Kryptonite Kiss
Đọc truyện vui vẽ~~:3_____________________________-Ở Metropolis, Kara bay vút qua bầu trời và đáp xuống một tòa nhà cao tầng. Cô đứng trên rìa sân thượng của toà nhà, nhìn ra thành phố sầm uất. Đường phố kẹt cứng xe và có rất đông người đi qua, lại trên vỉa hè. Đó là một buổi chiều điển hình của giao thông vào giờ cao điểm. Mặt trời sẽ sớm lặn và hầu hết mọi người đều vội vã trở về nhà.
Trên sân thượng, một cơn gió mạnh thổi qua cô, đập chiếc áo choàng đỏ của cô sang một bên. Kara mặc trang phục Supergirl, rất giống với Superman. Sự khác biệt duy nhất là chiếc váy đỏ cô mặc. Quay lại lúc khi họ thiết kế bộ đồ của cô, Batman nói rằng cô nên mặc quần. Nhưng Barbara nghĩ chiếc váy trông đẹp hơn và Kara đồng ý với cô. Cùng nhau, các cô gái đã vượt xa gã về số phiếu bầu.
Trong vài tháng qua, Kara đã bảo vệ Metropolis với tư cách là Supergirl. Khi cô mới đến, tội ác đã lan tràn trong thành phố kể từ ngày Superman mất. Nhưng Supergirl đã tìm cách dọn dẹp nơi này và bây giờ hầu hết bọn tội phạm đều đứng sau song sắt. Kara đã trở thành một anh hùng khá thành công, với sự giúp đỡ của Barbara. Tất nhiên, cô luôn đeo tai nghe, vì vậy Oracle mới có thể liên lạc với cô mọi lúc. Ngoài ra, bộ đồ Supergirl của cô có những chiếc camera nhỏ xíu, vì vậy hacker có thể thấy mọi thứ mà cô đang làm.
Cô thích làm việc với Barbara. Bất cứ khi nào Kara không chắc chắn về điều gì đó, Oracle luôn nhanh chóng đưa ra lời khuyên và dẫn cô đi đúng hướng. Nhờ có Oracle, Supergirl đã có thể tránh được một số sai lầm. Đôi khi, Kara sử dụng quá nhiều sức mạnh trong trận chiến. Nhưng Barbara sẽ chú ý đến điều đó và cảnh báo Kara dừng lại trước khi cô có thể vô tình giết một ai đó. Cũng giống như các anh hùng khác, Supergirl được kỳ vọng sẽ tuân theo quy tắc số một của Batman- Không giết người.
Thành thật mà nói, Kara rất vui khi Barbara đào tạo cô thay vì Bruce. Batman có thể đáng sợ vào những lúc mà....... Gã thậm chí còn nói với Kara, đe dọa sẽ làm vô hiệu cô nếu cô trở thành một kẻ giết người. Thật đáng sợ. Barbara đã nói đừng lo lắng. Rõ ràng, Bruce đã đưa ra lời đe doạ tương tự cho mọi người.
Ngáp dài, Kara ngồi xuống sân thượng, đưa chân ra khỏi gờ đá. Giữa trường trung học và việc bảo vệ thành phố, đã làm cho cô không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Ít nhất là thành phố có vẻ yên tĩnh cho đến bây giờ. Tất cả công dân có lẽ đã biết cư xử vì họ biết Supergirl theo dõi họ.
" Lại là một ngày không có tội phạm", Kara tự hào nói. "Có vẻ như công việc của mình ở đây đã xong."
"Không nên quá tự phụ", Barbara cảnh báo qua tai nghe. "Cô không bao giờ biết trước được điều gì sẽ xảy ra."
" Nếu như cô đã nói vậy." Kara thở dài. Đối với cô, điều này dường như là một sự lãng phí thời gian. Cô đâu cần phải tuần tra trên Metropolis nếu nó cứ yên bình như thế này.
Đột nhiên, cô nghe thấy một giọng nữ hét lên từ xa. "Cứu tôi với ! Supergirl, xin hãy cứu tôi!"
Trong nháy mắt, Kara ngay lập tức phóng lên trời, bay về phía người phụ nữ gặp nạn.
"Có chuyện xảy ra? Cô có nghe thấy gì không?"
" Yeah. Có một người phụ nữ đang gặp rắc rối."
Supergirl bay lượn khắp thành phố cho đến khi cô đến một nhà kho bỏ hoang bên bến cảng. Với khả năng nghe siêu phàm của mình, cô vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu cứu từ bên trong nhà kho. Có vẻ kì lạ. Cô có thể nghe thấy tiếng hét và nhịp tim. Nhưng chỉ có vậy thôi ư? Kara đáp xuống mặt đất và mở cửa. Sau đó, cô vội vã vào trong nhà kho, tìm kiếm người phụ nữ. Ở trung tâm của nhà kho, có một tấm khăn được trùm lên một người ngồi trên ghế.
Trong một vệt mờ siêu tốc, Supergirl nhanh chóng kéo mạnh ra khỏi tấm. Rồi đôi mắt cô mở to trong sự ngạc nhiên. Có một hình nộm ngồi trên ghế với trái tim nhân tạo đập trong lồng ngực. Trên khuôn mặt của nó, hình nộm có loa thay vì miệng.
" Cứu với, Supergirl!" Tiếng hét phát ra từ loa.
"Đó là một cái bẫy! Ra khỏi đó mau!" Oracle hét vào tai nghe.
Supergirl sợ hãi, quay về phía lối ra. Sau đó, cô nhìn thấy một màn sương mù màu xanh lá cây bắn qua ô cửa, thổi vào nhà kho.
" Đó là gì-?" Cô nhìn chằm chằm vào màn sương trong sự bối rối.
" Nín thở lại! Và lập tức phóng ra khỏi đó!" Barbara điên cuồng ra lệnh.
Kara nín thở ngay trước khi sương mù màu xanh lá cây bao quanh cô. Làn sương mù đầy những tinh thể nhỏ màu xanh lá cây, chúng đâm vào da cô như từng mũi kim tiêm. Mặt cô nhăn nhó vì đau đớn, Kara bay lên trần nhà và bắn tia laser từ mắt. Cô tạo ra một cái lỗ trên mái nhà và phóng lên bầu trời, thoát khỏi màn sương.
Bay lơ lững trên nhà kho, Kara hít một hơi thật sâu và ho. "Cái gì vậy?"
"Bụi Kryptonite", Barbara trả lời. " Đó là Luthor. Cô đã sẵn sàng chiến đấu chưa?"
