Levi Mikasa Couple Gioi Han
Trước đó, Isabel phát hiện có một con tàu lạ cũ kỹ ẩn mình trong bóng đêm đang tiến về phía bọn cô. Cô lập tức cảnh giác và nhanh chóng xác minh con tàu phía trước nhưng lại không rõ danh tính. Isabel đành để Mikasa lẻn lên con tàu đó để kiểm tra thì phát hiện không phải của băng nhóm Mafia lúc nãy.Mikasa ẩn nấp trong con tàu cũ kỹ, nói đúng hơn là nó được ngụy trang cho cũ kỹ, từ chất liệu đóng tàu càng khẳng định chủ nhân của nó là một người có địa vị. Mikasa nhạy bén liền cảm thấy có điểm đáng ngờ, theo bản năng đi sâu vào bên trong con tàu lặng lẽ quan sát tình hình. Cô nhận ra con tàu này là của gia tộc Edwards, tộc huy hình chim ưng phía bên trong con tàu đã giúp cô khẳng định điều đó. Chỉ là cô không rõ con tàu này đang vận chuyển thứ gì bởi vì con tàu không lớn lắm, nếu không phải tàu chuyên vận chuyển vũ khí thì có thể là tàu vận chuyển ma túy hoặc buôn người. Gia tộc Edwards nổi tiếng buôn người và mại dâm, việc Đức cho phép mại dâm trở thành một nghề đã góp phần thúc đẩy nạn buôn người ở đấy đồng thời tạo điều kiện cho gia tộc Edwards lớn mạnh bằng nghề này. Một vài ký ức không vui thoáng hiện lên trong đầu Mikasa. Cô hy vọng đây chỉ là con tàu vận chuyển ma túy thông thường.Mikasa đánh ngất những tên thuộc hạ đứng canh dọc đường, cô xuống tầng sâu hơn của con tàu. Theo kinh nghiệm cô từng trải qua liền cảm thấy kỳ lạ vì nơi này có ít người canh giữ hơn cô nghĩ. Cẩn thận quan sát xung quanh mùi ẩm thấp khi tiến sâu xuống tầng dưới con tàu xộc vào mũi cô. Rất nhanh sau đó, cô đến một căn phòng lớn đã bị khóa bên ngoài, căn phòng cách âm không tốt cô có thể nghe những tiếng khóc thút thích của nhiều người. Mikasa nhanh chóng mở khóa, chiếc ổ khóa nhanh chóng bị cô tháo bỏ bởi những công cụ bẻ khóa đặc chế của cô.Bên trong chỉ có một ánh đèn mờ nhạt nhưng vẫn đủ cho cô thấy được tình hình đang diễn ra. Có rất nhiều người bên trong, đa phần là trẻ em khoảng từ mười tuổi đến hai mươi tuổi, ngoại trừ người phương tây còn có một vài người Châu Á. Có vẻ như gia tộc Edwards đã mua số người này. Một kí ức đau buồn vốn đã bị phong ấn mà ngủ yên bỗng hiện lên như những lớp kính vỡ ra khiến đầu cô đột nhiên đau buốt."- Chị Hans, họ đưa chúng ta đi đâu vậy?- Em sợ quá chị ơi!- Chị Frieda, em không muốn ở đây.- Chúng ta có phải sắp bị bán đi không?- Em không muốn bị bán đâu, chị Hans.- Chúng ta rời khỏi đây có được không?- Tại sao chúng ta bị họ mang đi mà không được lựa chọn?"Những kí ức mà cô ngỡ đã quên bỗng lần lượt hiện lên trong tâm trí cô. Chúng khiến cô đau như búa bổ bởi những hình ảnh mờ nhạt của quá khứ. Những ánh mắt sợ hãi, lo lắng, bất an đang nhìn cô cũng giống như hình ảnh của cô và những người bạn khi đó. Cô chưa từng nghĩ bản thân là người tốt, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy những kẻ đồng cảnh ngộ, cô lại có chút thương xót và đồng cảm. Đưa mắt nhìn những con người kém may mắn bên trong, cô cất giọng nhàn nhạt báo cáo với Armin và Mike:- Báo cáo, con tàu lạ thuộc sở hữu của gia tộc Edwards, mục đích là buôn người.