Lee Yeon X Lee Rang Wook X Bum Series One Shot
Au:yeutuvi89
Thời lượng: One Shot
Cp: Lee Dong Wook x Kim Bum
Thể loại: Boy Love, ngọt ngào, HE
Warning: Không dành cho fan only và người kì thị LGBT.
Có H nhẹ, che rèm.
Summary: Khoảng cách sẽ chẳng là gì khi hai trái tim luôn hướng về nhau.
Disclaimer: Fic dựa vào lịch trình có thật của Wook và Bum. Ngoài ra tất cả những tình tiết và tính cách của nhân vật đều do tác giả tưởng tượng, hoàn toàn không giống với người thật.
......Trở về khách sạn sau khi kết thúc một đêm fan meeting thành công rực rỡ. Kim Bum cảm thấy lòng mình thật giống như ánh mặt trời của buổi sớm mai.Thật không ngờ, đã rất lâu kể từ ngày cậu tạm xa rời màn bạc để thực hiện nghĩa vụ với đất nước. Rồi sau đó trở lại với hai phần của bộ phim " Cửu Vỹ Hồ" thì trong lòng của công chúng cậu vẫn có một chỗ đứng quan trọng.Những sự nồng nhiệt của các fan tại quốc gia Đông Nam Á(Indonesia) này, khiến cho cậu thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc đến nỗi lúc ở trên sân khấu, cậu đã vài lần nhắc đến tên của anh. Dong wook- người "anh em tốt" của cậu.Sau khi tắm rửa và thay quần áo, cậu thả mình trên chiếc giường êm ái. Cầm lấy chiếc Iphone để kiểm tra có ai nhắn tin cho mình không.Và Kim Bum đã nở một nụ cười thật tươi khi nhìn thấy cái tên "Dong Wook hyung"đang nằm chễm chệ trên màn hình.Những dòng tin nhắn được gửi cách đây vài phút.[Anh đã xem video clip rồi][Hạnh phúc lắm đấy, Bummie à][Nhớ nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ][Đợi em ở Seoul. Nhớ]Trái tim của ai đó như có từng đợt sóng vỗ rì rào liên hồi......
Wookie đang ngồi trên chiếc sofa màu trắng tại phòng khách trong căn hộ của mình, cầm trên tay tách trà nóng vừa nhâm nhi vừa lướt điện thoại để cập nhật tin tức của "cậu em tốt" đang ở cách mình hai múi giờ.Vừa có mặt tại Hàn Quốc vào buổi tối ngày hôm qua sau khi kết thúc chuyến công tác tại Thuỵ Sĩ, trong vai trò làm đại sứ thương hiệu cho hãng đồng hồ Tissot. Anh đã tự thưởng cho mình một giấc ngủ kéo dài đến tận mười mấy tiếng sau khi trải qua một lịch trình dày đặc và mười mấy tiếng đồng hồ trên máy bay.Và đó là lý do mà đến giờ này anh vẫn còn đang thức. Chỉ là muốn dành thời gian để dõi theo những hoạt động của ai đó từ xa.Nhìn thấy cậu tươi tắn, rực rỡ, hoạt bát trên sân khấu mà anh cảm thấy an tâm vô cùng. Bummie của anh, trông vậy thôi chứ cũng lắm lúc trầm mặc im ắng.Cho nên dù đã 34 tuổi đầu thì đối với anh cậu vẫn như một đứa trẻ.Lúc nghe thấy cậu nhắc tên mình trong đoạn phỏng vấn ở buổi fan meeting mà anh thấy lòng mình ấm áp đến lạ thường, có lẽ cậu nhớ anh rất nhiều, và đương nhiên anh cũng vậy. Kể từ sau khi Cửu Vỹ Hồ mùa hai kết thúc, thì lần cuối anh và cậu xuất hiện cùng nhau trước công chúng chính