TruyenHHH.com

Kuzuha X Kanae Downer

Konbanwa! Roto desu!

Tôi là con mèo đen khi Kanae vừa được sinh ra đã vớ trúng, còn đang không hiểu gì hết thì bị cậu ta bắt làm thú cưỡi rồi. Đúng hơn thì tôi là một con nekomata, TÔI ĐỰC! Đừng có thấy chữ nekomata đem search Google rồi phán tôi là con cái! Chỉ vì tôi là con quái miêu duy nhất mà Kanae vô tình gặp, cậu ta đột nhiên đeo cho tôi cái vòng cổ ràng buộc luôn trong khi bổn mèo còn chưa kịp meo méo phản bác tiếng nào.

E hèm! Nói chung là hôm nay tôi có một trọng trách. Bổn mèo xin được trở thành người ngồi đây tường thuật đêm xuân của chủ nhân tôi và con chó kia.

Đầu tiên tôi muốn nói là con au nó tính hết rồi! Cho nhân thú mà không có kì động dục thì phí cả cuộc đời, nó bảo vậy. Và cá nhân tôi thì kìm chế kì động dục rất tốt, con chó con kia còn non quá nên mới phải đè Kanae nhà tôi ra thế thôi! Và thứ hai là doumaaaa chuyện Kanae mắc chứng xích hoa tôi cũng chẳng hay biết!!

___________________________________

- Kanae...

Những sợi dây trong tâm trí hắn càng thắt chặt hơn, và một giọng nói nào đó đang nói với Kanae rằng không còn kiềm chế ham muốn được nữa. Hắn của bây giờ chỉ muốn thật tàn nhẫn. Những kì động dục trước, tôi biết hắn cũng rất khó chịu dù có thuốc, nhưng tôi đéo thèm nói Kanae đấy! Mắc gì, để tụi nó tự bày tỏ với nhau thôi! Có lẽ lí trí Kuzuha lúc đó nói rằng muốn ăn trọn Kanae là không khả thi, sợ nếu xâm phạm cậu thì sẽ bị xua đuổi và không được ở bên cậu nữa.

Bây giờ hắn đã được cho phép, điên cuồng lên ngôi thay thế cho lý trí đã sụp đổ, giống như có một hạt giống trong tim nảy mầm thành dục vọng xoăn tít. Ngay cả khi Kanae biết rằng mình vẫn có được Kuzuha nếu họ không làm điều này, ngay cả khi Kuzuha biết rằng nếu không có gì xảy ra, họ vẫn sẽ là người tình của nhau, sau cùng cả hai phải vấy bẩn nhau ngay bây giờ vì kì động dục quái ác của Kuzuha.

- Kanae, đây là lần đầu của em chứ?

- Ừm! Tôi không biết làm gì đâu đấy!

- Em cũng là lần đầu của tôi! Không dám nói mình biết nhiều, nhưng sẽ cố gắng khiến em thấy thoải mái!

- Uhm! Giao mọi thứ cho cậu!

Bọn yêu nhau... lắm lời chết đi được! Mần thì mần đi, nói mấy câu sến rện như trong truyện ba xu làm gì?

Con chó kia bế Kanae lên giường. Hai đứa nó trao nhau một nụ hôn nhìn là đỏ mặt. Tôi cũng tự hỏi khi nào mình mới có mảnh tình vắt vai để mà làm những việc tương tự.

Kanae mọi khi kín cổng cao tường, bây giờ thân thể lần đầu tiên bị phơi bày trần trụi như thế này trước mặt người khác. Tôi cũng không phải lần đầu chứng kiến, thấy cậu ta tắm hoài chứ gì! Nhưng cũng không phải gu của tôi, và Kanae là hoa sắp có chậu rồi.

Điều Kanae có thể làm chỉ là run rẩy trước những cái chạm của người yêu. Sự sợ sệt vì không có kinh nghiệm càng khiến cậu ta trở nên nhạy cảm. Kuzuha hít một hơi ở hõm cổ, tiện thể đánh dấu lên đó. Kanae rên một tiếng thì trên cổ đã có vết đánh dấu chủ quyền của sói.

Chủ nhân tôi có vẻ rất thích được động chạm ở hai đầu ti. Bộ phận tưởng chừng vô dụng của nam nhân, được Kuzuha chăm sóc rất cẩn thận. Móng tay nhọn hoắt của hắn gảy qua gảy lại đầu ti. Đáp lại tác động đó, lưng Kanae ưỡn ngược về phía trước, hai tay vòng ra sau đầu Kuzuha mà ôm chặt. Đây là đang khuyến khích kẻ kia tiếp tục nhỉ?

