Lang Viet Hoan 30 Ngay Truoc Hon Le
Vương Việt vừa thắt cà vạt cho Lăng Duệ vừa khoe với anh lát nữa cậu đi chơi với bạn, Lăng Duệ đương nhiên rất vui vẻ trước khi ra khỏi cửa còn hôn má cậu dặn dò khi nào về thì gọi anh tới đón.Vương Việt nghe vậy liền xua tay nói cậu có thể tự về, kết quả còn chưa nói xong đã bị Lăng Duệ ôm đặt lên tủ giày ở huyền quan hôn đến không thở nổi, "Tiểu Việt đáng yêu thế này tôi không yên tâm."Thỉnh thoảng Vương Việt có cảm giác Lăng Duệ đã quên mất bọn họ là ma cà rồng, cho dù cậu là omega nhưng nhân loại bình thường căn bản không thể gây nguy hiểm cho cậu.Vành tai bị gặm một cái, rốt cuộc bé thỏ đành ngoan ngoãn gật đầu, "Vậy lúc nào về em sẽ gọi bác sĩ Lăng."Lại hôn má một cái, còn cẩn thận ôm người thả xuống.Tám giờ Lăng Duệ tới bệnh viện.Tám giờ ba mươi bắt đầu đi thăm phòng bệnh.Mười giờ hội chẩn với khoa nội về ca mổ vào thứ bảy tới.Gần mười hai giờ Lăng Duệ mới có thời gian cầm đến điện thoại, thấy Vương Việt gửi cho anh rất nhiều tin nhắn, mở ra đều là ảnh đi chơi hôm nay bên dưới mỗi tấm ảnh còn 'báo cáo' rõ ràng mình đang ở chỗ nào, chơi cái gì.Lăng Duệ nhắn lại: Chụp cả người đi, tôi muốn nhìn em.Sau đó cứ năm phút Lăng Duệ lại kiểm tra điện thoại một lần, thi thoảng còn tủm tỉm cười. Mấy cô y tá thấy vậy thì tụm lại trêu chọc, "Bác sĩ Lăng, show ân ái trước mặt một đám độc thân như tụi em là hành vi rất quá đáng đó."Rốt cuộc phải mời một chầu trà sữa mới được tha thứ. Bác sĩ Lăng 'ấm ức' nhắn tin cho bé thỏ: Tôi mải mê đọc tin nhắn của em, bị phạt mời mọi người uống trà sữa.Vương Việt gửi lại cho Lăng Duệ hình bé thỏ trắng hôn má bé thỏ nâu để an ủi, trên màn hình còn bay đầy trái tim.Lăng Duệ: "..."Năm giờ chiều Lăng Duệ về đến nhà. Tắm rửa xong lại tiếp tục ngồi ôm điện thoại.Bé thỏ sữa nói trong tủ lạnh có nước ép hoa quả bác sĩ Lăng nhớ phải uống cho đẹp da.Chín giờ, chuông điện thoại vừa reo Lăng Duệ lập tức một tay nhấn nút nhận cuộc gọi một tay vơ áo khoác và chìa khóa xe, "Tiểu Việt!"Lăng Duệ vừa dừng xe, xa xa đã thấy một chàng trai đang đỡ Vương Việt, cả người cậu đều dựa vào trong ngực đối phương, rất rõ ràng, bé thỏ của anh uống say rồi...Từ Tư cũng vừa tới nơi, nhìn biển số xe phía trước một cái rồi quay sang người đang gục trên vai Cố Trì Quân, "Quân Quân, bạn em à?"Lăng Duệ vội vàng xuống xe, đi tới ôm lấy Vương Việt từ trong lòng Cố Trì Quân, sau đó bế người lên."Ngại quá, em ấy làm phiền cậu rồi?""Không có..." Cố Trì Quân mím môi nhịn cười, nói với anh, "Hình như Tiểu Việt vừa ý cocktail ở đây, kết quả mới hát được mấy bài cậu ấy đã tìm một góc nằm ngủ..."Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, biết là Lăng Duệ đã đến, Vương Việt cuộn tròn trong vòng tay anh, nắm lấy áo sơ mi của Lăng Duệ mơ hồ nói, "Duệ, em muốn đi ngủ em muốn ngủ trên giường lớn..."Từ Tư xoa cằm nhìn Lăng Duệ, khóe miệng cong lên một nụ cười không có ý tốt.Lăng Duệ hơi nhăn mày: "Sao vậy?""Có bất ngờ phía sau đó..." Từ Tư choàng tay qua người Cố Trì Quân hôn má cậu, "Chúng ta về thôi."'Bất ngờ' Từ Tư nói rất nhanh đã tới, Lăng Duệ vừa đậu xe xong thì Vương Việt đang ngồi ở ghế lái phụ cũng chậm rãi mở mắt. Đèn ở trong tầng hầm không sáng lắm, Vương Việt nhìn ngắm những ngón tay thon dài của Lăng Duệ đặt trên vô lăng, lướt đến cổ tay nổi lên vài đường gân xanh trắng, đến bắp tay rắn chắc bên dưới lớp áo khoác mỏng, rồi đến