TruyenHHH.com

[LingOrm] Bạn lớn bạn nhỏ

Khám

SupAra015

Nữ bác sĩ trầm ngâm nhìn vào hồ sơ bệnh án của nữ bệnh nhân trước mặt, đẩy gọng kính lộ rõ vẻ ưu tư khó đoán. Nàng lén đưa mắt quan sát người đối diện đang đan hai tay vào nhau rối bời, thở dài một cái. Bệnh nhân hôm nay của nàng thoạt nhìn trẻ hơn tuổi, mang gương mặt của mỹ nhân, da trắng môi dày với đôi lông mày đậm, đường nét hài hoà đến xuất chúng, theo như suy đoán của nàng hẳn bệnh nhân này không phải là người Thái Lan.  

"Cô Lingling Kwong, 30 tuổi, đã có gia đình." - Orm Kornaphat đọc lại những thông tin cơ bản xác nhận với nữ bệnh nhân. 

"Vâng, thưa bác sĩ Kornaphat. Triệu chứng của tôi tôi đã ghi qua trong hồ sơ, bác sĩ có tư vấn gì không ạ?"  - Lingling Kwong liếc nhìn bảng tên của bác sĩ cho tiện xưng hô, rụt rè trả lời với âm lượng nhỏ nhưng đủ để vị bác sĩ trẻ tuổi kia nghe thấy. 

"Tôi cũng gặp không ít trường hợp như chị rồi, nhưng có vẻ chị có triệu chứng nặng hơn một chút. Đã bao lâu rồi chị không quan hệ?"   

Trường hợp nàng tiếp nhận hôm nay cũng không khác mấy so với những bệnh nhân trước kia, thường phụ nữ gặp nàng để chữa trị bệnh lãnh cảm và tăng ham muốn nhưng đối mặt với một bệnh nhân xinh đẹp như thế này quả thực nàng có nhiều phần hứng thú hơn. Bác sĩ đột ngột vào vấn đề khiến chị có chút ngại ngùng nhưng dù sao đã chọn đi khám rồi thì tốt nhất nên thành thật đối mặt để có thể xử lý vấn đề này. 

"Cũng phải hơn ba tháng, thưa bác sĩ." 

"Chị không muốn gần gũi hay gặp vấn đề gì khi quan hệ?" 

Ba tháng thì có lẽ không bình thường đối với một người đã có gia đình. Orm Kornaphat nhíu mày ghi chép lại.

"Bản thân tôi cũng muốn được gần gũi nhưng mà..." - Lingling Kwong ngập ngừng, mặt đỏ dần lên không biết nên giải thích như thế nào.

"Chị không cần ngại, cứ chia sẻ thẳng thắn với tôi xem." - Nàng chạm tay lên tay chị an ủi.

"...Mỗi lần được chạm vào dù có cố gắng thế nào tôi cũng không ướt được, bác sĩ....Tôi cũng chưa từng đạt cao trào...." 

Orm Kornaphat gật gù. Đây hẳn là lí do khiến việc quan hệ trở nên khó khăn nếu đối phương không tinh tế, không đủ ướt chắc chắn sẽ làm chị đau khi cố tình đi vào, khiến chị trở nên sợ hãi và né tránh việc gần gũi. 

"Vậy thì khi dạo đầu chị thích được chạm vào đâu nhất?" - Orm Kornaphat bắt đầu đào sâu vào vấn đề, nàng chắp hai tay lại nhìn chị chăm chú. 

"Cái này...tôi cũng không rõ. Thường sẽ bắt đầu từ việc hôn nhưng sau đó tôi đều không nhớ gì nữa vì tôi không hứng thú. Tôi có bị nặng quá không bác sĩ?" - Lingling Kwong thở dài lo lắng. 

Orm Kornaphat cười đầy ẩn ý, trong đầu nàng đang có hàng loạt suy nghĩ, rốt cuộc chồng của nữ bệnh nhân này yếu kém tới đâu mà lại để một người phụ nữ xinh đẹp thế này không có chút ham muốn nào, có phải là phí phạm quá không?

"...Về cơ bản là có, khác so với các bệnh nhân của tôi. Trước mắt tôi sẽ tiến hành kiểm tra cho chị trước rồi thử làm một vài bài tập với tôi xem chị thấy thế nào nhé." - Nàng nhìn thẳng vào mắt chị đề nghị, đặt hồ sơ của chị qua một bên.  