Vị trí đó lần đầu bị đụng chạm, những tiếng rên ngọt ngào như mật lại trào ra.

- Ah~ Kuzuha... Tôi...

- Em sắp ra rồi phải không? Cứ ra đi!

Chắc hẳn trong mắt Kuzuha, Kanae bây giờ là một mĩ cảnh. Hắn có thể sẽ không cho ai thấy Kanae của hắn như thế này, các vị nên mừng vì có tôi ngồi đây.

Khi Kanae lần đầu biết thế nào là cao trào, xuất một đợt tinh dịch làm bẩn cơ thể của cả hai, Kuzuha hôn nhẹ cậu ta như phần thưởng cho sự trưởng thành.

- Bắn nhiều thật!

Nụ cười đó làm Kanae xấu hổ.

Ý thức còn đang chìm đắm trong hậu quả của cao trào hoàn toàn không phản ứng lại những gì hắn nói, hai chân của Kanae vô tình tách ra, cơ thể của con sói đói bị ép chặt vào giữa. Cậu ta có lẽ cảm thấy hơi xấu hổ vì tư thế này, theo bản năng muốn thoát ra, nhưng thân dưới yếu ớt không chịu nghe lời, hai tay chống cự nhẹ cũng bị hắn chế trụ trên đỉnh đầu, ngón tay chậm rãi di chuyển đến nơi tư mật trên cơ thể.

Bồn chồn trong người, Kanae nhắm mắt chờ đợi sự xâm nhập mà cậu đã mơ hồ nhận ra.

Ngón tay hắn vòng quanh lối vào ẩn hiện, ấn nhẹ vào da thịt mềm mại của nơi đó, kích thích khiến Kanae gần như phát điên. Dục vọng đang trào dâng lại bị kích hoạt bởi hành động này, phù thủy cảm thấy xấu hổ vì lưng mình tê dại trong sự vuốt ve của hắn, phía dưới hơi co rút lại không tự chủ được, giống như cái miệng đang bất mãn dục vọng.

Cẩn thận đấy, biết biến đổi móng tay để không làm bị thương Kanae. Sau đó một ngón tay đưa vào theo nếp gấp, khoái cảm kỳ lạ lan tràn khắp cơ thể như điện giật, lỗ hậu bất giác kẹp chặt ngón tay xâm phạm cậu, co rút như mời gọi, lại càng muốn hút sâu hơn. Người chưa từng được chạm vào hoảng sợ trước phản ứng đói khát của cơ thể, và khoái cảm độc hại ập đến từ từng cử động của hắn, như muốn xé nát lí trí của cậu và quẳng vào địa ngục dục vọng.

- Không sao đâu...!

Nhìn chằm chằm biểu hiện của người yêu, Kuzuha cúi xuống nhẹ giọng an ủi vị phù thủy lần đầu nếm trải tình dục.

- Không sao đâu, ôm chặt tôi!

Giống như sự hiểu biết ngầm trong suốt khoảng thời gian họ sống cùng nhau, Kanae vô thức tuân theo lời nói của hắn, hai tay một lần nữa ôm lấy cơ thể người kia, ôm thật chặt, giống như cánh chim mệt mỏi trở về tổ của mình.

Một tiếng thét giật mình thoát ra khỏi cổ họng khi răng nanh của con sói xuyên qua da Kanae, tránh động mạch của một cách dễ dàng. Lưỡi Kuzuha lại bắt đầu liếm, và trong một giây Kanae đã trào ra biết bao nhiêu âm thanh thoải mái khi dị vật di chuyển trong vị trí kín đáo của mình. Nhẹ nhàng đào sâu vào nơi ấm áp, nhẹ nhàng xoa dịu bên trong, Kanae bối rối với độ sâu của hai ngón tay và sự hiếu động của chúng trong hậu huyệt, đến nỗi chỉ có thể rên rỉ khi Kuzuha gấp gáp thêm ngón tay thứ ba, đồng thời liếm xung quanh vết thương nông trên cổ để làm sạch lượng máu còn rỉ ra. Không chỉ ăn thịt, vị ngon của máu cũng rất thoả mãn loài sói. Tay còn lại của hắn không buông ra, tiếp tục véo vào đầu ti của Kanae và tiếp tục khiến người dưới thân rùng mình dưới những cái chạm của hắn.

