Lay Danh Nghia Vo Nang
Ba ngày sau đó,hôn lễ của các nàng được tổ chức ở"thành phố biển"cảng Ireland,sỡ dĩ có tên gọi như vậy chính là vì nó là một hòn đảo nằm trôi nổi giữa biển khơi,bốn mặt đều giáp biển,đường duy nhất đến đất liền chính là cây cầu nối từ hòn đảo đến cảng,xung quanh nơi đây là các ngôi nhà của người dân bản địa,chính giữa trung tâm chính là nơi diễn ra hôn lễ của các nàngMột lễ đường đồ sộ được trang trí với hàng ngàn đóa hoa cẩm tú cầu đang thi nhau đua sắc,bàn tiệc với những loài thức ăn phong phú luôn được thay mới mỗi giờ,tiếng nhạc tiếng hát huyên náo cả một vùng trời.Ở chính giữa sân khấu là một tháp ly thủy tinh được dùng để tiến hành nghi thức rót rượu.Phía bên cạnh là hộp nhẫn được làm bằng bạch kim nguyên chấtĐiều đặc biệt nhất là,khách mời tham dự hôn lễ lần này đều là những người có địa vị và gia thế hiển hách trong xã hội,nhiêu đây đã là ít,chính vì sợ Nhã Tịnh sẽ lo lắng trong lúc cử hành hôn lễ nên tất cả những người cô mời đến chung vui đều là họ hàng hai bên của các nàng,như vậy sẽ không còn áp lực nữaMộ Hàn đứng trên lễ đường,hôm nay chị không mặc vest,thay vì chọn trang phục thường ngày chị vẫn hay mặc ấy,Mộ Hàn lại muốn sánh vai cùng nàng với một chiếc váy dài,một chiếc váy dài sang trọng ôm sát từng đường cong trên người chị,mái tóc đen mượt nay được thả sau vai,phía trên ngực áo là một chiếc nơ cỡ lớn được đính nhiều viên ngọc trai hồng xung quanh viền nơChất vải mịn màng là loại mắc tiền được du nhập từ nước Pháp,lớp trang điểm không còn là vẻ cứng cỏi như thường ngày,thay vào đó là đôi mắt hoa đào long lanh ngấn nước,môi mềm,da trắng,chính là vẻ thanh lãnh,cao ngạo đặc biệt hút ngườiTừ phía xa,Nhã Tịnh khoác trên mình chiếc váy cưới thật lộng lẫy tiến vào lễ đường,từng dãy kim cương lấp lánh uốn lượn xung quanh thân váy,sợi lông vũ mềm mại bao bọc lấy phần trên cùng của chiếc váy,từ đôi khuyên tai đến vòng cổ trên người Nhã Tịnh đều là sản phẩm của tập đoàn đá quý nổi tiếng nhất nhì thế giới được đặt làm thủ công từ rất lâu
Lớp voan trắng trùm đầu cũng khó mà che đi được ánh mắt trong suốt và nụ cười rạng rỡ của nàng khi nhìn về phía cô,Nhã Tịnh tay cầm đóa hoa cưới,tay còn lại được ba nàng dắt từng bước lên lễ đườngDưới sự chứng kiến của tất cả mọi người,Tần gia gia nắm lấy bàn tay của nàng trao cho cô,trên gương mặt đã đầy nếp nhăn theo năm tháng của ông hiện lên một nụ cười mãn nguyện
