Leave On2eus
em nói, em sẽ yêu gã suốt cả cuộc đời này, em cũng từng hứa với gã rằng. : lần đầu cũng như lần cuối em nói chuyện này với anh, em sẽ yêu anh, sẽ yêu mãi về sau này. em thất hứa với gã, em khiến tim gan gã hẫng mất một nhịp khi nghe tin chuyển nhượng đó. đừng rời xa gã nữa mà em, người ta đã đau khổ vì em nhiều đến thế, vậy thì gã chẳng khác gì, gã ta tuy tồi tệ nhưng gã ta yêu em.lần cuối này ấy mà, top jung duo còn cạnh nhau được nữa hay không nhỉ? hẳn là không đâu, em rời đi rồi, cũng đã có một thành viên khác gia nhập vào công ty gia đình của chúng ta, cũng thay thế vị trí của em. sẽ ra sao nếu moon hyeonjoon và choi wooje gặp nhau với tư cách là đối thủ trên sàn đấu nhỉ? hẳn là gã sẽ rất đau. có thể sẽ đau đến điên dại, rời xa người mà mình đồng hành suốt gần cả ba bốn năm trời, sao lại không đau được? nhưng gã ta chẳng chịu nổi đâu, gã đau khổ hơn bất kì ai, đối đầu với người mình yêu, gã chịu thua. thua vì đã chẳng thể giữ em lại, để vụt mất em đi trong khi mình còn chưa hạnh phúc với nhau được bao lâu. giờ phải đồng hành cùng anh bạn mới rồi, cảm giác lạ thật, bạn mới thay cho dấu yêu, rốt cuộc moon hyeonjoon có bớt đau khổ được không? đây lại là tình cảnh éo le gì thế? câu chuyện mùa chuyển nhượng này có vẻ khá là quen, deft seonsu, meiko seonsu? chắc là giống chuyện này, nhưng đổi ngược lại, gã chẳng đi đâu hết còn em thì mất dạng trong mắt của gã rồi, vì sao sáng của gã, giờ này đang ở đâu thế? hơn ba ngày trôi qua rồi, gã nhốt bản thân mình ở trong phòng ngủ suốt cả ngày trời, nguyên ngày chỉ ăn mỗi mấy cái sandwich mà anh sanghyeok đem đến cho, nước cũng chỉ uống vài ngụm. đây là tự ngược đấy à? choi wooje thôi mà, đừng vì sự nghịch ngợm của em ấy mà đau buồn thế, không cùng chiến tuyến, nhưng chung một trái tim. cũng giống người anh cả của mình thôi ấy chứ, sáng đánh đấm người yêu như con, tối về lại đằm thắm bên nhau, như thế cũng gọi là hạnh phúc mà, phải không nhỉ? miễn là tim cùng một nhịp đập, không có thứ gì là phải đớn đau cả. esport ấy mà, có buồn có vui, có sự gắn kết này thì cũng có sự thân thiết khác, thể hiện thật tốt vào, để em ấy tự hào về mình, đó cũng là một loại hạnh phúc mà. moon hyeonjoon đã đau đến thế rồi, còn choi wooje thì sao đây? choi wooje cũng chẳng khác gì gã ta là mấy đâu. em bị gạt rồi, em muốn đồng hành cùng gã ta cơ. em cứ khóc suốt, bảo ngừng thì không ngừng, nước mắt thì cứ liên tục chảy ra làm ướt hết hai cái má bư dễ thương mà hyeonjoon hay cưng chiều mà bẹo má em ấy. đừng khóc nữa, em nhạy cảm mà, dễ cảm lạnh lắm. nếu bệnh, họ moon kia chắc chắn sẽ lo sốt vó mà chạy đến trụ sở của nhà bên kia mà chăm sóc em.choi wooje bị lây bệnh đấy à? bị lây bệnh kén ăn lâu năm của moon hyeonjoon rồi, giờ thì đưa cái gì cũng không ăn, anh chị staff mệt lắm rồi đấy nhé, ai đó thả bé con này về lại cho nhà bên rồi trả bé thỏ về đây được không nhỉ? faker cũng sắp khóc rồi đấy nhé, đứa em út mà anh nuôi lớn, bỏ anh mà đi theo mấy trái cam nhà bên rồi, anh cũng thích choi thỏ đó, nhưng mà bé chớp cũng là em của anh mà... : hay bọn mình cạnh nhau thêm chút nữa thôi, anh nhỉ? wooje nghĩ được mỗi như thế trong đầu thôi đấy, em còn lựa chọn nào khác nữa đâu, em còn trẻ lắm, thấy tiền sao lại không thích? vốn dĩ người ta đi làm cũng để kiếm tiền mà. cho em cơ hội lần này nữa thôi, em sẽ quay trở lại , rồi chúng ta sẽ cùng nhau nâng lên chiếc cúp được lấp đầy bằng những hy vọng đó, được không? - hết cơ hội rồi em ơi. người ta ghét em rồi, anh cũng chẳng thể làm gì hơn, duyên phận hết rồi, anh cũng bất lực chẳng muốn nói. để lần khác đi em ơi, bọn mình hết duyên rồi. anh cũng chỉ là một tuyển thủ đi rừng mắc phải nhiều sai lầm và nhận rất nhiều lời chỉ trích của người khác thôi.