Lichaeng Yeu Em Bao Nhieu Moi Du
-" Lisa, dậy ăn cơm nào con"-" Con không ăn đâu, không ăn nổi"Mẹ Lisa nhìn con gái nằm trên giường từ sáng sớm đến xế chiều, bà khẽ lắc đầu rồi cũng khép cửa đi ra ngoài.Tiếng chuông điện thoại reo lên mấy đợt, Lisa rệu rã bắt máy.-" Chị à, ở club đang xảy ra ẩu đả rất lớn, chị đến ngay đi"-" Đến cái đầu cậu, tôi mặc kệ, cậu xử không xong thì chết đi, mẹ nó"Lisa bần thần nhìn trần nhà, cô lại chửi bậy rồi, có phải Chaeyoung sẽ phê bình cô không.Tay Lisa nắm chặt lại đấm mạnh xuống giường nhiều cái liên tiếp.-" Chết tiệt, điên mất thôi"Sau đó Lisa khoác áo ra ngoài, đến club không nói một lời liền lao vào xô xát với đám làm loạn kia.Chul mặt mũi bằm dập vẫn tươi cười chạy đến ôm chằm lấy cô.-" Chị, em tưởng chị thật sự bỏ em rồi"Lisa không nhiều lời, chả hiểu bọn này ở đâu ra mà nhiều vậy, đánh hoài không hết.Tàn cuộc, mọi thứ đều biến thành đống hỗn độn. Lisa mệt mỏi ngồi xuống một chiếc ghế gỗ may mắn còn lành lặn. Mặt mũi cũng bị thương chi chít.-" Tên khốn Kim Jisoo, vậy mà lại không chi viện cho chúng ta"-" Chị thôi nhắc chuyện đó đi, là chị ta kêu người đến phá mà, bảo là dạy dỗ lại chị đó"-" Tôi làm cái gì sai chứ?"Hai người cùng đám đàn em thở hòng hộc.-" Mà, cục bột của chị hôm nay đâu mất rồi?"Lisa đánh vào đầu Chul một cái thật mạnh vì dám nhắc tới khúc mắc trong lòng cô.-" Ây da, sao chị đánh em"-" Còn không phải tại tên vô dụng nhà cậu à, bảo cậu đi điều tra nhưng không được con mẹ gì hết, đến lúc em ấy đi rồi tôi vẫn không biết được cái khỉ gì cả"Chul thê lương nhìn Lisa, cảm thấy quá oan ức mà.-" Sao chị lại cáu gắt với em"Lisa nghe cái giọng điệu nhão nhẹt của tên Chul kia thì khẽ rùng mình.-" Cậu đừng làm giọng điệu đó, tôi mắc ói"Lisa phủi tay bỏ đi.-" Mình chỉ bắt chước Chaeyoung thôi mà, đúng là phân biệt đối xử"_____Lisa ngồi ở bàn ăn chỉ cúi mặt xuống, đôi mắt vô cảm, trên môi không có lấy nụ cười, một lời cũng không thèm thốt ra.Ông bà La nhìn con gái, bên ngoài thể hiện vẻ âu lo nhưng bên trong thì thầm đắc ý.-" Sao thế con, mấy ngày nay xảy ra chuyện gì à? Mặt mũi còn thành ra như thế"-" Con không có gì"-" Còn nói dối, con không ổn, vì sao vậy? Con có thể nói với ba"Lisa buông nĩa trên tay xuống, cô ôm mặt khóc.Ba cô liền bước sang ôm lấy cô vỗ về.-" Uhm, đứa trẻ ngốc này hôm nay khóc nhè"Lisa úp mặt vào người ba mình, cô nấc lên từng hơi.Mẹ cô nhìn biểu hiện của con gái cũng nhẹ bước đến xoa đầu cô.-" Nhớ Chaeyoung có phải không?"