TruyenHHH.com

【LingOrm】 - Bầu trời chen nắng, phố vắng không em.

9.

_Jamessnow_

Hot News trong ngày

"Orm Kornnaphat Sethratanapong và Lingling Sirilak Kwong cặp đôi phim thật tình thật, mở họp báo về cuộc hội ngộ sau năm năm xa vắng và hứa hẹn về một đám cưới thế kỷ."

Báo chí truyền thông Thái Lan cùng thế giới bùng nổ sau cuộc họp báo của couple LingOrm, fans hâm mộ khắp nơi tràn ra đường cùng stander của hai nàng diễn viên và hô hào ăn mừng như trẩy hội tết đến xuân về. Họ không tin sẽ có ngày này, khi mà hai nữ thần trong lòng họ đã về bên nhau và sắp chung một mái nhà.

Trên những bảng điện tử khổng lồ đang chiếu lên truyền hình trực tuyến buổi họp báo đang diễn ra, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat kề bên nhau tỏa sáng hạnh phúc.

•MC: "LingOrm đã suy nghĩ gì khi mở cuộc họp báo hôm nay ?"

_Lingling: "Ling chỉ đơn giản thông báo với fans rằng chúng mình vẫn ổn, đã và đang hạnh phúc bên nhau."

_Orm: "Mình muốn nhắn đến fans LingOrm, chúng mình sắp về cùng một nhà rồi !"

• MC: "Khoảng thời gian năm năm là rất dài, làm thế nào mà hai bạn có thể giữ vững tình cảm khi mà xa nhau như vậy ?"

_Lingling: "Trong tim Ling đều là Nong Orm, làm cách nào cũng không thể xoá nhoà. Mình chỉ yêu Orm Kornnaphat."

_Orm: "Mình yêu Lingling từ rất lâu rồi, nếu các bạn theo dõi chúng mình thì cũng có thể nhận ra được nhỉ ? Orm khi yêu không giỏi che giấu đâu."

• MC: "Các bạn dự định khi nào sẽ quay trở lại màn ảnh ?"

_Lingling: "Về điều này ... thật ra buổi họp báo hôm nay liên quan đến vấn đề này. Ling và Orm muốn thông báo với tất cả fans hâm mộ, LingOrm quyết định sẽ rời giới giải trí để tập trung lo cho cuộc sống riêng tư của chúng mình."

_Orm: "Chúng mình gửi lời xin lỗi đến toàn thể Jao Kwam Rak của chúng mình, đồng thời cũng cảm ơn các bạn trong thời gian qua vẫn không bỏ rơi và luôn bên cạnh chúng mình. Xin lỗi vì chúng mình đã ích kỷ lựa chọn cuộc sống riêng của chúng mình."

_Lingling: "Chúng mình có thể không xuất hiện trên màn ảnh cùng nhau nữa, nhưng cuộc sống sau này Lingling và Orm sẽ luôn bên nhau không tách rời. Chúng mình sẽ kết hôn và sống hạnh phúc bên nhau. Xin lỗi và vô cùng cám ơn lời chúc phúc của Jao Kwam Rak dành cho chúng mình. Chúng mình yêu các bạn."

Cộng đồng fans couple LingOrm lặng người đi vài phút khi nghe thông báo giải nghệ của idol họ theo dõi bấy lâu nay, thế nhưng rất nhanh trạng thái đã thay đổi sang hú hét vì sung sướng.

Còn gì hạnh phúc hơn khi couple họ dành cả thanh xuân để chứng minh real love thì bây giờ họ đã thông báo sẽ kết hôn cùng nhau ? LingOrm quả thật đã lo lắng hơi xa khi mà lo fans hâm mộ sẽ buồn và quay lưng với họ, fans vui còn hơn lễ tết và càng tự hào hơn vì sự dũng cảm truy cầu hạnh phúc của họ.

Kết thúc họp báo truyền thông đưa tin tràn lan trên mạng xã hội, bùng nổ và mong chờ thông báo về ngày cưới chính thức của cặp đôi LingOrm.

Biệt thự Sethratanapong, vào buổi chiều sau khi buổi họp báo kết thúc, cả nhà quây quần ngoài sân vườn mát mẻ, Mae Koy và Lingling Kwong ngồi bên cạnh thưởng trà ăn bánh ngọt nhìn ba Oct và Orm Kornnaphat đang đánh cờ phá lệ yên tĩnh.

Từ ngày Orm về luôn phải bồi baba đánh cờ, bù đắp lại những năm tháng em không thể kết nối với ba. Orm thường xuyên tâm sự với mẹ hơn và cũng quanh quẩn bên ba bàn chuyện cổ phiếu kinh tế và kế hoạch mới phát triển doanh nghiệp.

