Lau Dai Cua Su Co Don
___________☆ Kết Thúc Buổi Tiệc ☆ ___________Tại sân thượng của tòa nhà SLE cách tòa nhà Edward 900 feet ( 900 feet = 274.32 m ), có một cô gái đang cầm khẩu SVLK-14 Sumrak đang ngắm bắn vào một người đang được 10 vệ sĩ bảo vệ. Nhưng đối với cô gái đang nhắm vào cái đầu của ông ta thì chuyện đó dễ hơn những nhiệm vụ cô ta làm từ trước đến giờ. Athem: Karust Ruvenla! Lần này ông phải chết thôi! Có trách thì trách cái suy nghĩ và hành động của ông thôi! Cả CEO của ông Rum Christ nữa! Tiền công sẽ tăng cao hơn nếu diệt sạch sẽ hơn. Mất thêm vài viên kẹo đồng nữa vậy, xong việc liền đòi thêm tiền. Hửm! Ra rồi sao?Nhé nhàng liếm môi một cái, trong mắt ánh lên một tia thích thú." Cách! "Khẩu SVLK-14 Sumrak đã được lên nòng, chuẩn bị cho phát bắn đầu tiên của nhiệm vụ này....." Đoàng! "Tiếng súng vang lên nhưng ống giảm thanh đã giảm bớt phần lớn âm lượng mà khẩu súng phát ra. Trong vòng chưa đầy một phút, viên đạn đã kết liễu người đàn ông mang tên Karust Ruvenla kia. Các vệ sĩ của ông ta ngỡ ngàng khi không biết một viên đạn từ đâu bay tới nhắm thẳng vào thái dương của Karust, còn Rum Christ? Hắn đang rất vui vẻ, vì bây giờ tập đoàn Karoenix đã về tay nhưng chưa vui mừng được bao lâu thì....." Cách! "Vẫn nơi đó - trên sân thượng của tòa nhà SLE, cô gái tên Athem đã lên nòng súng một lần nữa...." Đoàng ! "Thêm một mạng người phải ra đi. Tất cả những người ở đấy giật mình một lần nữa, hôm nay có hai người chết mà cả hai người họ là chủ tịch và CEO của tập đoàn Karoenix, họ chết rồi thì ai sẽ quản lí tập đoàn này?Tại sân thượng của tòa nhà SLE, cô gái kia đang xóa dấu vết và lên chiếc trực thăng đã đậu sẵn ở đấy.____________♤ Dải Phân Cách Nho Nhỏ ♤____________Tại nhà của Melkior.....Lenna: Katuri! Em xử xong lão chưa? Akai + Liane: Đúng đó!Katuri: Em giao cho cô ấy sử rồi! Mọi người đừng lo. Hôm nay phá nhà của Nguyên Gia Chủ Nhà William anh Melkior đi. Đảm bảo không tốn tiền đền chỉ cần chạy nhanh.Cả bọn - Melkior: Đồng ý nè!Melkior: Không! Căn nhà đáng thương của tôi, làm ơn hãy tha cho nó đi mà. Các người có biết căn nhà này tôi chăm sóc nó như thế nào không? Tự nhiên các người qua nhà tôi đập phá làm gì? Cả em nữa Akai!Khuôn mặt của Melkior bây giờ hiện rõ lên sự thương tiếc cho căn nhà mà anh yêu quý.Akai: Tôi nào có liên quan sao?Nói rồi cô bỏ ra xe của mình để trở về tòa lâu đài của Gia Tộc Tsukinami, chưa để cô bước lên xe đã có một bàn tay kéo cô lại vào một vòng ôm ấm áp.Melkior: Em vẫn còn hận tôi lắm đúng không Akai? Em vẫn hưa thể tha thứ cho tôi sao?Akai: Anh biết mà! Tôi còn....hận anh rất nhiều, còn tha thứ....tôi đã tha cho anh rồi. Anh để tôi về được chưa? Đã muộn rồi!!!Cô ngập ngừng nói, đúng là cô còn hận anh rất nhiều về cái chết của chị gái mình nhưng đã tha thứ cho anh. Cái chết của chị Hikari chính là minh chứng cho sự yếu đuối của cô, nó là kí ức quan trọng mà cô không thể nào quên được. Cô không muốn quên nó đi, nhờ có nó mà cô sẽ có thêm động lực để bảo vệ gia tộc không cho phép bản thân yếu đuối để mất đi người thân nữa. Cô mất một người chị đã là quá đủ rồi...Melkior: Về cái chết của Hikari chị gái em, đó là là do tôi. Một mạng đổi một mạng là được đúng không Akai?Anh rút khẩu súng Glock - 17 luôn mang bên người để phòng thân lên trước ngực chuẩn bị nổ súng thì cô đá vào tay anh làm khẩu súng đập vào một gốc cây trong sân vườn ở phía trước nhà anh tạo ra một vết lõm nhỏ.Melkior: Ha ha ha ha! Em đây là thương hại tôi sao Akai? Nhưng xin lỗi, tôi không dám nhận sự thương hại đến từ em!Anh cười, nhưng khuôn mặt anh hiện lên sự đau thương thống khổ. Cô nào biết trong lồng ngực của anh trái tim anh đau như thế nào hay không? Trước đây, mỗi lần cô từ chối gặp anh làm anh sự hi vọng trong anh như tan biến. Cả hai người đều vô thức làm tổn thương đến nhau, đều vì muốn người kia hạnh phúc. Nhưng cách làm của họ lại làm đối phương đau khổ. Cô vì muốn anh hạnh phúc, không vì cô mà bỏ đi sự nghiệp của mình, cô muốn anh có hạnh phúc bên người yêu anh hơn cô mà chọn cách tuyệt tình. Anh vì muốn cô hạnh phúc mà ép cô bằng mọi cách ở bên mình, ngăn cấm tự do của cô. Cả hai người đều không hiểu rõ được tình cảm của người mình yêu. Akai: Tôi không hề thương hại anh! Đó là điều thật lòng tôi muốn làm với anh. Melkior: Vậy...em...có...thể...ở...lại...đây...một....đêm..thôi...được chứ?Anh nói một cách đau khổ, anh sợ cô vì vậy mà nghĩ khác về anh.Akai: Với một điều kiện! Tôi không muốn nhìn thấy bức ảnh đó, bức ảnh của tình nhân bé nhỏ của anh và anh.Anh đến giờ mới nhớ kĩ lại, bức ảnh đó anh quên không mang nó vứt đi. Để cô nhìn thấy và hiểu lầm làm mối quan hệ của anh và cô ngày càng tệ đi......
Kết tại đây thôi! Để chap sau viết tiếp.
Kết tại đây thôi! Để chap sau viết tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com