Tiếp theo, để ý đến biểu hiện trên khuôn mặt Kanae, tiến lên đặt một tay lên má cậu, từ từ vỗ nhẹ cho đến khi bình tĩnh lại.

- Có thấy khó chịu không...?

Kanae lắc đầu.

- Không phải cậu mới là người đang khó chịu sao? Cứ tập trung làm nhanh đi!

- Vậy thì tốt!

Kuzuha thở phào, và chuyển động của các ngón tay nhanh hơn, ấn mạnh vào vách tường thịt để dò xét điểm ngọt ngào. Véo hai điểm hồng và chơi với chúng một cách chăm chú hơn, Kuzuha thích cái cách mà Kanae bị khoái cảm nhấn chìm, hoàn toàn không còn phản kháng mà chỉ còn những tiếng rên rỉ thoát ra, làm hài lòng con sói đói. Kuzuha đặt môi mình lên môi Kanae, tiếng nghẹt thở trong miệng cậu ta khi lưỡi hắn tiến vào bên trong một cách khéo léo. Nụ hôn kéo dài cho đến khi bên dưới Kanae đủ ướt để làm việc khác. Cuộn tròn những ngón tay lại, động tác lạ khiến Kanae ra lần nữa.

- Kanae này...!

- Hah... Gì vậy...?

- Giúp tôi ra được không?

- Thì đâm vào đi! Không phải vừa nới lỏng rồi sao?

- Em biết tôi đang muốn gì mà đúng không?

- ... - Kanae bất giác liếc xuống hạ thân cương cứng của hắn - Cậu không lẽ... Muốn tôi dùng miệng hả?

Kuzuha nhún vai cười, chỉ đơn thuần là yêu cầu giúp đỡ bằng một hình thức thú vị hơn bình thường xíu, hoàn toàn không có ý bắt nạt, nhưng chắc Kanae vô tình nghĩ xấu cho hắn rồi.

- Nếu không được thì...

- Tôi sẽ làm!

- Thật nhé?

- Ừ!

Tôi cá là Kuzuha định nói "Nếu không được thì thôi", còn Kanae thì nghĩ là "Nếu không được thì tôi cùng em chơi trò khác". Cậu ta chắc đã hiểu lầm nên mới chọn phương án thiết nghĩ sẽ an toàn hơn cho mình. Chủ nhân đáng kính của tôi, bây giờ đang phải an ủi dục vọng của một con chó con. Hơi bị mất hình tượng đấy!

- Nếu thấy không làm được thì thôi nhé!

Cậu gật đầu rồi làm những gì có thể. Đến bây giờ chắc vẫn nghĩ câu Kuzuha vừa nói chính là một lời đe doạ ngầm nếu không chịu làm.

May thay, nó không đến nỗi quá cỡ, nếu cậu cố gắng thì chắc vẫn ổn thôi. Ngậm vào, vị giác bị kích thích tạo phản ứng tiết nước bọt, đồng thời cũng là chất bôi trơn giúp cậu nuốt chửng côn thịt. Vừa qua phần đầu khấc, Kanae cảm thấy miệng mình bị mở rộng hơi quá, bờ môi căng ra đến mức sắp rách, bất giác chảy nước mắt. Kuzuha nghĩ cậu đau nhưng cố chịu, bảo bỏ ra nhưng Kanae không-dám-bỏ, sợ đó cũng là một chiêu trò của con yêu sói. Kuzuha thấy vậy cũng chỉ có thể vuốt ve gò má phồng lên, ngây thơ hi vọng sự dịu dàng của mình sẽ làm giảm sự khó chịu của phù thủy.

Khi đã vào gần hết, Kuzuha bắt đầu di chuyển, hông hắn đẩy về phía trước. Côn thịt dài đâm vào cuống họng phù thủy, kích thích cả hai tiến gần đến khoái cảm. Nuốt hết sức có thể, chú tâm vào răng của mình, Kanae không muốn làm con sói con nhà mình đau và cũng sợ nếu làm không tốt mình sẽ tới công chuyện với nó. Có chút đau và khó thở, nhưng cứ nghĩ đến việc đang bị Kuzhha khống chế khiến toàn thân cậu ngứa ran.