là lần tham gia chương trình game show của chính công ty mẹ sản xuất.Từ đó đến nay, vì lịch trình kín như bưng, nên anh và cậu chỉ có thể liên lạc với nhau bằng vài tin nhắn riêng tư, thỉnh thoảng lắm mới có thể gọi và nghe giọng của nhau được vài phút.Nhưng chừng đấy cũng đủ để cả anh và cậu hiểu rằng, trong lòng của đối phương luôn có một chỗ cho mình.Tiếng chuông điện thoại rung lên, trên màn hình hiện lên dòng chữ "Bummie cute" khiến cho Dong Wook giật mình, anh thật không ngờ giờ này cậu lại có thể gọi cho anh. Định bụng sẽ không nghe máy, vì muốn để cậu nghĩ rằng anh đã ngủ rồi, chẳng đành lòng để cậu thức khuya. Nhưng rồi cũng chẳng hiểu sao, ngón tay anh lại chẳng nghe theo lý trí của anh nữa.Wookie đưa tay lướt nhận cuộc gọi. Tín hiệu vừa kết nối ngay tắp lự một giọng nói thân thuộc đã truyền đến tai anh:"Em đây. Anh về Seoul rồi à? Có mệt lắm không?"Giọng nói của Kim Bum có chút ngập ngừng xúc động. Xen lẫn cảm giác hạnh phúc ngập tràn."Ừh! Anh nghỉ ngơi rồi. Không mệt nhiều nữa"Wookie ôn nhu trả lời."Sao giờ này chưa ngủ?"Cả hai bên đồng thanh cùng một câu hỏi.Thế rồi cũng như lệ thường, Wookie luôn là người nhường nhịn, chẳng bao giờ anh có ý vặn hỏi lại, nhẹ nhàng trả lời :"Anh ngủ hơn một ngày, nên giờ này tỉnh lắm. Chưa ngủ nên mới để em nghe được giọng anh chứ""Aishi...lại thế rồi. Em thì lạ chỗ nên vẫn đang trằn trọc. Anh xem video rồi, thấy sao? Em hát có hay không? Lên đồ có ổn không?""Tốt, mọi thứ đều rất ổn. Bummie của anh luôn như vậy mà. Kiss the rain em hát tốt đấy"Wookie không giấu được sự tự hào, ánh mắt anh ánh lên từng cơn sáng rực. Niềm khấp khởi của Dongwook thể hiện rõ qua từng nhịp thở, đến nỗi chỉ qua tín hiệu đường truyền Kim Bum vẫn có thể cảm nhận được rất rõ ràng."Cảm ơn anh. Hai ngày nữa em về Seoul""Hôm sau gặp nhau nhé, bữa đó anh trống lịch""Được! Chỗ cũ nha""Ok ! Vậy em tranh thủ nghỉ ngơi nha. Nhớ em""Vâng! Anh cũng vậy. Miss u too"Sau khi nói với nhau lời tạm biệt, cả hai dù rất lưu luyến nhưng vẫn là không thể kéo dài cuộc gọi được.Bummie cần nghỉ ngơi, đó là ưu tiên hàng đầu. Và cả hai đều ngầm hiểu nên tự biết chọn thời điểm để dừng lại.Biết nhau đã hơn bốn năm, rồi những ngày tháng ăn ngủ cùng nhau tại phim trường Cửu Vỹ Hồ đã khiến cả hai nảy sinh những tình cảm khác biệt. Tình cảm ấy, đến một cách thật bất ngờ mà chính bản thân cả hai đều không thể biết được thời gian chính xác là lúc nào.Chỉ là từ lúc bắt đầu vào mùa Cửu Vỹ Hồ hai, mọi cử chỉ hành động của người này đều nhất nhất hướng về người kia.Lúc nhận ra những nhịp đập khác lạ trong tim mình, cả anh và cậu đều rất sốc, là bởi vì chẳng ai có thể nghĩ rằng mình đã phải lòng một bạn diễn nam.Hơn nữa, cả hai đều là người nổi tiếng, đang ở trên đỉnh cao của sự nghiệp.
