TruyenHHH.com

Lay Nham Co Vo Cuong Sat

Đây là đang thử thách An Vi sao? Thật nực cười, đã kể nhiều như vậy rồi mà còn nghi ngờ cô, coi thường cô tới vậy là cùng, thật đáng thất vọng mà. Thôi, cô sẽ cho họ xem thứ mà họ muốn thấy...

Cô cầm lấy khẩu súng, cười nhẹ rồi tiến lại gần người phụ nữ ấy. Nhìn qua thì rõ ràng là người có thân thủ tệ, yếu đuối, cô ta vốn dĩ không phải là người của thế giới này. Tại vì sao mà bị trói và đánh đập dã man vậy nhỉ? Thật khiến cô tò mò mà, bọn họ tuy là những con sói hoang dã nhưng nhất định, sẽ không giết người không liên quan...

Cô quay lại nhìn Mark bằng ánh mắt hiếu kỳ, cười nhẹ rồi nói:

"Đó là ai vậy chủ nhân kính mến?"

Anh nhìn cô ta bằng ánh mắt tràn đầy nỗi tức giận khiến An Vi càng thấy nôn nóng muốn tìm thấy nguyên nhân. Điều gì khiến anh tức giận như thế nhỉ? Mấy người này sẽ không quạo vì những lí do nhỏ nhặt, nhưng anh ta thậm chị còn nghiến răng, nhất định là một người rất quan trọng.

"Người yêu cũ của tôi và là một con chó phản bội."

Người yêu cũ? Con chó phản bội? An Vi cảm thấy hơi thất vọng, một người như Mark cũng bị trúng mỹ nhẫn kế. Ắt hẳn, lại là gia tộc khác cài người vào để cắp thông tin, mấy tên này cũng là đàn ông và cô ta nhìn qua cũng khá đẹp. Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân kế mà!

"Mày hỏi để làm gì?"

Cô cười rất tươi, nói bằng giọng điệu thản nhiên như đang đùa cợt.

"Để quyết định xem bắn chỗ nào thôi!"

An Vi lại gần người đó hơn, cô lấy tháo băng dính trên miệng ả rồi vuốt đầu cô ta. Hành động của cô khiến cho Tứ Đại Bàng bắt đầu cảm thấy hứng thú, họ đều có chung một câu hỏi rằng cô sẽ làm gì, tùy vào kết quả đó mà quyết định kế hoạch tiếp theo.

Người phụ nữ đó vừa được tháo băng dính trên miệng ra thì đã la hét, nói những lời nhảm nhí giống như những tiếng kêu lầm than thoát ra từ những tù tội chốn ngục đày. Cả bọn họ và cô đều bắt đầu cảm thấy bực mình.

*Bốp*

Ả ngã sập xuống sàn sau cái tát mạnh của cô, cứ như cô đã dùng toàn bộ lực tay để dồn vào khuôn mặt nhỏ bé của ả. Cô nghiến răng, nhìn ả bằng ánh mắt chán ghét rồi nói bằng giọng điệu hơi tức giận.

"Không thích nói tiếng người mà thích sủa tiếng chó. Quyết định rồi, tao sẽ ban ân huệ cho mày..."

Cứ ngỡ cô sẽ tha cho ả vì vậy ả liền gật đầu lia lịa, về phía những người kia thì không hề lên tiếng. Hình như mạng sống của cô ta quy là thuộc về cô rồi, đầu hay tim? Một phát đi đời hay chết mòn trong đau đớn? À mà, cô đã hứa ban cho ả một ân huệ, thôi vậy, sau này còn nhiều người để cô chơi đùa mà.

*Đoàng!*

Đạn bắn thẳng vào tim của ả, chỉ trong một phát ả đã tắt thở trong sự ngỡ ngàng của Tứ Đại Bàng. Rốt cuộc cô là ai, chỉ trong một phát bắn đã trúng tâm ngay lập tức, ngay cả bọn họ cũng không thể làm vậy nếu chưa qua huấn luyện. Đằng này, một cô gái 16 xuân xanh đã làm được điều phi thường đó... Quả nhiên, thật xứng đáng với số tiền đã bỏ ra.

An Vi quay về phía Mark, cầm tay anh lên rồi đặt khẩu súng vào mu bàn tay. Cô nhẹ nhàng vuốt tóc, rồi nở một nụ cười thật tươi và nhìn những người còn lại bằng ánh mắt tràn đầy sự sung sướng khiến bọn họ cảm thấy hơi sững sờ.

"Kể từ khi giết cha mẹ của mình, lâu lắm rồi em mới được sung sướng, thỏa mãn như vậy, cảm ơn các ngài nhiều lắm, hihi ~"

----

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com