Orm Kornnaphat nhăn mặt hút trà sữa, bộ dáng thanh thú cầm quân cờ có chút dễ thương buồn cười. Em nhai trân châu trong miệng, đỡ trán càu nhàu.

_Khun Por, quân hậu này có phải con đi sai nước không ? Con tính toán mãi cuối cùng cũng bị ba bắt được.

Ba Oct bật cười nhìn con gái đang làm nũng, cuối cùng là hạ quân chiếu tướng.

_Con thua ván cờ thứ tư rồi ba ơi, con không chơi nữa đâu ! Ling, ba không thương em nữa rồi.

Orm Kornnaphat huhu làm bộ dạng khóc lóc nhào vào lòng Lingling Kwong phụng phịu, nàng đón lấy em trong vòng tay, tủm tỉm cười với ba Oct.

_Bé Korn cũng có thương ba nữa đâu ? Bây giờ chỉ toàn ôm Lingling chứ nào thấy con ôm ba.

Mae Koy nhìn chồng điềm nhiên uống trà, nhưng giọng điệu này bà hiểu nhất, chồng bà đang ghen tị với con dâu lắm rồi.

_Ba là để mẹ ôm chứ ? Con ôm Ling của con đúng mà. Lingling Kwong ~

Nàng cười ngại ngùng xoa đầu đứa nhỏ cứ mãi dụi vào vai mình, nhìn ba mẹ vợ không biết phải cư xử làm sao cho đúng. Thế nhưng trong mắt của phụ huynh toàn là yêu chiều hướng về hai nàng, làm gì có vẻ khó chịu hay không hài lòng nào.

_Em ngồi lên để Ling thưa chuyện với ba mẹ nào.

Lingling Kwong nhéo má Orm Kornnaphat, em cũng nghe lời mà ngồi đàng hoàng lại tay vẫn không rời cái nắm tay với nàng.

_Ba mẹ, Ling xin phép tháng sau đưa em Orm về Hồng Kông để chào hỏi gia đình của con. Ba mẹ của con cũng mong con đưa em về lắm rồi ạ, họ đã lên cả kế hoạch tổ chức đám hỏi. Nếu ... ba mẹ có thể đi cùng bọn con về thì tốt quá ...

Lingling ngập ngừng, trong đôi mắt hoa đào là nũng nịu hướng đến ba mẹ, đã không biết từ bao giờ nàng xem gia đình của Orm chính là gia đình của nàng, đôi lúc nàng sẽ vô thức ỷ lại và làm nũng.

Ba Oct tủm tỉm cười nhìn con dâu tay xoắn xuýt vào nhau, Lingling Kwong vẫn luôn lễ phép và ngại ngùng như thế ngay từ lần đầu tiên ba gặp nàng. Ba là người làm kinh doanh loại người nào mà chưa từng gặp qua, ông cũng đã từng đáng giá qua nàng người mà Orm xem trọng, nàng lịch sự nhưng khó gần gũi.

Tận mắt chứng kiến cảnh đứa con gái này mòn mỏi tịch mịch đợi chờ con gái ông, dù rằng Ling cũng chẳng biết liệu Orm sẽ về hay không, điều này quá rõ ràng là nàng yêu con gái ông đến không ngại gian khổ. Người làm cha như ba Oct đã nhìn thấu tấm chân tình nơi nàng và sẵn sàng trao con gái ông nâng niu cho con dâu rồi.

_Tháng sau nhỉ, Ling yên tâm ba mẹ sẽ sắp xếp rồi cả nhà mình cùng đi nhé.

Mae Koy cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên với quyết định của chồng, thế nhưng LingOrm lại phấn khích đến mức không khép được miệng.

_Oh wow, ba chơi lớn vậy sao ba ?

Orm Kornnaphat chớp đôi mắt to tròn nhìn ba, thật không nghĩ ra ba em xem trọng Lingling Kwong đến mức như thế này. Phải biết ba Oct rất bận bịu với doanh nghiệp, không dễ dàng để xuất ngoại trong vài ngày.

_Con nói gì đó, Ling cũng là con ba mẹ.

Ba Oct doạ Orm bằng cách chụp lấy quân cờ làm bộ phi về phía em. Em chỉ đợi có vậy liền phụng phịu nấp sau lưng nàng kêu khóc.

_Đó đó Ling thấy chưa ! Ling đã làm gì khiến ba mẹ bé bạo lực với bé như vậy ? Bé chuẩn bị ra khỏi hộ khẩu của cái nhà này rồi !