Kim Bum tuy chẳng còn ở thời kì vàng son như mười năm trước, nhưng với tài năng và thực lực.Cùng sự tái xuất đầy ngoạn mục với nhân vật Lee Rang, cậu dường như đã lấy lại được vị thế của mình.Còn Lee Dong Wook thì đang ở ngưỡng cửa thăng hoa nhất trong con đường làm ngôi sao hạng A của mình.Chính vì thế, khi trái tim đã vô tình lỗi nhịp, cả hai đã rất khó khăn để có thể đối diện với tình cảm này, và cũng chẳng dễ dàng để có thể đối diện nhau.Một thời gian sau khi mùa một Cửu Vỹ Hồ kết thúc. Anh và cậu quyết định sẽ không gặp nhau nữa, cũng sẽ theo đó mà dừng hẳn mọi liên lạc.Khoảng thời gian hai năm sau đó, anh và cậu cũng đã có cho riêng mình những vai diễn để lại dấu ấn và tên tuổi. Lịch trình kín đặc cũng làm khoả lấp đi khoảng thời gian trống để nghĩ và nhớ về nhau.Nhưng người ta nói, tình yêu giống như ngọn lửa trong gió, gió làm tắt ngọn lửa nhỏ và làm bùng lên ngọn lửa lớn.Gần một năm trước khi Cửu Vỹ Hồ mùa hai bấm máy, Dong Wook và Kim Bum quyết định trở về bên nhau. Khi trong quãng thời gian xa cách ấy, cả hai đã dần nhận ra tình cảm mà bản thân mình dành cho đối phương.Anh vẫn nhớ, ngày gặp lại cậu, chính là nơi quán Bar thân thuộc, mà những ngày tháng quay cửu vĩ hồ một, anh và cậu vẫn thường ra đây uống. Ngày hôm đó, cậu vận trên người một chiếc áo sơ mi trắng, khoác bên ngoài chiếc áo len mỏng màu cánh gián.
Một chiếc quần Jean đen màu xanh biển và một đôi giày thể thao trắng rất hợp dáng người.Cậu vẫn với gương mặt khả ái đáng yêu đó, nhưng đôi mắt lại ánh lên những nỗi niềm sâu xa khó tả, dù trên môi vẫn luôn nở những nụ cười lúc xuất hiện trước mặt anh.Wookie không khó để nhận ra, những ngày tháng xa nhau đó, cậu đã phải gồng mình vượt qua thống khổ đến thế nào. Bởi chính anh, còn bị những kỉ niệm, những hồi ức và nỗi nhớ miên man về cậu giằng xé con tim. Thì trái tim yếu mềm của cự giải như Bummie càng vật vã gấp bội lần.
Ngày hôm ấy, anh và cậu ngồi cạnh nhau suốt gần một tiếng đồng hồ, mà chẳng thể nói với nhau một lời nào.Chỉ là ánh mắt dán thật chặt vào thân ảnh của nhau."Bummie này, chúng ta hãy dũng cảm cùng nhau đối diện với tất cả. Tình yêu vốn dĩ không bao giờ tồn tại những ranh giới cho nên, hãy cùng nắm tay nhau"
Wookie hôm ấy, chẳng ngần ngại mà nắm chặt lấy đôi bàn tay trắng mượt của người thương rồi dịu dàng rót vào tai cậu những tiếng lòng thiết tha.Cậu nghe những lời anh nói, chỉ khẽ khàng mà hướng đôi mắt rưng rưng vì cảm động về phía anh rồi nhẹ nhàng gật đầu.Anh vào lúc đó cũng chẳng kìm lòng được mà đặt lên môi cậu một nụ hôn.Tất nhiên, hôm đó trong quán Bar, chỉ có hai người là cậu và anh.Wookie đã thu xếp gọn gàng trước khi quyết định gặp cậu ngày hôm nay.Kim Bum hiểu được bản tính anh, nên cậu cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên trước sự an bài này.
....