" Yeah.....Làm sao cô biết đó là Luthor?" Supergirl lắng nghe mọi thứ xung quanh, nhưng cô ấy không thể nghe thấy được ai đó đang đến gần.
"Hãy tin tôi, đó là Luthor." Oracle đột ngột hét lên, " Coi chừng!"
Kara quay lại khi cú đấm va vào khuôn mặt của cô. Sức mạnh tuyệt đối của cú đánh khiến cô đau đớn xuống rơi đất. Với một tiếng va chạm lớn, cô rơi xuống một bãi đậu xe, phá nát bê tông. Khẽ nhăn mặt, Kara đứng dậy và nhìn lên bầu trời.
Lex Luthor đang lơ lửng trên không trung, mặc chiếc Warsuit cơ giới của mình. Trong quá trình huấn luyện, Barbara đã nói với Kara tất cả về bộ áo giáp hỗ trợ. Nó rất nguy hiểm. Nó mang lại cho Luthor sức mạnh như của một Kryptonian, và nó cũng hỗ trợ việc che giấu nhịp tim của hắn ta.
" Ngươi là ai? Em gái của Superman? Hay là con gái của hắn ?"
" Không phải việc của ngươi!" Kara hét vào mặt hắn ta.
Nhân vật phản diện chế giễu trong sự ghê tởm. " Ta thề với ngươi, Kryptonian chỉ là lũ gián bẩn thỉu. Chỉ cần ta giết được một người trong lũ các ngươi thì một con khác sẽ tự động bò ra khỏi đống đồ gỗ ấy."
Supergirl nhíu mày. "Ý ngươi là gì? Doomsday đã giết-"
" Thế ngươi nghĩ ai là người đã tạo ra Doomsday?"
" Ngươi ..." Toàn thân cô run lên vì giận dữ , "Ngươi đã tạo ra con quái vật đó?"
Nhân vật phản diện nhếch mép khó chịu. "Tất nhiên, chính ta đã tạo ra nó. Ta đã ước rằng chính ta mới là người đâm Superman. Nhưng nó vẫn tạo cho ta cảm giác rất thỏa mãn khi xem." Hắn ta cười phá lên.
"Tên khốn khốn!" Cô phóng lên không trung, lao vào kẻ thủ ác.
Khi cô bay lên, Luthor rút ra một khẩu súng, nhưng điều đó không làm Kara sợ chút nào. Đạn không thể làm tổn thương cô ấy.
Nhưng khi gã bóp cò, Barbara hét lên, " Tránh ra khỏi đó!"
Ngạc nhiên trước mệnh lệnh, Kara xoay người sang một bên khi viên đạn phóng về phía cô. Cô kêu lên đau đớn khi viên đạn sượt qua cánh tay cô. Nó hầu như không chạm vào cô. Máu chảy xuống cánh tay cô khi cô bay lùi về phía sau, cách xa Luthor.
Kara nhăn mặt trong khi ấn một bàn tay lên vết thương đẫm máu. "Tôi không hiểu."
"Đó là những viên đạn kryptonite", Oracle giải thích. "Hãy cẩn thận. Chúng có thể giết cô."
"Chết tiệt!" Siêu Supergirl khẽ nguyền rủa .
Luthor bắt đầu bắn vào cô lần nữa trong khi Kara phóng vào bầu trời, né tránh tất cả những viên đạn. Cô ngoằn ngoèo và bay vòng quanh nhân vật phản diện, chờ đợi thời điểm thích hợp để tấn công. Khi hắn phải nạp đạn, cô nhanh chóng bắn tia nhiệt của mình vào khẩu súng và làm tan chảy nó. Sau đó, cô lao tới Luthor và đá vào ngực hắn. Cuộc tấn công của cô khiến hắn ta đau đớn rơi xuống đất.
Sau khi hắn rơi xuống mặt đường, cô bay xuống và đấm vào Warsuit của hắn hết lần này đến lần khác. Tay cô đau do va vào chiến giáp, nhưng cô không dừng lại. Cô muốn tên khốn này phải trả giá cho những gì hắn ta đã làm! Kal-El rơi vào tình trạng hôn mê, tất cả đều do hắn ta!
Cuối cùng, Luthor đánh Kara lại, đánh gục cô. Cô trượt dài vỉa hè sau đó cô lại bay lên trời. Trong khi đó Luthor đứng và lơ lửng trong không trung. Warsuit không có một vết lõm nào. Tất cả các đòn tấn công của cô đều vô ích.
Bực bội, Kara nắm chặt tay, rồi cô nhìn xuống những đốt ngón tay đẫm máu của mình. Tay cô bị trầy xước vì va vào áo giáp của kẻ xấu. Toàn bộ Warsuit đều được lót bằng kryptonite. Làm thế nào để cô đánh bại hắn ta? Trong khi điều đó là hoàn toàn bất khả thi?
"Bỏ cuộc đi. Cút ra khỏi liên minh đi, cô bé", Luthor chế nhạo cô trong khi hắn ta rút ra khẩu súng thứ hai.
Khi hắn bắt đầu bắn, Kara ngay lập tức né tránh trong không trung, trốn tránh những viên đạn kryptonite. Tình hình thật tồi tệ. Bây giờ, cô chỉ có thể né. Cô cần một kế hoạch. Tại sao Barbara lại không nói gì?
"Tôi nên làm gì bây giờ? Làm thế nào để tôi có thể đánh bại hắn ta?" Kara lo lắng hỏi.
" Cho tôi thời gian", Barbara nói vào tai nghe. "Tôi đang hack vào LexCorp."
" Oracle, tôi cần câu trả lời, ngay bây giờ!" Cô hét lên điên cuồng khi cô phải né nhiều viên đạn hơn.
Cô càng bay trên bầu trời, cô càng cảm thấy kiệt sức. Kara bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và khó thở. Cô sợ rằng bụi kryptonite có thể đã ảnh hưởng đến cô nhiều hơn cô nghĩ ban đầu. Mặc dù cô đã nín thở trong nhà kho, nhưng cô đã bị bao quanh bởi màn sương kryptonite đó. Cô có thể cảm thấy sức lực của mình dần cạn kiệt. Cô không biết mình có thể chiến đấu được bao lâu nữa.
Bây giờ, cô dường như không thể đánh bại Luthor. Cô không biết Kal-El đã chiến đấu với kẻ ác như vậy bằng cách nào trong nhiều năm. Với tốc độ này, cô sẽ chết mất.