_Vậy vào cùng hộ khẩu với Ling được không ?

Hai người lớn liền bật cười vì cách dỗ dành cưng con gái lên tận mây xanh của con dâu. Đúng là chỉ có Lingling Kwong mới có thể yêu Orm Kornnaphat đến khờ khạo như thế này mà thôi.

.

.

Chuyến bay đáp xuống vào tầm trưa, Hồng Kông chào đón nhà Sethratanapong bằng nắng và gió chan hoà. Sứ cảng thơm nồng mùi nhộn nhịp từ bánh trái, người nơi đây toả ra thứ mùi rất đượm, cũng giống như Lingling Kwong, nhàn nhã mà lịch thiệp hiện đại.

_Art đẩy hộ P'Korn hành lí đi con, nhìn chị con hậu đậu mẹ chán quá.

Mae Koy ngao ngán với Orm, vì đi ba bước em lại vấp một bước, chắc là do cơn choáng khi vừa đáp đất liền.

_Đưa em đi, chị chỉ cần xách cái túi của chị thôi.

Nong Art những năm nay trưởng thành hơn rất nhiều, vì chị gái không có ở trong nước nên hầu hết các công việc liên quan đến kinh doanh gia đình cũng là do cậu chàng phụ giúp ba Oct. Với vóc dáng còn cao lớn hơn cả Orm Kornnaphat, dĩ nhiên lại trở thành điểm tựa chắc chắn cho ba mẹ và chị gái.

_Cám ơn Art, chị hơi choáng.

Orm vuốt cánh tay của em trai cám ơn, mắt hơi hoa lên cố gắng tập trung vào đường đi trước mắt. Sân bay không thiếu người qua lại, sự ồn ã và tấp nập luôn khiến em không được thoải mái.

_Ráng lên em, xe nhà mình đã đợi sẵn ngoài kia rồi.

Lingling Kwong xoa nhẹ má em, trong tay nàng cũng lỉnh kỉnh vali đồ đạc, không nỡ để em tay xách nách mang quá nhiều. Ra khỏi sảnh chờ sân bay, Ling liếc mắt đã thấy chiếc limosine với biển số quen thuộc cùng hai người đã đứng chờ sẵn kế bên xe.

Chưa kịp để nàng lên tiếng hay ra hiệu, hai người mặc vest đen đã nhanh chóng chạy về phía cả nhà đứng đợi.

_Đại tiểu thư, mừng cô hạ cánh an toàn. Xin chào chủ tịch phu nhân Sethratanapong, tiểu thư Kornnaphat và thiếu gia Art.

Lingling Kwong gật đầu, nàng nhẹ quay qua ba Oct Mae Koy nhẹ giọng.

_Xe đã được chuẩn bị, cả nhà lên xe đi ạ. Cha mẹ con đang đợi ở nhà chờ chúng ta về.

Hai người làm bên phía Lingling cũng nhanh chóng đỡ lấy vali hành lý từ phía cả nhà rồi để vào cốp xe, Orm Kornnaphat lẳng lặng thu vào mắt tất cả, trong lòng thì đang cảm thán về chiếc limousine đồ sộ quý hiếm trước mắt.

Hummer H3 Limousine, dòng xe nổi tiếng dành riêng cho giới tài phiệt.

Orm đương nhiên biết vì nhà em cũng đang sở hữu một chiếc, nhưng rất ít khi sử dụng vì bảo trì tương đối rườm rà cũng như trông sang chảnh quá mức để mà chạy ra đường phố Thái Lan.

Nhưng Hồng Kông thì như một phương trời khác biệt, con xe này không những không quá mức khoe khoang, lại vừa đủ hào hoa khiến người ta nâng mắt trầm trồ ngưỡng mộ.

Orm Kornnaphat gãi gãi cằm, thật sự mà nói thì độ hiểu biết của em về gia thế của Lingling Kwong tròn trĩnh số không. Em nào biết gì về gia đình nàng, hơn năm năm trước nàng ít nói và ít khi chia sẻ về gia đình, em chỉ biết cha nàng ở Hồng Kông làm việc và mẹ thì đã về ngoại ô Thái Lan. Mới đây Lingling nói đã đưa mẹ về Hồng Kông hơn hai năm rồi. Chỉ có nhiêu đó không hơn.