- Không liên quan đến chúng ta, cứ mặc kệ bọn họ. Chúng ta nhanh chóng rút về. – Mike ra lệnh cho nhóm của Mikasa.Mikasa im lặng, Mike ngỡ như cô đã chấp hành mệnh lệnh. Tuy nhiên, Armin phát giác ra điểm lạ của Mikasa, cậu khẩn trương nhắc lại:- Mikasa, lập tức quay về ngay, con tàu đó nếu không liên quan đến chúng ta thì không cần thiết phải dây vào.- Armin, mọi người cứ rút lui trước, tớ giải quyết một số chuyện ở đây trước. – Mikasa kiên quyết nói.- Mikasa, cô lập tức rút lui cho tôi. Đây là mệnh lệnh. – Levi cất giọng lãnh đạm bên tai cô.Giọng nói quen thuộc truyền vào thính giác cô khiến cô bất ngờ vì sự xuất hiện của Levi, nhưng rất nhanh sau đó cô đáp với giọng điệu bình thản mà kiên định:- Tôi không thể. Khi trở về tôi nhất định sẽ nhận hình phạt.- Mikasa, tớ sẽ giúp cậu. – Historia lên tiếng.- Không được, đây là quyết định cá nhân của tớ.- Mikasa, cậu không thể chiến đấu một mình mà không cần sự hỗ trợ. Cậu cần người bảo vệ những nạn nhân kia. – Annie cũng nhắc nhở đồng thời tỏ ý muốn giúp Mikasa.- Chị Mikasa, em cũng giúp chị một tay. – Isabel cũng không muốn để Mikasa xử lý chuyện này một mình.Armin nghe những đồng đội của mình đều muốn đi theo Mikasa, cậu lo lắng nói:- Nguy hiểm lắm, các cậu không thể...- Armin, cậu quên chúng ta xuất thân từ nơi nào rồi sao? – Annie cắt ngang lời Armin, cô nhắc nhở cậu chuyện trước đây.Armin im lặng, cậu nhớ đến những tháng ngày trước đây, bọn họ cũng là một trong những nạn nhân của nạn buôn người nhưng cậu thực sự lo lắng cho họ đặc biệt là cô gái vừa lên tiếng nhắc nhở cậu. Dường như có gì đó nhoi nhói khiến hơi thở cậu ngày càng bất ổn và sắc mặt tái đi. Không để người khác nhận ra, Armin cố gắng kiềm chế sự lo lắng trong khi tranh thủ không ai chú ý đến cậu mà lẻn cho một viên thuốc vào miệng. Trong nhất thời cậu không thể lên tiếng với Annie và mọi người.Armin đưa mắt nhìn sang Mike đang ở bên cạnh nhíu mày thật chặt, cậu nghe Historia từ tốn cất giọng qua thiết bị liên lạc nói với hai vị cấp trên:- Ngài Mike, ngài Levi. Chúng tôi sau khi trở về sẽ nhận hình phạt.Mike mở to mắt nhìn Armin ngồi cạnh cũng đang nhíu mày trầm mặc. Anh cảm thấy loạn thật rồi, đám thành viên mới lần đầu làm nhiệm vụ lại bất tuân mệnh lệnh. Anh chưa kịp can ngăn họ lại thấy tiếng Levi lãnh đạm đáp với nhóm Mikasa:- Được, các cô cậu sau khi trở về sẽ có đủ hình phạt dành cho mỗi người.Mike nghe thấy Levi nói thế cũng là ngầm chấp nhận nhóm Mikasa tự xử lý con tàu đó. Anh cũng không nói gì thêm, bởi anh biết có nói gì thì cũng vô dụng, cũng sẽ không làm nhóm Mikasa đổi ý định mà rút lui.Mikasa được sự hỗ trợ của Historia và Annie, cô nhanh chóng đưa nạn nhân rời khỏi căn phòng giam giữ họ. Mikasa để Historia và Annie bảo vệ họ, còn cô xông lên tấn công những kẻ cản