TruyenHHH.com

Kr Geats Fanfic Va La Doi Ban Than Do

Tác giả: milinxianggeer

Trans: Cáo

Summary: Ace gặp được Michinaga tại công trường, y nói với Michinaga rằng, tôi là bạn trai của cậu.


1.

Công trường ngày hôm nay vẫn yên bình như vậy, máy móc vận chuyển ù ù, tiếng vật nặng va chạm nhau phát ra tiếng kêu nặng nề, đồng phục của mỗi người đều ướt đẫm mồ hôi, đều là những điều bình thường diễn ra hằng ngày ở công trường.

Vốn là như thế.

Michinaga buồn bực uống một hốc nước lạnh, hắn cởi mũ bảo hiểm ra đón chút gió mát.

"Michinaga, gần đây cậu còn bị đau đầu không?" Người bạn bên cạnh hỏi hắn.

Michinaga nói: "Vẫn còn." Trong khoảng thời gian này đầu hắn luôn hiện lên một ít kí ức vụn vỡ, hình ảnh hắn chiến đấu ở các địa điểm khác nhau, mà kẻ thù là bọn quái vật, ngoại trừ những hình ảnh làm cho adrenaline tăng cao thì trong đầu hắn còn hiện lên hình ảnh của một người luôn cười trước mắt hắn, bộ dạng xảo quyệt giống như là... Cáo, phải, là một con cáo. Trong đầu Michinaga không biết vì sao lại nghĩ đến loài động vật này.

Xem ra người này chính là nhân vật quan trọng trong đoạn kí ức kì quái này, nếu đổi lại là ai khác thì nhất định sẽ tốn khá nhiều công sức để nhớ được cái tên ẩn sâu trong trí nhớ, nhưng Michinaga ở phương diện nào đó luôn không giống người thường, ví dụ có ai đó hỏi hắn vì sao còn trẻ như vậy mà lại đến công trường làm việc thì đương nhiên sẽ bị hắn trừng mắt lại, và hắn biết cái tên luôn cười đến thiếu đánh đó là ai.

Dù sao thì ngày nào hắn cũng đều có thể nhìn thấy đối phương ở khắp mọi nơi.

"Mau nhìn kia, mau nhìn kìa, là Ukiyo Ace!"

"Trời ạ, thật sự là cậu ấy sao, Star of the Stars of the Stars kìa!"

Đúng rồi, cái tên đáng ghét đó tên như thế đó.

...Chờ đã! Michinaga chút nữa bị nghẹn nước vội vàng quay lại nhìn theo hướng tiếng thét chói tai phát ra, chỉ thấy tên đáng ghét đó đang choàng khăn cổ màu trắng cười tươi đứng ở bên cạnh công trường, giờ phút này đã bị một đám công nhân vây quanh chật kín như cá mồi đóng hộp.

"Có phiền ngài kí tên cho tôi không? Tôi thật sự rất thích ngài!"

Sao tên này lại ở đây??

Michinaga lau nước trên khóe miệng, mang theo khiếp sợ dữ dội mà đứng lên, nhìn tên kia đang đứng xa xa.

A, a —— Tên này giống hệt như trong những mảnh vỡ kí ức, cười rộ lên chẳng khác gì một con cáo, nhưng so với trên màn ảnh còn đẹp hơn nhiều. Một bên vừa bị những người xung quanh làm ảnh hưởng không thể tránh khỏi sự yêu thích, một bên lại có chút không vừa mắt, hai suy nghĩ này vừa mâu thuẫn lại vừa trộn lẫn với nhau.

Nhưng người này, cười đến giả tạo.

Cho dù là tham gia chương trình, quay video hay là hiện tại, người kia đều luôn cười như thế.

Michinaga không hiểu vì sao lại có chút phiền lòng. Loại cảm giác này ngay cả hắn cũng không biết vì sao lại không thể nói thành lời.