Orm nâng mắt lên thì đã bắt gặp ánh nhìn của ba Oct, hai ba con vừa nhìn nhau đã biết đối phương nghĩ gì trong đầu, gia thế của Lingling Kwong tuyệt nhiên không hề đơn giản như cách nàng lễ độ che giấu. Ba Oct đánh mắt ra hiệu em lên xe, em cũng đánh mắt lại với một biểu cảm không thể tin được.

Mae Koy và Nong Art bên phía kia cũng đã chiêm ngưỡng hai động thái khó hiểu của hai ba con, một nhà bốn người bắt nhịp nhanh chóng với nhau rồi ngồi vào xe. Lingling Kwong lên xe sau cùng sau khi dặn dò gì đó với tài xế bên ngoài, nàng bước vào xe thì đã bắt gặp bốn cặp mắt đang chiếu thẳng về phía nàng.

Lingling gãi mũi rồi cười ngượng ngùng, tự nhiên chân tay lại lóng ngóng không biết làm gì. Orm Kornnaphat hắng giọng lên tiếng phá vỡ bầu không khí kỳ lạ.

_Bé nhắm mắt xíu nha cả nhà, đến nơi cả nhà gọi bé dậy nhé.

_Được rồi con gái.

_Em nhắm mắt nghỉ xíu đi.

_Oke bà chị.

Cả nhà đều đồng thanh đáp lời khiến Orm Kornnaphat tủm tỉm cười, em dựa người vào lưng ghế vừa được Lingling Kwong chỉnh ngả ra sau rồi nhắm mắt lại dưỡng thần.

Cả nhà cũng thôi nhìn Lingling vì trong đầu ai cũng đã có suy đoán giống nhau, nhà Sethratanapong luôn nổi tiếng với sự phối hợp ăn ý và hiểu nhau trong từng lối sống và suy nghĩ. Nên chỉ cần nhìn hoàn cảnh và liếc mắt chạm nhau thì cả gia đình liền hiểu được suy nghĩ của từng thành viên.

Điện thoại trong túi Lingling rung lên, người gọi đến là cha nàng, nàng chuyển mình ngồi xa Orm một chút để không làm phiền đến em, hạ giọng nhỏ nhất để nói chuyện điện thoại.

_Dạ cha, con đã đến nơi và trên đường về. Em ấy có hơi mệt nên đang thiu thiu ngủ. Ba mẹ và em trai của em ấy vẫn ổn ạ, cha đừng lo. Hẹn gặp cha mẹ ở nhà ạ.

Lingling Kwong cúp máy rồi nhẹ chân tay dịch người lại về bên cạnh Orm, nàng chỉnh lại máy lạnh rồi phủ lên người em một tấm chăn mỏng. Nong Art đã chuyển sang kiểm tra điện thoại, còn hai vị phụ huynh thì lúc có lúc không chuyển ánh nhìn sang Lingling quan tâm xem nàng có mệt hay không. Mae Koy cũng đã đưa cho nàng ít vitamin C để uống, nàng cám ơn rồi vuốt nhẹ tay mẹ thay những lời giải thích còn chưa kịp nói, nhận lại là cái lắc đầu tỏ vẻ không sao của ba mẹ em.

Xe chạy êm ru trên đường, tầm hơn nửa giờ đã tiến về phía gần rìa ngoại ô Hồng Kông. Ngã rẽ xe đi lại dần trở nên hơi dốc nhưng rộng thoáng đãng hơn, ít lâu sau lại xuất hiện bên ngoài cửa kính xe là những ngọn núi nhỏ xanh ngát. Đi thêm tầm hơn hai phút thì đã xuất hiện trước mắt là cánh cổng đen tuyền, hai bên đầu cổng lại được trạm khắc là hai con mãnh hổ ngậm ngọc hung mãnh.

Một tiếng còi xe vang lên cũng là lúc cánh cổng rộng mở đón xe tiếng vào, Orm Kornnaphat cũng bị tiếng ồn làm tỉnh, hơi hoảng sợ mà vùng vẫy.

_Ngoan Ling đây, không sao đâu em.

Lingling Kwong vội ôm lấy em rồi xoa xoa tấm lưng mảnh mai, Orm lúc mới thức dậy luôn đặc biệt nhạy cảm, huống hồ gì là bị giật mình tỉnh lại.

_Đến rồi ạ ?

Em lơ mơ bám lấy cổ nàng hỏi, cũng không ngại trước mặt cả nhà mà thân thiết với nàng.

_Ừm đến rồi. Ba mẹ ơi đến nơi rồi ạ, Nong Art giúp chị mở cửa cho ba mẹ nhé.