"À...kiểm tra như thế nào vậy bác sĩ?" - Đột nhiên trao đổi ánh mắt khiến chị mất tự nhiên, cúi mặt ấp úng.

"Trước hết cởi hết quần áo xong thay ra áo choàng này ra vào giường nằm chờ tôi."

Orm Kornaphat đưa cho Lingling Kwong một cái áo choàng dài mỏng, nhìn qua thì có vẻ bình thường nhưng nhìn kĩ lại thì chiếc áo có thiết kế khá đặc biệt. Áo bị khoét đi phần ngực và vùng kín bên dưới, so với việc khoả thân thì mặc cái này có vẻ còn xấu hổ hơn. Nhưng tất nhiên nàng không thể từ chối, nuốt nước bọt một cái rồi cầm lấy áo đi vào trong thay ra. 

Xong xuôi, Lingling Kwong nằm thẳng lên giường mở chân mở tay ra theo như chỉ dẫn của bác sĩ. Chiếc giường êm ái được phủ bằng lụa mềm mại thơm tho, có mùi giống với mùi của vị bác sĩ trẻ kia, nhìn không hề giống giường bệnh chút nào, khiến chị vừa nằm lên liền cảm thấy thoải mái. Cơ mà tư thế lúc này thì không được tự nhiên cho lắm vì những vùng lẽ ra nên được che kín lại bị phơi bày hết ra, chị cũng có cách nào che lại được. Chị căng thẳng nhìn trần nhà tuy nhiên vẫn cảm thấy nhẹ nhõm vì người khám cho mình là nữ, chị không phải phô thân ra cho một tên đàn ông nào hết. Phải đến mười phút sau vị bác sĩ trẻ mới bước vào phòng, trên tay không cầm theo dụng cụ gì đặc biệt ngoài hai ba gói nhỏ hình vuông. Hình như là bao cao su ngón tay. 

Orm Kornaphat nhìn chị ngoan ngoãn nằm trên giường không động đậy thầm nuốt nước bọt một cái. Nàng đã sẵn sàng trêu đùa nữ bệnh nhân xinh đẹp này rồi. 

"Không cần căng thẳng qua, tôi sẽ nhẹ nhàng. Cho phép tôi chạm lên chị nhé, có thể tưởng tượng tôi là chồng chị nếu chị muốn thấy thoải mái hơn. Thành thật trả lời những câu hỏi của tôi." - Nàng xoa đầu chị, cúi mặt xuống sát với chị. 

Lingling Kwong ấp úng vốn định giải thích nhưng không kịp, chị vừa gật đầu thì nữ bác sĩ đã chạm hai tay lên ngực của chị, nhẹ nhàng xoa qua lại khắp ngực nhưng không chạm đến trọng tâm. 

"Chị có thấy ngứa râm ran không?" - Nàng vẫn duy trì nhìn thẳng vào chị, đặt ra những câu hỏi.

"Hiện tại thì chưa, thưa bác sĩ." 

"Vậy giờ thì sao?" 

Thay vì xoa, Orm Kornaphat bắt đầu nắn bóp ngực chị với lực nhẹ, nhấn nhả một vài lần. 

"Ưm...có hơi hơi."

"Ngực chị chắc quá." - Orm Kornaphat cảm thán. 

Quả thực bệnh nhân của nàng hôm nay không chỉ có gương mặt đẹp mà bầu ngực cũng rất đẹp, săn chắc tròn trịa lại tương đối lớn, nàng dùng một bàn tay ôm vào liền tràn ra xung quanh không ôm được hết, hẳn là chị cũng chăm chỉ luyện tập. Nàng bắt đầu tăng lực hơn ở tay, vừa nhào nặn vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái ở hai lòng bàn tay, chăm chú quan sát biểu cảm trên gương mặt chị. Lingling Kwong vì ngại nên hai mắt nhắm nghiền, thỉnh thoảng nuốt nước bọt. Tương đối hài lòng ấy chứ. 

"Thế nếu tôi chạm vào đây thì sao?" - Xoa nắn chán chê, Orm Kornaphat dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy đầu ngực của chị khẽ day tròn. 

"A...bác sĩ nhẹ tay một chút..." - Chị không kìm được bật ra tiếng rên, đầu ngực nhỏ nhạy cảm cương dần lên theo động tác của bác sĩ. 

"Đầu ngực nhỏ và hồng thế này....chị đã có em bé chưa?" - Nàng vẫn không ngừng vuốt ve đầu ngực chị. 