Ông vui vẻ chủ trì hôn lễ:"Nhã Tịnh,con có đồng ý lấy Mộ Hàn,luôn ở bên con bé khi thịnh vượng cũng như gian nan,khi bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh,một lòng yêu thương với người bên cạnh còn lúc này hay không?"Nàng đáp với giọng chắc nịch:"Con đồng ý ạ!"nàng đã từng có suy nghĩ rằng,bản thân sẽ không thể nào tìm được một người hợp ý để cùng tiến vào lễ đường,cho đến khi nàng gặp chị,tuy có chút...xấu hổ nhưng lí do mà nàng yêu thích chị ngay từ cái nhìn đầu tiên chính vì dung mạo mĩ miều tựa như họa ấy Kể cả thời khắc nào đi chăng nữa thì Mộ Hàn đều rất xinh đẹp trước mắt nàng.Chị rất tài giỏi,đó là điều không ai có thể chối cãi,là một người rất xinh đẹp lại càng chắc chắn hơn,cứ như Mộ Hàn là một may mắn mà ông trời đã trao tặng cho nàng,tuy bây giờ vẫn chưa có nhiều tình cảm với chị nhưng nàng hứa với Tần gia gia,sẽ chăm sóc cháu gái người thật tốt,dùng sự ân cần của mình toàn tâm toàn ý đối đãi người trước mặt..Tần gia gia nghe xong câu trả lời thì rất hài lòng,ông quay sang nhìn về phía cô:"Vậy còn con thì sao Hàn Hàn,con có đồng ý lấy Nhã Tịnh,một lòng chung thành với con bé,luôn luôn nhường nhịn cũng như che chở,mãi mãi bên cạnh và yêu thương con bé suốt cả đời hay không?"Mộ Hàn nhìn thẳng vào mắt Nhã Tịnh,trịnh trọng gật đầu:"Con đồng ý"cô không biết một đời là bao lâu,cũng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì,điều duy nhất cô dám khẳng định với nàng ngay lúc này chính là<trái tim của chị sẽ mãi mãi hướng về em>cho dù là có ra sao đi chăng nữa thì ngày hôm nay,trên lễ đường này.Nàng đã chính thức trở thành vợ hợp pháp của cô,từ nay về sau vĩnh viễn không rời....
___________________Trên chiếc maybach đang chạy về phía đông của đảo Ireland,Nhã Tịnh ngồi ở ghế phụ nhắm mắt nghỉ ngơi,nàng vẫn chưa tin được rằng bây giờ mình đã trở thành người thành gia lập thất,sau hôn lễ được tổ chức linh đình ở thành phố biển,nàng và cô quyết định chọn Ireland là nơi để hưởng tuần trăng mật lãng mạng của hai người tại nước ngoài.Ý định ban đầu của Mộ Hàn là đến Paris để du lịch,nhưng vì Nhã Tịnh nói rất thích bầu không khí của nơi này nên chuyến nghỉ dưỡng tại Paris đã bị đổi thành tuần trăng mật ở ngoại ô đảo IrelandCô thì sao cũng được,miễn là có thể bên cạnh Nhã Tịnh,tận hưởng niềm vui của các cặp đôi mới cưới thì tất cả đều chiều theo ý nàng.Khi nghe tin cháu gái và cháu dâu của mình muốn ở ngoại ô Ireland thì Tần gia gia đã tức tốc chuẩn bị một căn biệt thự cho đôi bạn trẻ.Thật đúng như những gì Tư Dao-con bạn của cô đã nói,Tần gia gia sợ là không thể đưa hết gia tài của Tần thị để lấy lòng cô cháu dâu này!Nhã Tịnh mở mắt,nhìn cô đang cong khóe môi mỉm cười trong khi mắt vẫn tập trung nhìn về đoạn đường phía trước thì không khỏi thắc mắc:"Mộ Hàn,chị đang cười gì vậy..?"nghe thấy nàng hỏi thế,cô càng cười rạng rỡ hơn trước nhưng tất cả chỉ dừng lại ở việc cười,Mộ Hàn không đáp lại lời của Nhã Tịnh,thật khiến nàng khó chịu mà"Đừng cười nữa mà Mộ Hàn,chị mau trở lời em đi!rốt cuộc là chuyện gì lại khiến chị cười tươi vậy