Lichaeng Song Chung
Có lẽ kiểu vừa cõng vừa chạy bộ của hai người tương đối đặc biệt, dọc đường đưa tới không ít người vây xem.Hơn nữa diện mạo và thân hình cao gầy của Lisa khiến không ít phụ nữ đi ngang qua trộm đánh giá cô.Lần đầu tiên Chaeyoung lấy góc độ của Lisa nhìn hết thảy bên ngoài, tự nhiên cũng chú ý tới ánh mắt của những người phụ nữ đó, nàng nhìn cô, người phụ nữ cõng nàng vẫn thản nhiên chạy về phía trước, hồn nhiên không chú ý tới thế giới bên ngoài, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, hô hấp có chút thô nặng.Cực kỳ giống...một vài thời khắc tối qua.Bên tai nàng đỏ lên, vỗ vỗ bả vai Lisa: "Đặt em xuống dưới, em tự chạy."Lisa hơi khom lưng thả nàng xuống, xoay người nhìn mặt nàng nói: "Vậy đợi lát nữa không thể chạy thì nói cho chị, đừng khóc một mình."Chaeyoung: "..."Nàng đâu có khóc vì không chạy được!Nàng cắn môi, khẽ trừng mắt nhìn cô, rút tai nghe ra ném vào lồng ngực cô, cũng không quay đầu mà chạy thẳng về phía trước.Lần đầu tiên nàng cảm thấy ngọn gió ban mai lại dịu dàng như vậy.Thổi đến ngực nàng nổi lên gợn sóng mềm mại.Hai người từ công viên chạy về, Chaeyoung thuận tiện đi siêu thị mua đồ ăn.Lisa vốn phải đi về, thấy nàng không thèm quay đầu lại mà đi về hướng siêu thị, cô đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó đi theo.Chaeyoung đẩy xe mua sắm.Ngày hôm qua nàng thu được rất nhiều phiếu thưởng, chiết khấu sau khi thu vào còn cao hơn nàng làm phát sóng trực tiếp nửa năm, tất cả là fans của Lisa thưởng.Nàng nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể làm một bữa ăn ngon để cảm ơn cô.Đang chọn thịt, bên cạnh đột nhiên có người, một thân trắng tinh, nàng phản xạ có điều kiện nhìn sang, mới phát hiện Lisa không biết tới đây từ khi nào."Chị không về tắm sao?" Chaeyoung có chút kinh ngạc, đáy mắt mang theo ý cười mà chính nàng cũng không phát hiện.Lisa thẳng thắn nhìn nàng: "Đợi lát nữa về tắm cùng em."Chaeyoung: "..."Khách hàng mua thịt bên cạnh: "..."Bác gái bán xương thịt trước mặt: "..."Chaeyoung đỏ mặt đi sang bên cạnh, Lisa kéo cánh tay nàng: "Không mua thịt hả?""...Đợi lát nữa lại mua." Nàng xấu hổ bên tai nóng bừng.Cô khó hiểu: "Tại sao?""..."Còn không phải tại chị sao!Chaeyoung cảm thấy xấu hổ nhìn cô, nhẫn nhịn không được, đỏ mặt quay đầu lại, chỉ vào hàng thịt bò, rồi mua một ít thịt ba chỉ, nàng còn định làm một đĩa cơm tấm gà thái hạt lựu.Mấy ngày nay bác gái bán thịt thường xuyên thấy nàng tới mua thịt, đã sớm quen biết nàng, lần đầu tiên thấy một người phụ nữ xinh đẹp đi bên cạnh nàng.Lại nghe thấy Lisa nói ra một câu ái muội như vậy, mở miệng hỏi: "Đây là chồng cháu?"Chaeyoung mặt đỏ tai hồng: "...Không phải.""Không kết hôn nhanh đi." Bác gái vui cười hớn hở: "Người trẻ tuổi lớn lên đẹp đấy, về sau con của hai người nhất định vô cùng xinh đẹp!"Chaeyoung: "..."Lisa ở bên cạnh từ từ nói một câu: "Cháu không thích trẻ con."Bác gái dùng ngữ khí của người từng trải nói: "Hiện tại người trẻ tuổi sẽ muốn hưởng thụ thế giới hai người, nhưng con vẫn phải sinh, bằng không sau này quá cô đơn, hiện tại hai người không nhân cơ hội, về sau...""Đi thôi." Lisa kéo Chaeyoung xoay người rời đi.Bác gái: "..."Chaeyoung có chút xấu hổ vẫy vẫy tay chào bác gái, sau đó đi tới khu vực trái cây chọn lựa, chọn một quả dưa hấu nhỏ, một túi cam, chuẩn bị để về ép nước cam tươi.Lisa nhìn nàng nói: "Chị không thích trẻ con.""..." Chaeyoung đỏ mặt nhìn sang bên cạnh, không thấy người khác, nàng nhỏ giọng trả lời: "Em biết rồi, chị vừa mới nói xong.""Còn em?" Lisa hỏi: "Em muốn sinh con với chị hả?"Chaeyoung: "..."Nàng đỏ mặt trừng cô, đè thấp giọng nói: "Chị không nên nói loại chuyện này ở bên ngoài!"Lisa chỉ bác gái bán thịt heo phía sau, lộ vẻ mặt khó hiểu: "Tại sao bác gái đó được nói chuyện này ở bên ngoài, còn chị thì không?"Chaeyoung: "..."Nàng đỏ mặt không để ý đến cô nữa, vội vã xem giá cả của trái cây, rồi đẩy xe mua sắm tới khu vực thu ngân.Cô đi theo phía sau: "Tiểu Chaeng, trả lời chị."Chaeyoung xấu hổ, giận dữ trừng mắt nhìn cô một cái: "Trở về rồi nói!""