"Tôi không có..." - Lingling Kwong hơi vặn vẹo người khi bị nàng siết mạnh đầu ngực.

"Đầu ngực nhỏ sẽ dễ bị tắc sữa về sau. Nếu bị tắc thì đây sẽ là cách." 

Orm Kornaphat dứt lời liền liếm lên đầu ngực chị một cái, ngước mắt lên nhìn chị run rẩy thở hắt ra rồi tiếp tục dùng lưỡi liếm sâu hơn, hết đá qua lại rồi xoay tròn. Lingling Kwong bị bất ngờ, không nghĩ việc này là cần thiết khi kiểm tra, chị chống tay lên vai bác sĩ muốn đẩy nàng ra. 

"Bác...bác sĩ...tôi không...a..."

Chưa kịp nói hết câu, đầu ngực của chị bị nữ bác sĩ dùng môi mút vào, không chỉ mút một lần mà liên tục, giống như đang thưởng thức kẹo mút. Tiếng chùn chụt theo đó vang vọng khắp phòng, chị bắt đầu rên rỉ, không còn sức lực đẩy nàng ra nữa. Orm Kornaphat hết mút thì tới cắn chị, hai hàng răng cạ vào đầu ngực mềm mại của chị cắn nhẹ nhưng vì đầu vú nhạy cảm khiến chị cảm thấy như bị cắn đứt. 

"Đừng...bác sĩ, sẽ hỏng mất..."

"Không hỏng được, sau này em bé của chị khi bú cũng sẽ cắn như vậy, cứ tưởng tượng tôi là em bé của chị đi, mommy." 

Tiếng gọi kích thích đột ngột phát ra từ miệng bác sĩ càng làm chị thêm hưng phấn, đầu vú bị cắn mút ngứa râm ran nhưng hiện tại chỉ có một bên được phục vụ, chị không hài lòng, tự bắt lấy tay bác sĩ đặt lên bầu ngực còn lại của mình. 

Orm Kornaphat thấy chị chủ động lập tức cười hài lòng, hẳn là nàng đang đi đúng hướng, nữ bệnh nhân này bắt đầu nứng lên rồi.

"Ư...thoải mái quá, tiếp tục đi, baby..." - Lingling Kwong nhập vai cùng với Orm Kornaphat, ghì chặt đầu nàng vào ngực mình. 

Hai khoả mềm mại khiến nàng gần như ngộp thở khi vùi vào quá lâu, nàng đã tham luyến ngực chị gần nửa tiếng rồi. Ngực chị hấp dẫn đến mức nàng không nhịn được vô tình để lại vài dấu đỏ quanh ngực, đôi lúc còn gặm nhấm lên hai bầu ngực như đang ăn bánh bao, những chiếc bánh bao mềm thơm quyến rũ. Cảm nhận được chị siết chặt lấy đầu mình, Orm Kornaphat biết rằng chị đang rất hưởng thụ nhưng nàng cần tiếp tục kiểm tra khu vực khác nữa, nuối tiếc hôn một cái lên ngực chị tạm thời nói lời chào rồi di chuyển xuống bên dưới.

Khu vực nhạy cảm trắng mịn không vương một chút lông nào, Orm Kornaphat ghé sát lại còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, hẳn bệnh nhân này của nàng chăm sóc bản thân rất cẩn thận. Nàng không vội chạm vào mà giúp chị mở rộng hai chân ra trước. Hiện tại phía bên dưới cũng bị áo choàng dài che phủ, chỉ lộ ra mỗi phần mu, dù có mở chân ra rộng hơn cũng không thấy hết được mèo lớn. Orm Kornaphat kéo phần lỗ bị khoét xuống một chút để có thể nhìn được hai cánh môi dưới của chị. Ngón tay nàng trong lúc kéo vải vô tình chạm vào cánh môi khiến chị một lần nữa rùng mình. 

"Chị cũng khá nhạy cảm đó chứ? Tôi còn chưa chạm vào kia mà." - Orm Kornaphat cười như chế giễu càng làm Lingling Kwong thêm ngại ngùng, chị cảm thấy vị bác sĩ này không tập trung chuyên môn lắm thì phải?

"Đùa thôi, giờ tôi sẽ bắt đầu kiểm tra ở dưới này nhưng phiền chị bỏ hết áo choàng ra được không?" 

