TruyenHHH.com

Lichaeng Abo Futa Nghien

Một đường rất chú ý, Lạp Lệ Sa ôm Phác Thái Anh về phòng ngủ. Tính khí to lớn ở trong động thịt khẩn dồn tế tế ma sát, thịt nhậm nóng bỏng quét qua mị thịt nhạy cảm, rất nhanh câu chất lỏng dính trượt chảy ra ngoài huyệt động.

" Ừ...Ừ...A..." Phác Thái Anh nằm ở trên vai Lạp Lệ Sa , phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ. Nàng treo trên người Lạp Lệ Sa , hết sức đủ động đung đưa cái mông, đem tính khí chôn ở trong thân thể chậm rãi phun ra, lại tràn đầy nuốt vào.

"A..." thoả mãn rên rỉ vang ở bên tai, hấp dẫn làm người không thể xem nhẹ. Lạp Lệ Sa nâng mông nàng lên, tính khí ở trong lại trướng đại mấy phần. Nàng nếu nói kiêu ngạo tự chủ ở trước mặt nữ nhân căn bản không kham một kích, gấp gáp đi vào trong phòng ngủ, đem nữ nhân trong ngực từ từ bò lên giường, với tư thế này càng đâm vào sâu.

" Ừ...Ừ...Lệ Sa ...Lệ Sa ..." thân thể vỗ vào nhau bao lấy màng nhĩ, thân thể kịch liệt phản ứng càng thêm kích động. Cái miệng nhỏ tham lam chảy ra nhiều nước, ở mỗi lần Lạp Lệ Sa ra vào, đem dũng đạo càng thêm thuận sướng.

Nàng ôm ấp nữ nhân ở trên người, ngửa đầu thừa nhận đòn nghiêm trọng phía dưới, dùng sức lưu dấu vết trên người Lạp Lệ Sa " Ha...ha..." lực đạo nặng nề xen lẫn khoái cảm mãnh liệt như muốn nuốt sống nàng, Phác Thái Anh nhìn đèn treo trên trần nhà, chỉ cảm thấy choáng đầu hoa mắt.

" Quá nhanh...Lệ Sa ...Thật là nhanh...không chịu nổi...ô...không chịu nổi..." quá nhiều khoái cảm ép nàng bắt đầu rơi lệ, một ba hai ba đợt sóng đẩy nàng lên cao phong. Nàng tựa vào gương mặt Lạp Lệ Sa bên cạnh, run rẩy khóc kêu
Lạp Lệ Sa đưa tay đặt ở dưới nàng, bắt chéo đem nàng ôm vào trong ngực. Hai tay gắt gao bấu lên vai nàng, đem cả người nàng đều để ở dưới tính khí của nàng, vừa nhanh vừa vội xuyên qua nàng.

Dịch dâm mỹ ra vào mà vung vẩy trên bụng, đem chổ hỗn độn rối tinh rối mù
dồn dập thở dốc rơi bên tai Phác Thái Anh , thân thể ma sát nhiệt độ càng khiến cho người hồng thuận. Tựa hồ muốn tốc chiến tốc thắng, lần này Lạp Lệ Sa tiến công thập phần hung ác. Phác Thái Anh thét lên, chân kẹp eo Lạp Lệ Sa càng thêm khẩn, giống như vì muốn ngăn cản động tác của Lạp Lệ Sa , nàng ôm thật chặt Lạp Lệ Sa , bắp chân cọ eo mông đối phương, trêu đùa.

"Ha...Ha..." Quá nhanh, quá nhanh, trên trán rịn mồ hôi nhiều tầng, làm người hít thở không thôi, Phác Thái Anh ôm chặt nàng từng ngụm từng ngụm thở hổn hể, liền một câu hoàn chỉnh cũng không nói nên lời.

" A a a..." tựa hồ rất lâu, vừa tựa hồ không bao lâu, Phác Thái Anh ở trên đỉnh núi, toàn thân run rẩy gắt gao ôm lấy Lạp Lệ Sa , nâng cao thân thể, nghênh đón chất dịch nóng bỏng bắn ở trong thân thể
" Hô.." tính khí đã yên tĩnh từ trong mật huyệt trơn trượt rút ra, Lạp Lệ Sa lật người, đem Phác Thái Anh ôm ở trên người mình, rất tự giác làm cái nệm thịt.