Khi hắn chuẩn bị chuồn khỏi chốn náo nhiệt này tìm một nơi yên tĩnh nghỉ ngơi thì siêu sao giống hồ ly kia lại hướng hắn vẫy vẫy tay.

"Này, Michinaga, cậu biết anh ta hả? Sao cậu không nói với tôi là cậu quen một ngôi sao nổi tiếng như thế?" Người bạn của hắn vô cùng hào hứng mà hỏi Michinaga, người này là một fan lớn của Ace.

"... Tôi không có quen." Michinaga ngay lập tức thẳng thừng phủ nhận. Hắn không muốn dính chút quan hệ nào với tên kia hết.

"Nhưng anh ấy đang đi về phía cậu kìa." Người kia nói.

...Không nói gì, vẫn là không nên nói gì.

Quả nhiên, người kia không biết từ khi nào đã đuổi được đám công nhân xung quanh đi, đang chậm rãi đi về phía hắn.

Michinaga muốn chạy, nhưng hắn cảm giác hiện tại mà chạy thì lại càng ra vẻ giấu đầu lòi đuôi, vì thế hắn liền cắn môi đứng tại chỗ, dùng một loại ánh mắt không chút thân thiện mà mà cảnh giác đáp lại nụ cười đắc ý của con cáo kia.

Sau khi người kia nhìn thấy biểu tình này của Michinaga thì càng cười đến vui vẻ, bả vai không nhịn được mà run lên.

Nhịn xuống, nhịn xuống nào, Michinaga nhủ thầm trong lòng, bọn họ chắc chắn sẽ không biết đâu.

"A, Michinaga, sao lại đến khiêng gạch thế này?" Ace cười đến run rẩy.

Bẹp!

Chai nước đáng thương bị Michinaga bóp nát.

Giờ có nhảy xuống biển Nhật Bản cũng không rửa sạch nỗi oan ức này được.

Với lại, tên này đúng là thiếu đánh.


2.

Như là muốn bù đắp cho việc đắc tội khiến Michinaga tức giận thì Ace liền mời hắn đến nhà hàng ăn trưa.

Michinaga nhìn thấy xung quanh toàn những ánh mắt như hổ rình mồi, hắn do dự một chút, vẫn là đáp ứng. Hắn luôn cảm giác nếu không đáp ứng thì sẽ bị đám fan cuồng này xé xác.

"Tranh thủ chút lợi ích cho đồng nghiệp không được sao?" Người bạn của hắn vỗ vai Michinaga, tiện thể còn đưa cho hắn một cây bút, "À đúng rồi, có thể giúp tôi xin chữ kí không?" Tuyệt, hắn đã trở thành công cụ đu idol rồi.

Vì thế mà nửa tiếng sau bọn họ đã ngồi trong một nhà hàng xa hoa, Ace mở thực đơn tùy tiện gọi mấy món.

Người này biết khẩu vị của mình sao? Còn chính xác tránh gọi những món hắn ghét nữa. Michinaga nghi hoặc nhìn Ace đang thong dong uống nước chanh sạch miệng, trong lòng càng thêm nghi ngờ.

Ai ngờ y nhìn thấy bộ dạng này của hắn lại vui vẻ cười cười, cứ như người này vĩnh viễn chỉ biết cười thôi vậy, cười đến không biết mệt. Lại nói, bộ hắn có gì buồn cười sao? Luôn cảm thấy Star of the Stars of the Stars này nhìn thấy hắn đều rất khó quản được biểu cảm, nhịn cười đến vất vả vô cùng.

"Xin lỗi, xin lỗi, vừa nghĩ đến cậu lúc trước, bộ dạng cậu hiện tại đúng là quá đáng yêu, nhìn thế nào cũng không đủ."

Tiểu hồ ly chống cằm cười hì hì nói, đuôi cáo cũng đã vểnh lên đến nơi rồi.

