Lam Sao De Cai
Phin ngồi trên ghế sofa, bầu không khí thật thoải mái
"Hôm qua, mẹ có lên trường mà không tìm thấy con" Le nói"À, con đi ăn với bạn sau khi nhận bằng" Phin đáp"Vậy sao, anh con hôm sau sẽ về đó""Về làm gì nữa vậy""Mẹ cũng không biết, 28 tuổi đầu rồi, chẳng thấy động tĩnh gì""Mẹ cứ kệ anh đi, nói đến chuyện đó anh lại giận đó""Phải nói chứ, ở nước ngoài bao lâu rồi mà không kiếm được người con gái nào sao""Anh còn bận làm việc mà""Việc gì thì việc, cứ có 1 mối quan hệ cho chắc ăn đã""Con mệt rồi, đi ngủ đây""Hai đứa mày chỉ giỏi làm mẹ lo lắng""Biết rồi, biết rồi con sẽ kiếm việc và dọn ra riêng sớm""Mẹ có nói con chuyển đi đâu""Chứ chuyện gì""Hai đứa mày đấy, cả năm gặp nhau được mấy ngày, mỗi lần gặp là lại cãi nhau, chẳng thấy có tương lai gì ở 2 đứa mày cả"
"Gì chứ, tụi con cãi vui thôi mà, mẹ đừng để tâm""Cuối tuần nó có qua đây không""Có có""Cãi nhau tiếng nào thì ra đường biết chưa"
"Vâng vâng"Phin chuồn khẩn cấp vô phòng..................................................................Căn tin quân đội đông nghẹt"Chào trung úy" tiếng chào cứ văng cẳng bên tai Mor"Chào" Mor chào lại mọi người"Trung úy ngồi 1 mình sao, tôi có thể ngồi chung chứ" Mina"Cô cứ tự nhiên" "Nghe bảo trung úy Mor sắp được thăng bậc, thiệt sự chúc mừng""À, cũng không phải chuyện gì lớn, rèn luyện trong quân đội lâu là sẽ lên thôi""Lần này là nhờ trung úy Mor lập công lớn mà""Cô đừng gọi tôi là trung úy Mor nữa, cứ gọi thẳng tên là được rồi""Vậy tôi xin phép gọi là anh Mor được chứ""Như vậy có hơi" Mor ngại ngùng"Dù sao anh cũng lớn hơn tôi 1 tuổi, xưng anh em cũng có là sao""Thôi được, tùy cô vậy""Vậy được, em sẽ xưng em với anh Mor, chốt như vậy đi""À, à ừ""Rèn luyện quân sĩ chắc là vất vả lắm nhỉ""Cũng không vất vả gì cả, lặp đi lặp lại nên cũng quen dần rồi""Nghe nói anh thích ăn thịt, nhưng chắc phần ăn quân đội không đủ thịt đâu nhỉ""Sao cô biết hay vậy, đúng là phần thịt quá ít đi, cứ khiến tôi thèm""Anh ăn phần của em này""Ây, không không được, như vậy cô sẽ đói mất""Không sao, em cũng đang giảm cân""Không, cô cứ ăn đi, 1 bác sĩ quân đội phải chăm sóc cho rất nhiều quân nhân, nếu cô ốm yếu thì ai sẽ chăm sóc cho họ đây""Anh đừng khách sáo, tôi chỉ ăn rau củ thôi"Mina gắp phần thịt của mình qua cho Mor, nhưng Mor lại chuyển phần thịt đó về"Không, cô Mina đừng làm vậy, mấy tháng trước nhờ có cô Mina chăm sóc mà tôi mới khỏe lại được như này, tôi biết cô rất cực khổ, hãy ăn để lấy sức làm việc"Mina chẳng chịu từ bỏ, cô đã chuẩn bị sẵn 2 hộp sữa chuối mà Mor vẫn thường uống"Vậy anh uống sữa nhé, tôi biết là anh rất thích sữa này""Đúng