Ừ." Lisa im lặng.Hai người xếp hàng, trong đám người Lisa vô cùng cao ráo rất dễ gây chú ý, cô đội mũ, toàn thân là bộ đồ thể thao màu trắng, thân hình cao lớn đứng thẳng, đặc biệt là gương mặt kia, hơi nhướng mi lên, con ngươi đen láy, con tằm nằm trước mắt rất sâu, mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ mấp máy.Trên gương mặt lộ ra vài phần lạnh nhạt, nhưng giá trị nhan sắc cao đến mức thái quá.Không ít ánh mắt đổ dồn về phía này nhìn cô vài lần, có người còn cố tình nói với người phía sau, chỉ cho người phía sau cùng nhìn về phía Lisa.Chaeyoung đứng trước Lisa, ánh mắt bốn phương tám hướng lướt qua nàng nhìn về phía sau.Đến phiên nàng tính tiền, nàng giống như lơ đãng quay đầu lại nhìn.Đã thấy cô đang cúi đầu xem áo mưa."..."Đột nhiên sắc mặt của nàng đỏ lên, âm điệu không tự chủ được cất cao: "Lisa!"Người ở bốn phương tám hướng đều nhìn lại đây.Chaeyoung: "..."Lisa đã đi tới, trong tay cầm hai mươi mấy hộp áo mưa.Toàn bộ quá trình nhân viên thu ngân luôn trợn mắt há mồm nhìn cô.Chaeyoung thật muốn đào cái hố chui đầu vào.Nàng duỗi tay ngăn cô, nhỏ giọng nói: "Để lại đi, ngày hôm qua chị đã mua rất nhiều, để lại đi nhanh lên.""Ngày hôm qua mua size nhỏ, đeo vào không thoải mái." Lisa đưa đồ trong tay cho nàng xem: "Đây là size lớn."Chaeyoung: "..."Nàng che mặt, từ kẽ răng nặn ra một câu: "Lần sau chị tự tới mua.""Sao phải chờ lần sau? Đợi lát nữa tắm rửa xong sẽ phải dùng..." Lisa còn chưa dứt lời đã bị nàng che miệng lại.Chaeyoung bên tai đỏ hồng ra máu, nàng cố gắng nói với nhân viên thu ngân: "Tính tiền."Giọng nàng run run.Không biết là do tức giận hay xấu hổ, cả người nàng vẫn còn run khẽ.Nhân viên thu ngân quét từng hộp.Ánh mắt lần lượt xẹt qua Chaeyoung, rồi lại lướt qua Lisa.Mặt cô không cảm xúc, còn mặt nàng đã đỏ như máu.Người bên cạnh vừa thanh toán xong thấy từng hộp từng hộp áo mưa xếp ra, cũng không nhịn được nhìn về phía nàng.Trong nội tâm Chaeyoung đã có tiểu nhân thét chói tai chạy vội đi, trên mặt nàng đang cố gắng duy trì sự bình tĩnh.Thanh toán xong, nàng xách theo túi, cũng không đợi Lisa phía sau, vừa bước ra đã vội vàng đi về phía trước.Cô đi vài bước đã đuổi kịp.Tiến vào thang máy, Chaeyoung che mặt lại, xoay người dán lên cửa kim loại: "Em xong rồi...em xong rồi...bọn họ đã thấy...""Em làm sao vậy?" Lisa hỏi.Nàng xoay người xấu hổ, giận dữ trừng mắt nhìn cô: "Chị còn hỏi làm sao á! Không phải do chị sao!"Thang máy dừng lại, một ông cụ đi đến.Chaeyoung bỗng dưng ngừng câu chuyện, thu hồi tất cả biểu tình trên mặt.Lisa lại hỏi: "Sao lại do chị?"Nàng nhẹ nhàng trừng mắt nhìn cô một cái, nghiêng đầu không nhìn cô nữa.Cô lại hỏi: "Vì chị mua áo mưa? Hay vì chị nói về nhà sẽ làm?"Chaeyoung: "..."Ông cụ: "..."Nàng cúi đầu, mặt đỏ bừng, nàng đưa tay nhẹ nhàng véo cánh tay cô: "Chúng ta về nhà nói."Lisa nhìn ông cụ, không nói chuyện nữa, gật gật đầu.Thang máy tới rồi.Chaeyoung một tay xách thịt, một tay xách trái cây đi ra.Lisa ở bên kia mở cửa, bên cạnh có bảy tám đội viên đứng đó, từng người chào hỏi nàng, thấy nàng xách đồ trong tay, tất cả đều chạy tới tranh xách đồ."Chị, để em cầm cho!""Đưa cho em cho em! Em xách cho!""Đưa cho em!"Dưới sự tranh đoạt của mọi người, túi ni lông bị kéo rách, ngoài vài quả cam rơi xuống, còn có hai mươi mấy hộp áo mưa.Không khí lập tức ngưng đọng.Chaeyoung: "..."🫧🤍
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com