Nàng đưa ra lời đề nghị khiến chị càng thấy kì lạ tuy nhiên đâm lao phải theo lao, dù sao cũng là bác sĩ, có thể làm gì chị được? Ban nãy ăn ngực chị thì cũng được coi là hướng dẫn thôi, nhỉ?

Lingling Kwong bỏ áo choàng khỏi người, da gà liền nổi lên vì hơi lạnh cộng thêm cơ thể trần truồng hoàn toàn bị phơi bày trước mặt người khác càng khiến chị mất tự nhiên, tay trong vô thức che ngực và chỗ giữa hai chân. Orm Kornaphat đẩy gọng kính tỏ vẻ muốn nhìn chị rõ hơn, đem toàn bộ hành động của chị đặt vào mắt, nhìn thấy từ cổ chị đến mặt đỏ ửng lên vì ngại bèn thầm khen trong bụng thật đáng yêu. 

"Tôi bắt đầu khám nhé." - Nàng xin phép, gỡ tay chị ra khỏi hai chân, lại một lần nữa ngắm nhìn nơi hồng hào đầy gọi mời kia. 

Lingling Kwong cố gắng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ bác sĩ nhìn chằm chằm như vậy là đang khám thôi nên ráng thả lỏng nhất có thể, mắt nhắm nghiền để bớt xấu hổ nên không nhìn thấy vị bác sĩ kia đang nuốt nước bọt cười mỉm. Chị nghe thấy tiếng sột soạt. Nàng đang tháo bao cao su tay ra đeo vào hai ngón trỏ và ngón giữa. 

"Ừm...Khun Lingling, chị có cảm giác rồi này." - Orm Kornaphat dùng hai ngón vuốt dọc giữa hai cánh môi đang khép hờ của chị, chỉ một cái vuốt đã làm hai ngón tay của nàng ướt nước. 

"Tôi...tôi..." 

"Nhạy cảm như vậy, có phải là chị nói dối tôi không?" - Nàng ghé miệng vào tai chị nói chuyện làm chị rụt người một cái, vẫn kiên nhẫn nhắm mắt. - "Hay là chị thích được tôi chạm vào?"

Lingling Kwong tạm thời cứng họng, không biết nên trả lời như thế nào. Đúng là được bác sĩ chạm vào chị khá kích thích, thậm chí là tận hưởng, nhưng nếu thừa nhận thích thì có hơi kì lạ hay không? Thế quái nào chị lại có hứng thú với bác sĩ cơ chứ? 

Orm Kornaphat cũng không kì vọng chị sẽ trả lời nàng, tiếp tục hành động thăm khám của mình. Nàng vạch môi âm hộ của chị ra nhìn thấy nước vẫn không ngừng rỉ ra thì cực kỳ hài lòng. Nàng đưa đầu ngón tay vào cọ qua lại lỗ nhỏ nhưng không chui vào ngay. 

"Chà, lại còn không ngừng ra nước. Chồng của chị có làm chị hứng như thế này bao giờ chưa?" - Nàng ở bên tai chị cảm thán.

"Tôi...không có chồng." - Lingling Kwong cuối cùng cũng chịu mở miệng vì chị muốn giải thích rõ ràng. 

"Khun Lingling nói dối tôi tiếp sao? Hồ sơ của chị ghi đã có gia đình cơ mà?" - Orm Kornaphat cố tình thở vào tai của chị. Khu vực tai nhạy cảm không ngừng bị kích thích làm chị xoay mặt đi nhưng vẫn muốn giải thích.

"Tôi...tôi có vợ...em ấy giỏi, chỉ là tại tôi..." 

"Lingling Kwong, chị làm tôi bất ngờ thật đấy." 

Orm Kornaphat cọ mũi vào vành tai của chị rồi liếm vào bên trong. Lưỡi chen chúc vào lỗ tai nhỏ, răng cạ lên sụn tai, từng chút từng chút mút vào nhả ra. Bên dưới ngón tay nàng xoay tròn cánh hoa của chị, kích thích để chị tiết thêm nước. Chị không nhịn được muốn rên lên nhưng cật lực kiềm chế lại vì ngại mà chẳng ngờ nữ bác sĩ lại rất để ý. 

"Không cần nhịn, chị cứ rên lên đi." 

"Ha...ưm...bác sĩ." 

"Ngoan. Tôi thưởng cho chị được không?"

