Làm mèo không khó khi chọn sai chủ! [AlHaitham x Reader x Kaveh]
Chương 12: sự thật
-"mhn... ình nư... mình vừ muơ về cá gì đó hì phải nya?"- *mhn hình như mình vừa mơ thấy cái gì thì phải a* giọng nói bập bẹ ngắt quản cứ như trẻ con bị đớt vang lên trong căn nhà (?), kì quái thay nó lại khàn khàn một cách kì lạ, đến cả chủ nhân của nó cũng chẳng biết bản thân vừa phát ra nó.(toy cũng không rõ cái chỗ mà tighnari vác nhà lữ hành về vào lần gặp đầu tiên gọi là gì nữa)[Y/N] mơ màng tỉnh dậy vì bị đánh thức bởi tiếng đồ vật đặt xuống gần bản thân với cơ thể nặng trĩu, cổ họng đau rát dường như không thể phát ra bất kì âm thanh nào, đôi mắt khép hờ ánh lên sự kiệt quệ. Cảm giác như cả đêm hôm qua thay vì ngủ thì bạn đã phải ngồi chạy deadline thâu đêm cho ông sếp khó tính ấy... huh? Lúc này bạn chợt nhận ra là bản thân không nằm ở cây mèo hay phòng của Kaveh hoặc tên đầu bạc kia, chỗ này quen lắm.Hàng loạt kí ức ùa vào đại não khiến nó không kịp xử lí mà đơ mấy mấy phút, giấc mơ kì lạ đêm qua đã giúp bạn lấy lại tất cả kí ức. Nói đúng hơn là kí ức của cơ thể này, lúc bạn sực tỉnh thì đã thấy khuôn mặt bị phóng đại đầy lo lắng xen lẫn chút tò mò của cô bé Collei.Hể? bạn giật mình mở to mắt nhìn xung quanh, đây rõ ràng là cái chỗ mà bạn từng thấy qua trong nhiệm vụ truyền thuyết của Tighnari! Hành động đột ngột của [Y/N] cũng là cho Collei đang lén lút sờ soạn bộ lông mềm mại của cục bông trước mắt cũng phải giật mình mà té một cú rõ đau với bàn tọa là điểm tiếp xúc, cô bé mất không quá nhiều thời gian để láy lại bình tĩnh và nhanh chóng đứng dậy, nhìn là biết đã bị bạn dọa một phen hú hồn rồi.Collei đến gần và xoa đầu bạn thay lời trấn an, như sợ một màn khi nảy là bạn hoảng sợ vậy, tay cô hơi rung nhẹ, [Y/N] lờ mờ đoán được là có vẻ như căn bệnh gì đó vẫn chưa khỏi, bàn tay của con bé rất diệu dàng và ấm áp, bạn cảm nhận. – "Tên của em là [Y/N] nhỉ? đừng sợ nhé, em sẽ nhanh chóng khỏi bệnh thôi." Không nói thêm lời nào dù có chút lưu luyến bộ lông mềm mại của bạn nhưng rồi cũng phải rời đi vì đến ca trực.Nhìn bóng hình của Collei nhanh chóng rời đi, để lại cục bông một mình ú ớ chả biết là tại sao bản thân lại ở đây, còn thêm tin mình bị bệnh nữa chứ... suy suy nghĩ nghĩ vẩn vơ về giấc mơ trước đó và về lí do vì sao bản thân ở đây, kì thật thì đây là lần đầu tiên bạn mơ khi đến với Teyvat, giấc mơ về một nữ thú nhân rất xinh đẹp, màu tóc lẫn phần tai mèo nhìn hao hao bản thân... đang lang mang thì cái bụng nhỏ lại réo lên từng đợt biểu tình vì vốn dĩ giờ này nó đã được lấp đầy bằng đồ ăn của trai đẹp, thôi vậy, có thực mới vực được đạo!Quét mắt quanh một vòng thì mùi hương của đĩa thức ăn còn ấm nằm bên cạnh chiếc gối nhỏ mà bạn đang nằm đã thu hút cái bụng đói, chẳng nghĩ gì nhiều mà lao vào đánh chén. Nhưng mà hình như nó có vị lạ thì phải, nó có chút ngọt...Thường thì bạn sẽ cảm giác đồ ăn ở đây rất dễ bị đắng, là do nêm nếm hay vị giác của mèo vốn thế? Mà kệ đi, chắc là đồ của Collei mang đến thì không sao đâu. [Y/N] nghĩ thế thôi chứ vẫn khác rén ấy, nhưng trong cái khu này làm gì có ai mà rảnh để đầu độc một con mòe dẽ thưng như ta đấy chứu?(các gai vị giác của mèo cực kỳ nhạy cảm với một hợp chất gọi là denatonim nhưng ít nhạy cảm với cây lô hội và đường, vì thế loài mèo không cảm nhận được vị ngọt.) Ăn xong thì phải kiếm nước uống, [Y/N] dù chưa hồi phục hoàn toàn, cũng không còn nhớ đường như hồi mà chán chỏng vó vẫn phải đi lục từng cái rương trong rừng Avidya. Chủ yếu để tăng mức thám hiểm lên 100% cũng như để hiến tế củ hành xanh tím kia nhưng vẫn rất là nghệ à nha~Tuy có đôi phần khúm núm khi không thể dùng điểm dịch chuyển hay mấy cái trước đây thường dùng để di chuyển các khoản ngắn ở Sumeru hoặc phong chi dực, cục bông nhỏ vẫn thành