TruyenHHH.com

Kts Neu Nhu Da Yeu

Ngày hôm sau  mấy đứa được điểm cao trong kỳ thi khảo sát vừa qua đến trường để nhận vé máy bay qua Mĩ * kỳ nghỉ cho những học sinh giỏi ấy mà *

Vừa vào đến trường 2 đứa nó đã chạm mặt nhau thế là Tuấn Khải lại nghĩ đến mấy câu bình luận ảnh trên weibo của cô mà cô up siêu manh ........cậu Khải thấy thế liền  chạy tới kéo Thiên Thiên quay lại hỏi tội 

-Thiên Thiên sao nhìn thấy anh mà không nói gì ??

-Chuyện gì cơ ?? Mà nói cái gì mới được ạ ??

-Em cố tình phải không ??!!!!!!! Em cố không tôn trọng lời nói của anh phải không ??

-Chuyện gì vậy ? Em không tôn trọng anh hồi nào chứ ??? Nói em biết ! 

-Em vẫn up weibo quá manh rồi để người ta bình luận nói nọ kia em không thấy nó ghê tởm sao hả ?

-Nhưng họ nói trêu thôi có gì đâu ...........Chỉ là fan cuồng thôi mà có cần phải truy cứu như thế không hả ??

-Không thích lát xóa mấy bình luận đó đi...........

-Anh cũng có fan đúng mà phải không ? Họ bình luận như thế thì có ai quan tâm đâu ........Nếu xóa đi mọi người sẽ nghĩ em như nào ........Chuyện của anh anh lo chuyện của em không cần anh quan tâm .....

-Vậy thì tùy em ......Tôi không muốn nói nhiều .........

Nói xong là quay ngoắt đi 

"Em không tôn trọng tôi cũng phải vì em không thích tôi không hề có tình cảm với tôi .......Em không hề động lòng tới 1 lần trước tình cảm của tôi dành cho em ........Em nỡ vô tâm với tôi như vậy thì tôi sẽ rất đau em có biết không ? Hay em không biết ........Chắc chắn là em không biết tôi đau như nào ....Tôi có lẽ cả đời này sẽ không thể sống nếu thiếu em ........Xin lỗi nhưng tôi không thể quên được em ."

"Tuấn Khải ......Anh giận em sao ? Em xin lỗi nhưng em không kìm được .....Mong anh hiểu ..."

Sau khi lấy xong hộ chiếu và vé máy bay về nhà  và buổi tối hôm đó sau khi tắm rửa sạch sẽ xong thì cậu liền ra ngoài không ăn cơm

-Anh hai xuống  ăn cơm ! 

-Mọi người ăn trước đi con ra ngoài một lát con sẽ về luôn ......

-Ei ! Con trai mang theo ô đi thời tiết báo tối nay mưa to lắm đấy ...........

-Con về liền mà.........

-Ei ! Mặc nhiều áo rồi mới ra ngoài chứ ! Thằng bé hôm nay sao vậy Nguyên Nguyên con có biết chuyện gì xảy ra với anh trai con không vậy ??

-Con không biết ! Anh ý sáng nay đã vậy rồi thôi mẹ ăn cơm đi chắc anh ấy muốn đi mua vài thứ rồi về luôn ấy mà 

-----------------------------Tại nhà Thiên Thiên ----------------------------

-Karry ! Em có nghĩ chị hơi quá với Tuấn Khải không ??

-Meo ........Meo ..........*EM nó có biết chuyện gì xảy ra đâu mà hỏi chớ *

-Chị thích anh nhưng sao khó nói vậy ?? Có phải bên ngoài chị lạnh lùng cao lãnh lắm đúng k ?? Nên chuyện này thấy sao ý !!

Giọng Mami từ dưới nhà vọng lên

-Thiên Thiên xuống ăn cơm con !!!

-Thôi khỏi nghĩ nhiều chị em mình xuống ăn cơm thui !!!!!!!!

-Meo ! Meo !

Xuống dưới nhà chưa kịp ngồi xuống ghế ! 

-Mami ! Con không muốn ăn cơm nứa con đi ra ngoài một lát rồi về ........ * Chạy !!!!*

-Chuyện gì quan trọng mà vội thế ! Mang theo ô đi hôm nay mưa to lắm đấy 

-Con đi tý rồi về ! Chuyện này liên quan đến cuộc đời con.......................

-Chịu con bé luôn .........Hôm nay mình làm nhiều món thế này chắc tý phải để Karry ăn thôi . Lát con bé về kêu nấu đồ khác cho nó

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Tuấn Khải anh làm gì mà không nghe điện thoại vậy chứ ! Đến cả Nguyên Nguyên cũng không biết Tuấn Khải đi đâu thì mình làm sao có thể biết được cơ chứ ..............

Thiên Thiên chạy khắp đường nơi gần nhà Tuấn Khải cứ chạy mãi chạy mãi trong cái lạnh của mùa đông  ở Bắc Kinh

-Tuấn Khải anh ở đâu vậy .........Hộc hộc .............sao tim mình lại nhói đau như này cơ chứ ...............

-Tuấn Khải ! Tuấn Khải Tuấn Khải !! Vương Tuấn Khải * cứ gọi mãi rồi nước mắt cứ giàn giụa từng giọt  đọng lại trên cằm rồi rơi *

Lách tách lách tách 

-Trời mưa rồi sao ?? VƯƠNG TUẤN KHẢI ?? ANH Ở ĐÂU MAU RA ĐÂY CHO EM .........Híc híc híc ........Vương Tuấn Khải ? Sao anh không lên tiếng đi ............Em nhớ khuân mặt ấy anh có biết không ?? Huhuhuhuhu

Lúc này Vương Tuấn Khải cậu cũng nghe thấy giọng của Thiên Thiên gào thét tên mình trong mưa lạnh 

-Thiên Thiên ??? Là em phải không em Ở ĐÂU  ??

-Giọng của Tuấn Khải ............

Hai người cùng kiếm nhau trong mưa mù lạnh lẽo anh nhìn Đông thì cô lại ở đằng Tây 

Rồi cô nhẹ nhàng chạy lại ôm anh từ sau lưng nước mắt không ngừng rơi hòa trong làn mưa Đông  

-Cuối cùng em cũng tìm được anh ! Đồ Ngốc ..........

To be continued.............


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com