Lấy áo khoác tắm bên cạnh lau chùi mồ hôi trên trán nữ hài, Lạp Lệ Sa ngẩng đầu hôn môi nàng một cái, cười nói ' Ăn xong ta, bây giờ dùng bữa chứ ?"

Omega đi qua cao triều lười biếng nói chuyện, nàng cọ cọ vai Lạp Lệ Sa , miễn cưỡng gật đầu một cái " Ừ "

Lạp Lệ Sa ôm nàng đứng dậy, cầm một bộ áo choàng tắm sạch sẽ, cẩn thận đem nàng gói kỹ, sau đó mặc chỉnh tề, ôm nàng ra khỏi phòng.

Thức ăn làm xong vẫn còn nóng hổi, Lạp Lệ Sa chỉnh tế đem Phác Thái Anh đặt ngồi trên đùi, từng muỗng từng muỗng đút nàng ăn.

Qua nhiều năm như vậy là cuộc sống của hai người, cử động thân mật thực sự là tập mãi thành thói quen. Lạp Lệ Sa thập phần hưởng thụ trạng thái chiếu cố Phác Thái Anh , chẳng sợ Phác Thái Anh thật ra không cần loại chiếu cố này, nhưng chỉ cần là Lạp Lệ Sa thích, vậy thì cứ mặc nàng.

Bị ôm ở trong nhà đi tới đi lui là chuyện vô cùng bình thường, đút ăn này nọ cũng là chuyện bình thường, giúp tắm cũng là chuyện bình thường. Những hành động nhỏ này thấm vào cuộc sống của các nàng mỗi ngày, thân mật tập thành thói quen, nhưng căn bản không thể rời bỏ.

Khoảng thời gian rời nhà, Phác Thái Anh không có lúc nào không nhớ tới thời gian các nàng sống chung, sau đó phát hiện các nàng so với những người khác thân mật hơn nhiều, rất khó có thể phân ly.

Thật may, các nàng có thể cứ như vậy mà sống chung.

Xoã tóc, cúi đầu ăn thức ăn Lạp Lệ Sa đặt ở trên môi, Phác Thái Anh chỉ cảm thấy hết sức mỹ mãn. Lạp Lệ Sa ôm nàng lại có chút không yên lòng, nàng trong đầu đều quẩn quanh những chuyện đã xảy ra hôm nay.

Cơ hồ mỗi một lần, nàng đều gieo hạt giống vào trong người Phác Thái Anh , còn là phát tình kỳ, khả năng mang thai rất lớn. Mặc dù nàng mới vừa giải phẫu nửa tháng, chức năng khôi phục không phải toàn diện, thật ra thì không có ý định hối tiếc, nhưng vẫn có chút lo lắng chuyện sẽ xảy ra tiếp theo.

Thật có hài tử rồi thì làm sao bây giờ ?

Thái Anh đã chuẩn bị làm mẹ chưa ?

Có phải hơi đột ngột không ?

Chuyện này cùng nàng tính toán hoàn toàn khác nhau, kế hoạch bị cắt đứt để Lạp Lệ Sa có chút ảo nảo, sau đó đút một nửa, có chút do dự mở miệng " Thái Anh ...Ta nghĩ..."

"Sao ?"

" Hay là chút nữa ta đi mua thuốc tránh thai..." lời này nói ra thập phần chột dạ, không tránh được nhớ tới lúc ở trên giường bị Phác Thái Anh chất vấn, nguyên bản thập phần lo lắng nhớ thê tử ghen tuông lung tung, sau đó còn nói nàng không muốn có con, cái gì mà không có sức.

" Tại sao ?" Phác Thái Anh ngẩng đầu, một đôi mắt xanh thẳm nhìn về Lạp Lệ Sa . Lạp Lệ Sa nhìn con ngươi nàng, do dự một hồi nói " Chẳng qua cảm thấy...nếu như có con mà nói, cũng không nên là lúc này..." Năm nay Thái Anh , có dự thi cao học.

" Nếu thật sự có, vậy thì sinh ra, con của chúng ta sao lại không muốn " Phác Thái Anh ngưng mắt nhìn nữ nhân ôm mình, ánh mắt nhu hoà " Chẳng lẽ Lệ Sa không muốn có con của chúng ta hay sao ?"