Quả nhiên, "Anh biết tôi sao?" Michinaga hỏi. Người này quả nhiên có chút quan hệ với đoạn kí ức đã mất của hắn.

"Ồ, vẫn không nhớ rõ sao?" Ace thở dài ra vẻ thất vọng, nhưng y lại không có chút buồn bã nào, còn gọi thêm một chai rượu nhưng lại bị Michinaga từ chối, hắn nói là buổi chiều còn phải đến công trường làm việc.

"Là tôi muốn uống." Ace nói, vẫn tiếp tục gọi chai rượu kia.

"Tôi không nhớ là tôi có quen anh." Michinaga trở về chủ đề vừa nãy.

"Đương nhiên rồi, cậu sẽ không nhớ rõ tôi, đây là thế giới mới thuộc về tôi." Ace nói, "Lần nào cũng thế. Nhưng chuyện cậu không nhớ tôi thì lần nào cũng khiến cho người ta buồn lắm đó."

"Rốt cuộc anh đang nói gì vậy?" Michinaga cau mày.

Ace đứng lên bước về phía trước, người y tựa vào bàn, vô cùng thân mật mà đưa tay ra xoa xoa chân mày đang cau lại của hắn, lại bị Michinaga hất tay ra.

"Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi, Ukiyo Ace."

"Xin lỗi, tạm thời tôi không thể tiết lộ quá nhiều." Ace thay đổi tư thế thành ngồi lên bàn, y hơi đung đưa chân, giày da thỉnh thoảng va chạm vào chân bàn, phát ra âm thanh khiến người ta ê răng, "Nhưng mà cũng đừng quá lo lắng, không lâu nữa cậu sẽ nhớ lại thôi." Ace úp mở nói.

"Nhưng tôi có thể nói cho cậu biết một chuyện, về mối quan hệ của hai ta."

Nhân viên phục vụ bưng chai rượu lên, chất lỏng trong chai cuồn cuộn sinh ra bọt khí.

Michinaga cảm thấy nhãn hiệu của chai rượu kia vô cùng quen mắt, cứ như bọn họ đã nhiều lần ngồi ở những nơi khác nhau mà cùng uống loại rượu kia. Rượu này không quá đắt tiền nhưng cũng không phải là rẻ. Đầu hắn đột nhiên đau đến nứt ra, mảnh vỡ kí ức trong đầu lại hiện lên nhiều hơn, một đôi tay nắm lấy tay hắn, là ai vậy?

"Cậu là bạn trai của tôi đó, Michinaga." Ace cười nói.

"..." Michinaga cảm giác bản thân hít thở không thông, lời của Ace quá mức công kích, làm cho hắn trong lúc nhất thời bị đơ máy.

"Làm cách nào để anh chứng minh điều đó?" Michinaga có chút không muốn tiếp nhận sự thật này.

Ace siết chặt lấy tay hắn, lúc này Michinaga mới phát hiện là y đang một mực nắm lấy tay hắn. Da thịt của cả hai kề sát, máu chảy cách một lớp da thịt nhưng nhanh chóng hắn liền cảm thấy cả trái tim cùng mạch máu đều đau.

Người đàn ông giống hồ ly đặt tay hắn lên tây trang của y, vị trí là trái tim, sau đó y di chuyển tay của Michinaga lên trên, đến yếu hầu thì dừng lại. Hành động này vô cùng cám dỗ, Michinaga bị người này làm cho sửng sốt.

Quả nhiên là hồ ly, y có biết bản thân quyến rũ đến cỡ nào không?

Michinaga đột nhiên nghĩ đến.

"Vậy để tôi tự mình chứng minh có được không?" Ace khom lưng xuống, thổi khí bên tai hắn, "Tôi ở dưới, cậu sẽ không chịu thiệt đâu, Michinaga, Azuma." Y như muốn lạt mềm buộc chặt mà buông tay hắn ra rồi nhảy xuống bàn, để cho phục vụ rót đầu một ly rượu rồi tự tay đưa cho Michinaga.