" Mục tiêu là vai phải của hắn ta, mau lên", Oracle bất ngờ ra lệnh.
"Gì? Tại sao?" Kara bối rối hỏi.
"Cứ làm đi!"
Vẫn né đạn, Kara bay về phía Luthor và bắn tia laser từ mắt cô. Nhân vật phản diện lập tức quay sang một bên, che chắn vũ khí của mình. Nhưng lần này khẩu súng không phải là mục tiêu của cô. Supergirl bắn vào vai phải của Luthor bằng tia nhiệt cho đến khi bộ giáp kim loại của hắn chuyển sang màu đỏ xung quanh khớp. Rồi cô lao vào Luthor, vung nắm đấm. Khi cô đến gần, hắn ta lại nổ súng . Trong một phần trong một giây, cô quay đầu lại và hầu như không né được viên đạn. Viên đạn màu xanh lá cây lướt qua cô, chỉ cách khuôn mặt cô vài centimet.
Sử dụng tất cả sức mạnh của mình, Kara hét lên khi cô đấm vào vai phải của Luthor. Nắm đấm của cô đánh thẳng vào Warsuit, phá vỡ bộ giáp. Rồi cô nhanh chóng lùa tay vào bên trong bộ giáp và xé toạc một mảnh lớn của tấm ngực. Cô kéo Luthor ra khỏi Warsuit và ném hắn xuống đất.
Trước khi hắn ta có thể ngồi dậy, Kara dẫm lên ngực hắn, ghim tên khốn ác độc đó xuống đất.
Cô cười toe toét đắc thắng. "Kết thúc rồi, Luthor."
SxB
Sau khi Luthor bị nhốt trong tù, Supergirl bay đến Gotham và vào trong Batcave thông qua một lối vào bí mật bên ngoài. Trong hang động thiếu ánh sáng, Oracle đang ngồi trên chiếc xe lăn của mình trước Batcomputer như thường lệ. Khi Barbara chú ý đến cô, cô ấy xoay ghế về phía Kara và mỉm cười.
" Làm tốt lắm, Kara. Điều đó thật tuyệt vời", Barbara khen ngợi cô .
Trong một vệt mờ siêu tốc, Kara lao về phía Barbara và ôm cô ấy thật chặt. "Cảm ơn cô! Tôi chiến thắng được là nhờ cô! Tôi nợ cô rất nhiều!"
" Cô đã làm tất cả trong cuộc chiến."
" Yeah, nhưng cô đã nói cho tôi biết phải làm gì". Cuối cùng, Kara cũng đã thả cô và lùi lại, mỉm cười biết ơn. "Tôi không thể đánh bại Luthor mà không có cô. Làm thế nào cô biết rằng tôi cần phải đánh vào vai phải của hắn ta?"
" Tôi đã xem các bản thiết kế của Warsuit. Vì cánh tay phải của Luthor là robot, hắn ta đã phải thay đổi bộ giáp, và bây giờ, điểm yếu nhất của bộ giáp là quanh vai phải của hắn ta", Barbara giải thích.
" Hiểu rồi. Thật tuyệt". Kara cười toe toét. Vì vậy, bây giờ chúng ta sẽ sẵn sàng cho đợt tấn công tới."
Barbara nhếch mép khi cô ấy tuyên bố, " Luthor hiện giờ sẽ không thể ra tù sớm. Tôi vừa gửi một tập tin video cho sở cảnh sát thành phố. Bây giờ họ đã có lời thú tội ghi âm của Luthor, thừa nhận rằng hắn ta là người đã tạo ra Doomsday."
"Thật là tuyệt vời!" Kara ré lên sung sướng và lại ôm Barbara. " Cô là người giỏi nhất, Babs!"
Barbara cười và vỗ nhẹ vào lưng cô. " Chúng ta đã làm điều đó cùng nhau."
Khi Kara nghe thấy tiếng bước chân, cô liếc sang bên và phát hiện Bruce đi ngang qua hang. Gã mặc Batsuit , ngoại trừ chiếc khăn trùm đầu.
" Tôi biết hai người sẽ làm nên một đội tuyệt vời". Gã chúc mừng các cô gái, " Làm tốt lắm. Cả hai."
Quá vui mừng, Kara vòng tay ôm lấy Batman, ôm chầm lấy gã. "Cảm ơn anh!"
Trong vòng tay, Bruce cứng người như không thoải mái.
"Oh, xin lỗi!" Cô đẩy gã ra. " Anh không thích ôm, phải không?"
"Không sao cả." Gã vỗ nhẹ đầu Kara và nở một nụ cười. " Cô rất giống anh ấy."
" Giống như Kal-El?"
Bruce gật đầu, rồi gã nhìn xuống cánh tay bị thương của cô. "Chuyện gì đã xảy ra?"
" Tôi đã bị trúng đạn một viên đạn kryptonite."
Khi đôi mắt gã mở to đầy hoảng hốt, cô nhanh chóng trấn an, " Chỉ là một vết xước thôi! Tôi ổn, thật đấy."
" Lại đây, vết thương cần phải được băng bó lại". Gã nắm lấy cánh tay cô và dẫn cô tới một chiếc bàn.
Kara ngồi xuống ghế trong khi Bruce lấy ra một bộ dụng cụ sơ cứu và đặt nó xuống bàn. Rồi gã quỳ xuống bên cạnh cô, cẩn thận lau chùi vết thương trên cánh tay. Khi vết rách đã sạch, gã bắt đầu băng bó. Kara nhìn gã khi gã nhẹ nhàng xử lý vết thương trên cánh tay cô. Rõ ràng là gã đang cố gắng làm điều này một cách không đau đớn nhất có thể.
Với một nụ cười, Kara nhận ra rằng Bruce không đáng sợ như cô nghĩ . Anh ấy thật ngọt ngào.
SxB
Lại là một đêm nữa trong Batcave. Barbara ngồi trước Batcomputer hàng giờ, hack và thu thập thông tin. Trong khi Supergirl nghỉ vài ngày để nghỉ ngơi, thì Oracle không có nhiều việc phải làm. Cô ấy đã bắt đầu thấy chán. Kỹ năng hacker của cô ấy đã được cải thiện rất nhiều gần đây, nhưng bây giờ tất cả dường như quá dễ dàng. Cô thích muốn có một thử thách cho mình.