vậy, cô thật quá tốt bụng, tôi xin nhé""Vâng, anh cầm lấy đi"..................................................................Bữa ăn tối"Anh Mor lại ngồi 1 mình sao" Mina nói"Chào cô Mina, lại gặp nhau rồi" Mor ngại ngùng"Tôi ngồi đây được chứ""À, cô cứ tự nhiên, tôi không cấm ai ngồi đây cả""Có vẻ anh Mor thích ngồi ăn 1 mình nhỉ""À không, chỉ là mấy tên binh sĩ kia sợ tôi sẽ càu nhàu nên cố ý ngồi chổ khác""Tôi thấy anh rất nghiêm khắc lúc rèn luyện binh sĩ, còn lúc khác anh rất dễ thương""À, đã gọi là rèn thì phải nghiêm túc, không thể cười đùa được, đến lúc gặp chuyện lại chùn bước trước khó khăn thì đó là sự thất bại của người dạy""Anh Mor không ăn thịt sao""À, đâu thể cứ ăn thịt hoài, cũng phải linh hoạt món chứ, nhưng mà trong miếng đậu phụ này cũng có thịt" Mor cười thích thú"Vậy sao, tôi thử được chứ""À, được chứ, đây"Mor gắp miếng đậu nhồi thịt qua cho Mina"Anh thật chu đáo""Không không, quà cảm ơn hộp sữa trưa nay thôi""Vậy nếu mỗi ngày em đều mua cho anh, thì anh sẽ cảm ơn em cả đời chứ""Cô Mina đừng làm vậy, tôi sẽ rất ngại đó""Anh đừng ngại, đó là điều em muốn làm, chỉ cần anh chấp nhận là được""À à tôi ăn xong rồi, cô Mina cứ từ từ thưởng thức nhé, tôi xin phép đi trước"
"Vâng, cảm ơn anh về miếng đậu phụ này nhé" Mina cười vui vẻ
Mor ngại ngùng rời khỏi bàn ăn.
"Hôm qua, mẹ có lên trường mà không tìm thấy con" Le nói"À, con đi ăn với bạn sau khi nhận bằng" Phin đáp"Vậy sao, anh con hôm sau sẽ về đó""Về làm gì nữa vậy""Mẹ cũng không biết, 28 tuổi đầu rồi, chẳng thấy động tĩnh gì""Mẹ cứ kệ anh đi, nói đến chuyện đó anh lại giận đó""Phải nói chứ, ở nước ngoài bao lâu rồi mà không kiếm được người con gái nào sao""Anh còn bận làm việc mà""Việc gì thì việc, cứ có 1 mối quan hệ cho chắc ăn đã""Con mệt rồi, đi ngủ đây""Hai đứa mày chỉ giỏi làm mẹ lo lắng""Biết rồi, biết rồi con sẽ kiếm việc và dọn ra riêng sớm""Mẹ có nói con chuyển đi đâu""Chứ chuyện gì""Hai đứa mày đấy, cả năm gặp nhau được mấy ngày, mỗi lần gặp là lại cãi nhau, chẳng thấy có tương lai gì ở 2 đứa mày cả"
"Gì chứ, tụi con cãi vui thôi mà, mẹ đừng để tâm""Cuối tuần nó có qua đây không""Có có""Cãi nhau tiếng nào thì ra đường biết chưa"
"Vâng vâng"Phin chuồn khẩn cấp vô phòng..................................................................Căn tin quân đội đông nghẹt"Chào trung úy" tiếng chào cứ văng cẳng bên tai Mor"Chào" Mor chào lại mọi người"Trung úy ngồi 1 mình sao, tôi có thể ngồi chung chứ" Mina"Cô cứ tự nhiên" "Nghe bảo trung úy Mor sắp được thăng bậc, thiệt sự chúc mừng""À, cũng không phải chuyện gì lớn, rèn luyện trong quân đội lâu là sẽ lên thôi""Lần