đường. Cô cảm thấy càng lúc càng kỳ lạ, trên tàu có ít thuộc hạ hơn cô tưởng. Isabel cướp được con tàu từ buồng lái bên trong, Historia và Annie hỗ trợ nạn nhân đến vị trí an toàn.Mikasa giải quyết những tên thuộc hạ tôm tép trên boong tàu, cô càng lúc càng cảm thấy lạ. Số lượng thuộc hạ mà gia tộc Edwards mang theo thế này là quá ít. Cô liền báo cáo với Armin. Armin sau khi bình ổn, cậu yêu cầu Isabel lái tàu đến chiến hạm của cậu và Mike để được hỗ trợ. Kế đó, cậu nhanh chóng phân tích tình huống và đưa ra kết luận với Mikasa:- Mikasa, cậu cẩn thận tớ suy đoán con tàu đó hẳn là đã bị cướp.Dứt lời, một tiếng súng vang lên, Mikasa lập tức né đường đạn đồng thời đưa súng về phía đối phương mà nhắm bắn. Với phản ứng linh hoạt, cô nhanh chóng phát hiện vị trí của kẻ địch mà xông lên tấn công kẻ phía ở trước mắt.Dù bóng tối đang ngự trị màn đêm nhưng màu mái bạch kim tung bay theo từng cơn gió biển của kẻ vừa bắn cô cũng đủ khiến cô nhìn thấy rõ ràng. Mikasa nhíu mày lập tức báo cáo với Armin:- Có kẻ giả mạo Bạch Ảnh.Armin vừa bất ngờ vừa nghi hoặc, có kẻ giả mạo thân phận Bạch Ảnh của Mikasa là có mục đích gì? Chẳng lẽ...Levi và Mike cũng nghe Mikasa báo lại, cũng chau mày thật chặt. Xem ra chuyện này không đơn giản, khi trở về bọn họ sẽ lập tức báo lại với Erwin.Mikasa nheo mắt nhìn kẻ mạo danh cô, muốn mạo danh cô thì phải có bản lĩnh. Tuy mái tóc cô ta màu bạch kim nhưng gương mặt lại không giống Bạch Ảnh. Bởi lẽ chưa từng có người trông thấy gương mặt của Bạch Ảnh, nên cô ta muốn dùng gương mặt nào mà chả được. Muốn mạo danh cô chỉ cần đội mái tóc giả màu bạch kim lên và có chút công phu là được. Cô thật muốn thử xem cô ta có bản lĩnh giả mạo cô không.Mikasa lập tức tấn công Bạch Ảnh phiên bản giả. Sau hai lần bị Levi đá bay súng trên tay, cô cũng học được từ anh chiêu thức đó. Cô đá văng khẩu súng trên tay kẻ giả mạo cô. Người phụ nữ đó lập tức muốn rút một khẩu súng khác, nhưng Mikasa không để cô ta thực hiện được ý đồ. Cô tấn công liên tục vào những điểm mù của kẻ địch. Mặc dù là giả mạo Bạch Ảnh nhưng cô ta cũng có chút bản lĩnh.Mikasa không hề biết nương tay với kẻ địch của mình. Tuy người phụ nữ đó giả mạo Bạch Ảnh có chút bản lĩnh nhưng không phải đối thủ của cô. Cô ta có vẻ vất vả khi tránh các đoàn tấn công của cô. Thậm chí còn để trúng mấy đòn đau. Mikasa cũng không muốn dây dưa với kẻ mạo danh cô quá lâu, cô nhanh chóng hạ cô ta, khẩu súng trên tay cô đặt sát đầu kẻ giả mạo Bạch Ảnh.Mikasa chưa kịp hỏi kẻ mạo danh cô thì chẳng biết từ đâu xuất hiện thêm một kẻ bí ẩn tấn công cô. Bạch Ảnh giả mạo nhân cơ hội thoát khỏi sự kìm hãm của Mikasa. Mikasa bận đối phó với gã đàn ông vừa tấn công nên để vuột mất người phụ nữ giả mạo Bạch Ảnh. Mikasa kinh ngạc khi gã đàn ông này đọc được di chuyển của cô, kỹ năng của hắn ta hơn hẳn người phụ nữ lúc nãy tựa như hai đẳng cấp khác nhau. Lòng cô bỗng trầm xuống, cô không ngờ ngoài Levi còn có kẻ đọc được chuyển động của cô.Mikasa tung cú đá bất ngờ kéo dài khoảng cảnh giữa hai người họ, một phát súng nổ lên cắt qua khoảng cách giữa hai người họ. Phát súng bắn trượt gã đàn ông đó, hắn ta phản xạ khá tốt. Annie cũng xuất hiện sau phát súng bắn trượt đó. Annie đã nhắm đúng thời cơ mà Mikasa tạo ra cho cô ấy ra tay chỉ tiếc là hắn ta quá nhanh, đã lập tức tránh được phát súng đó.