Sau ngày hôm đó, thì những sự quan tâm lo lắng của cả hai dành cho nhau được thể hiện rất mãnh liệt.Mỗi một tối trước khi chợp mắt, đều đặn là những tin nhắn chúc ngủ ngon dành cho nhau.Mỗi một ngày sáng, trưa chiều đều chia sẻ cho nhau những tấm ảnh chụp lại việc mà mình đang làm, món mà mình đang ăn.Nếu như hôm nào đó, vì công việc quá bận rộn, thời gian rảnh cũng không nhiều, một trong hai người đều cố gắng tranh thủ vài phút ngắn ngủi để face time cùng người kia.Tất nhiên, trước khi thực hiện điều đó, cả hai đều tinh tế thông báo trước cho đối phương bằng những mật hiệu đã cùng nhau mặc định để đối phương không bị lỡ mất những giây phút quý giá nhất dành cho nhau.
....Anh còn nhớ, lần đó, vô tình xem được một bài phỏng vấn của cậu cách một tháng trước, lúc phóng viên hỏi cậu, "nếu chọn lựa giữa Lee Yeon và Lee Dong Wook cho em gái hẹn hò, cậu sẽ chọn ai". Kim Bum của anh sau vài giây suy nghĩ, đã trả lời rằng, cậu chọn Lee Yeon. Bởi Lee Dong Wook quá bận rộn đến nỗi, thời gian gặp mặt còn không có, lấy đâu ra để hẹn hò. Cậu còn không quên nhấn mạnh một câu "Đến tôi còn không có thời gian để gặp".Lúc nghe câu nói ấy của cậu, lòng anh cảm thấy xót xa vô cùng. Bummie của anh là đang trách hờn anh vì có quá ít thời gian dành cho cậu. Cậu tuy chẳng bao giờ nói ra điều đó trước mặt anh, nhưng anh hiểu cảm giác của cậu.Chính vì thế, kể từ ngày ấy chỉ cần có thời gian trống, anh đều gác lại những dự định riêng của mình để dành thời gian cho cậu. Và Bummie luôn cảm thấy biết ơn vì điều đó.Anh cùng cậu đi ăn ở những quán ruột của cả hai, cùng cậu ngồi uống vài cốc sâm banh nơi góc vắng bên dòng sông Hàn.Lại cùng nhau đi tập Gym. Nhớ đến lúc này, anh lại không khỏi bật cười, có một lần anh hăng say tập đến nỗi kéo dài tận ba tiếng đồng hồ. Lúc ấy, cái miệng xinh xắn của cậu cứ phụng phịu rỉ rả bên tai anh "Wookie hyung à! Bao giờ thì xong, đã ba tiếng rồi". Dong Wook khi đó bị những âm thanh đáng yêu làm cho trái tim tan chảy, chỉ là không hiểu sao cậu lại có thể dễ thương đến vậy. Anh chỉ khẽ khàng, dang cánh tay ra mà ôm lấy tấm lưng cậu, ghé vào tai cậu ôn nhu nói "Ngoan, anh sắp xong rồi, anh muốn có nhiều thời gian để nhìn ngắm em nên mới cố tình kéo dài thời gian thôi, hiểu không".Kim Bum ở trong vòng tay người thương, chỉ còn biết thuận theo lời anh nói. Hoá ra, Wookie của cậu lại nhiều tâm cơ đến thế, nhưng mà cậu thích.Cậu mỉm cười, đưa bàn tay mình áp chặt vào bàn tay đang đặt trên thắt lưng của mình.Đối với tình cảm này mà nói, Kim Bum thực sự là từng bước động tâm, ban đầu cậu vì sự tinh ý và tử tế của anh làm cho cảm động, sau dần chính từng cử chỉ quan tâm lo lắng mà anh chỉ đặc biệt dành riêng cho cậu thì trái tim tưởng chừng như đã chai sạn đi của cậu lại đột ngột tan chảy.Kể từ những ngày tháng có anh, cậu đã có thể cởi bỏ đi lớp vỏ bọc cô đơn lãnh đạm của mình. Anh giống như ánh dương quang rực rỡ soi sáng trên con đường mà cậu bước qua.
....
