt nhất cho cả hai người họ.Tiếng cửa đóng vang lên. Bên ngoài phòng, Tawan ngồi gục xuống trước cửa, nước mắt rơi ra, cắn răng kiềm lại tiếng nức nở. Bên trong phòng, Ira nằm trên giường mắt nhìn lên trần nhà vô định, nước mắt từng giọt rơi xuống, môi mím lại nuốt vào từng tiếng nấc.Có lẽ ngay từ đầu sợi tơ hồng mỏng manh đó không thuộc về họ, có lẽ.. họ không phải là định mệnh của nhau...- End chap 36 -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com