Có lẽ cô ấy sẽ đề nghị giúp đỡ Teen Titans. Cô nghe nói họ đã chiến đấu với Deathstroke. Điều đó nghe giống như một sự thách thức. Ngoài ra, thật tuyệt khi nói chuyện với Dick. Cô đã không gặp cậu trong một thời gian dài. Kể từ khi cô bị liệt, cậu hầu như không nói chuyện với cô. Một phần trong cô sợ rằng Dick đang cố tránh né cô.
Sử dụng Batcomputer, Barbara liên lạc với điện thoại của Dick, yêu cầu trò chuyện video. Yêu cầu được chấp nhận, sau đó một cô gái tóc đỏ xuất hiện trên màn hình máy tính. Cô gái có đôi mắt xanh to tròn và nụ cười thân thiện. Cô ấy trông rất quen. Cô ấy chắc là một Titan. Barbara nhận ra khuôn mặt của cô ấy từ những tin tức.
" Xin chào! Đây là điện thoại của Robin", cô gái nói.
" Vâng, tôi biết." Barbara khoanh tay sốt ruột. " Robin ở đó không? Tôi muốn nói chuyện với cậu ấy."
"Hiện tại, cậu ấy đang tập luyện cùng Cyborg." Cô gái cho cô một cái nhìn tò mò. " Làm thế nào mà cô biết Robin?"
" Cậu ấy là một người bạn."
Cô gái cười toe toét thích thú. " Oh, tuyệt vời! Tôi cũng là bạn của Robin! Tên tôi là Starfire. Tên của cô là gì?"
" Cô có thể gọi tôi là Oracle." Barbara mỉm cười với cô gái vui vẻ. " Vậy thì, Teen Titans thế nào rồi? Robin có làm tốt không?"
" Có, mọi thứ đều vui vẻ . Robin và tôi đã 'phang nhau'."
Barbara há hốc miệng nhìn cô. "X-Xin lỗi, tôi...?"
"Robin và tôi làm điều đó."
"Cậu ta ... cái gì?" Barbara tái nhợt, cảm giác khó chịu ở bụng cô. Đây có phải là lý do tại sao Dick cứ ấp úng mỗi khi nói chuyện với cô ấy không? Khi cô ấy là Batgirl, họ chưa bao giờ hẹn hò, nhưng cô ấy nghĩ Dick đã thích cô. Kể từ khi cô ấy bị liệt, cậu ta không còn hứng thú với cô nữa sao? Có phải cậu ta đã thay thế cô bằng cô gái mới này?
" Starfire, tôi đã nói gì với cậu về việc chạm vào đồ của tôi?" Mắt cậu bị che bởi mặt nạ Robin, nhưng cậu trông ngạc nhiên khi thấy cô. " Oh, này. Chuyện gì thế?"
" Đi chết đi, Tên khốn!" Barbara hét lên đầy tức giận.
"Huh? Có chuyện gì vậy?" Dick có vẻ bối rối, rồi cậu liếc nhìn Starfire. " Starfire, cậu đã nói gì với cô ấy?"
" Rằng việc chúng ta đã 'phang nhau' mạnh đến cỡ nào", cô ấy vui vẻ trả lời.
" Ôi, không...." cậu rên rỉ, giấu mặt mình trong lòng bàn tay. Rồi cậu thở dài và nhìn lên màn hình. " Nghe này, cô ấy là người ngoài hành tinh. Cô ấy không hiểu tiếng lóng của chúng ta."
"Im lặng! Tôi không muốn nghe điều đó!" Barbara cắt lời cậu.
" Không, nghiêm túc đấy", cậu ấy cố gắng giải thích, " Cô ấy nghĩ rằng 'phang' là một cái gì đó khác"
Starfire cho cậu một cái nhìn phản bội. " Cậu đã dạy tôi không đúng? Tại sao cậu lại nói dối?"
" Đấy, Robin. Tại sao cậu lại nói dối? " Barbara lườm cậu, run lên vì tức giận. " Thôi đi và để tôi một mình."
" Đợi đã, Babs, làm ơn-!" Dick khẩn khoản khi cô gác máy.
SxB
Đêm khuya, Kara và Barbara ngồi trong Batcave cùng nhau, uống cà phê. Tối nay Kara lại tiếp tục nhiệm vụ của mình với tư cách là Supergirl. Nhưng thay vì tuần tra Metropolis, cô đã ở lại trò chuyện với Oracle trong Batcave. Rõ ràng, Barbara đang gặp rắc rối với một cậu trai và cần một người nào đó trút giận.
" Thật là ngu ngốc! Cậu ta đang nghĩ gì vậy?!" Barbara phàn nàn một cách giận dữ.
Kara nhún vai, không nói nên lời.
Rồi điện thoại di động của Barbara vang lên. Cô nhanh chóng rút điện thoại ra và gầm gừ, " Lại là cậu ta. Dick sẽ không ngừng gọi tôi. Cậu ta sẽ để lại cho tôi tới tận hai mươi tin nhắn mất thôi!"
Barbara tắt điện thoại của mình và ném nó sang một bên. " Theo Dick, Starfire nghĩ rằng 'phang nhau' có nghĩa là có một tình bạn đặc biệt gần gũi với ai đó". Tại sao cậu ta không nói với cô ấy điều đó? Nếu anh ấy nói với cô toàn bộ sự thật, toàn bộ sự hiểu lầm này có thể tránh được! Cô hét lên trong thất vọng. " Ugh. Tại sao bọn con trai lại khó hiểu tới vậy?!"
" Tôi không biết", Kara trả lời, không biết gì. Cô ước mình có nhiều câu trả lời hơn, nhưng cô không có nhiều kinh nghiệm với bọn con trai.
Đột nhiên, Batmobile chạy vào hang và rít lên dừng lại. Rồi Batman bước ra khỏi xe.
" Oh, chào, Bruce! " Kara vui vẻ chào gã. "Chúng tôi đang có một 'cuộc trò chuyện giữa các cô gái'. Anh có muốn tham gia cùng chúng tôi không?"
"Không cảm ơn", Bruce càu nhàu khi đi về phía thang máy.
Các cô gái theo dõi trong khi gã rời khỏi hang vội vàng. Rồi Barbara thở dài.
"Anh ấy sẽ lại đi kiểm tra Clark một lần nữa" , cô ấy buồn bã nói.
"Anh ấy có vẻ rất ... gắn bó với người em họ của tôi." Kara hỏi, " Họ có thực sự chỉ là bạn bè không?"
Barbara giận dữ và khoanh tay. "Nó phức tạp lắm. Dick nói rằng họ yêu nhau, nhưng Bruce sẽ không thừa nhận tình cảm của anh ấy."