Kuzuha cuối cùng cũng rút ra vì nhận thấy người yêu bị ngạt nhưng không dám nói. Kanae thở hổn hển. Môi cậu ta sưng đỏ và miệng ngổn ngang mớ nước bọt không thể nuốt được, một phần trong số đó chảy ra một cách khiêu dâm từ lưỡi cậu đến đầu khấc của hắn. Lúc này Kanae phát giác mình lại bắn rồi. Phù thủy rên rỉ, âm thanh râm ran bên tai của con sói. Hỏi han thấy cậu bảo ổn rồi thì Kuzuha mới dám tiếp tục ra vào miệng nhỏ, nhiệt độ và sự ướt át bên trong đã lấy đi đợt tinh hoa đầu tiên của hắn.

Kuzuha không muốn làm khó Kanae, nhưng không ngờ định kéo côn thịt ra thì bị giữ lại. Cậu đã tự ngậm lấy rất nhiều chất lỏng mà hắn phun ra, ép bản thân nuốt xuống.

Kuzuha đợi cho đến khi Kanae hoàn toàn bình tĩnh. Người tóc nâu đang thở nặng nhọc, đôi má ửng hồng vì lửa tình. Kuzuha không nói, Kanae cũng không biết mình có làm tốt không.

- Tôi... Làm tốt chứ? - Cậu hỏi với sự lo lắng - Cậu sẽ không bắt nạt tôi đâu đúng không...?

Vươn tay đến gần, Kanae tưởng hắn sắp làm gì quá đáng đối với mình, sợ mình đã làm không tốt, vô thức đưa hai tay ra để đỡ. Nhưng đó chỉ là một cái ôm, và một nụ hôn lên xoáy tóc, nó khiến cậu ngạc nhiên chút.

- Hahaha! Thì ra nãy giờ em sợ như thế à? Sẽ không đâu! Tôi sẽ không bao giờ bắt em làm việc mà em không muốn!

- Vậy mà nãy giờ tôi cứ nghĩ...

- Em nghĩ nhiều rồi đấy! - Hắn hôn một cái thật kêu lên má cậu - Thương em còn không hết, tôi nỡ lòng nào...

- Được rùi! Hiểu rùi! Nhanh làm tiếp đi!

- Tuân lệnh~!

Đổi lại thành tích của Kanae, hắn sẽ khẩu giao cho cậu như một phần thưởng. Dù là cậu làm cho hắn hay hắn làm cho cậu thì Kanae đều thấy xấu hổ. Kuzuha ngấu nghiến nó một cách thèm thuồng, thay vì Kanae sợ cặp nanh nhọn làm đau mình, thay vì Kuzuha sợ cặp nanh nhọn làm đau người yêu, một loại khoái cảm đang len lỏi khắp cơ thể hai người và làm giảm bớt nỗi sợ mà họ đang cảm thấy.

Kuzuha cũng chưa từng làm việc này. Nhưng người yêu đã vượt lên chính mình, hắn nghĩ cũng nên thử. Không biết là vì Kuzuha làm rất tốt hay Kanae nhạy cảm hơn, chỉ mất ít lâu đã lấp đầy miệng của con sói. Sói có vị giác kém hơn con người, Kuzuha muốn nuốt thứ nước lạ đó cũng dễ dàng hơn.

Nãy giờ vẫn chưa bắt đầu bữa ăn chính đâu!

- Tôi vào nhé?

- Không cần hỏi đâu mà! Tôi ở đây để giải quyết kì động dục của cậu đúng chứ?

- Ha ha!

Cuối cùng Kanae cũng trải nghiệm được cảm giác lỗ hậu bị xâm lấn. Miệng huyệt co thắt linh động như một sinh vật, hấp dẫn côn thịt lao mình vào đó.

- Không có đau đâu... Đừng có bày ra vẻ mặt đó! Thấy mắc mệt à!

Búng nhẹ lên trán Kanae, con sói cười hì hì rồi tiếp tục.

- Nn~

Kanae rên rỉ sau hàm răng nghiến chặt, cùng lúc với vách tường thịt siết chặt cự vật đang mở rộng nơi tư mật ra, và chỉ để chèn vào ngay sau đó. Thân nhiệt tăng một chút, máu dồn lên mặt vì khoái cảm bắn lên sống lưng. Cậu có thể cảm nhận được bàn tay của Kuzuha đang áp vào má mình. Bên trong người yêu thắt chặt thế này là điều đáng mừng, nhưng ngặt nỗi hắn không thể di chuyển.