Art nhanh chóng bấm nút bên sườn để cửa xe mở ra, cả nhà cũng từ xe ra ngoài. Orm Kornnaphat được Lingling cẩn thận đỡ xuống, khi đã thấy được quang cảnh bên ngoài em không khỏi bất ngờ quay sang nhìn ba mẹ mình.

Trước đây rất lâu Orm Kornnaphat đã từng cùng cả nhà du lịch đến nơi này một vài lần. Vấn đề nơi này chính là The Peak nằm biệt lập trên mạn sườn núi Victoria, khu phố bất động sản nổi tiếng thế giới và là khu phức hợp đắt sắt ra miếng mà giới tài phiệt săn đón để xây dựng cơ ngơi tổ ấm.

Nơi đây đất lành chim đậu, núi non trùng điệp tươi mát vô cùng, thật không ngờ nơi che mưa chắn gió thuở thơ bé thanh xuân của Lingling Kwong lại toạ lạc tại mảnh đất giá trị bạc tỷ thế này.

_A Linh bảo bối, cuối cùng cũng đợi được con trở về.

Chất giọng Quảng Đông xứ cảng vang lên chuẩn chỉnh lại xen lẫn chút nghiêm trang, Orm Kornnaphat nghe hiểu tiếng được tiếng không, trong vòng năm năm đúng là em có học được không ít thứ ngôn ngữ này, nhưng để đối thoại với người chính tông thì lại quá khó khăn.

_Cha ! Con rất nhớ cha.

Lingling Kwong đáp lại rồi cũng nhanh chóng xà vào lòng cha của nàng, lão gia đã tóc bạc hoa tiêu nụ cười đón chào con gái vừa hiền hậu nhưng nét ngài lại ẩn hiện sự nghiêm nghị khó chọc. Về điều này Orm Kornnaphat thu vào mắt, không khỏi cảm khác Lingling giống cha nàng đến 80%, nhất là đôi lông mày anh khí và khí chất điềm đạm khó di dời.

_A Linh cả nhà mong chị đã lâu. Thưa mẹ chị Linh đã về !

Từ biệt thự chạy ra một chàng trai khôi ngô tuấn tú, nhìn qua cùng Lingling Kwong như chị em song sinh chỉ khác vóc dáng cao lớn và đầu tóc vuốt ngược nam tính. Chàng trai đỡ một người phụ nữ tóc đã bạc trắng nhưng ánh mắt lại sáng ngời, đôi mắt nhanh chóng trở nên ẩm ướt khi bắt gặp Lingling chạy tới.

_Lingling của mẹ.

Lần này lại là tiếng Thái cất lên, cả nhà nàng bốn người đoàn tụ xúc động ôm nhau trong làn nước mắt của nàng và mẹ. Nhà Sethratanapong đứng bên cạnh không nóng vội, chầm chậm đưa mắt nhìn nhà thông gia quây quần bên nhau, cảm giác đoàn viên luôn là một điều thiêng liêng dễ lan toả và đồng cảm.

Bấy giờ khi xúc động đã qua đi gia đình của Lingling mới tiến tới chào hỏi, mẹ của nàng nhìn Orm với ánh mắt trìu mến nhẹ nhàng hỏi.

_Con là Nong Orm đúng không ? Thật không ngờ lại xinh đẹp như thế này. Lingling được đứa trẻ xinh đẹp này để ý thật là có phúc. Chào anh chị thông gia, chào mừng ghé thăm Hồng Kông.

Một nhà bốn người chắp tay chào gia đình của Lingling Kwong, rất nhanh gia đình của nàng cũng chắp tay đáp lễ nhà em. Cha của Lingling cao lớn, trên người mặc một bộ Tôn Trung Sơn với chỉ bạc thêu trên cổ và tay áo, nhìn qua vừa mang đậm truyền thống của người Hồng Kông lại vừa cách điệu đơn giản. Ông mở lời bằng tiếng Thái, phương ngữ vẫn là chất giọng tiếng mẹ đẻ nên hơi khó nghe.

_Xin hãy xem như đây là nhà mình, chúng ta là người một nhà. A Linh nhà tôi thật may mắn khi gặp gỡ một tiểu thư xuất chúng như nhà anh chị.

Orm Kornnaphat ngượng ngùng đến mức cảm thấy cơ thể bắt đầy trở nên ngứa ngáy, em mím môi tiến lên phía trước chắp tay chào người lớn, lễ phép mà đáng yêu rất được lòng.

_Con cám ơn vì sự chu đáo của hai bác, chị Linh rất giống hai bác, khiêm tốn và ân cần.