"..."

" Lệ Sa ... Tại sao đột nhiên muốn làm giải phẫu phục hồi ?" Phác Thái Anh đổi câu hỏi, nhìn về Lạp Lệ Sa vẫn luôn nhu hoà
Tại sao ?

Thành thật mà nói, Lạp Lệ Sa cũng không phải thật sự thích hài tử, quan niệm của nàng cho rằng hài tử là hậu quả của việc không ngừa thai, hoặc là do muốn có người thừa kế. Nàng cũng không cảm thấy mình cần người thừa kế này nọ, vì vậy tất cả ý do muốn hài tử đều không đúng.

Sống chung với Phác Thái Anh , cho đến khi hai người già chết là một chuyện vô cùng tuyệt vời. Thỉnh thoảng sẽ nghĩ đến kết tinh của tình yêu, cũng rất tuyệt, nhưng vẫn cảm thấy có người thứ ba quấy nhiễu cuộc sống cũng không tốt lắm.

Nàng chỉ muốn độc chiếm một mình Phác Thái Anh , dục vọng chiếm hữu của alpha tính ra không tốt lắm, lý do nào khác cũng được, nàng thuộc về Phác Thái Anh , Phác Thái Anh là của nàng, là một chuyên vô cùng hoàn mỹ.

Người có suy nghĩ như vậy, làm sao lại đi tiến hành giãi phẫu khôi phục ?

Lạp Lệ Sa cười, chợt nghĩ tới lúc cùng bạn tốt uống rượu vào ngày thôi nôi, Phác Thái Anh ngắm nhìn hài tử, trông rất thánh khiết, lại tràn đầy ánh sáng.

Đại khái, phần lớn omega đều muốn một hài tử.

Nàng cũng nghĩ, nếu như một ngày Phác Thái Anh muốn có con, nàng cũng có thể thoả mãn nàng. Từ suy nghĩ ích kỷ như vậy, nàng tuyệt không để ý một tính mạng thuần khiết lại mang đến sự mệt mỏi nặng nề đến thế giới này.

Nàng vốn là, một người ích kỷ như thế
Sau đó Lạp Lệ Sa lệch đầu giải thích " Lúc trước, nàng không phải nói Đại Tây mang thai sao, lúc đó nàng hay nói chuyện với cô ấy, thật ra ta cũng nghe được. Nàng nói...Hài tử thật sự rất đáng yêu a..."

" Đại Tây thích bảo bảo trong bụng chị ấy lắm, cho nên dù bất hoà chuyện kết hôn với An Bá, làm mẹ đơn thân thì nàng vẫn muốn sinh ra"

" Tỷ lệ bị ảnh hưởng giữa người với người rất lớn, ta liền suy nghĩ nếu một ngày nàng thích hài tử, muốn có một đứa riêng mình, ít nhất ta có thể cho nàng"

" Vừa lúc Lợi Á từ Đế Tinh trở về, kiểm tra thân thể thấy thích hợp liền làm giải phẩu khôi phục"

Nàng nhún nhún vai, giải thích nguyên nhân làm phục hồi

Bời vì thời kỳ dưỡng bệnh không thể đụng vào Phác Thái Anh , cộng thêm những chuyện khác, nên xảy ra hiểu lầm. Phác Thái Anh ngửa đầu, giơ tay lên, chạm lên gò má nàng

Đôi mắt xanh thẳm như nước hồ, trong suốt phản chiếu dáng vẻ Lạp Lệ Sa . Ngón tay lướt qua sống mũi cao thẳng của đối phương, vuốt lên gò má, cuối cùng dừng ở khoé môi nàng. Sau đó Phác Thái Anh mở miệng, run rẩy, bao hàm thâm tình mà gọi một câu " Lệ Sa ..."

" Ừ " Lạp Lệ Sa gật đầu một cái " Em yêu chị "

Dễ dàng, nhiều năm như vậy chưa từng mở miệng nói lời này. Từ từ nói ra. Phác Thái Anh mũi đau xót, đôi mắt như nước hồ xanh thẳm, chậm rãi có nước mắt trượt xuống gò má.

Ta cũng yêu nàng, Phác Thái Anh , từ cái nhìn đầu tiên, chung tình đến nay.



*****
Vote cho mình nhá🌟

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com