- Thả lỏng nào, Kanae...!

Nghe lời, Kanae dìm bản năng xuống để tự chủ được những động tác ở hậu huyệt, thả lỏng toàn thân. Tốt hơn rồi, côn thịt nhớp nháp dần chìm sâu vào trong. Chân cậu run lên khi bị dị vật đẩy trúng tuyến tiền liệt và cứ giữ ở đó. Áp lực khiến phù thủy thở hổn hển, bồn chồn vì cảm giác như bụng dưới của mình đang dần nóng lên.

- Kanae... - Giọng Kuzuha đột ngột vang lên nhẹ nhàng như một con bướm vỗ cánh - Đừng che! Tôi muốn nhìn mặt em...

Do dự một lúc vì xấu hổ, vẫn không bằng lòng nhấc tay lên, buộc Kuzuha phải chủ động làm điều đó. Nghĩ rằng mình đã làm điều cậu không thích, hắn xin cậu tha lỗi bằng một cái hôn vào lòng bàn tay. Trên cổ tay, hắn tham lam để lại dấu ấn của mình lên làn da không tì vết. Sự ngọt ngào của hắn làm tan chảy từ tâm trí đến cơ thể mình, Kanae thật sự rất hạnh phúc. Kuzuha quyết định không day dưa nữa, kì động dục thôi thúc hắn di chuyển bộ phận bên trong bạn tình.

- Ư...

Không được rồi, mặc cho ham muốn sắp vỡ bờ, hắn lại phải dừng một tí.

- Sao cậu không...?

- Vì em đã phải nhíu mày...! - Kuzuha đi bước nào cũng lo lắng cho cậu - Thật ra vẫn đau đúng không?

- Cậu lên giường lại lắm chuyện hơn bình thường đấy!

- Em nói thật thì tôi mới tiếp tục! Không thôi tôi tránh đi cho đến khi qua kì động dục đấy!

- Hừ! Được rồi, có một chút, nhưng không đáng kể đâu mà! Nên tôi nói cậu không cần phải lo!

- Xin lỗi...! Dù chỉ một chút nhưng vẫn là làm em đau mất rồi!

- Không phải những tên nằm trong thường nói câu "Lát nữa sẽ hết đau ngay thôi!" à? Sao cậu không biết nói vậy~?

- Sợ em nói tôi xạo...! Nên hỏi ngay từ đầu là tốt nhất!

- Phì... Chàng sói ngây thơ, đừng lo lắng nữa, động một lát là tôi hết đau chứ gì!

- Vậy tôi tiếp tục đó nha!

Gật đầu lia lịa kèm một nụ cười mới khiến hắn cảm thấy yên tâm. Tôi tự hỏi nếu mình lên giường với ai đó thì có cần nói mấy câu như này không, chứ hiện tại bị thồn cơm chó hơi nhiều rồi. Không muốn người yêu phải chịu đau dù chỉ là một chút, ngoài luận động thì Kuzuha ngây thơ cứ hôn cậu mãi vì nghĩ có thể thổi bay cơn đau. Kanae có vẻ cũng biết thế, thầm cười trong nụ hôn, đồng ý phối hợp để hắn yên tâm động nhanh hơn.

- Thấy chưa... Hah... Tôi đã nói là sẽ không sao mà...!

Câu trên đáng lẽ thường là của đứa nằm trong nhưng thế bất nào hôm nay tôi lại được nghe từ miệng của một đứa đang bị đâm? Thế giới tôi đang sống bị đảo ngược à?

- Ah~! Đúng rồi... Cứ như thế... Ah hức♡

Lần quần mãi cuối cùng cũng để Kanae biết được sự sung sướng khi giao hợp. Kì động dục quái ác sẽ luôn sai khiến một con vật tàn bạo với bạn tình, tôi thật sự muốn chống mắt lên xem Kuzuha có thể dịu dàng đến khi nào. Tuổi nhỏ hơn tôi nhiều nhưng có vẻ khá đấy!

- Kuzuha... Nn~~ Cậu đã gần chưa?

- Ừm...! Ra cùng tôi!