công tìm đường leo xuống để uống nước. Đừng ai bảo [Y/N] ở bẩn, nó chỉ đơn giản là vì mấy người trong đội kiểm lâm hay dân làng thì nào đã biết bạn muốn gì, how to nhờ, ngoác mồm ra bảo mèo méo meo mèo meo ư!?Giải tỏa xong cơn khát cũng như làm giảm được phần nào sự đau rát kì lạ ở dây thanh quản, [Y/N] vô tình thấy một con mèo màu vàng cứ chằm chằm rồi đi loanh quanh như muốn chơi với bản thân. Đây không phải là lần đầu bạn gặp đồng loại ở thế giới này, vì [Y/N] vốn ở kiếp trước cứ như một con chim trong lồng sắt, cuộc sống lúc không bế tắt thì bạn lại quá hèn nhát và yếu đuối về mặt tinh thần lẫn thể chất, không thể tự mình giải quyết vấn đề để rồi khiến mọi chuyện đi xa rồi trở nên tồi tệ hơn. Thế nên luôn có mong muốn sự tự do khám phá thế giới, muốn có sức khỏe thật tốt để tìm tòi và học hỏi những thứ bản thân muốn, mạnh mẽ chống lại sự chi phối của xã hội, gia đình, các mối quan hệ xung quanh... Giờ thì [Y/N] đã có tất cả, nên bạn thường nhân lúc hai tên mỹ nam kia vắng nhà mà lẻn ra ngoài chơi bằng đường cửa sổ, chơi bời là thế nhưng bạn cũng nhận ra một điều rằng bản thân không có cùng ngôn ngữ với đồng loại, không thể giao tiếp hay hiểu được chúng, bạn cũng chẳng mấy bận tâm về những điều đó đâu nhưng dần già cứ cảm giác bản thân mất kết nối với thế giới vì dường như chả ai có thể hiểu được bạn, tất nhiên những thứ đơn giản thì vẹt vàng và tên ngực to tồi tệ có thể hiểu được.Nhìn thấy sự quyết tâm của con mèo bông vàng kia vì nãy giờ mà nó vẫn ngoan cố chưa chịu bỏ cuộc, [Y/N] cũng tò mò không biết trò chơi của bọn mèo sẽ ra sao nên cũng thử phối hợp với nó. Tưởng chật tầng sống não nhưng bằng một cách wibu lào đó thì nhờ vào mớ kí ức mơ hồ bản thân vừa nhận được từ giấc mơ kia mà cả hai vẫn có thể miễn cưỡng là hiểu được ý nghĩ của nhau. Mãi chơi mà bạn không may va đầu thẳng vào chăng của ai đó, mùi sen Nilotpala thoang thoảng trong không khí cùng cút mùi dầu thực vật đặt trưng nghe phát là biết của ai. Trong khi bạn còn đang ôm đầu đau điếng người vì cú tông trực diện không kịp thắng thì đã được bế lên một cách nhẹ nhàng, dường như sợ bạn đang lên cơn do di chứng bệnh, sờ soạn một hồi con cáo tinh ranh thở phào nhẹ nhõm lên tiếng – "chưa hết bệnh hẳn mà đã như thế này rồi à? Ha... [Y/N] à, nhóc cũng hay thật, làm cho cả chủ lẫn của nhóc lẫn tôi phải sợ đến phát hoảng một phen." – Giọng cậu xen lẫn chút trách móc và nghiêm túc khi nói.Tighnari vừa bế bạn về 'căn nhà' khi nãy, vừa đi vừa vuốt ve trấn an bạn vì hiểu lầm khi thấy bạn cứ trầm ngâm như đã mệt nhưng thật ra là bạn đang tự hỏi lí do gì khiến bạn bị sốt, còn sốt nặng đến độ phải đến đây để Tighnari chăm sóc. – "chắc là chỉ cần quan sát thêm vài ngày nữa là có thể về lại với chủ của nhóc rồi, sẽ không sao đâu. À không, nhìn nhóc hoạt bát như thế chắc chắn là ổn rồi..." – Cậu cười khúc khích tự chế giễu bản thân vì đã quá mức lo lắng cho bạn. Dù sao cục bông nhỏ này chỉ là một con mèo, nếu quát mắn nó như làm với Collei khi con bé không nghe lời thì cũng chẳng mấy hiệu quả, chỉ làm cho [Y/N] có khả năng bị stress do chuyển đổi môi trường hơn thôi. Ngài đội trưởng kiểm lâm nghĩ thế khi lại phải ôm thêm một mối suy tư trong lòng, dù sao thì từ khi [Y/N] xuất hiện thì hai người cũng khá khẩm hơn hẳn, một tên thì cai được phần nào thói nát rượu, một tên thì cũng tính tình ôn hòa hơn, ít khi mang cái mõ hổn đi bốn phương tám hướng mà khịa, không chừng vào ngày nào đó sẽ không xa nếu tiếp tục như thế thì không chừng gã quan thư kí đấy tích đức được cho mấy đời con cháu......(1636 từ)nếu truyện ngu quá thì mấy cô cũng có thể cười vào sự thất bại của toy hiện tại ☺️NNN chán ẻ nên cứ hứng lên là mở X lên xem mấy bức tranh của PCrow
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com