"Tôi thấy, tôi thấy" Kara gật đầu. " Giống đực thật là kì lạ.""Tôi biết, phải không?"
____________-__-________NHỚ VOTE TẠO ĐỘNG LỰC!!~~:3
Trên sân thượng, một cơn gió mạnh thổi qua cô, đập chiếc áo choàng đỏ của cô sang một bên. Kara mặc trang phục Supergirl, rất giống với Superman. Sự khác biệt duy nhất là chiếc váy đỏ cô mặc. Quay lại lúc khi họ thiết kế bộ đồ của cô, Batman nói rằng cô nên mặc quần. Nhưng Barbara nghĩ chiếc váy trông đẹp hơn và Kara đồng ý với cô. Cùng nhau, các cô gái đã vượt xa gã về số phiếu bầu.
Trong vài tháng qua, Kara đã bảo vệ Metropolis với tư cách là Supergirl. Khi cô mới đến, tội ác đã lan tràn trong thành phố kể từ ngày Superman mất. Nhưng Supergirl đã tìm cách dọn dẹp nơi này và bây giờ hầu hết bọn tội phạm đều đứng sau song sắt. Kara đã trở thành một anh hùng khá thành công, với sự giúp đỡ của Barbara. Tất nhiên, cô luôn đeo tai nghe, vì vậy Oracle mới có thể liên lạc với cô mọi lúc. Ngoài ra, bộ đồ Supergirl của cô có những chiếc camera nhỏ xíu, vì vậy hacker có thể thấy mọi thứ mà cô đang làm.
Cô thích làm việc với Barbara. Bất cứ khi nào Kara không chắc chắn về điều gì đó, Oracle luôn nhanh chóng đưa ra lời khuyên và dẫn cô đi đúng hướng. Nhờ có Oracle, Supergirl đã có thể tránh được một số sai lầm. Đôi khi, Kara sử dụng quá nhiều sức mạnh trong trận chiến. Nhưng Barbara sẽ chú ý đến điều đó và cảnh báo Kara dừng lại trước khi cô có thể vô tình giết một ai đó. Cũng giống như các anh hùng khác, Supergirl được kỳ vọng sẽ tuân theo quy tắc số một của Batman- Không giết người.
Thành thật mà nói, Kara rất vui khi Barbara đào tạo cô thay vì Bruce. Batman có thể đáng sợ vào những lúc mà....... Gã thậm chí còn nói với Kara, đe dọa sẽ làm vô hiệu cô nếu cô trở thành một kẻ giết người. Thật đáng sợ. Barbara đã nói đừng lo lắng. Rõ ràng, Bruce đã đưa ra lời đe doạ tương tự cho mọi người.
Ngáp dài, Kara ngồi xuống sân thượng, đưa chân ra khỏi gờ đá. Giữa trường trung học và việc bảo vệ thành phố, đã làm cho cô không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Ít nhất là thành phố có vẻ yên tĩnh cho đến bây giờ. Tất cả công dân có lẽ đã biết cư xử vì họ biết Supergirl theo dõi họ.
" Lại là một ngày không có tội phạm", Kara tự hào nói. "Có vẻ như công việc của mình ở đây đã xong."
"Không nên quá tự phụ", Barbara cảnh báo qua tai nghe. "Cô không bao giờ biết trước được điều gì sẽ xảy ra."
" Nếu như cô đã nói vậy." Kara thở dài. Đối với cô, điều này dường như là một sự lãng phí thời gian. Cô đâu cần phải tuần tra trên Metropolis nếu nó cứ yên bình như thế này.
Đột nhiên, cô nghe thấy một giọng nữ hét lên từ xa. "Cứu tôi với ! Supergirl, xin hãy cứu tôi!"
Trong nháy mắt, Kara ngay lập tức phóng lên trời, bay về phía người phụ nữ gặp nạn.
"Có chuyện xảy ra? Cô có nghe thấy gì không?"
" Yeah. Có một người phụ nữ đang gặp rắc rối."
Supergirl bay lượn khắp thành phố cho đến khi cô đến một nhà kho bỏ hoang bên bến cảng. Với khả năng nghe siêu phàm của mình, cô vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu cứu từ bên trong nhà kho. Có vẻ kì lạ. Cô có thể nghe thấy tiếng hét và nhịp tim. Nhưng chỉ có vậy thôi ư? Kara đáp xuống mặt đất và mở cửa. Sau đó, cô vội vã vào trong nhà kho, tìm kiếm người phụ nữ. Ở trung tâm của nhà kho, có một tấm khăn được trùm lên một người ngồi trên ghế.
Trong một vệt mờ siêu tốc, Supergirl nhanh chóng kéo mạnh ra khỏi tấm. Rồi đôi mắt cô mở to trong sự ngạc nhiên. Có một hình nộm ngồi trên ghế với trái tim nhân tạo đập trong lồng ngực. Trên khuôn mặt của nó, hình nộm có loa thay vì miệng.
" Cứu với, Supergirl!" Tiếng hét phát ra từ loa.
"Đó là một cái bẫy! Ra khỏi đó mau!" Oracle hét vào tai nghe.
Supergirl sợ hãi, quay về phía lối ra. Sau đó, cô nhìn thấy một màn sương mù màu xanh lá cây bắn qua ô cửa, thổi vào nhà kho.
" Đó là gì-?" Cô nhìn chằm chằm vào màn sương trong sự bối rối.
" Nín thở lại! Và lập tức phóng ra khỏi đó!" Barbara điên cuồng ra lệnh.
Kara nín thở ngay trước khi sương mù màu xanh lá cây bao quanh cô. Làn sương mù đầy những tinh thể nhỏ màu xanh lá cây, chúng đâm vào da cô như từng mũi kim tiêm. Mặt cô nhăn nhó vì đau đớn, Kara bay lên trần nhà và bắn tia laser từ mắt. Cô tạo ra một cái lỗ trên mái nhà và phóng lên bầu trời, thoát khỏi màn sương.
Bay lơ lững trên nhà kho, Kara hít một hơi thật sâu và ho. "Cái gì vậy?"
"Bụi Kryptonite", Barbara trả lời. " Đó là Luthor. Cô đã sẵn sàng chiến đấu chưa?"
" Yeah.....Làm sao cô biết đó là Luthor?" Supergirl lắng nghe mọi thứ xung quanh, nhưng cô ấy không thể nghe thấy được ai đó đang đến gần.