Hong biết trò này có gì vui mà cặp nào tôi cũng nghe câu đó. Con mèo đen bạc phận ngồi đây chỉ vì bên ngoài ngập lụt vcl đéo có chỗ đi chơi, tình cờ được xem trực tiếp một trận chiến trên giường giữa hai tên không cùng loài. Họ có thể đang sung sướng đến phát điên nhưng tôi ngồi đây xem pỏn cũng không thể nứng theo đâu, chán chường đập đập đuôi xuống sàn gỗ và đành theo dõi "cuộc chiến" GAY cấn.

- Tôi ra bên trong nhé? - Thì triển mẹ nó luôn đi, cậu ta chắc chắn sẽ cho phép mà.

- Hah... Ừm! - Thấy chưa, bổn mèo nói có sai đâu?

Thời khắc này, chủ nhân của tôi đã thuộc về một con sói, bị vấy bẩn sau bao nhiêu năm cô độc trong rừng.

Rõ ràng bình thường là một con người lãnh đạm như vậy, vào lúc này, phù thủy nép mình dưới người hắn, nức nở khi bị lấp đầy bên trong. Chủ tớ tôi nghe thấy tiếng Kuzuha mãi gọi "Kanae" đến khản cả cổ trong kì động dục, tính chiếm hữu hoà lẫn tham vọng thể xác của hắn. Hạ thân lần nữa di chuyển khi bên trong vẫn còn đầy tinh dịch, tay kết hợp sờ theo từng khớp xương xinh đẹp trên lưng cậu.

- Em có cánh đúng không...?

- Hức... Muốn làm gì...?

- Tôi muốn xem chúng, có được không?

Kanae sinh ra là một thực thể có cánh, đôi cánh lông vũ như của các thiên thần nhưng khác một chút, chúng mang màu lam nhạt, trắng dần về phía gốc cánh. Trên đó còn có vài cành hoa hồng xanh đầy gai nhọn, tiệp màu với những đoá hoa hồng xanh trên mũ, rải khắp cánh như một thứ trang sức. Đã được bảo rồi, Kuzuha sẽ không bắt nạt cậu, Kanae bây giờ đã có thể yên tâm làm theo yêu cầu của hắn.

Lực đạo mà hắn sử dụng quá nhẹ, giống như một nam tử ôn nhu vuốt ve chiếc đàn hạc cao quý, hắn cẩn thận lần theo sự mềm mại của lông vũ và xương cánh, mân mê từng kết cấu. Đôi cánh chưa từng chạm vào bao giờ lại được đối phương xoa dịu, truyền vào ý thức dọc theo dây thần kinh của màng cánh, khiến Kanae cảm thấy dễ chịu khó cưỡng, toàn thân ấm áp. Tồn tại mang tên "Kuzuha" một lần nữa bao bọc lấy cậu bằng sự dịu dàng vô hạn, xoa dịu mọi cảm xúc tiêu cực trong lòng cậu, giống như "Hope in the dark" when you're "Stuck in the abyss":)

Chỉ có Kuzuha mới có thể, một cử chỉ như vậy, chỉ hắn mới có thể nhìn thấy, và chỉ hắn mới có thể chấp nhận.

Mải mê chơi với đôi cánh xinh đẹp nhưng cũng không quên chăm sóc bộ phận đói khát của cả hai. Kanae chủ động nhấc một cánh tay yếu ớt lên rồi mò mẫm ra phía sau gáy hắn. Cảm nhận được rõ ràng hình dáng của cự vật trong cơ thể, truyền đến sự thoải mái không thể lí giải, mơ hồ rên rỉ vì sung sướng.

Kuzuha bị tràng bích quyến rũ kích thích, hít một hơi thật sâu và nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi với đôi cánh dang rộng phía dưới. Phù thủy nhìn nghiêng về phía hắn một cách vô thức, đưa ánh mắt ướt át và mờ ảo về phía hắn, giống như viên đá quý màu xám xanh liên tục bị vỡ và hồi lại nguyên vẹn, tỏa sáng với một màu sắc ngoạn mục.

Nhưng cuối cùng hắn đã sở hữu được thứ vô giá hơn mọi loại đá quý, thứ hắn mưu cầu trên cả, chính là Kanae.

Hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi quấn lấy nhau trong tình trạng không mảnh vải che thân. Nhiệt độ bao trùm lấy đôi tình nhân, giống như một nhà ngục của lửa tình, và tù nhân đang luyện mình trong sự thiêu đốt của dục vọng.

- Ha ah... Kuzuha... Mạnh hơn đi...

- Em sẽ chịu được chứ?