-" Con có thể gặp em ấy lần nữa không mẹ?"-" Có thể chứ"_____Lisa lái xe ra tận ngoại ô thành phố trong đêm để tìm Chaeyoung.Theo địa chỉ của mẹ cô nói thì có lẽ là tòa nhà màu trắng kia. Mà không đúng, phải nói là dinh thự, to gấp năm lần nhà của cô.Lisa nhìn cánh cổng lớn, bên trong nhìn sơ qua có chết hàng chục vệ sĩ canh gác.Một người đàn ông mặc vest đen đầy lạnh lùng dần tiếng về phía cổng.-" Có chuyện gì?"-" Tôi tìm Chaeyoung"Người đàn ông kia mặt lạnh như tiền, một lúc lâu mới nói tiếp:-" Tiểu thư ngủ rồi, ngày mai quay lại đi"-" Tôi chỉ gặp em ấy một chút thôi"Đáp lại Lisa là sự im lặng.Cô nhìn vào trong rất lâu, cảm giác thật ngậm ngùi.Lisa vờ lái xe đi rồi tìm chỗ rình rập, quan sát rất lâu rồi ngủ quên luôn trên xe.Sáng sớm cô thức dậy, vội vã chạy đến cổng, quả nhiên từ trong sân nhìn thấy Chaeyoung đang chơi cùng một chú chó.-" Chaeyoung"Lisa gọi to nhưng có vẻ Chaeyoung không nghe thấy, khoảng sân này phải nói rộng như sân bay.Cô thật sự thiếu kiên nhẫn mà trèo qua cổng.Vệ sĩ ùa ra vây bắt cô, Lisa cắm đầu chạy, sợ gì chết nữa, không có Chaeyoung thì mới chết đó.-" Chaeyoung"Lisa chạy một quãng thì bị ba bốn người đè xuống cỏ.Chaeyoung lúc đó cũng có quay đầu lại, nhìn đám đông tập tụ Chaeyoung tò mò đi đến.Đến khi lại gần thấy cảnh trước mắt Chaeyoung liền thở gấp, hai má phồng lên, hai tay nắm chặt lại. Gương mặt hiện rõ sự phẫn nộ, nàng hét lớn:-" BỎ GÀ CON RAAAAAAAAA!!!!!!!"Chaeyoung đi đến đẩy từng tên một ra, còn nắm đầu đấm vào mắt tên đè cô nữa.Xong xuôi cô nàng ôm lấy Lisa, vỗ về cô như vỗ về đứa em gái mới bị bắt nạt.-" Chị gà con ơi không sao đâu, ngoan nha, Chaeng sẽ bảo vệ gà con"-" Chaeyoung"Lisa ôm chặt lấy Chaeyoung, khỏa lấp hết bao nhiêu nhớ thương, bàn tay chạm vào da thịt lạnh mát của cô gái nhỏ, cả cái mùi sữa dâu thơm thơm ngòn ngọt kia nữa, thật dễ chịu làm sao.Lisa cứ thế mà úp mặt vào ngực mềm của Chaeyoung để em vỗ về, phải nói đây là nơi êm dịu nhất thế gian.-" Chaeyoung, chị nhớ em"-" Chaeng... Chaeng cũng nhớ chị"-" Chị có thể... hôn em không?"-" Uhhm"Chaeyoung vừa nói vừa gật đầu rồi ôm lấy hai má của Lisa.-" Mặt chị...mặt gà con chảy máu này"Lisa không nói, cứ thế tiến sát gần môi em, hôn lấy cánh môi mà cô nhớ nhung.Ông bà Park ngồi ở khuôn viên nhấp tách trà nhìn ra sân, đôi trẻ dưới ánh nắng sớm, ở tên thảm cỏ xanh và nụ hôn cuồng nhiệt tựa như một thước phim của Tây Âu.-" Vợ à, trà hôm nay thế nào?"-" Rất vừa, rất ngon"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com