"Hãy tin tôi, đó là Luthor." Oracle đột ngột hét lên, " Coi chừng!"
Kara quay lại khi cú đấm va vào khuôn mặt của cô. Sức mạnh tuyệt đối của cú đánh khiến cô đau đớn xuống rơi đất. Với một tiếng va chạm lớn, cô rơi xuống một bãi đậu xe, phá nát bê tông. Khẽ nhăn mặt, Kara đứng dậy và nhìn lên bầu trời.
Lex Luthor đang lơ lửng trên không trung, mặc chiếc Warsuit cơ giới của mình. Trong quá trình huấn luyện, Barbara đã nói với Kara tất cả về bộ áo giáp hỗ trợ. Nó rất nguy hiểm. Nó mang lại cho Luthor sức mạnh như của một Kryptonian, và nó cũng hỗ trợ việc che giấu nhịp tim của hắn ta.
" Ngươi là ai? Em gái của Superman? Hay là con gái của hắn ?"
" Không phải việc của ngươi!" Kara hét vào mặt hắn ta.
Nhân vật phản diện chế giễu trong sự ghê tởm. " Ta thề với ngươi, Kryptonian chỉ là lũ gián bẩn thỉu. Chỉ cần ta giết được một người trong lũ các ngươi thì một con khác sẽ tự động bò ra khỏi đống đồ gỗ ấy."
Supergirl nhíu mày. "Ý ngươi là gì? Doomsday đã giết-"
" Thế ngươi nghĩ ai là người đã tạo ra Doomsday?"
" Ngươi ..." Toàn thân cô run lên vì giận dữ , "Ngươi đã tạo ra con quái vật đó?"
Nhân vật phản diện nhếch mép khó chịu. "Tất nhiên, chính ta đã tạo ra nó. Ta đã ước rằng chính ta mới là người đâm Superman. Nhưng nó vẫn tạo cho ta cảm giác rất thỏa mãn khi xem." Hắn ta cười phá lên.
"Tên khốn khốn!" Cô phóng lên không trung, lao vào kẻ thủ ác.
Khi cô bay lên, Luthor rút ra một khẩu súng, nhưng điều đó không làm Kara sợ chút nào. Đạn không thể làm tổn thương cô ấy.
Nhưng khi gã bóp cò, Barbara hét lên, " Tránh ra khỏi đó!"
Ngạc nhiên trước mệnh lệnh, Kara xoay người sang một bên khi viên đạn phóng về phía cô. Cô kêu lên đau đớn khi viên đạn sượt qua cánh tay cô. Nó hầu như không chạm vào cô. Máu chảy xuống cánh tay cô khi cô bay lùi về phía sau, cách xa Luthor.
Kara nhăn mặt trong khi ấn một bàn tay lên vết thương đẫm máu. "Tôi không hiểu."
"Đó là những viên đạn kryptonite", Oracle giải thích. "Hãy cẩn thận. Chúng có thể giết cô."
"Chết tiệt!" Siêu Supergirl khẽ nguyền rủa .
Luthor bắt đầu bắn vào cô lần nữa trong khi Kara phóng vào bầu trời, né tránh tất cả những viên đạn. Cô ngoằn ngoèo và bay vòng quanh nhân vật phản diện, chờ đợi thời điểm thích hợp để tấn công. Khi hắn phải nạp đạn, cô nhanh chóng bắn tia nhiệt của mình vào khẩu súng và làm tan chảy nó. Sau đó, cô lao tới Luthor và đá vào ngực hắn. Cuộc tấn công của cô khiến hắn ta đau đớn rơi xuống đất.
Sau khi hắn rơi xuống mặt đường, cô bay xuống và đấm vào Warsuit của hắn hết lần này đến lần khác. Tay cô đau do va vào chiến giáp, nhưng cô không dừng lại. Cô muốn tên khốn này phải trả giá cho những gì hắn ta đã làm! Kal-El rơi vào tình trạng hôn mê, tất cả đều do hắn ta!
Cuối cùng, Luthor đánh Kara lại, đánh gục cô. Cô trượt dài vỉa hè sau đó cô lại bay lên trời. Trong khi đó Luthor đứng và lơ lửng trong không trung. Warsuit không có một vết lõm nào. Tất cả các đòn tấn công của cô đều vô ích.
Bực bội, Kara nắm chặt tay, rồi cô nhìn xuống những đốt ngón tay đẫm máu của mình. Tay cô bị trầy xước vì va vào áo giáp của kẻ xấu. Toàn bộ Warsuit đều được lót bằng kryptonite. Làm thế nào để cô đánh bại hắn ta? Trong khi điều đó là hoàn toàn bất khả thi?
"Bỏ cuộc đi. Cút ra khỏi liên minh đi, cô bé", Luthor chế nhạo cô trong khi hắn ta rút ra khẩu súng thứ hai.
Khi hắn bắt đầu bắn, Kara ngay lập tức né tránh trong không trung, trốn tránh những viên đạn kryptonite. Tình hình thật tồi tệ. Bây giờ, cô chỉ có thể né. Cô cần một kế hoạch. Tại sao Barbara lại không nói gì?
"Tôi nên làm gì bây giờ? Làm thế nào để tôi có thể đánh bại hắn ta?" Kara lo lắng hỏi.
" Cho tôi thời gian", Barbara nói vào tai nghe. "Tôi đang hack vào LexCorp."
" Oracle, tôi cần câu trả lời, ngay bây giờ!" Cô hét lên điên cuồng khi cô phải né nhiều viên đạn hơn.
Cô càng bay trên bầu trời, cô càng cảm thấy kiệt sức. Kara bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và khó thở. Cô sợ rằng bụi kryptonite có thể đã ảnh hưởng đến cô nhiều hơn cô nghĩ ban đầu. Mặc dù cô đã nín thở trong nhà kho, nhưng cô đã bị bao quanh bởi màn sương kryptonite đó. Cô có thể cảm thấy sức lực của mình dần cạn kiệt. Cô không biết mình có thể chiến đấu được bao lâu nữa.
Bây giờ, cô dường như không thể đánh bại Luthor. Cô không biết Kal-El đã chiến đấu với kẻ ác như vậy bằng cách nào trong nhiều năm. Với tốc độ này, cô sẽ chết mất.
" Mục tiêu là vai phải của hắn ta, mau lên", Oracle bất ngờ ra lệnh.
"Gì? Tại sao?" Kara bối rối hỏi.
"Cứ làm đi!"