chứ?"Nhã Tịnh trong lòng suy đoán:không lẽ là Mộ Hàn lại thích lễ cưới như vậy sao?nếu thế thì quá đơn giản rồi,Nhã Tịnh tự tin có dư tiền để dẫn Mộ Hàn đi khắp thế giới,trải nghiệm và tổ chức hôn lễ ở từng quốc gia nha!chỉ cần là chị thíchNhìn em bên cạnh mình lại bắt đầu suy diễn lung tung,Mộ Hàn chuyển chế độ thành tự động lái,cô chồm người về phía Nhã Tịnh áp sát nàng lên cửa kính,dùng giọng điệu cợt nhã nói:"Vợ à,nếu em còn muốn kết hôn với chị thêm nhiều lần nữa thì chị cũng không ngại động phòng với em thêm vài lần đâu nha em phải suy nghĩ thật kĩ đấy vợ"Hic,đúng là khi yêu thì con người thường sẽ ngọt ngào,cưới về rồi thì lại biến thành một con người khác,lúc còn tìm hiểu thì Mộ Hàn dịu dàng biết bao,bây giờ có được nàng trong tay thì chị cũng chẳng ngại lộ bản chất thật sự của mình,đáng sợ quá mà!:"Mộ Hàn...chị..chị định làm gì em vậy,em la lên đó nha"Chậc!đúng là miệng nhanh hơn não,nàng đã trở thành vợ chính thức của chị thì la hét còn tác dụng gì chứ"Chị không làm gì cả?chỉ muốn hôn vợ mình thôi nha!đây đâu phải việc gì sai trái chứ"Mộ Hàn vô tội nhìn nàng,cô đâu có làm sai,hôn vợ mình mà cũng là sai nữa sao?Được rồi!Nhã Tịnh bị cô luật sư Tần này thuyết phục hoàn toàn,chỉ còn nước nằm yên chịu trận thôi,nào ngờ,cô chỉ nhẹ nhàng hôn lên má nàng một cái cứ như chuồn chuồn lướt nước,rồi chị quay người,tiếp tục lái xeYa!Mộ Hàn đáng ghét,Nhã Tịnh lấy lại tinh thần định quay sang cạp cô một cái cho đỡ tức thì đột nhiên,chiếc Maybach đang chạy ngon lành bỗng dừng lại.Mộ Hàn bước xuống xe trước,mở cửa ra cho nàng:"Chúng ta đến nơi rồi,vợ ơi bọn mình xuống thôi"
Dường như Mộ Hàn đã quen với cách gọi vợ ngọt ngào này hoặc cũng có thể,là đã quá chấp niệm với cái chữ vợ dành riêng cho Nhã Tịnh nên mới gọi thuận miệng như thếHai người nhìn biệt thự trước mắt,là một nơi ấm cúng,nội thất hiện đại,có lò sưởi bằng điện cũng có cái đốt bằng than,có giường ngủ êm cũng có thiết bị nóng lạnh,gồm 4 tầng,3 phòng ngủ,2 phòng tắm và một gác mái đựng một số đồ lặt vặt.Tuy chỉ mới mua nhưng nơi này được dọn rất sạch sẽ,không có bụi và cũng rất thơm mùi trầm hươngNgoài vườn có cỏ xanh rì rào,lá cây xào xạc,còn có một chiếc xích đu nằm trong sân,cả nàng và cô đều có chung suy nghĩ:nơi này quả thật rất đẹp,tựa như trong truyện cổ tích.Nếu có thể sống ở đây mãi thì thật là tốt!Nhã Tịnh vui vẻ mang vali bước vào phòng ngủ,nàng xếp gọn đồ đạc sang một bên sau đó nhảy thẳng lên giường,lăn lộn đã đời mới chịu nói:"Chiếc giường này là của em,căn phòng cũng là em chọn trước,chị không được dành đâu đấy!"như một lời tuyên bố chủ quyền,nàng giang hai tay ra nằm thẳng trên giường ngủNhìn thấy hành động trẻ con của cô vợ mình,Mộ Hàn chỉ để quần áo sang một bên,cô tiến lại giường,chống hai tay ngang mặt của nàng,áp sát người,nói khẽ:"Được,nếu như hôm nay vợ muốn ngủ riêng thì chị sẽ chiều theo ý em,cơ mà chúng ta phải làm chút chuyện đại sự trước đã"
