TruyenHHH.com

Lichaeng Thuc Sac

Buổi chiều sau 6 giờ không nhận đặt chỗ, gọi điện thoại cũng không hỗ trợ đặt chỗ trước, một lần chờ chính là nửa tiếng đồng hồ, nhân viên phục vụ đều là tuấn nam ngoài mét tám nên dù cho chờ nửa tiếng đồng hồ cũng không ai bỏ chỗ – Nhà hàng Châu Âu "Tây Cương" mới mở ở phía động thành phố B chính là như vậy.

Tây Cương khai trương bất quá chỉ mới một tháng ngắn ngủi, nhưng đã vinh dự được nêu danh trên các tờ báo lớn về ẩm thực, tiêu đề "Nhà hàng ngon nhất", "Nhà hàng đáng chờ đợi nhất", "Nhân khí Top 10″, các danh hào đệ nhất. Thành phần tri thức quen đi nhà hàng ăn cơm rục rịch dự định sau khi tan tầm sẽ đi ác chiến ở Tây Cương, dĩ nhiên trong đó không ít người là muốn xem nhân viên phục vụ có thể nát vụn đến mức nào, hay là có thể đẹp trai đến mức nào.

Tây Cương được xưng là nguyên liệu nấu ăn vận chuyển bằng đường không, cam đoan nguyên chất nguyên vị, đầu bếp chính đến từ nhà hàng cấp ba sao.

Thứ ngươi có thể ăn ở La Mã, Paris hay ven bờ biển Địa Trung Hải, hết thảy đều có thể ăn được ở đây.

Tây Cương giá cả bình quân trên dưới 40 nghìn won, cộng thêm tiêu thụ rất khá, rất nhanh đã trở thành đối thủ cạnh tranh lớn chiếm lĩnh thị phần. Dùng cơm ở Tây Cương ngươi vĩnh viễn có thể thấy có người đang chụp ảnh thức ăn, chụp bản thân, chụp nhân viên phục vụ, dù cho chỉ là một chén bơ hành, gửi đến bạn bè cũng có thể dẫn phát nghị luận.

Sau khi khai trương nửa năm, lão bản của Tây Cương công khai tổ chức một buổi chiêu đã lớn, tìm đến một ít bạn bè truyền thông cùng phóng viên. Không chỉ trước mặt truyền thông long trọng giới thiệu đầu bếp chính đến từ Italy còn tiện thể làm quảng cáo, tuyên bố thực đơn mới cho quý tiếp theo.

"Quý tiếp theo trong thực đơn của chúng ta sẽ có....."

"Thật khó ăn...."

Món mới được giới thiệu trong ánh đèn sáng loáng, đột nhiên có một giọng nữ cắt đứt lời của người phát ngôn nhà hàng Tây Cương.

Tất cả mọi người quay đầu theo tiếng nói nhìn lại, trong góc phòng chiêu đãi có một nữ nhân tóc quăn dài, dùng nĩa khều nhẹ thức ăn trước mặt.

"Hải sản sốt cà chua, mùi tôm này là chở đi một vòng quanh thế giới mới vừa chở sao? Măng cuộn thịt heo, con heo này có thể đã một trăm tuổi rồi đi, cắn còn không đứt, trái lại là món thịt bò viên Tuscany, thịt bò mềm như đậu hũ, về phần đồ ngọt.... Đầu bếp chính cấp ba sao của các người có phải phân biệt không được bột mì cao cấp và bột mì thứ phẩm hay không?"

Nàng vừa lúc ngồi ngay vị trí đầu trong hàng ghế nhà phê bình ẩm thực, truyền thông đồng loạt hướng ống kính vào nàng. Ký giả đầu đề hôm nay nhìn thoáng qua tấm biển trước mặt nàng, trong lòng hung hăng vỗ đùi một cái – thế nào vừa rồi không nhận ra được đây! Lập tức đem microphone đến trước mặt nàng.

Lão bản Hwang HyunJin trong tay cầm xì gà đang ngồi ở trên chủ vị cùng mấy đại lão trong giới chuyên môn nói chuyện, nghe nữ nhân kia nói nụ cười liền đông cứng, xoay ngang nhìn đến.

"Hiện tại kinh doanh nhà hàng cũng bắt đầu làm quảng cáo, có thể lý giải. Nhưng các người nhìn thịt bò chủ đạo trong món ăn này mỡ phân bố không đều căn bản không có khả năng là thịt bò Pháp vừa vào cảng như các người tuyên truyền, mua gần chợ rau 16 đồng một cân đi? Dùng hàng thứ phẩm.... Lão bản của các người là tiền bối trong giới ẩm thực rồi, kiếm loại tiền không lương tâm này, không sợ gặp báo ứng sao?"

Người chủ trì ngây người một lát sau lập tức hoàn hồn: "A ha ha ha, vị tiểu thư này, có lẽ là yêu cầu của cô đối với thức ăn quá cao rồi, có một số việc không phải chỉ dựa vào sở thích cá nhân là có thể bình xét, Tây Cương chúng tôi cũng tuyệt đối sẽ không dùng hàng thứ phẩm. Đến đây, đến đây, bạn bè truyền thông, chúng ta tiếp tục nói về thực đơn quý tiếp theo..."

"Không sai." Nữ nhân hai tay đút trong túi áo, đứng lên: "Tôi đối với thức ăn yêu cầu quả thật rất cao, không có thành ý làm một món ăn ngon thì đừng mở nhà hàng."