Lão gia Quảng bất ngờ vuốt râu bật cười, con dâu tương lai vậy mà lại nói tiếng Quảng Đông, thật có lòng đến mức khiến người ta vừa kinh hỷ vừa khâm phục. Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat tràn đầy mừng rỡ cùng ngưỡng mộ, em vì nàng mà học ngôn ngữ của nàng dù khó khăn rất nhiều, em thật sự đối với nàng quá tốt.

Lingling Kwong kêu gào trong lòng, đời này nhất định sẽ bám dính lấy em không rời, chỉ chấp nhận mỗi em kề cạnh và kết hôn cùng em.

_Con là Mỹ Linh, con rất hạnh phúc vì được ghé thăm nhà.

_Tiểu Linh mau gọi cha mẹ, sớm muộn gì cũng là con của chúng ta.

Lingling nhìn cha mình với vẻ mặt không tin được, mới vài ba câu ngắn gọn từ Orm đã có thể khiến cha nàng vui vẻ đến mức này rồi. Còn đâu lão gia nghiêm khắc với hình tượng khó gần khó dỗ dành nữa.

_Dạ con ...

_Con gái không cần phải ngại, gọi cha mẹ, chúng ta mong Ling đưa con về đã lâu.

Mẹ của Lingling nắm tay em rồi siết chặt, một tay còn lại cũng nắm lấy tay Mae Koy xem như vừa chào hỏi vừa muốn kết nối giữa hai người mẹ.

_Dạ, cha mẹ ...

_Ngoan lắm, cha đã chuẩn bị đồ ăn, không biết tiểu Linh có thích mấy món Hồng Kông nơi đây không. Con thích gì cứ nói với cha. Nào, cả nhà mau vào trong. Anh chị thông gia xin mời.

Lão gia Quảng hùng hậu cùng vợ đưa tay mời ba Oct Mae Koy đi lên phía trước, theo sau là bốn đứa con tiến vào biệt thự Quảng gia uy nghi mang lối kiến trúc thiên hướng hoài cổ.

_Bảo bối đây là em trai chị, Quảng Dương Minh. Minh, chưa thấy em chào chị dâu ?

Lingling Kwong đưa tay sang em trai đang đi bên cạnh mình giới thiệu, nàng cau mày không mấy hài lòng khi em trai chưa mở lời chào đến Orm. Quảng Dương Minh thấy chị gái không hài lòng cũng nhanh chóng cúi đầu chào Orm, không quên quay sang gật đầu cùng nhau chào hỏi luôn với Nong Art.

_Xin thứ lỗi, Quảng Dương Minh ra mắt chị dâu. Chúc chị sức khoẻ.

_Không sao đâu, dù sao em cũng là người nhỏ tuổi hơn.

Orm Kornnaphat thấy má mình hơi nóng, bắt một người hơn mình những hai ba tuổi gọi chị có hơi ...

_Sao lại không sao, vai vế luôn phải rõ ràng. Em bây giờ là vợ chị và là chị dâu của Minh, không được phép vô lễ với em.

_Dạ, em không dám vô lễ với chị dâu.

Quảng Dương Minh tiếp lời chị gái, phải nói người chị này của cậu không nghiêm khắc thì thôi, một khi đã bật chế độ nề nếp gia quy thì có là Quảng lão gia cũng phải đầu hàng chào thua.

_Tốt, xem ra Minh vẫn rất tôn trọng người chị này.

_Dạ, em không dám hỗn láo với chị hai.

Orm Kornnaphat nghe chị em nhà Quảng nói chuyện mà thầm toát mồ hôi hột, vốn biết người Hồng Kông rất tôn trọng lễ nghĩa với vai vế trong gia đình nhưng không ngờ lại nghiêm túc như thế này. Nhìn lại Orm với Art thoải mái hơn nhiều, vô tư giỡn hớt như hai đứa nhỏ bằng tuổi.

Người làm của Quảng gia không ít, đi chục bước lại thấy vài người, biệt thự rộng lớn lại hầu hết làm từ gỗ, nhưng lạ là cho người ta cảm giác vừa là kiến trúc cổ kính lại xen lẫn hiện đại mát mắt. Người làm thấy đại tiểu thư về rất nhanh đã lui sang hai bên đường cúi đầu lễ phép chào.

Địa vị của Lingling Kwong ở Quảng gia không nhỏ, Orm Kornnaphat thu vào mắt cùng ngưỡng mộ và kính trọng. Nàng cảm nhận được mắt người yêu nhìn mình, liền quay sang siết chặt lấy bàn tay em vuốt ve.

_Bảo bối chịu mệt một chút, chúng ta ăn xong cơm chị đưa em lên phòng nghỉ ngơi.