Vẫn né đạn, Kara bay về phía Luthor và bắn tia laser từ mắt cô. Nhân vật phản diện lập tức quay sang một bên, che chắn vũ khí của mình. Nhưng lần này khẩu súng không phải là mục tiêu của cô. Supergirl bắn vào vai phải của Luthor bằng tia nhiệt cho đến khi bộ giáp kim loại của hắn chuyển sang màu đỏ xung quanh khớp. Rồi cô lao vào Luthor, vung nắm đấm. Khi cô đến gần, hắn ta lại nổ súng . Trong một phần trong một giây, cô quay đầu lại và hầu như không né được viên đạn. Viên đạn màu xanh lá cây lướt qua cô, chỉ cách khuôn mặt cô vài centimet.
Sử dụng tất cả sức mạnh của mình, Kara hét lên khi cô đấm vào vai phải của Luthor. Nắm đấm của cô đánh thẳng vào Warsuit, phá vỡ bộ giáp. Rồi cô nhanh chóng lùa tay vào bên trong bộ giáp và xé toạc một mảnh lớn của tấm ngực. Cô kéo Luthor ra khỏi Warsuit và ném hắn xuống đất.
Trước khi hắn ta có thể ngồi dậy, Kara dẫm lên ngực hắn, ghim tên khốn ác độc đó xuống đất.
Cô cười toe toét đắc thắng. "Kết thúc rồi, Luthor."
SxB
Sau khi Luthor bị nhốt trong tù, Supergirl bay đến Gotham và vào trong Batcave thông qua một lối vào bí mật bên ngoài. Trong hang động thiếu ánh sáng, Oracle đang ngồi trên chiếc xe lăn của mình trước Batcomputer như thường lệ. Khi Barbara chú ý đến cô, cô ấy xoay ghế về phía Kara và mỉm cười.
" Làm tốt lắm, Kara. Điều đó thật tuyệt vời", Barbara khen ngợi cô .
Trong một vệt mờ siêu tốc, Kara lao về phía Barbara và ôm cô ấy thật chặt. "Cảm ơn cô! Tôi chiến thắng được là nhờ cô! Tôi nợ cô rất nhiều!"
" Cô đã làm tất cả trong cuộc chiến."
" Yeah, nhưng cô đã nói cho tôi biết phải làm gì". Cuối cùng, Kara cũng đã thả cô và lùi lại, mỉm cười biết ơn. "Tôi không thể đánh bại Luthor mà không có cô. Làm thế nào cô biết rằng tôi cần phải đánh vào vai phải của hắn ta?"
" Tôi đã xem các bản thiết kế của Warsuit. Vì cánh tay phải của Luthor là robot, hắn ta đã phải thay đổi bộ giáp, và bây giờ, điểm yếu nhất của bộ giáp là quanh vai phải của hắn ta", Barbara giải thích.
" Hiểu rồi. Thật tuyệt". Kara cười toe toét. Vì vậy, bây giờ chúng ta sẽ sẵn sàng cho đợt tấn công tới."
Barbara nhếch mép khi cô ấy tuyên bố, " Luthor hiện giờ sẽ không thể ra tù sớm. Tôi vừa gửi một tập tin video cho sở cảnh sát thành phố. Bây giờ họ đã có lời thú tội ghi âm của Luthor, thừa nhận rằng hắn ta là người đã tạo ra Doomsday."
"Thật là tuyệt vời!" Kara ré lên sung sướng và lại ôm Barbara. " Cô là người giỏi nhất, Babs!"
Barbara cười và vỗ nhẹ vào lưng cô. " Chúng ta đã làm điều đó cùng nhau."
Khi Kara nghe thấy tiếng bước chân, cô liếc sang bên và phát hiện Bruce đi ngang qua hang. Gã mặc Batsuit , ngoại trừ chiếc khăn trùm đầu.
" Tôi biết hai người sẽ làm nên một đội tuyệt vời". Gã chúc mừng các cô gái, " Làm tốt lắm. Cả hai."
Quá vui mừng, Kara vòng tay ôm lấy Batman, ôm chầm lấy gã. "Cảm ơn anh!"
Trong vòng tay, Bruce cứng người như không thoải mái.
"Oh, xin lỗi!" Cô đẩy gã ra. " Anh không thích ôm, phải không?"
"Không sao cả." Gã vỗ nhẹ đầu Kara và nở một nụ cười. " Cô rất giống anh ấy."
" Giống như Kal-El?"
Bruce gật đầu, rồi gã nhìn xuống cánh tay bị thương của cô. "Chuyện gì đã xảy ra?"
" Tôi đã bị trúng đạn một viên đạn kryptonite."
Khi đôi mắt gã mở to đầy hoảng hốt, cô nhanh chóng trấn an, " Chỉ là một vết xước thôi! Tôi ổn, thật đấy."
" Lại đây, vết thương cần phải được băng bó lại". Gã nắm lấy cánh tay cô và dẫn cô tới một chiếc bàn.
Kara ngồi xuống ghế trong khi Bruce lấy ra một bộ dụng cụ sơ cứu và đặt nó xuống bàn. Rồi gã quỳ xuống bên cạnh cô, cẩn thận lau chùi vết thương trên cánh tay. Khi vết rách đã sạch, gã bắt đầu băng bó. Kara nhìn gã khi gã nhẹ nhàng xử lý vết thương trên cánh tay cô. Rõ ràng là gã đang cố gắng làm điều này một cách không đau đớn nhất có thể.
Với một nụ cười, Kara nhận ra rằng Bruce không đáng sợ như cô nghĩ . Anh ấy thật ngọt ngào.
SxB
Lại là một đêm nữa trong Batcave. Barbara ngồi trước Batcomputer hàng giờ, hack và thu thập thông tin. Trong khi Supergirl nghỉ vài ngày để nghỉ ngơi, thì Oracle không có nhiều việc phải làm. Cô ấy đã bắt đầu thấy chán. Kỹ năng hacker của cô ấy đã được cải thiện rất nhiều gần đây, nhưng bây giờ tất cả dường như quá dễ dàng. Cô thích muốn có một thử thách cho mình.
Có lẽ cô ấy sẽ đề nghị giúp đỡ Teen Titans. Cô nghe nói họ đã chiến đấu với Deathstroke. Điều đó nghe giống như một sự thách thức. Ngoài ra, thật tuyệt khi nói chuyện với Dick. Cô đã không gặp cậu trong một thời gian dài. Kể từ khi cô bị liệt, cậu hầu như không nói chuyện với cô. Một phần trong cô sợ rằng Dick đang cố tránh né cô.