Trong phòng tiếng bàn tán xôn xao, người của truyền thông, các đường khách quý châu đầu ghé tai, người chủ trì vớt không được camera, mặt như màu đất, vô thức mà nhìn phía lão bản.

Ánh mắt của Hwang HyunJin tập trung trên người nữ nhân, hỏi quản lí ngồi bên cạnh: "Cô gái này là ai?"

Quản lí nói: "Nàng tên là Park Chaeyoung, xem như một nhà phê bình ẩm thực."

"Ai mời nàng đến?"

Quản lí lau mồ hôi: "Bởi vì nàng có ảnh hưởng rất lớn trên Weibo, trên cơ bản xem như dẫn đầu xu hướng ẩm thực trên internet, mời nàng là muốn nhờ đó tuyên truyền một chút cho nhà hàng cho chúng ta, ai ngờ...."

Hwang HyunJin híp mắt nói: "Tiền cho nàng còn ít sao?"

Quản lí: "Không phải, nàng là người có giá cao nhất trong số tất cả các khách quý, tiền gửi đến bị công ty của nàng trả lại, nói Park tiểu thư bình phẩm mỹ thực không phải vì tiền."

Hwang HyunJin ý vị thâm trường mà "nga" một tiếng, hút một ngụm xì gà, ngón tay thô ngắn ở trên bàn nhẹ nhàng gõ xuống, rời đi.

Quản lí nhìn thấy lão bản đi rồi, bước nhanh đến chỗ bảo an, để cho bọn họ ôn nhu mà khuyên Park tiểu thư rời khỏi.

Bảo an đi đến bên cạnh Chaeyoung mới vừa làm tốt tư thế xin mời, Chaeyoung không nói hai lời xoay người đi mất.

Đi tới cửa, nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua biển hiệu ánh vàng rực rỡ trong đại sảnh – Tây Cương.

Hẳn là cũng xán lạn không được bao lâu đi.

Chaeyoung đeo kín râm, đẩy ra cánh cửa rất nặng của Tây Cương.

Thành thị chen chút, trên đường giao thông chật ních, mắt mở trừng trừng mà nhìn mặt trời lặn, kim đồng hồ chỉ tám giờ, đường về nhà còn thênh thang.

Sau khi về đến nhà, nhìn gian phòng lãnh lẽo, mở TV tạo ra một chút âm thanh, vừa xem phim truyền hình buồn chán vừa gặm thức ăn nhanh ăn đến nị người.

Cơm đảo qua đã hết, trong miệng chỉ có đầy mùi dầu mỡ, dạ dày cũng trướng nhưng không có một chút cảm giác hạnh phúc nào.

Không có việc gì liền mở máy vi tính, mở khóa ipad, tiến vào thế giới internet.

Mở Weibo, đăng nhập Weibo mỹ thực, Park Chaeyoung.

Nhà hàng hot nhất hiện nay, Tây Cương, Park Chaeyoung nhất định đi? Loại nhà hàng đứng đầu này muốn xếp hàng đầu thực sự là không dễ dàng, hơn nữa nhìn nàng đánh giá như thế nào, có đề cử món ăn nào không?

Kết quả....

"Đầu bếp chính cấp ba sao hô hào thật oai, kết quả ngay cả bột mì cũng phân biệt không được. Hiện tại tìm một người da trắng thì có thể giả trang chuyên gia, giả trang giáo sư, giả trang đầu bếp chính rồi sao? Chỉ biết ra sức sáng tạo tên món ăn lại nhắm mắt mà nấu, dùng nguyên liệu rất thối nát đóng gói thành nguyên liệu cao cấp mà bán giá cao, nếu như muốn bản thân buồn nôn, cứ đến Tây Cương."

Park Chaeyoung, Weibo ẩm thực đại thần, Weibo xếp hạng 400, không theo dõi ai, người theo dõi gần mười triệu.

Tất cả nhà hàng có chút danh tiếng trong thành phố B đều đã được nàng quang cố qua, vô luận là cơm Trung, Cơm Tây, món ăn kết hợp, món ăn truyền thống, nhà hàng gia đình.... Toàn bộ đều xếp vào trong phạm vi lời bình của nàng. Dù cho là nhà hàng nổi tiếng đến đâu thì nàng cũng phê bình không chút lưu tình, dù là nhà hàng nhỏ, quán nhỏ ven đường, một khi khen tặng cũng không chút keo kiệt.

Nhà hàng được nàng tán thưởng làm ăn phát đạt, các lão bản đến cửa cảm ơn đều bị Chaeyoung cự tuyệt ngoài cửa – cao lãnh đại thần chưa bao giờ là truyền thuyết.

Mười triệu người theo dõi của đại thần có thể tạo ra hiệu ứng lót tiền mua danh, nhưng Chaeyoung công khai nói, ai nhét tiền vào tay nàng thì nàng đều sẽ công khai cùng kiến nghị các thực khách không nên đến loại nhà hàng vô lương này.

"Chỉ có lão bản dụng tâm, đầu bếp dụng tâm mới có thể làm ra mỹ vị. Thương nhân chỉ biết mùi tiền."

Các lão bản muốn nhờ nàng quảng cáo xem như yên tĩnh rồi.

Dĩ nhiên, internet là thứ vĩnh viễn đều sẽ có người bất đồng ý kiến, khen Chaeyoung nữ hiệp có chí hướng cũng có, nói nàng giả vờ làm Bạch Liên Hoa cũng có, thậm chí còn trong Weibo khẩu chiến.

Chaeyoung xem mấy cái, nhấp chuột vào góc phải, tắt máy, ăn được thì ăn đi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com