Orm lắc đầu tỏ ý không sao, em hoà cùng với cái nắm tay của nàng cùng nhau bước vào phòng khách rộng rãi. Hòn non bộ đặt ở góc phòng tí tách nhỏ nước, giữa trời hạ toả ra hơi nước mát mẻ vô cùng, một vài tiếng cá đớp mồi rẽ nước thu hút sự chú ý của chị em Orm Art.

Em mắt sáng rỡ níu tay nàng muốn đi qua xem, Ling cũng chiều ý em dắt tay em qua ngắm nghía.

_Oaa ? Con cá này đẹp quá đi mất. Ling, em thấy nó giống một con bướm trắng.

Orm Kornnaphat cùng nong Art mắt sáng rực nhìn chằm chằm con cá bạch trắng đang rẽ nước bơi lội dưới hòn non bộ, vẻ đẹp xuất sắc của nó khiến em không nỡ dời mắt.

_Giống cá này là Butterfly Koi, hay em cũng có thể gọi nó là cá Koi bướm trắng. Cha Ling đặc biệt thích dòng cá Koi, đằng sau hậu viện còn có một bể nữa, nhưng con cá này khá quý nên cha mới tách riêng nó ra đây để dễ tiện chăm sóc. Nếu em thích chiều chiều Ling đưa em ra ngắm cá.

Giọng nói Lingling Kwong đều đều giải thích không khoe không quá tự hào, Orm đã từng nghe đến tên loài cá này ở đâu rồi, ba Oct không có hứng thú về cá cảnh, những gì ba thích là cờ vua và mày mò lối sáng tạo mới trong kinh doanh, cuối cùng là đi du lịch với cả nhà.

_Từ từ, đợi đã Lingling Kwong em phải search google miếng đã.

Orm rút tay khỏi tay nàng rồi nhanh chóng lấy điện thoại search dòng chữ Butterfly Koi, mới lướt chưa đến vài giây đã há miệng chuyền điện thoại sang cho Art. Hai chị em rầm rì với nhau đôi chút rồi cùng hướng ánh mắt xuống con cá đang vui vẻ tung tăng, sau cuối là nhìn Lingling Kwong không thể tin nổi.

Trời đất ơi con cá này đáng giá với một căn hộ cao cấp tầm trung của Thái Lan đấy, có đùa không vậy.

Orm Kornnaphat mới đầu đã thấy sinh nghi với gia thế của Lingling Kwong rồi, nhưng không ngờ nàng lại là một cô tiểu thư có tất cả trong tay như thế này.

_Ba đứa xem cá xong chưa ? Tiểu Linh mau lại đây ngồi cùng cha.

Quảng lão gia vui vẻ vẫy tay với Orm Kornnaphat, em mím môi ngượng ngùng đi qua ngồi cạnh cha nàng, Lingling cũng ngồi ngay cạnh bên em đối diện là ba Oct Mae Koy và Nong Art.

Người làm chuẩn bị trà bánh và thông báo bữa trưa sẽ nhanh chóng hoàn thành trong đôi chục phút nữa. Quảng lão gia phất tay cho người làm lui hết ra, trả lại không gian riêng tư cho hai bên gia đình nói chuyện.

_Hai đứa nhỏ cũng đã đến tuổi trưởng thành, nếu hai đứa đã quyết thì người làm cha mẹ chúng ta cũng chỉ mong con mình hạnh phúc. Chủ tịch và phu nhân Sethratanapong, Quảng gia rất vui mừng đón Tiểu Linh trở thành vợ của A Linh và là con dâu của chúng tôi.

Quảng lão gia trước tiên vươn người bắt tay với ba Oct và Mae Koy, sau đó lại quay trở lại vỗ nhẹ đầu của Orm Kornnaphat đầy thương yêu. Lingling Kwong thấy cha mình thoải mái đối xử với gia đình của em như vậy thì vui mừng, khoé mắt đã nhanh chóng ướt nước long lanh.

_A Linh sao lại mau nước mắt như vậy ? Trước giờ chưa thấy con gái ta mít ướt dễ khóc. Con thật sự đã khiến A Linh nhà chúng ta mềm mại dịu dàng hơn rất nhiều Tiểu Linh à. Chúng ta cám ơn con đã vì A Linh cố gắng và yêu thương con bé.

_Bé Orm, Ling kể về con rất nhiều trong những năm qua. Con bé bảo nếu không phải là con thì con bé sẽ ở giá đến hết đời này luôn đó.

_Kìa mẹ !