Để đi đến bước đường của ngày hôm nay, thực sự cũng không hề dễ dàng. Khi mà ở xã hội ngoài kia, người ta vẫn còn cái nhìn quá khắc khe về tình cảm của những người đồng giới. Mà anh với cậu lại đang hoạt động trong một ngành công nghiệp mà đối với những người làm nghề, việc bị soi mói về đời tư dường như là một điều không thể nào thiếu được.Dù cậu biết, cũng có rất nhiều người hâm mộ luôn dành những sự ủng hộ cho cả anh và cậu, họ cũng mong một ngày nào đó được chính anh và cậu xác nhận cho mối quan hệ đặc biệt này.Nhưng điều đó có lẽ sẽ chỉ là cơn mộng tưởng của một bộ phận khán giả. Bởi ở đất nước Hàn Quốc này, việc yêu đương đồng giới vẫn là một điều cấm kỵ. Cho nên, điều mà anh và cậu có thể mang đến cho họ chính là sự tái hợp cùng nhau ở trên cùng một khung hình.Khi ấy, cả hai có thể tự nhiên mà thể hiện vài hành động cử chỉ một cách khéo léo để tặng cho các fans một vài "cẩu lương", chỉ chừng đó thôi cũng đủ để họ hiểu rằng, anh và cậu luôn ở trong tầm mắt nhau.Mà chẳng phải mỗi lần đi show hay sự kiện cùng nhau, cậu và anh cứ như hai thỏi nam châm khác cực. Cứ thế mà hút lấy nhau không rời.Còn riêng đối với bổn phận với gia đình, khi cả hai đều là con trai trưởng cũng đã từng là là bức tường cách ngăn của đoạn tình cảm này. Nhưng trải qua biết bao những thăng trầm, cùng những cố gắng nỗ lực, cả hai đều đã nhận được cái gật đầu từ phía ba mẹ hai bên.Suy cho cùng, đã là cha là mẹ thì ai cũng mong con cái của mình tìm được hạnh phúc đích thực, dù đó là ai đi chăng nữa.....
Wookie sau khi tắt điện thoại, liền đưa tay chạm vào gương mặt bầu bĩnh của Kim Bum trong màn hình ẩn của chiếc Iphone mỉm cười hạnh phúc. Anh còn nhân đó và kề môi vào thơm vào bờ má kia một tiếng "chụt".Chỉ ba ngày nữa thôi, anh lại có thể gặp cậu, sau mấy tháng trời cả hai chỉ có thể gửi cho nhau những nụ hôn và chiếc ôm thông qua màn hình.Wookie cầm chiếc hộp quà nhỏ xinh đang đặt phía trên bàn trước mặt mình. Đó chính là chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn của nhãn hiệu Tissot mà anh làm gương mặt đại diện. Chắc mầm rằng, cậu sẽ thích. "Mơ những giấc mơ thật đẹp nhé, người yêu bé nhỏ của anh". Wookie, nhìn vào gương mặt với ngũ quan hoàn hảo trên chiếc điện thoại của mình khẽ nói.
....
Ở bên này, tại mảnh đất của Hồi giáo đông nam á, Kim Bum cũng vừa chìm vào trong giấc ngủ sau những nghĩ suy về một ai đó đang ở Seoul hoa lệ kia.
.....
Ba ngày sau...