Orm Kornaphat ve vuốt hai hàng lông mày đang nhíu lại của chị muốn chị thư giãn một chút. Lingling Kwong không hiểu ý nàng lắm nhưng cũng gật đầu. Ngay lập tức, môi nàng đặt lên môi chị. Nụ hôn của nàng nhẹ nhàng và chậm rãi, không hề gấp gáp đòi cậy miệng chị ra, bắt đầu từ việc mút mát môi chị, khi thì liếm để lại tiếng tanh tách. Lưỡi nàng lướt đến khe miệng của chị thì hơi chui vào, đồng thời bên dưới ấn tay vào mu khiến chị giật mình há miệng rên, song kiếm hợp bích thuận lợi tiến vào miệng chị triền miên cùng lưỡi chị. Orm Kornaphat câu lấy lưỡi chị kéo sang khoang miệng mình, nụ hôn trở nên dồn dập và vội vã, sau một hồi dẫn dắt Lingling Kwong cũng quen với nhịp điệu, hai lưỡi nhiệt tình cuốn lấy nhau không kịp thở. 

Chỉ là đang khám thôi, Lingling Kwong vẫn nghĩ vậy. 

Cảm giác bên dưới chị ngày càng ướt đầm đìa, Orm Kornaphat rất muốn đâm vào cho chị nhưng lại lo chị sẽ sợ mình, có lẽ nàng cần thêm một vài bước nữa để có thể 'chữa trị' dứt điểm cho chị. Hai đôi môi buông nhau ra vì thiếu không khí, Lingling Kwong thở gấp nhìn người phía trên, hai mắt mờ đi vì nước nhưng vẫn có thể nhìn rõ được vị bác sĩ trước mặt ở cự ly cực kỳ gần, trong lòng cảm thán sao nàng trẻ tuổi, giỏi giang lại xinh đẹp như vậy. Nước da trắng đến chói mắt, môi trái tim mời gọi, mắt sáng màu nâu tây lại còn đeo kính, hoàn toàn phù hợp với gu của chị. Chị đắm chìm vào đối phương cũng không ý thức được mình mất tập trung chỉ đến khi bị nàng nhéo nhẹ một cái vào bẹn đùi mới giật mình đảo mắt đi chỗ khác. 

Tất nhiên, Orm Kornaphat thấy được hết. Nàng thơm lên má của chị một cái rồi những cái hôn cứ thế trải dần xuống cổ, ngực, bụng và rồi dừng lại ở xương mu. Nàng lại chạm vào hai cánh hoa của chị, vạch ra phân tích. 

"Mèo lớn này hồng hào thật đấy, lại còn rất thơm." 

"Cũng tương đối nhiều nước, vợ của chị thiệt thòi thật khi không biết cách 'mở van' cho chị, chị Kwong à." 

"Tôi hỏi chị một vài câu, chị thử trả lời tôi xem nhé!" 

Lingling Kwong cắn răng, thật sự lúc này chị không muốn trò chuyện chút nào! Vị bác sĩ này có phải hơi đi xa rồi không?!

"Chị có biết chỗ này gọi là gì không?" 

Orm Kornaphat đưa luôn ra câu hỏi khi chạm lên hạt đậu nhỏ của chị. Chuyện không có gì đáng nói nếu như nàng chỉ chạm thôi nhưng nàng lại gảy lên khe khẽ bằng đầu móng tay làm chị trở nên tê dại. Và rồi nàng cũng chẳng để chị trả lời, cứ thế tiếp diễn.

"Gọi là âm đế. Cực kỳ nhạy cảm và cũng có thể làm chị đạt cực khoái nếu đối phương biết cách xoa. Như thế này...." - Miệng nói tay làm, âm đế trượt lên xuống theo chuyển động của ngón tay nàng, dần dần trở nên sưng cứng, nổi bật lộ trên cánh hoa. 

"Bác sĩ, xin cô....ha...thật khó chịu...ưm...." 

Chuyển động không ngừng làm chị rên rỉ ê a, cảm giác lạ lẫm khiến cổ họng chị khát khô cùng với đó là mong đợi được lấp đầy ở bên dưới. Nhưng chỉ được một lúc khi chị thấy có gì đó sắp đến thì nữ bác sĩ lại dừng tay. Chị không hài lòng thở dốc hét lên. Lúc này ngón tay nàng trượt xuống lỗ nhỏ đang mấp máy, vứt âm đế chưng hửng một bên.

"Còn cái này, để tôi hướng dẫn luôn nhé. Đây gọi là âm đạo hay lỗ âm hộ. Nước ra từ đây chứng tỏ chị đang rất hứng, tiết ra càng nhiều thì càng dễ cho bạn tình của chị đi vào."