- Cậu làm chậm quá đấy!!! Tôi muốn nhanh hơn!

Nghe lời trách móc mà chỉ thấy một bầu trời dễ thương, Kuzuha lại hôn cậu, dặn dò nếu không chịu được thì phải bảo ngay, rồi thực thi mệnh lệnh của chủ nhân tôi.

Trước sự ra vào ngày càng điên cuồng, Kanae hoàn toàn không thể soạn ra những câu từ hoàn chỉnh, hơi nóng tích tụ ở vùng bụng dưới lan ra toàn thân từng đợt khi có người đẩy vào, dòng điện khoái cảm quất mạnh vào người. Dây thần kinh làm việc hết công suất vì vách trong bị bộ phận sinh dục cọ xát sung sướng không chịu nổi, lớp màng thịt mỏng của tuyến tiền liệt không ngừng đón trọn từng cú đâm. Một sự thích thú kỳ lạ tràn ngập khắp cơ thể, đẩy ý thức của cả hai lên ngày càng cao trên chín tầng mây.

Cơ thể bắt đầu co giật không ngớt, từng đợt nóng bừng bừng hướng tới hạ bộ, quy đầu dựng đứng đã ứa ra tinh khí trơn nhớt, cảm giác sắp lên đỉnh buộc cậu phải bóp chặt lỗ hậu của mình, dự định hấp thụ dấu vết cuối cùng của khoái cảm.

- Tôi ra đây...!

- Tôi cũng... Ah~

Sự ấm áp tràn vào hậu huyệt một lần nữa. Đêm năm canh vẫn còn dài, họ làm nhầy nhụa cơ thể nhau bằng thứ dịch trắng đó không biết bao nhiêu lần, đến khi Kanae từ trong sự kiệt sức mơ hồ nhận ra bình minh đã ló dạng, không nói không rằng định thiếp đi.

NHƯNG:)))

- Hức?!!! Kuzuha...?! Cậu không mệt à...??

- Hở? Ban đầu còn tưởng em biết rồi nên mới dám tự dâng mình cho tôi chứ?

- Là ý gì?? Ah~~!

- Em nghĩ kì động dục của tôi kéo dài bao nhiêu ngày? À không, bao nhiêu tuần?

- Cái...??

Á chết...! Tội nghiệp chủ nhân tôi, đáng ra trước khi họ làm tôi phải tìm đường báo nhẹ cho cậu ta là kì động dục của hắn có thể kéo dài cả tháng... Tôi quên rằng phù thủy nhà mình đó giờ có tìm hiểu mấy vấn đề này đâu.

Không rõ Kanae cảm thấy như thế nào khi biết kiến thức của mình còn quá nông cạn. Chủ nhân đáng kính của tôi tiếp tục bị khoái cảm tra tấn, tôi thì thấy trời quang rồi nên cũng không tiện ở đây ăn thịt nữa, hóa thành dạng người đẹp trai không kém gì hai tên kia (tôi cho là vậy), đi mua thứ mà chắc họ sẽ cần.

Thuốc ức chế kì phát dục.

Tôi quẳng thuốc vào nhà qua cửa sổ, "hi" một cái cho con chó con để ý rồi chạy đi nhông nhông. Khi về nhà thì đúng như tôi nghĩ, Kuzuha đã không nỡ để Kanae lao lực nữa, thấy thuốc tôi mua liền vội uống. Nhưng đó là chuyện của ngày hôm sau:)) Tôi cũng hơi bị ít có ác, cho bọn chúng vui vẻ hai ngày liền tôi mới quẳng thuốc vào:))

Một kì động dục của con sói cùng nhà với tôi đã trôi qua đầy kịch tính như thế.

Sau đó là một tuần Kanae nằm liệt giường dù Kuzuha thật sự đã cố gắng dịu dàng hết sức, tôi làm chứng. Con sói đó thì tất nhiên kè kè kế bên Kanae mà cụp tai xin lỗi dù cậu ta có trách gì hắn đâu! Và tôi chính là nhân vật phải đi mua đồ ăn cho hai đứa nó.

Các hủ cảm ơn tôi đi, không có tôi thì cảnh abcxyz này chỉ có trời biết, đất biết, hai đứa nó biết thôi đấy!

(Nói ngắn mà cũng không ngắn bà con ạ:) Hơn 4 ngàn rưỡi từ chứ ít à:))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com