Hự xấu xa,nghe đến đây,tất cả dũng khí ban nảy của nàng đều mất tăm mất tích,nàng nghiêng đầu quay sang chỗ khác,mặt đỏ còn hơn quả dâu chín:"Không!em không chịu,chị đây là cưỡng ép người quá đáng luật sư Tần"ngón tay trỏ của nàng nghịch ngợm vẽ vòng tròn lên ngực Mộ HànThôi xong,tự đào hố chôn mình rồi,cứ tưởng trêu chọc em ấy một chút cũng không mất mát gì,ai mà có ngờ cô mèo này nguyên hình lại là một bé hồ ly,vậy mà lại câu dẫn ngược cô:"Vợ,em cũng không thể để chị ngủ phòng riêng được.Chúng ta chỉ vừa mới cưới,nếu để ba mẹ và ông nội biết được nhất định sẽ rất phiền lòng đó nha"Được lắm!chị vậy mà lại dám dùng chiêu này với em:"đúng là so đo với ai không so đo lại đi so đo với luật sư cơ chứ,quả nhiên là em không chơi lại chị" nàng rút cánh tay trái của mình lại,nhẹ nhàng dùng bàn tay phải vỗ lên nệm hai cái:"mau lại đây,hôm nay em cho chị ngủ chung đó,nhưng mà không được làm chuyện xấu xa với em!"Rõ ràng cả hai cũng đã kết hôn nàng lại không muốn thân thiết với cô như vậy có chút hơi quá đáng.Nghĩ đến đây Nhã Tịnh lại ấp úngMộ Hàn thấy vậy liền nằm xuống bên cạnh nàng,giọng cô âm trầm lại êm dịu:"Chúng ta vẫn còn trong hợp đồng hôn nhân.Khoảng thời gian này,chị tuyệt đối sẽ không làm gì quá đáng với em""Đương nhiên là không bao gồm việc ôm,nắm tay và công khai mối quan hệ,còn những điều khác chị sẽ hỏi ý vợ trước được chứ?"cô đưa ngón út của mình ra,chờ đợi câu trả lời từ nàngNàng không biết vì sao...bản thân lại có chút hụt hẫng:"Thật..thật ra em không phải ghét việc thân mật với chị,chỉ..chỉ là em vẫn chưa thích ứng được,chị cho em thời gian,nhất định em sẽ thay đổi"Nhã Tịnh ngoắt lấy ngón tay chị,nhe răng cười,đôi má nàng vẫn ửng hồng...Cô mỉm cười:"Không cần vội,chị... có thể đợi em"Đợi em chấp nhận chị,đợi em đáp trả lại tình cảm của chị,đợi em sẵn sàng tin tưởng chị,tất thảy Mộ Hàn đều sẽ đợi,chỉ cần nàng ở trước mặt,cô sẽ không rời đi,dẫu cho có bao lâu đi nữa,chỉ cần người đứng cuối đoạn đường ấy là Nhã Tịnh,chỉ cần đó là tình yêu nàng dành cho cô thì cho dù có bắt cô đợi cả đời Mộ Hàn đều nguyện ý,bởi lẽ cô yêu em
__________________
Chap này chỉ nhiêu thôi,rải cơm chó vậy là đủ rồi:))
Lớp voan trắng trùm đầu cũng khó mà che đi được ánh mắt trong suốt và nụ cười rạng rỡ của nàng khi nhìn về phía cô,Nhã Tịnh tay cầm đóa hoa cưới,tay còn lại được ba nàng dắt từng bước lên lễ đườngDưới sự chứng kiến của tất cả mọi người,Tần gia gia nắm lấy bàn tay của nàng trao cho cô,trên gương mặt đã đầy nếp nhăn theo năm tháng của ông hiện lên một nụ cười mãn nguyện