đường xương hàm tinh xảo, sống mũi tựa như được bậc thầy điêu khắc tạo nên, gương mặt đẹp tới mức thi thoảng lại khiến cho cậu có cảm giác không chân thực.Phải rồi! Ma cà rồng bọn họ vốn dĩ cũng là sự tồn tại trái với quy luật tự nhiên rồi mà."Duệ..." Vương Việt bất ngờ vươn tay sang chỗ anh, mắt cười cong cong, "Em muốn hôn anh..."Lăng Duệ nghiêng người sang ghế lái phụ, nâng cái cằm tinh xảo của cậu lên, thấp giọng hỏi một câu, "Vừa nãy em gọi tôi là gì?"Vương Việt ngẩng đầu, nâng tay ôm cổ anh, trong mắt như phủ một tầng sương.Mỉm cười với anh, giữa đôi môi mọng nước phát ra một chữ: "Duệ..."Ánh mắt của Lăng Duệ bỗng chốc tối lại.Cậu như thế này, nếu anh mà không có chút phản ứng cầm thú thì quả thực không phải là đàn ông.Một giây sau đó, Lăng Duệ lưu loát mở cửa xe, vòng qua ghế lái phụ, tháo dây an toàn, ôm ngang cậu bế lên, xoay người đi về hướng thang máy. Bụng dưới bỗng chốc nóng rực rõ ràng nói cho anh biết anh đang mong muốn xâm chiếm cậu thế nào, muốn chiếm hết từng góc thân thể cậu, một chút cũng không tha.Hai mươi chín tầng lầu, đến khi về tới trước cửa đầu óc của Lăng Duệ đã hơi thanh tỉnh một chút, anh nhẹ nhàng đặt Vương Việt đứng xuống, nhưng bé thỏ sữa rõ ràng không hài lòng hai tay vòng chặt lên cổ anh, một cái chân còn giãy giụa muốn quấn lên người anh. Mật mã chưa nhập xong Lăng Duệ đành phải dùng một tay đỡ mông bé con để hai chân cậu có thể thoải mái quấn lên người anh, đi vào nhà, quay người đóng cửa, một lần nữa đặt Vương Việt ngồi lên tủ giày nhưng chân tay cậu vẫn quấn chặt lấy anh như bạch tuộc.Lăng Duệ hôn một cái lên má cậu dỗ dành, "Tiểu Việt ngoan, phải cởi giày đã rồi mới vào nhà."Bạch tuộc đã chịu buông hai chân ra, còn giơ lên ngang tầm tay anh.Cởi giày xong lại quấn tiếp, Lăng Duệ bật cười, "Tiểu Việt, giày của tôi còn chưa cởi mà."Bạch tuộc hơi nghiêng sang một bên, đúng là chân của Lăng Duệ có một đôi giày màu đen, thế là cậu buông anh ra nhảy xuống khỏi tủ giày lại ngồi thụp xuống trước mặt anh vươn tay muốn cởi nó ra.Lăng Duệ phản ứng nhanh hơn lui lại một bước, Vương Việt thấy đôi giày bỏ chạy thì lập tức đuổi theo kết quả là chụp trúng cổ chân của Lăng Duệ khiến anh bị mất đà, ngồi phịch xuống sàn.Bé thỏ sữa thấy Lăng Duệ đột nhiên ngồi xuống như vậy thì quên luôn đôi giày thể thao, thân thể mềm mại nhào vào trong ngực anh đòi hôn.21h45 Từ Tư nhận được điện thoại của Lăng Duệ, người ở đầu dây bên kia hơi thở hình như hơi rối loạn.Từ Tư nhíu mày: "Lăng Duệ?""Cố Trì Quân có... ờm, kỳ phát tình không?"Từ Tư nhìn lại màn hình điện thoại một lần nữa, xác nhận người gọi tới đúng là Lăng Duệ, hỏi lại, "Ma cà rồng không có kỳ phát tình, cậu có phải bác sĩ không vậy?"Lăng Duệ cúi nhìn bé thỏ sữa đang gặm vai mình, hít sâu một hơi, "Người em ấy rất nóng, pheromone cũng hơi rối loạn."Từ Tư nghiêng đầu nhìn omega nhà mình, Cố Trì Quân vừa tắm xong chỉ quấn hờ hững một cái khăn tắm quanh eo, cả người ửng hồng như một trái đào vừa chín tới. Hương hoa nhài bắt đầu tràn ngập trong phòng."Omega có thể chất hấp thụ cồn, thông thường sau khoảng hai giờ sẽ bắt đầu có những biểu hiện giống như kỳ phát tình của con người." Từ Tư đột nhiên đè thấp giọng, "Kích thích lắm đó, bác sĩ Lăng.""Bọn tôi không phải...""Hả?""Bỏ đi. Cảm ơn cậu!"Lăng Duệ vừa cúp máy điện thoại của Từ Tư cũng bị cướp mất.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com