Sử dụng Batcomputer, Barbara liên lạc với điện thoại của Dick, yêu cầu trò chuyện video. Yêu cầu được chấp nhận, sau đó một cô gái tóc đỏ xuất hiện trên màn hình máy tính. Cô gái có đôi mắt xanh to tròn và nụ cười thân thiện. Cô ấy trông rất quen. Cô ấy chắc là một Titan. Barbara nhận ra khuôn mặt của cô ấy từ những tin tức.
" Xin chào! Đây là điện thoại của Robin", cô gái nói.
" Vâng, tôi biết." Barbara khoanh tay sốt ruột. " Robin ở đó không? Tôi muốn nói chuyện với cậu ấy."
"Hiện tại, cậu ấy đang tập luyện cùng Cyborg." Cô gái cho cô một cái nhìn tò mò. " Làm thế nào mà cô biết Robin?"
" Cậu ấy là một người bạn."
Cô gái cười toe toét thích thú. " Oh, tuyệt vời! Tôi cũng là bạn của Robin! Tên tôi là Starfire. Tên của cô là gì?"
" Cô có thể gọi tôi là Oracle." Barbara mỉm cười với cô gái vui vẻ. " Vậy thì, Teen Titans thế nào rồi? Robin có làm tốt không?"
" Có, mọi thứ đều vui vẻ . Robin và tôi đã 'phang nhau'."
Barbara há hốc miệng nhìn cô. "X-Xin lỗi, tôi...?"
"Robin và tôi làm điều đó."
"Cậu ta ... cái gì?" Barbara tái nhợt, cảm giác khó chịu ở bụng cô. Đây có phải là lý do tại sao Dick cứ ấp úng mỗi khi nói chuyện với cô ấy không? Khi cô ấy là Batgirl, họ chưa bao giờ hẹn hò, nhưng cô ấy nghĩ Dick đã thích cô. Kể từ khi cô ấy bị liệt, cậu ta không còn hứng thú với cô nữa sao? Có phải cậu ta đã thay thế cô bằng cô gái mới này?
" Starfire, tôi đã nói gì với cậu về việc chạm vào đồ của tôi?" Mắt cậu bị che bởi mặt nạ Robin, nhưng cậu trông ngạc nhiên khi thấy cô. " Oh, này. Chuyện gì thế?"
" Đi chết đi, Tên khốn!" Barbara hét lên đầy tức giận.
"Huh? Có chuyện gì vậy?" Dick có vẻ bối rối, rồi cậu liếc nhìn Starfire. " Starfire, cậu đã nói gì với cô ấy?"
" Rằng việc chúng ta đã 'phang nhau' mạnh đến cỡ nào", cô ấy vui vẻ trả lời.
" Ôi, không...." cậu rên rỉ, giấu mặt mình trong lòng bàn tay. Rồi cậu thở dài và nhìn lên màn hình. " Nghe này, cô ấy là người ngoài hành tinh. Cô ấy không hiểu tiếng lóng của chúng ta."
"Im lặng! Tôi không muốn nghe điều đó!" Barbara cắt lời cậu.
" Không, nghiêm túc đấy", cậu ấy cố gắng giải thích, " Cô ấy nghĩ rằng 'phang' là một cái gì đó khác"
Starfire cho cậu một cái nhìn phản bội. " Cậu đã dạy tôi không đúng? Tại sao cậu lại nói dối?"
" Đấy, Robin. Tại sao cậu lại nói dối? " Barbara lườm cậu, run lên vì tức giận. " Thôi đi và để tôi một mình."
" Đợi đã, Babs, làm ơn-!" Dick khẩn khoản khi cô gác máy.
SxB
Đêm khuya, Kara và Barbara ngồi trong Batcave cùng nhau, uống cà phê. Tối nay Kara lại tiếp tục nhiệm vụ của mình với tư cách là Supergirl. Nhưng thay vì tuần tra Metropolis, cô đã ở lại trò chuyện với Oracle trong Batcave. Rõ ràng, Barbara đang gặp rắc rối với một cậu trai và cần một người nào đó trút giận.
" Thật là ngu ngốc! Cậu ta đang nghĩ gì vậy?!" Barbara phàn nàn một cách giận dữ.
Kara nhún vai, không nói nên lời.
Rồi điện thoại di động của Barbara vang lên. Cô nhanh chóng rút điện thoại ra và gầm gừ, " Lại là cậu ta. Dick sẽ không ngừng gọi tôi. Cậu ta sẽ để lại cho tôi tới tận hai mươi tin nhắn mất thôi!"
Barbara tắt điện thoại của mình và ném nó sang một bên. " Theo Dick, Starfire nghĩ rằng 'phang nhau' có nghĩa là có một tình bạn đặc biệt gần gũi với ai đó". Tại sao cậu ta không nói với cô ấy điều đó? Nếu anh ấy nói với cô toàn bộ sự thật, toàn bộ sự hiểu lầm này có thể tránh được! Cô hét lên trong thất vọng. " Ugh. Tại sao bọn con trai lại khó hiểu tới vậy?!"
" Tôi không biết", Kara trả lời, không biết gì. Cô ước mình có nhiều câu trả lời hơn, nhưng cô không có nhiều kinh nghiệm với bọn con trai.
Đột nhiên, Batmobile chạy vào hang và rít lên dừng lại. Rồi Batman bước ra khỏi xe.
" Oh, chào, Bruce! " Kara vui vẻ chào gã. "Chúng tôi đang có một 'cuộc trò chuyện giữa các cô gái'. Anh có muốn tham gia cùng chúng tôi không?"
"Không cảm ơn", Bruce càu nhàu khi đi về phía thang máy.
Các cô gái theo dõi trong khi gã rời khỏi hang vội vàng. Rồi Barbara thở dài.
"Anh ấy sẽ lại đi kiểm tra Clark một lần nữa" , cô ấy buồn bã nói.
"Anh ấy có vẻ rất ... gắn bó với người em họ của tôi." Kara hỏi, " Họ có thực sự chỉ là bạn bè không?"
Barbara giận dữ và khoanh tay. "Nó phức tạp lắm. Dick nói rằng họ yêu nhau, nhưng Bruce sẽ không thừa nhận tình cảm của anh ấy."
"Tôi thấy, tôi thấy" Kara gật đầu. " Giống đực thật là kì lạ.""Tôi biết, phải không?"
____________-__-________NHỚ VOTE TẠO ĐỘNG LỰC!!~~:3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com