"Trước đó thì nếm thử ly rượu này được không?"

Đây như là một lời mời, mà Michinaga cũng ỡm ờ mà uống hết ly rượu này.


3.

Thật luôn... Hắn và vị siêu sao này. Michinaga ngồi trên giường quay đầu lại nhìn hồ ly bên cạnh đang nhắm mắt dưỡng thần. Ace chỉ lộ ra nửa đoạn vai, phía trên đều là vết răng cùng những vết đỏ chi chít.

Vừa nghĩ đến chuyện xảy ra ít phút trước đây thì Michinaga nhịn không được mà muốn chuồn khỏi hiện trường, nhưng hắn lại cố gắng nhịn xuống.

Đối mặt với người này khiến hắn không khống chế được cảm xúc bùng nổ của bản thân.

Lại nói tiếp, tên này còn rất đẹp... Nếu như không mở miệng. A, người đẹp như thế mà sao lại mọc ra cái miệng làm gì không biết. Michinaga có chút đau đầu.

"Tôi đẹp như vậy sao? Cậu cứ nhìn tôi miết." Không biết từ khi nào mà Ace đã mở mắt, mỉm cười hỏi.

"Ai thèm nhìn anh!" Michinaga ngang ngạnh nói.

Ace cười rồi thở dài, tốn không ít sức mới ngồi dậy được, chăn cũng trượt xuống dưới, nửa người trên của y đúng là không nhìn nổi. Michinaga đỏ mặt vội vàng ấn y trở về giường.

"Thẹn thùng cái gì không biết." Ace chọc hắn lại bị Michinaga trừng mắt lại, "Vậy thì cậu nói cho tôi biết, cậu mới vừa suy nghĩ cái gì, nói ra tôi liền tha cho cậu."

"..." Michinaga biết bản thân không chống lại được người này, dứt khoát nói, "Tôi là cảm thấy anh cười lên rất giả tạo." Đừng đùa, hắn sẽ không thừa nhận tên này rất đẹp đâu.

Nhưng lúc này mới thật sự khơi lên hứng thú của Ace, "Tại sao Michinaga lại thấy thế?"

Michinaga đảo mắt đi nơi khác, "Anh chỉ là đang giả vờ cười. Cười như vậy rất giả tạo, cũng khiến người khác chán ghét, lại còn thiếu đánh vô cùng."

"..."

Không nghe thấy tiếng của đối phương nên Michinaga quay đầu lại, chỉ thấy Ace đang duỗi người, khóe miệng không còn nụ cười khiến người khác chán ghét, khuôn mặt nặng trĩu, cứ như loài cáo đã dỡ bỏ hết phòng bị, lộ ra bộ dáng vốn có của y.

Ace nhìn thấy Michinaga đang nhìn y thì lại khôi phục nụ cười, chỉ là nụ cười lần này ít nhiều có thêm sự bất đắc dĩ.

"Không hổ là Michinaga, lần nào cậu cũng có thể nhìn thấu tôi."


Kết thúc

Vì để tiếp tục chứng minh bản thân là bạn trai của Michinaga mà Ace thỉnh thoảng lại đến ở cùng với hắn, tâm sự những chuyện đã xảy ra trong ngày.

Cho đến một hôm...

"Xin chúc mừng! Từ bây giờ ngài là Kamen Rider!"

Đối diện với Michinaga là một cô gái đang nở một nụ cười, Michinaga dù có muôn vàn nghi hoặc nhưng vẫn lựa chọn nhận lấy Driver.

Hắn có linh cảm rằng Driver này có liên quan đến kí ức đã mất của hắn.

...

"Ukiyo Ace! Mẹ nó ngươi lại đùa giỡn với ta!"

Lần này lại lừa hắn thành bạn trai!

Hắn nhất định phải chém chết tên đó trong lần chơi này!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com