Lam Sung Vat Cua Dai Ly Tu Thieu Khanh Ta O Dai Ly Tu Lam Sung Vat
Thanh Mặc Nhan mang theo Như Tiểu Niếp trở về Đại Lý Tự, gọi chủ bộ Canh tiên sinh cùng lục sự Cố tiên sinh đến, đem con rối gỗ kia ra cho bọn họ xem qua."Đây là vật Cát Phú để lại Thiên Nhạc Phường?" Cố tiên sinh kinh ngạc nói."Phải. Các ngươi đã từng thấy nó sao?" Thanh Mặc Nhan hỏiCon rối gỗ nằm ở trên bàn, gương mặt được điêu khắc từ bạch ngọc nhàn nhạt phát ra ánh sáng xanh.Cố tiên sinh lắc đầu: "Cát Phú là một người thật thà, từ khi nhậm chức ở Đại Lý Tự đến nay chưa gây ra bất kỳ tai họa gì, cũng chưa từng nghe nói qua hắn có ham mê bất lương nào."Canh tiên sinh nhìn qua con rối gỗ dáng vẻ đoan chính này rồi liên tục nhíu mày: "Có phải là do Thiên Nhạc Phường nhầm rồi không?""Sẽ không." Thanh Mặc Nhan quả quyết.Mấy người ở trong phòng nói chuyện, Như Tiểu Niếp liền nhân cơ hội nhảy ra ngoài cửa sổ.Đối với nàng mà nói, không khí ở trong phòng thực nặng nề, hơn nữa còn có con rối gỗ kỳ quái, khiến cho nàng cảm thấy không được thoải mái.Khi đám người Cố tiên sinh rời đi, sắc trời bên ngoài cũng đã tối dần.Thanh Mặc Nhan xử lý hết việc mới phát hiện ra không thấy tiểu Hương ly đâu."Vật nhỏ đâu?" Thanh Mặc Nhan hỏi Huyền Ngọc đang đứng ở cửa, ngữ khí mang theo lo lắng."Ở bên ngoài hậu viện." Huyền Ngọc thành thật nói.Mấy ngày nay, y cảm thấy con Hương ly này càng ngày càng chiếm vị trí quan trọng trong lòng Thế tử, cho nên khi Như Tiểu Niếp nhảy ra ngoài cửa sổ, y liền nhìn căng mắt theo dõi, sợ nếu không thấy nó sẽ khiến Thế tử tức giận.Thanh Mặc Nhan đứng dậy đi ra cửa, lúc này sắc trời đã tối, đáng ra bọn họ nên sớm hồi hầu phủ rồi, nhưng hắn lại chậm chạp không muốn trở về.Bởi vì đối với hắn, buổi tối ở nơi nào có khác gì nhau.Trở về hầu phủ sẽ khó tránh khỏi việc phải đi gặp phụ thân. Mấy năm nay phụ thân đối với hắn càng thêm nghiêm khắc. Thế nên hiện tại giữa hai người bọn họ cũng không có gì để nói.Huyền Ngọc giơ tay chỉ lên mái hiên.Lúc này Thanh Mặc Nhan mới phát hiện, trên mái hiên có một quả cầu lông màu đen, đôi mắt mèo màu lục mở lên to tròn long lanh nhìn chằm chằm lên trời không chớp mắt, nhìn bộ dáng kia thật giống đang suy nghĩ một vấn đề gì khó khăn lắm.Một con Hương ly thì trong đầu có thể nghĩ đến bao nhiêu vấn đề chứ?Bất quá ở hiện tại, bất kể là ai nhìn thấy cảnh này cũng đều sẽ sinh lòng ngờ vực. Bởi vì con Hương ly ở trên mái hiên kia, ánh mắt của nó đang tỏa ra thần sắc quá mức thê lương.Như Tiểu Niếp nhìn bầu trời hoàng hôn tối dần, trong lòng liền khẽ thở dài: Những ngày như vậy nàng còn được trải qua bao lâu?Tuổi thọ của một con Hương ly nhiều nhất cũng chỉ được mười mấy năm, cũng không biết sau khi nàng chết có thể trở lại thế giới hiện đại hay không, thân thể của nàng không biết có còn hay không.Chỉ sợ gia sản của lão gia tử đã sớm bị chú ba của nàng lấy đi.Ông nội, thật xin lỗi. Niếp Niếp của ông đã không thể bảo vệ những bảo bối của ông rồi...Như Tiểu Niếp càng nghĩ càng cảm thấy thương tâm, đôi mắt màu lục tròn xoe không ngừng bị một làn hơi nước bao phủ.Huhuhu... ta phải làm sao đây, làm sao mới có thể rời khỏi cái chỗ này..."Vật nhỏ." Một thanh âm quen thuộc vang lên đánh gãy suy nghĩ của nàng.Nghe tiếng nhìn theo, chỉ thấy Thanh Mặc Nhan đang đứng ở dưới mái hiên, ánh chiều tà hoàng hôn chiếu xuống, y phục thêu đồ án vân hạc trên người hắn như được tô thêm một tầng bụi vàng nhàn nhạt, rực rỡ sáng chói. Như Tiểu Niếp nhìn đến ngây người quên cả chớp mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào hắn, bộ dáng ngây ngốc cực kỳ đáng yêu.Thanh Mặc Nhan tinh tường nhận thấy được trong ánh mắt vật nhỏ mang theo sự si mê."Quả nhiên là tiểu gia hỏa háo sắc." Thanh Mặc Nhan cười khẽ.Như Tiểu Niếp chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, không nghĩ tới Thiếu Khanh đại nhân thường ngày mặt không biểu cảm khi cười lên lại có thể đẹp đến thế.Trong lòng nàng không khỏi than thở: Nếu không phải tên xấu xa này muốn mang ta đi làm thuốc dẫn, thì thật đáng để ta chạy theo hắn một phen.Bất quá tâm tình của nàng rất nhanh bị hiện tại tàn khốc tạt cho một gáo nước lạnh.Thân thể nàng bây giờ là động vật, với bộ dáng hiện tại nàng căn bản không thể đi đùa giỡn nam tử nhà người khác!
*
Bản edit này chỉ được đăng ở Wattpad, update mỗi ngày cho đến khi hoàn thành.
Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.
Mọi phản hồi của các bạn là động lực để lịch chap ra nhanh chóng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com