Ông vui vẻ chủ trì hôn lễ:"Nhã Tịnh,con có đồng ý lấy Mộ Hàn,luôn ở bên con bé khi thịnh vượng cũng như gian nan,khi bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh,một lòng yêu thương với người bên cạnh còn lúc này hay không?"Nàng đáp với giọng chắc nịch:"Con đồng ý ạ!"nàng đã từng có suy nghĩ rằng,bản thân sẽ không thể nào tìm được một người hợp ý để cùng tiến vào lễ đường,cho đến khi nàng gặp chị,tuy có chút...xấu hổ nhưng lí do mà nàng yêu thích chị ngay từ cái nhìn đầu tiên chính vì dung mạo mĩ miều tựa như họa ấy Kể cả thời khắc nào đi chăng nữa thì Mộ Hàn đều rất xinh đẹp trước mắt nàng.Chị rất tài giỏi,đó là điều không ai có thể chối cãi,là một người rất xinh đẹp lại càng chắc chắn hơn,cứ như Mộ Hàn là một may mắn mà ông trời đã trao tặng cho nàng,tuy bây giờ vẫn chưa có nhiều tình cảm với chị nhưng nàng hứa với Tần gia gia,sẽ chăm sóc cháu gái người thật tốt,dùng sự ân cần của mình toàn tâm toàn ý đối đãi người trước mặt..Tần gia gia nghe xong câu trả lời thì rất hài lòng,ông quay sang nhìn về phía cô:"Vậy còn con thì sao Hàn Hàn,con có đồng ý lấy Nhã Tịnh,một lòng chung thành với con bé,luôn luôn nhường nhịn cũng như che chở,mãi mãi bên cạnh và yêu thương con bé suốt cả đời hay không?"Mộ Hàn nhìn thẳng vào mắt Nhã Tịnh,trịnh trọng gật đầu:"Con đồng ý"cô không biết một đời là bao lâu,cũng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì,điều duy nhất cô dám khẳng định với nàng ngay lúc này chính là<trái tim của chị sẽ mãi mãi hướng về em>cho dù là có ra sao đi chăng nữa thì ngày hôm nay,trên lễ đường này.Nàng đã chính thức trở thành vợ hợp pháp của cô,từ nay về sau vĩnh viễn không rời....
___________________Trên chiếc maybach đang chạy về phía đông của đảo Ireland,Nhã Tịnh ngồi ở ghế phụ nhắm mắt nghỉ ngơi,nàng vẫn chưa tin được rằng bây giờ mình đã trở thành người thành gia lập thất,sau hôn lễ được tổ chức linh đình ở thành phố biển,nàng và cô quyết định chọn Ireland là nơi để hưởng tuần trăng mật lãng mạng của hai người tại nước ngoài.Ý định ban đầu của Mộ Hàn là đến Paris để du lịch,nhưng vì Nhã Tịnh nói rất thích bầu không khí của nơi này nên chuyến nghỉ dưỡng tại Paris đã bị đổi thành tuần trăng mật ở ngoại ô đảo IrelandCô thì sao cũng được,miễn là có thể bên cạnh Nhã Tịnh,tận hưởng niềm vui của các cặp đôi mới cưới thì tất cả đều chiều theo ý nàng.Khi nghe tin cháu gái và cháu dâu của mình muốn ở ngoại ô Ireland thì Tần gia gia đã tức tốc chuẩn bị một căn biệt thự cho đôi bạn trẻ.Thật đúng như những gì Tư Dao-con bạn của cô đã nói,Tần gia gia sợ là không thể đưa hết gia tài của Tần thị để lấy lòng cô cháu dâu này!Nhã Tịnh mở mắt,nhìn cô đang cong khóe môi mỉm cười trong khi mắt vẫn tập trung nhìn về đoạn đường phía