Tất nhiên kiến thức cơ bản này Lingling Kwong biết rõ nhưng nghe người khác trực tiếp giải thích thì không hề bình thường chút nào, trong lòng chị nhộn nhạo lại hơi bực bội vì ban nãy suýt được tận hứng thì bị bác sĩ 'bỏ rơi'. Chị không còn hứng học tập gì nữa. 

"Đừng căng thẳng, tôi sẽ chữa trị cho chị đến nơi đến chốn. Trước hết chị cần phải hiểu cơ thế của mình đã." - Nàng tiếp tục miết sang hai cánh hoa của chị, thấm đẫm nước lên ngón tay đang được bọc bởi bao cao su. 

"Chị biết đấy, nước ra từ đây không màu vả lại trong suốt. Về phần vị thì sẽ phụ thuộc vào việc chị ăn gì, chị ăn đồ càng ít gia vị và thơm thì nơi này của chị sẽ càng thơm. Chị đã bao giờ nếm thử chưa?" 

Orm Kornaphat đem theo ngón tay dính nước trườn lên đối mặt với chị, nhếch môi nhìn chị như đang thách thức.

"Cô...bác sĩ, tôi nghĩ tôi không làm được nữa." - Lingling Kwong giống như bị chọc giận, thật sự muốn dừng việc thăm khám ở đây.

"Ngoan nào, tôi không muốn chọc giận chị. Nếu chị chưa thì để tôi." 

Nói xong, nàng không ngần ngại cho hai ngón tay vào trong miệng liếm láp, cảm thán. 

"Ngọt thật, hẳn chị rất chăm ăn dứa và sữa chua, phải không Lingling Kwong?"

Lingling Kwong không dám tin vào mắt mình, đến bước này rồi thì không còn là thăm khám đơn thuần nữa rồi. Vị bác sĩ này hết liếm ngực chị giờ lại ăn nước của chị, là bác sĩ cũng có thể nhiệt tình đến thế hay sao?

"Ngon thật đó, giống bạn gái của tôi." - Không biết từ đâu nàng lại so sánh như vậy càng làm chị choáng váng - "Nhưng để chắc chắn hơn, tôi muốn kiểm chứng trực tiếp." 

Orm Kornaphat tháo kính xuống để tiện hành động, chọc ngón tay của mình vào miệng chị rồi một lần nữa chui xuống giữa hai chân chị. Lúc này tay đã bận bịu, 'bị' ăn mất rồi, nàng chỉ có thể dùng miệng lưỡi thôi. 

"Nơi này nếu hôn cũng sẽ giống như hôn môi, càng hôn sẽ càng ra nước." 

Nàng hôn từ đùi trong trở vào rồi ngậm mèo lớn vào miệng, không sai, cách nàng hôn cũng từ tốn và nhẹ nhàng như ban nãy hôn môi chị. Nàng chậm rãi tiếp cận cánh môi, hôn từng cái một cảm nhận từng cái rung động khe khẽ của chị. Môi dưới cũng mềm mại như môi trên, hấp dẫn đến độ khiến người ta muốn cắn lên bắt nạt. Nàng đảo lưỡi quét lên khắp cánh hoa, làm cho nước bọt hoà cùng nước tình của chị, bằng cách này nàng trọn vẹn nếm được hết hương vị của chị. 

"Đúng là rất ngon, vợ của chị có làm thế này cho chị không?" 

"Dùng lưỡi liếm thế này...mút bằng miệng như thế này...Khun Lingling nghe lời quá, càng liếm càng nhiều nước." 

"Còn có, nếu liếm lên âm đế thì chị còn ra nhiều hơn đó, xem tôi này..."

Orm Kornaphat day cắn lên âm đế, lực đạo chỉ vừa phải nhưng đủ làm chị tê người, trong cơn đê mê khoái cảm chị như khám phá được bản thân rõ rệt hơn. Nàng cứ thế chu môi mút lấy hạt đậu nhỏ của chị, hệt như cách nàng làm với đầu vú. Nói đến ngực, một cảm giác lạnh lẽo trống trải khó tả dấy lên trong chị, hẳn là vì bác sĩ Kornaphat mải mê chăm sóc ở bên dưới mà quên mất phía trên. Lingling Kwong không bằng lòng, tự tay xoa nắn ngực mình, xoa qua xoa lại, siết cả đầu vú nhưng không làm cách nào được thoả mãn như được nàng làm cho. 