Kim Bum đã có mặt tại căn hộ của mình ở Seoul Hàn Quốc. Sau khi trải qua hai ngày nghỉ ngơi, hôm nay theo lời hẹn, cậu và Wookie sẽ được gặp lại nhau sau bao ngày mong nhớ.Vài ngày trước đó, khi cậu vừa đáp máy bay xuống sân bay quốc tế Inchoen. Đã ngay lập tức nhắn tin cho anh báo đã bình an trở về. Anh cũng rất nhanh chóng mà hồi đáp lại cho cậu những dòng chữ đơn sơ nhưng chất chứa những ngọt ngào ấm áp "Bình an là tốt rồi, nghỉ ngơi cho khoẻ, rồi đến ngày gặp nhau. Mong em."Đọc xong tin nhắn của anh cậu thấy trái tim bồi hồi xao xuyến lắm. Anh vẫn luôn là vậy, dù chỉ qua dòng tin nhắn vỏn vẹn vài từ cũng là luôn những ân cần chăm sóc, sau mới đến cảm nhận của bản thân mình. Rằng với anh, bản thân cậu luôn là điều quý giá nhất.Cầm trên tay món quà xinh xắn vừa mua được trong lịch trình ở đất nước Đông Nam Á kia, Kim Bum vận một bộ trang phục giản dị mà hợp gu, ngồi trên con xe sang trọng để đến gặp anh. Ở nơi bí mật mà chỉ có cậu và anh mới biết.Đó là một căn villa nằm cách trung tâm Seoul không xa lắm, nhưng cung đường đi đến thì khá vắng vẻ, rất ít bị cánh truyền thông để ý và nhòm ngó. Là do tự tay anh và cậu chọn lựa và mua nó.Chiếc xe màu bạc của Kim Bum đã dừng lại trước căn villa có bức tường sơn trắng. Cậu mang theo một tinh thần đầy hứng khởi bước xuống xe và chuẩn bị tiến tới mở cánh cửa villa.Kim Bum sau khi mở cánh cổng bước vào nhà, lại không khỏi cảm thấy kì lạ khi mọi thứ lại im ắng quá đỗi. Nếu như với bản tính của Wookie, anh phải đứng ở ngay phía trước, rồi reo lên chào đón cậu như mọi khi. Nhưng hôm nay, sao lại khác. Lẽ nào, anh đã quên cuộc hẹn với cậu rồi.Thế nhưng, chỉ vừa kịp nghĩ đến đó. Lúc cậu đang chầm chậm bước đến vặn nấm đấm chiếc cửa gỗ màu hổ phách thì bất ngờ, một bàn tay nắm chặt lấy tay cậu, kéo theo cậu vào trong. Tay kia không quên vặn nấm đẩm cửa rồi đóng chặt lại.
Kim Bum cứ như thế bị đè nằm ngã ra trên chiếc sofa màu cà phê.Một bờ môi nhanh như cắt đặt lên môi cậu, một cách đầy mạnh mẽ, khiến cho cậu không thể nào kháng cự được. Cậu cứ thế cũng đành buông xuôi để mặc cho đầu lưỡi của mình quấn chặt vào đầu lưỡi của anh...Rồi sau đó, cậu cứ như thế liền bị anh đẩy vào phòng ngủ và nằm xuống chỗ phía chiếc giường đôi trải ga màu xanh tím. Anh ôn nhu tháo đôi giày trên chân cậu ra rồi nằm xuống bên cạnh, môi anh vẫn không rời khỏi cánh môi của cậu.Thế rồi một bàn tay của anh xộc vào trong cổ áo rồi như quán tính mà di chuyển xuống chỗ ngực rồi mân mê lấy hai hạt đậu bé xinh hồng hào kia.Cậu cũng bị anh làm cho đắm chìm trong cơn mê ấy, bàn tay thon thả trắng ngà cũng từ từ xộc vào phần vải phía dưới áo và cũng bắt đầu di chuyển đến phần ngực của anh. Cả hai quấn chặt lấy nhau,những nhớ thương ngóng đợi suốt cả một thời gian dường như đều được bộc phát trong cơn đắm đuối này...Một lúc sau, thì tấm áo phông trắng trên người cậu bị anh cởi bỏ, sau khi anh tự tay cởi bỏ tấm áo trên người mình.
Cả hai ôm chặt lấy nhau, cảm giác da thịt của đối phương cọ sát vào cơ thể mình thật quá đỗi ấm áp và đê mê..
"Ư...ư...ư..a...hm""A...a...u..."Cả hai đều khẽ rên lên từng âm thanh khoái cảm khi toàn bộ lớp trang phục ở phần hạ thể cũng đã được người này cởi bỏ cho người kia.Ngón tay của Kim Bum đang vuốt ve nhẹ chỗ phần xương quai xanh của Dong Wook, khiến cho từng phấn kích trong anh dâng trào.Anh cũng cứ thế mà di chuyển chiếc lưỡi đến từng mảnh da, thớ thịt trắng ngần của thân ảnh đang nằm phía dưới mình.