này là nhờ trung úy Mor lập công lớn mà""Cô đừng gọi tôi là trung úy Mor nữa, cứ gọi thẳng tên là được rồi""Vậy tôi xin phép gọi là anh Mor được chứ""Như vậy có hơi" Mor ngại ngùng"Dù sao anh cũng lớn hơn tôi 1 tuổi, xưng anh em cũng có là sao""Thôi được, tùy cô vậy""Vậy được, em sẽ xưng em với anh Mor, chốt như vậy đi""À, à ừ""Rèn luyện quân sĩ chắc là vất vả lắm nhỉ""Cũng không vất vả gì cả, lặp đi lặp lại nên cũng quen dần rồi""Nghe nói anh thích ăn thịt, nhưng chắc phần ăn quân đội không đủ thịt đâu nhỉ""Sao cô biết hay vậy, đúng là phần thịt quá ít đi, cứ khiến tôi thèm""Anh ăn phần của em này""Ây, không không được, như vậy cô sẽ đói mất""Không sao, em cũng đang giảm cân""Không, cô cứ ăn đi, 1 bác sĩ quân đội phải chăm sóc cho rất nhiều quân nhân, nếu cô ốm yếu thì ai sẽ chăm sóc cho họ đây""Anh đừng khách sáo, tôi chỉ ăn rau củ thôi"Mina gắp phần thịt của mình qua cho Mor, nhưng Mor lại chuyển phần thịt đó về"Không, cô Mina đừng làm vậy, mấy tháng trước nhờ có cô Mina chăm sóc mà tôi mới khỏe lại được như này, tôi biết cô rất cực khổ, hãy ăn để lấy sức làm việc"Mina chẳng chịu từ bỏ, cô đã chuẩn bị sẵn 2 hộp sữa chuối mà Mor vẫn thường uống"Vậy anh uống sữa nhé, tôi biết là anh rất thích sữa này""Đúng vậy, cô thật quá tốt bụng, tôi xin nhé""Vâng, anh cầm lấy đi"..................................................................Bữa ăn tối"Anh Mor lại ngồi 1 mình sao" Mina nói"Chào cô Mina, lại gặp nhau rồi" Mor ngại ngùng"Tôi ngồi đây được chứ""À, cô cứ tự nhiên, tôi không cấm ai ngồi đây cả""Có vẻ anh Mor thích ngồi ăn 1 mình nhỉ""À không, chỉ là mấy tên binh sĩ kia sợ tôi sẽ càu nhàu nên cố ý ngồi chổ khác""Tôi thấy anh rất nghiêm khắc lúc rèn luyện binh sĩ, còn lúc khác anh rất dễ thương""À, đã gọi là rèn thì phải nghiêm túc, không thể cười đùa được, đến lúc gặp chuyện lại chùn bước trước khó khăn thì đó là sự thất bại của người dạy""Anh Mor không ăn thịt sao""À, đâu thể cứ ăn thịt hoài, cũng phải linh hoạt món chứ, nhưng mà trong miếng đậu phụ này cũng có thịt" Mor cười thích thú"Vậy sao, tôi thử được chứ""À, được chứ, đây"Mor gắp miếng đậu nhồi thịt qua cho Mina"Anh thật chu đáo""Không không, quà cảm ơn hộp sữa trưa nay thôi""Vậy nếu mỗi ngày em đều mua cho anh, thì anh sẽ cảm ơn em cả đời chứ""Cô Mina đừng làm vậy, tôi sẽ rất ngại đó""Anh đừng ngại, đó là điều em muốn làm, chỉ cần anh chấp nhận là được""À à tôi ăn xong rồi, cô Mina cứ từ từ thưởng thức nhé, tôi xin phép đi trước"
"Vâng, cảm ơn anh về miếng đậu phụ này nhé" Mina cười vui vẻ
Mor ngại ngùng rời khỏi bàn ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com