"Bác sĩ...có thể giúp tôi không?"

Orm Kornaphat nghe thấy tiếng gọi liền ngẩng đầu, đập vào mắt hình ảnh chị tự nhào nặn vú mình, nhất thời ngơ ra một lúc. Tự hỏi người phụ nữ này có bao nhiêu là câu người. Nàng mặc kệ chị tự chơi ngực, tập trung hôn liếm bên dưới, động tác ngày càng dồn dập trong khi mắt vẫn dán vào phía trên xem chị làm. Lingling Kwong không ngừng thở gấp, bụng ngực phập phồng lên xuống nhưng không làm cách nào giải thoát được ra, chỉ đến khi bàn tay của nàng chạm lên tay chị bao lấy ngực chị thì chị mới có thể thả lỏng. 

"Đừng bóp mạnh quá, làm nhẹ nhàng như thế này....đúng rồi, lực tay như tôi đang làm cho chị, vừa bóp vừa đẩy lên....rồi xoay tròn....đúng thế, giống như đang nhào bột." 

Lingling Kwong hài lòng kêu thành tiếng, cơ mà vì bác sĩ đang mải chỉ dẫn nên lại quên mất bên dưới rồi.... Chị vặn vẹo người, nâng âm đạo đang ướt của chị chạm vào cằm của bác sĩ nhằm cầu hoan. Orm Kornaphat trông thấy liền bật cười. Bệnh nhân hôm nay thật sự rất thú vị. Ngón tay đang đeo bao cao su của nàng chạm xuống mép thịt, bắt đầu chuyển động xoay tròn. 

"Chị tham lam thật đấy, vừa hay tay này của tôi cũng đang rảnh, không biết tôi có được đi vào bên trong chị không, chị Lingling Kwong?" 

Lingling Kwong cảm nhận được đầu ngón tay nàng ở cửa mình đang muốn chui vào trong khiến hai chân không tự nhiên mà khép lại nhưng không kịp với tốc độ của nàng, nàng đã đẩy chân chị cong lên thành hình chữ M làm mèo lớn đỏ au hoàn toàn bại lộ. 

"Nếu tôi đi vào thì vợ của chị cũng không biết đâu nhỉ?"

"Cô...xin cô đừng nói nữa, bác sĩ..."

"Chị sẽ không kiện tôi đâu đúng không? Cũng sẽ không tố cáo tôi với bạn gái của tôi....Tôi đang giúp chị thôi mà, đúng không Lingling?" 

Orm Kornaphat nhìn chằm chằm vào mèo lớn đang thoi thóp nhiễu nước, mặt sát lại gần như đang nói chuyện cùng 'nó'. Nàng bắt đầu thâm nhập từng đốt ngón tay vào lối đi chật hẹp của chị.

"Chị xem, chị đang cầu xin tôi như thế nào này." 

"Còn nữa, đừng gọi tôi là bác sĩ. Tôi tên là Orm Kornaphat. Lát nữa hay rên tên tôi nhé."

Nàng không nói gì thêm nữa, lại một lần ngậm lên âm đế của chị để kích thích, ngón tay cũng bắt đầu đi vào sâu hơn, chuyển động nhịp nhàng vào ra nương theo tiếng ngâm rên của chị. Miệng liếm, tay làm, tai nghe, mắt nhìn, nàng cẩn thận ghi lại tất cả các phản ứng của chị để điều chỉnh lực phù hợp. Lối vào dần được nong rộng, ngón tay của nàng chuyển động cũng nhanh hơn nhưng không chỉ đơn thuần vào ra, nàng còn cong ngón tay lên giống như đang khều móc, cố tình đào sâu để tìm ra điểm nhạy cảm bên trong chị. Mỗi lần đi vào nàng đều thúc sâu hết chiều dài ngón tay, lòng bàn tay theo đó cũng va đập lên cửa mình như đang đánh khiến chị càng run rẩy. Tiếng da thịt va chạm hoà cùng tiếng nước bạch bạch chói tai, cảm giác mọi bộ phận của chị đều được kích thích cùng một lúc, Lingling Kwong rên đến khản cổ, không còn thu liễm như lúc đầu nữa.

"Bác....Orm...tôi....tôi cảm giác có gì đó sắp trào ra..."

"....Đúng không? Tôi móc vào đây chị có thấy sướng không?" - Nàng xác nhận được điểm G của chị thì không ngừng chà xát, ngón tay vừa chọc vừa rung. 