trước thì không khỏi thắc mắc:"Mộ Hàn,chị đang cười gì vậy..?"nghe thấy nàng hỏi thế,cô càng cười rạng rỡ hơn trước nhưng tất cả chỉ dừng lại ở việc cười,Mộ Hàn không đáp lại lời của Nhã Tịnh,thật khiến nàng khó chịu mà"Đừng cười nữa mà Mộ Hàn,chị mau trở lời em đi!rốt cuộc là chuyện gì lại khiến chị cười tươi vậy chứ?"Nhã Tịnh trong lòng suy đoán:không lẽ là Mộ Hàn lại thích lễ cưới như vậy sao?nếu thế thì quá đơn giản rồi,Nhã Tịnh tự tin có dư tiền để dẫn Mộ Hàn đi khắp thế giới,trải nghiệm và tổ chức hôn lễ ở từng quốc gia nha!chỉ cần là chị thíchNhìn em bên cạnh mình lại bắt đầu suy diễn lung tung,Mộ Hàn chuyển chế độ thành tự động lái,cô chồm người về phía Nhã Tịnh áp sát nàng lên cửa kính,dùng giọng điệu cợt nhã nói:"Vợ à,nếu em còn muốn kết hôn với chị thêm nhiều lần nữa thì chị cũng không ngại động phòng với em thêm vài lần đâu nha em phải suy nghĩ thật kĩ đấy vợ"Hic,đúng là khi yêu thì con người thường sẽ ngọt ngào,cưới về rồi thì lại biến thành một con người khác,lúc còn tìm hiểu thì Mộ Hàn dịu dàng biết bao,bây giờ có được nàng trong tay thì chị cũng chẳng ngại lộ bản chất thật sự của mình,đáng sợ quá mà!:"Mộ Hàn...chị..chị định làm gì em vậy,em la lên đó nha"Chậc!đúng là miệng nhanh hơn não,nàng đã trở thành vợ chính thức của chị thì la hét còn tác dụng gì chứ"Chị không làm gì cả?chỉ muốn hôn vợ mình thôi nha!đây đâu phải việc gì sai trái chứ"Mộ Hàn vô tội nhìn nàng,cô đâu có làm sai,hôn vợ mình mà cũng là sai nữa sao?Được rồi!Nhã Tịnh bị cô luật sư Tần này thuyết phục hoàn toàn,chỉ còn nước nằm yên chịu trận thôi,nào ngờ,cô chỉ nhẹ nhàng hôn lên má nàng một cái cứ như chuồn chuồn lướt nước,rồi chị quay người,tiếp tục lái xeYa!Mộ Hàn đáng ghét,Nhã Tịnh lấy lại tinh thần định quay sang cạp cô một cái cho đỡ tức thì đột nhiên,chiếc Maybach đang chạy ngon lành bỗng dừng lại.Mộ Hàn bước xuống xe trước,mở cửa ra cho nàng:"Chúng ta đến nơi rồi,vợ ơi bọn mình xuống thôi"
Dường như Mộ Hàn đã quen với cách gọi vợ ngọt ngào này hoặc cũng có thể,là đã quá chấp niệm với cái chữ vợ dành riêng cho Nhã Tịnh nên mới gọi thuận miệng như thếHai người nhìn biệt thự trước mắt,là một nơi ấm cúng,nội thất hiện đại,có lò sưởi bằng điện cũng có cái đốt bằng than,có giường ngủ êm cũng có thiết bị nóng lạnh,gồm 4 tầng,3 phòng ngủ,2 phòng tắm và một gác mái đựng một số đồ lặt vặt.Tuy chỉ mới mua nhưng nơi này được dọn rất sạch sẽ,không có bụi và cũng rất thơm mùi trầm hươngNgoài vườn có cỏ xanh rì rào,lá cây xào xạc,còn có một chiếc xích đu nằm trong sân,cả nàng và cô đều có chung suy nghĩ:nơi này quả thật rất đẹp,tựa như trong truyện cổ tích.Nếu có thể sống ở đây mãi thì thật là tốt!Nhã Tịnh vui vẻ mang vali bước vào phòng ngủ,nàng xếp gọn đồ đạc sang một