Thế rồi, bàn tay của anh bất giác mà chạm vào chỗ nhạy cảm nhất ở phần hạ thân của Kim Bum.Cậu cũng di chuyển chiếc lưỡi của mình ngậm chặt lấy hai hạt đậu của anh, lắng nghe từng nhịp thở đang đập liền hồi nơi ngực trái.Thế rồi, cả hai cùng say đắm trong cơn dục vọng đê mê, rồi lại trao nhau những hơi thở gấp gáp. Khi anh cọ xát phần thịt mềm mềm ở hạ thân của mình vào phần khe hở nhỏ ở hạ thân của cậu.
Những tiếng rên rỉ không ngừng bắt đầu cất lên từ cả đôi bên.
Thật là một cảm giác lâng lâng như bay tút lên tận trời cao.
....
Nửa tiếng sau, cả hai mới bắt đầu buông nhau ra. Cậu lúc này, đang gối đầu trên cánh tay anh. Cả hai thân ảnh không một mảnh vải che thân đang cùng nhau đắp một tấm chăn.Thế rồi, cả hai lại cùng hướng mắt về nhau chứa đựng dào dạt những thâm tình.Wookie, chợt đưa tay kéo sát mái đầu Kim Bum sát về phía mình, đặt lên trán cậu một nụ hôn, rồi buông tay ra ôn nhu nói:
"Em vẫn ổn lắm, rất ngoan. Nhớ em nhiều""Em cũng rất nhớ anh""Ở Indo đó có đẹp không? Thức ăn có hợp khẩu vị không?"Mọi thứ nói chung đều tốt anh à. Còn Thuỵ Sĩ?""Cũng ổn. Bao giờ có cơ hội, chúng ta đến đó du lịch nhé. Bummie của anh thích châu Âu lắm mà""Ưm...đồng ý liền"Kim Bum nhỏ nhẹ dụi dụi mái đầu của mình vào lồng ngực anh, nũng nịu đáp.
Khiến cho Wookie trào dâng lên cảm giác yêu chiều cao đến tận trời mây.Anh vẫn nhớ, những tháng ngày khi Lee Rang cứ mãi theo đuôi anh trai Lee Yeon mà nhõng nhịu như vậy. Lee Yeon của Cửu vĩ hồ đã từng sai lầm khi quá muộn để tỏ bày tình yêu thương dành cho đứa em trai duy quý giá.Nhưng Lee Dong Wook sẽ không bao giờ để cho Bummie của mình phải chịu bất cứ tổn thương nào dù là nhỏ nhặt nhất.Cuộc trò chuyện tưởng chừng như vô thưởng vô phạt của hai người đàn ông kia, lại kì thực ẩn sâu rất nhiều những thương nhớ khắc khoải xuống tận đáy tâm can của mỗi người.Được một lúc, cả hai cuộn tròn trong chăn ôm lấy nhau mà ngủ.
....Trời Seoul bất ngờ trút xuống những cơn mưa rả rích, nhưng trong lòng của đôi lứa yêu nhau là những tia nắng ấm áp nồng nàn. Dong Wook từ trong nhà tắm bước đến chỗ căn bếp, anh nhẹ nhàng ôm lấy cậu từ phía sau, khi Kim Bum vẫn đang chăm chú và tỉ mĩ chế biến những món ăn mà anh thích . Cậu đã thức dậy trước và vào bếp trổ tài."Anh thức rồi !Sao không ngủ thêm chút nữa đi ?".Cậu lúc ban đầu có hơi bị giật mình vì chiếc ôm nhẹ nhàng ấy nhưng rồi liền sau đó cũng đưa một bàn tay mà nhẹ nhàng chạm vào bàn tay anh ân cần hỏi.