"Ha....đúng rồi, chỗ đó....hình như tôi....tôi thấy lạ lắm...."

"Chị sắp ra rồi, đừng kìm nén nữa, cứ ra cho tôi xem...."

Orm Kornaphat dịu dàng rời khỏi mèo lớn, trườn lên hôn ngực chị để gia tăng khoái cảm, một tay xoa đầu chị. Bụng chị run rẩy từng cơn, cả người vặn vẹo không ngừng, hai tay chới với không có điểm tựa ngay lập tức được nàng bắt lấy bám lên lưng. Cảm nhận được tay chị đang ghim lấy lưng mình siết chặt, Orm Kornaphat thúc một cú sâu cuối cùng, giọng chị cao vút hét lên. Hoàn toàn cao trào. Nàng câu lấy môi chị hôn sâu như muốn nuốt hết tiếng rên của chị vào trong, miệng lưỡi chị vẫn rất ngọt, ngọt đến chết người. Bên dưới tay nàng còn nuối tiếc chưa muốn rút ra, vẫn thao tác cắm rút nhưng nhẹ nhàng hơn để duy trì cảm giác cho chị.

Hai nàng hôn môi một lúc thì Lingling Kwong dứt ra trước, hai tay vẫn còn bám trên người nàng, kéo nàng xuống muốn rúc vào cổ. Ban nãy rên rỉ không chút phòng bị, đến giờ nghĩ lại khiến chị ngại ngùng cực độ, giấu toàn bộ mặt vào người bác sĩ. Áo blouse của bác sĩ bị chị kéo đến nhăn nhúm, mồ hôi do vận động mà tứa ra làm ướt hết áo nhưng không có mùi khó chịu, ngược lại còn thơm thảo, ngòn ngọt. Nữ bác sĩ nghiêng người xuống nằm cạnh để không đè lên chị, gác một đùi chị lên người mình, biết chị đang xấu hổ nên cũng không nói gì nữa, chỉ im lặng xoa lưng giúp chị thư giãn. 

Vuốt lưng cho chị một lúc lại cảm nhận được chị khẽ run lên vòng tay mình, nữ bác sĩ tự biết mình lại câu lên dục vọng cho chị và cả chính mình. Tay nàng lướt dọc từ lưng xuống đến mông chị, áp sát mèo lớn còn ướt át vào người mặc cho nó làm bẩn áo nàng, tay vừa xoa xong thì nhấc lên cao đánh xuống mông chị một cái chát rồi lại bóp, cứ thế lặp đi lặp lại. 

Lingling Kwong nghiến răng, dường như không chịu được nữa, chị cắn lên cổ nàng uy hiếp. 

"N'Orm, đủ rồi đó." 

Orm Kornaphat thích thú với trò đùa của mình, nàng mặc kệ chị cứ tiếp tục đánh rồi bóp, thi thoảng đánh tới cả đùi chị. 

"Là chị đề xuất role play trước mà baby. Yêu quá jeje." - Nàng hôn lên nốt ruồi của chị, ngấu nghiến cả vùng má ửng hồng động tình. 

Ra là hai nàng muốn đổi mới nên chơi trò sắm vai, cũng vì hôm trước fanmeeting nhìn thấy em khoác áo bác sĩ nên Lingling Kwong muốn thử trò mới này, cũng không ngại để em nằm trên mình chiếm hữu. Chị nhìn sang cái áo choàng được nàng khoét sẵn như một đạo cụ cho buổi vào vai này lại càng thêm xấu hổ, cắn thêm hai cái vào vai nàng cho bõ ghét. Vốn dĩ cả hai đã quá quen với cơ thể của nhau nhưng hôm nay phải diễn như người lạ, giống như việc hai nàng phải kiềm chế không được hôn mãnh liệt khi ở phim trường, vừa hồi hộp vừa kích thích. Quả là diễn viên giỏi, hai nàng vào vai xuất sắc quá phải không? 

"Lần sau em muốn trở thành cô giáo, làm tình với học sinh. Dạy dỗ đánh mông chị." 

Orm Kornaphat thủ thỉ vào tai chị, tay đánh một cái cuối cùng rồi len vào khe mông, luồn ra phía trước, một lần nữa đòi hỏi chị để đi vào.

Đêm còn dài. 


------------------------------------------------------

Trả bài cho mom nào hôm trước muốn áo bác sĩ rồi thì OrmLing nhé hehe


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com