bên sau đó nhảy thẳng lên giường,lăn lộn đã đời mới chịu nói:"Chiếc giường này là của em,căn phòng cũng là em chọn trước,chị không được dành đâu đấy!"như một lời tuyên bố chủ quyền,nàng giang hai tay ra nằm thẳng trên giường ngủNhìn thấy hành động trẻ con của cô vợ mình,Mộ Hàn chỉ để quần áo sang một bên,cô tiến lại giường,chống hai tay ngang mặt của nàng,áp sát người,nói khẽ:"Được,nếu như hôm nay vợ muốn ngủ riêng thì chị sẽ chiều theo ý em,cơ mà chúng ta phải làm chút chuyện đại sự trước đã"
Hự xấu xa,nghe đến đây,tất cả dũng khí ban nảy của nàng đều mất tăm mất tích,nàng nghiêng đầu quay sang chỗ khác,mặt đỏ còn hơn quả dâu chín:"Không!em không chịu,chị đây là cưỡng ép người quá đáng luật sư Tần"ngón tay trỏ của nàng nghịch ngợm vẽ vòng tròn lên ngực Mộ HànThôi xong,tự đào hố chôn mình rồi,cứ tưởng trêu chọc em ấy một chút cũng không mất mát gì,ai mà có ngờ cô mèo này nguyên hình lại là một bé hồ ly,vậy mà lại câu dẫn ngược cô:"Vợ,em cũng không thể để chị ngủ phòng riêng được.Chúng ta chỉ vừa mới cưới,nếu để ba mẹ và ông nội biết được nhất định sẽ rất phiền lòng đó nha"Được lắm!chị vậy mà lại dám dùng chiêu này với em:"đúng là so đo với ai không so đo lại đi so đo với luật sư cơ chứ,quả nhiên là em không chơi lại chị" nàng rút cánh tay trái của mình lại,nhẹ nhàng dùng bàn tay phải vỗ lên nệm hai cái:"mau lại đây,hôm nay em cho chị ngủ chung đó,nhưng mà không được làm chuyện xấu xa với em!"Rõ ràng cả hai cũng đã kết hôn nàng lại không muốn thân thiết với cô như vậy có chút hơi quá đáng.Nghĩ đến đây Nhã Tịnh lại ấp úngMộ Hàn thấy vậy liền nằm xuống bên cạnh nàng,giọng cô âm trầm lại êm dịu:"Chúng ta vẫn còn trong hợp đồng hôn nhân.Khoảng thời gian này,chị tuyệt đối sẽ không làm gì quá đáng với em""Đương nhiên là không bao gồm việc ôm,nắm tay và công khai mối quan hệ,còn những điều khác chị sẽ hỏi ý vợ trước được chứ?"cô đưa ngón út của mình ra,chờ đợi câu trả lời từ nàngNàng không biết vì sao...bản thân lại có chút hụt hẫng:"Thật..thật ra em không phải ghét việc thân mật với chị,chỉ..chỉ là em vẫn chưa thích ứng được,chị cho em thời gian,nhất định em sẽ thay đổi"Nhã Tịnh ngoắt lấy ngón tay chị,nhe răng cười,đôi má nàng vẫn ửng hồng...Cô mỉm cười:"Không cần vội,chị... có thể đợi em"Đợi em chấp nhận chị,đợi em đáp trả lại tình cảm của chị,đợi em sẵn sàng tin tưởng chị,tất thảy Mộ Hàn đều sẽ đợi,chỉ cần nàng ở trước mặt,cô sẽ không rời đi,dẫu cho có bao lâu đi nữa,chỉ cần người đứng cuối đoạn đường ấy là Nhã Tịnh,chỉ cần đó là tình yêu nàng dành cho cô thì cho dù có bắt cô đợi cả đời Mộ Hàn đều nguyện ý,bởi lẽ cô yêu em
__________________
Chap này chỉ nhiêu thôi,rải cơm chó vậy là đủ rồi:))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com