"Anh ngủ vậy là nhiều quá rồi, ngủ nhiều chắc thành con sâu ngủ luôn quá""Mắt anh thâm quầng vậy, thiếu ngủ không ít đâu , sao lại nói nhiều. Chắc là tại em ở ngoài này sột soạt làm anh giật mình phải không?""Không đâu, tại thiếu hơi em nên anh không ngủ được nữa ấy. Đang tính cho anh ăn món gì đấy? Ngửi mùi thơm quá đi""Lại sến súa rồi, làm như là trẻ con thiếu hơi mẹ không bằng ấy! Làm vài món đơn giản mà anh thích thôi, có thịt có canh, có cá đầy đủ dinh dưỡng và năng lượng""Trời ơi ! hạnh phúc quá, người yêu của anh vừa dễ thương đáng yêu, lại vừa chu đáo đảm đang hết phần thiên hạ rồi"
....
Dong Wook càng siết chặt lấy Kim Bum, cùng cậu tận hưởng niềm hạnh phúc của tình yêu.
"không cần anh phụ à?""Không! anh phụ ăn là được rồi"Những món ăn cuối cùng cũng xong, và được Kim Bum bày trí một cách cẩn thận lên bàn, đúng như những lời cậu nói, đều là những món mà Wookie rất thích đầy đủ dinh dưỡng mà thấm nồng hương vị của yêu thương.Cởi chiếc tạp dề ra rồi cậu ngồi xuống chỗ chiếc ghế bên cạnh anh. Nhìn thấy những món ăn được bày trí trên mặt bàn, gương mặt Wookie hớn hở như đứa trẻ được mẹ cho đồ ăn ngon đáng yêu không kể xiết.
"Anh làm sao thế? Còn không mau ăn đi, chưa đói sao? Hay không thích ăn?""Không ...Không phải chỉ là anh thấy hạnh phúc quá cục cưng à.Lee Dong Wook này rất may mắn mà có được em"Nói rồi, Wookie quay sang hướng Kim Bum." Chụt"- tặng cho em đó" vừa hôn một cái thật kêu vào bờ má phúng phính của cậu.
Kim Bum bị cưỡng hôn bất ngờ, giả vờ đưa tay đẩy anh ra, rồi hắn giọng "Ashi. Ghét thật đấy""Ghét kệ em, anh cứ hôn đấy, ai bảo em đáng yêu quá làm gì"
...Trong căn bếp nhỏ xinh, có hai chàng trai khôi ngô tuấn tú, ngồi cạnh nhau cùng gắp cho nhau từng mẩu thức ăn, cùng trò chuyện không ngừng...Những cử chi yêu thương ấm áp và ngọt ngào đến vô cùng...Ăn xong, cả hai lại cùng nhau dọn dẹp. Rồi lại nắm tay nhau, tiến về chỗ phòng khách. Cùng nhau thưởng thức dư vị trà chiều, và trao nhau hai món quà từ những chuyến công tác của nhau.Kim Bum nở nụ cười mãn nguyện khi đưa cánh tay để Wookie đeo vào chiếc đồng hồ màu đen phiên bản giới hạn, ở phía dưới còn khắc một hàng chữ "WBForever".Còn Wookie, mặc vào chiếc áo phông trắng mà Kim Bum tặng có in hai chữ cái đầu tên cậu và anh trong một hình tròn màu xanh nhạt, lòng cảm thấy ấm áp vô ngần, còn gật gù xuýt xoa khen lấy khen để gu thẩm mỹ và mắt nhìn của người yêu nhỏ.Cả hai ngồi nắm chặt tay nhau, cùng nhau xem những chương trình giải trí trên chiếc ti vi màn hình phẳng. Cứ như thế mà an bình lặng lẽ ở cạnh nhau.Không cần biết, ngày mai đây, khi rời xa chốn này điều gì đang đón đợi họ. Chỉ cần giây phút này đây có thể vui vẻ sánh vai nhau.Đôi khi hạnh phúc chỉ là cần được ở bên nhau, và tình yêu chính là luôn hướng về nhau dù có muôn vàn xa cách.
......
End.
...........
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com