- xin lỗi, anh chẳng thể bảo vệ được em vì anh cũng bị tổn thương nhiều thế. lại một ngày nữa trôi qua kèm theo những kỷ niệm bị lãng quên theo dòng chảy của thời gian, chiếc lá cuối cùng của cái cây em trồng ở nhà anh cũng đã phai nhạt màu xanh vốn có, nó đã dần chuyển sang màu vàng, màu của sự héo úa như duyên phận của nhau đã phai cạn đi theo bóng người. : rời bỏ nhau, là lựa chọn cuối cùng mà chúng ta đưa ra, cũng là lựa chọn duy nhất của bọn mình. có phải là lựa chọn đúng không khi mà tim của gã thì đau, mắt của em thì đỏ?- anh là thứ dễ vứt bỏ lắm à? : không phải, mà là trong những thứ em có thể vứt bỏ, chỉ có anh thôi. giọng nói của bộ phim huyền thoại ấy lại cất lên, đập tan suy nghĩ của moon hyeonjoon, gã lại tự nhận thấy mình thật giống với vai diễn kia, nếu mình đi ứng tuyển, chắc chắn sẽ được nhận. moon hyeonjoon và cậu bạn trong bộ phim kia có vài điều khá giống nhau, như là... đều vì người mình yêu mà bất chấp tất cả. đều yêu nhau rồi phải xa cách. và quan trọng nhất, đều bị vứt bỏ. giống nhau nhưng sao nghe có vẻ đáng thương thế nhỉ? thế bọn họ có điểm khác nhau gì không ta? một bên mưa rồi tạnh, lại thấy được cầu vồng; một bên tiếng mưa rơi tí tách cứ âm ỉ mãi trong lòng. nó để lại trong tim moon hyeonjoon và trong tim choi wooje, một vết hằn cực kỳ lớn, nó sẽ quặn đau mỗi khi họ nhìn thấy nhau, nó sẽ giằng xé tâm can của họ và bảo rằng. ' không còn cơ hội để quay lại ngày tháng trước đây, tiếp tục cuộc sống của mình và học cách quên người kia đi. 'moon hyeonjoon sẽ đau đến mức sống với căn phòng ngập rượu và cồn, choi wooje sẽ đau đến mức không ngừng hành hạ bản thân, và cũng quên mất rằng, thời gian của bản thân chỉ còn vỏn vẹn hai tháng nữa. choi wooje, em ấy bị bệnh từ nhỏ rồi, nhưng chỉ có mình bạn cún biết thôi, em lừa mọi người đó, em chẳng ký hợp đồng với bên nào hết. em chỉ đơn giản... là muốn mọi người khi ghét em sẽ dễ quên em hơn vào ngày em mất. ngốc lắm đấy em ơi, nói cho moon hyeonjoon biết đi, nói rằng em cũng yêu anh như cái cách anh yêu em, nói rằng em cũng muốn cạnh anh, cũng muốn ở bên anh lâu hơn. : em nói, em sẽ yêu anh mãi về sau này, điều này là thật, sẽ yêu đến khi chết đi, sẽ yêu đến khi sống lại, vẫn sẽ yêu bằng trọn con tim mình, gói trái tim em lại, gửi tặng cho anh. moon hyeonjoon không trách em vì đã bỏ đi, chỉ trách em đã bỏ mặc anh mà đi không nói lời nào, gã đau đến xé tâm can, moi cả ruột gan ra mà hỏi nó có thật sự yêu em không, sau khi bọn nó nói có, gã sẽ thật sự gói nó lại tặng cho em để em nghe được từng bộ phận trên cơ thể gã, một lòng với em. sau khoảng một tháng rưỡi, không nói không rằng, wooje ra đi sớm hơn thời gian mà bác sĩ dự báo, có lẽ lý do là em hành hạ bản thân mình quá nhiều trong những ngày cuối cùng em còn trên đời này. và moon hyeonjoon cũng nhớ ra, cạnh tủ đầu giường của em, có một tủ thuốc, vitamin hay canxi bổ sung của em đều nằm trong đó cả, lại còn nhớ thêm, em từng mua rất nhiều thuốc ngủ. gã thất thần chạy tới nhà em, mở tủ thuốc cạnh đầu giường ra, tìm thấy lọ thuốc ngủ đã vơi mất một nửa, moon hyeonjoon cũng ra quyết định, nguyện một lòng cùng em làm lại cuộc đời, làm lại số mệnh, dựng lại chuyện tình. anh mong hữu duyên gặp lại, em cầu hữu ngày tương phùng, ta cầu trời ban phước, gặp lại mãi không chia xa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com