- Armin, hắn ta quá nhanh đã tránh kịp phát súng của tớ. – Annie báo cáo lại với Armin.- Có cần tớ hỗ trợ hai cậu không? – Historia đề nghị.- Không cần, cậu ở bên trong hỗ trợ nạn nhân và Isabel. Chúng ta không biết bọn chúng còn đồng bọn hay không. Tớ và Annie sẽ xử lý hai kẻ này. – Mikasa điềm tĩnh đáp.Mikasa và Annie đứng cạnh nhau, đối diện với hai cô một khoảng là một gã đàn ông trung niên, trên người hắn ta là chiếc áo sơ mi cùng quần âu đen. Người phụ nữ bên cạnh hắn trẻ hơn hắn, nhưng có lẽ cũng đã ngòai ba mươi. Mái tóc màu bạch kim không ngừng bay trong gió biển đầy thách thức.Gã đàn ông và Bạch Ảnh giả mạo cũng chăm chú nhìn hai cô gái đối diện. Ánh mắt hắn quan sát cô gái vừa giao đấu với hắn, đôi mắt hắn dừng lại hai vật bên hông Mikasa. Hắn đột nhiên cười to khiến người nghe không khỏi rét mà run. Sau đó, dường như đã khẳng định được điều gì đó, ánh mắt hắn quét lên gương mặt mang nhiều đường nét phương đông của Mikasa và cất giọng đầy thích thú:- Cô chính là Mikasa Ackerman?Mikasa lại một lần nữa kinh ngạc. Mắt cô chuyển động hướng lên gương mặt người đàn ông trung niên tóc nâu đen trước mắt cô. Một loại cảm giác dường như đã từng gặp hắn ở đâu đó bủa vây cô. Hắn ta là ai? Làm sao biết tên cô? Nhất thời cô không nhớ ra tên hắn.Annie đứng cạnh cũng ngạc nhiên. Vì thân phận của bọn họ chưa từng bị vạch trần bao giờ.Ở phía đầu dây bên kia thiết bị liên lạc, Levi và những người khác cũng đang chờ diễn biến tiếp theo của cuộc chạm trán mà Mikasa gặp phải. Armin bèn lên tiếng hỏi Mikasa:- Mikasa, hắn ta là ai? Làm sao biết thân phận của cậu?Mikasa nghe thấy tiếng Armin hỏi, cô thật cũng muốn biết hắn ta là ai. Ánh mắt hắn khi nãy dừng lại bên hông cô, trên hông cô là thanh katana mà bố cô để lại. Hôm nay, cô mang nó theo để tiện cho nhiệm vụ lần này. Tuy nhiên, từ đầu đến giờ cô vẫn chưa rút nó ra dùng. Bộ đôi kiếm Nhật này là thứ cô quý giá nhất. Nếu thanh katana dùng để chém trong tác chiến thì thanh wakizashi có chiều dài ngắn hơn dùng để đâm gần khi tấn công đối phương. Một vài kí ức vụn vặt được ghép lại trong những ngày tháng cô sống bên cạnh bố mẹ cô. Nét mặt cô lạnh dần trong khi bờ môi cô cất giọng lạnh lùng:- Kenny Ackerman.Mikasa vừa trả lời câu hỏi của Armin vừa khẳng định thân phận của gã đàn ông đối diện.Phía bên kia bầu trời, Levi chau mày lắng nghe diễn biến ở phía Mikasa. Ackerman? Chẳng lẽ hắn ta có họ hàng với Mikasa? Không chỉ riêng Levi có suy nghĩ này mà những người còn lại thông qua thiết bị liên lạc cũng đều nghĩ thế.Gã đàn ông tên Kenny cười to hơn. Đáy mắt hắn ta đầy vẻ thích thú và thách thức. Hắn cất giọng đầy hứng thú:- Hơn mười năm rồi nhỉ? Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Cách chiến đấu của cô giống hệt bố mình thật khiến ta hoài niệm. Xem ra bố cô đã dạy dỗ cô không ít, có đúng không cháu gái thân yêu?- Ông muốn nói gì? – Mikasa lạnh giọng thêm mấy phần.- Chậc chậc. Bộ dáng mê hoặc đàn ông của cô lại giống hệt mẹ mình. – Kenny châm chọc đáp.- Ông có ý gì? – Mikasa sắp hết kiên nhẫn với gã đàn ông có họ hàng với cô.- Nếu không vì mẹ cô, em họ ta đã không phải chết một cách ngớ ngẩn như thế.Người phụ nữ đứng cạnh Kenny luôn có ánh nhìn chòng chọc vào Mikasa. Ánh mắt cô ta như lưỡi dao muốn rạch nát gương mặt cô. Mikasa cực kỳ không vui khi gặp phải hai kẻ vừa quen vừa lạ này. Đôi mắt cô lạnh băng quét qua người phụ nữ đang muốn ăn tươi nuốt sống cô, cô dừng lại trên gương mặt cô ta mấy giây sau đó cô nhìn sang Kenny vừa bỡn cợt vừa châm chọc khi nhắc đến mẹ cô.- Ông câm mồm cho tôi. Chuyện của bố mẹ tôi không cần người ngoài xen vào. – Mikasa cất tiếng rét lạnh.- Ha ha, ánh mắt đó của cô giống hệt mẹ mình. Đúng là mẹ nào con nấy. – Kenny cười mỉa mai.Mikasa siết chặt nắm tay, hắn ta có thể sỉ nhục cô nhưng không được sỉ nhục mẹ cô, người mẹ hiền dịu đáng kính của cô. Cô đưa mắt nhìn Kenny với ánh mắt băng lãnh, gương mặt cô như phủ một lớp sương giá lạnh, không cảm xúc. Cô nói với Annie đang đứng cạnh cô:- Annie, cậu phụ trách người phụ nữ đó, còn tớ sẽ giải quyết lão già Kenny.Annie không đáp, chỉ gật đầu đồng ý với Mikasa. Đối với những kẻ như thế này thì nói nhiều chỉ tổ mất thời gian mà không được tích sự gì.Mikasa đưa tay rút thanh katana vẫn chưa có cơ hội được sử dụng từ đầu đến giờ. Thanh katana dài và hơi cong, lưỡi kiếm sắc bén và đường vân hamon lượn sóng chứng tỏ tay nghề của người rèn kiếm vô cùng tài hoa và khéo léo. Cô nắm chặt kiếm trên tay, cảm giác mạnh mẽ của thanh katana mang lại khiến cô như được tiếp thêm sức mạnh. Cô nhàn nhạt nói:- Ông hãy thôi nói những lời thừa thải, bớt xàm ngôn lại mới có thể sống lâu.Kenny nheo mắt nhìn cô gái trước mắt ông, ông như thấy hình bóng của bố cô năm xưa. Hắn cười to và hứng thú nói:- Để xem cháu gái của ta đã trưởng thành như thế nào.Dứt lời, Mikasa và Kenny cùng xông lên tấn công đối phương. Kenny có thể đoán được đòn tấn công của cô nhưng đã không khiến cô quá bất ngờ. Khẩu súng trên tay hắn cô vẫn chưa vô hiệu hóa được. Kỹ thuật dùng kiếm của cô do bố cô dạy đều bị Kenny nắm được rất rõ, có lẽ hắn rất hiểu bố cô.Phía Annie đối đầu với người phụ nữ giả mạo Bạch Ảnh. Cô không mấy vất vả với cô ta nhưng cô ta lại né đòn chuẩn xác, khó mà nhanh chóng hạ được cô ta. Bên tai cô là tiếng của Armin nhắc nhở cô pha chút dịu dàng hiếm hoi mà người ngoài khó nhận ra được. Và Armin thông báo chiến hạm của họ đang gần đến.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com