Lingling Kwong hiếm khi mất bình tĩnh mà cao giọng, tai nàng nóng bừng hứng chịu những ánh mắt tràn đầy ý cười lia tới nàng. Ngay cả Quảng Dương Minh cũng nén cười trêu chọc người chị lạnh lùng ít khi biểu lộ cảm xúc.

_Vậy sao chị xui, bé Orm nhà em cũng nói những lời y chang như vậy đó. Còn nói nếu không phải là Ling thì con bé nguyện ở giá đi chùa làm từ thiện cả đời.

_Khun Mae !

Giờ thì đến lượt Orm Kornnaphat la làng vì những lời được Mae Koy tiết lộ. Hai người cha đều bật cười nhìn hai đứa con gái xoắn tay vào nhau ngượng chín mặt vì bị người lớn trêu chọc. Không khí hòa hợp và thoải mái đến nỗi không giống như hai bên gia đình mới gặp lần đầu, ánh mắt em và nàng gặp nhau, đều rực rỡ vì vui mừng phấn khích.

_Anh Quảng, tôi nghĩ về chuyện hôn sự của hai đứa cũng nên bàn bạc qua một lượt.

Ba Oct mở lời đến Quảng lão gia, rất nhanh liền nhận được cái gật đầu chắc nịch từ phía thông gia.

_Đó là điều đương nhiên rồi, nhìn hai đứa nhỏ dính nhau như hình với bóng thế này tôi không nỡ làm trì trệ hôn sự của đôi uyên ương.

Đã lâu rồi Lingling Kwong không thấy cha mình cười nhiều đến vậy, hầu hết cha luôn mang một bộ dáng nghiêm khắc khó tiếp cận, nụ cười chỉ nở trên mặt khi ở bên mẹ nàng và cùng bà tâm sự. Đối với các con thì càng phải nghiêm nghị dạy bảo, thế nhưng hôm nay ông lại phá lệ cười nhiều khi chào đón gia đình Sethratanapong, Lingling càng nghĩ càng tự hào và thêm muôn phần tôn kính với cha mẹ của mình.

_Bây giờ là tháng tám, hôn lễ nên được tổ chức vào mùa xuân khi muôn hoa đua nở, cây cối đâm chồi nảy lộc. Cát tường như ý, viên mãn muôn đời. Có ổn không anh chị thông gia ?

Quảng lão gia thẳng lưng nghiêm túc hỏi ý kiến của ba Oct Mae Koy, cũng vừa đúng với ý định của ba mẹ em.

_Chúng tôi cũng đã suy nghĩ đến đoạn thời gian này, mùa xuân rất thích hợp để nhà nhà đoàn viên.

Vậy là đã ước định thời gian tổ chức hôn lễ, hai nhà nói cười bàn thêm vài việc tổ chức đám hỏi xong xuôi cũng đến giờ cơm trưa. Người làm cũng nhanh chóng rời khỏi phòng ăn không làm phiền gia chủ, trên chiếc bàn xoay to tròn là những món ăn Trung Hoa cùng Thái Lan đan xem vừa vị. Nhìn cũng biết Quảng gia dụng tâm thế nào để đón tiếp chiêu đãi nhà Sethratanapong.

Bốn đứa nhỏ mời cơm người lớn xong cũng bắt đầu nhấc đũa bắt đầu ăn bữa trưa, trên bàn ăn không khí hài hoà và những câu chuyện không hồi kết qua lại, nhịp nhàng đến mức Lingling Kwong đã nghĩ nàng mong chờ điều này hơn nửa đời người.

Bàn tay được một hơi ấm phủ lấy, trước mặt đã nhiều hơn một bát canh, nàng quay qua thì đã thấy Orm Kornnaphat êm dịu mỉm cười.

Lòng nàng mềm lại, tự cảm thấy cuộc sống này không có gì để mong cầu hơn nữa.

Đây là đất Hồng Kông quê cha quen thuộc, những món ăn nuôi nàng khôn lớn. Cha mẹ cùng em trai ngồi trước mặt, tươi cười vui vẻ tiếp đón thông gia sắp về chung một nhà.

Lingling Kwong có vợ nàng chăm chút gắp thức ăn, bàn tay đan nhau đầy thân thiết.

Nàng thấy trong mắt Orm Kornnaphat là một mảng chân tình ấm nóng, hoà vào đáy lòng làm tan chảy con tim loạn nhịp.

Nàng đã về nhà rồi, về nhà cùng với em.

___

2024.11.15.

quào, Lingling Kwong giấu gia thế kỹ thật nhỉ ? 😉

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com