TruyenHHH.com

kookv | online teacher and his darling

5

vioneitte_

"jeongguk là đang không muốn dạy học nữa hả?"

em mở lời, đôi đồng tử co dãn xinh đẹp ngước nhìn ánh mắt của đối phương. tay của em vẫn yên vị trên đũng quần căng cứng của jeongguk. thay đổi vị trí, em nhanh chóng chọn cho mình một chỗ tốt hơn, dưới chân của gã. mọi chuyển động của em đều lọt vào tâm mắt jeongguk, gã đang cố lấy lại chút bình tĩnh mà hoàn thành tiết học dù người yêu đang cố tình quấy rối. jeongguk biết vốn dĩ taehiong muốn làm gì, và gã cũng chưa từng nghĩ rằng em sẽ tự mình đập tan giới hạn của gã.

taehiong cởi áo ngoài, chiếc áo form rộng jeonguk tròng vào ban nãy liền yên vị dưới sàn. em trở về với dáng vẻ dụ hoặc lúc đầu, sơ mi đen không gài hai nút, taehiong là đang cố tình câu dẫn người yêu. em bé thừa biết dáng vẻ này của em khiến người nọ điêu đứng đến mức nào mà. taehiong thật sự rất biết cách để người yêu hài lòng về mình, và khiến bản thân luôn luôn là duy nhất trong mắt họ.

jeongguk bỗng thấy nóng ran trong cổ họng, gã ậm ừ một tiếng. đầu óc gã vẫn chưa bị xoay chuyển vì mấy điều không đứng đắn mà em đang làm, mặc kệ taehiong có đang âm mưu thực hiện ý định của mình phía dưới, xong tiết này mới có thể xử lý đứa nhóc không ngoan.

taehiong biết gã là đang cương lắm rồi, nhưng chính em vẫn sợ. bản thân là người khơi màu chuyện này trước, giờ lại muốn nó ngui đi. từng lớp không khí nơi taehiong đều trở nên nặng trĩu, đã lỡ phóng thì phải theo lao, taehiong quyết định làm theo những gì bản năng mách bảo.

em quỳ gối, tiến đến gần hơn với gã. taehiong có thể nghe được tiếng jeongguk vẫn chăm chú vào việc giảng bài mà mặc kệ mình phía dưới. em thở nhẹ một cái tự trấn an bản thân, muốn năm trưởng thành này in đậm dấu ấn sâu trong lòng em và gã.

kéo khóa quần jean người lớn hơn, điều đầu tiên em nhận thấy là mùi hương nam tính kia sộc thẳng vào trong khoang mũi, có chút không quen thành ra hơi khó chịu. dưới gầm bàn, ánh sáng bị thân hình gã che khuất, mọi thứ em thấy đều chỉ mờ mờ không rõ, nó mang đến cho em cảm giác gì đó rất thú vị.

mãi ngẩn ngơ trong dòng suy nghĩ trên mây của mình, chẳng để ý đến sự khó chịu của người kia. jeongguk muốn bốc hỏa đến nơi rồi, ngây ngơ của gã chỉ ngồi đó, chẳng động gì đến gã cũng không hề có ý muốn giúp một tay. jeongguk thề, sau tiết học này chắc chắn có người không yên thân với gã.

jeongguk đẩy ghế gần em hơn một chút, kéo đầu em đè xuống đũng quần mình. taehiong ngọ ngoạy khó chịu, em rê lưỡi mình liếm lên quần trong của gã, thành công khiến gã bật lên một âm trầm thấp mê người.

con mèo nhỏ hư hỏng như taehiong cần phải được một người tốt như jeongguk đây dạy dỗ. đó là luật.

"đau-"

nghe tiếng em thút thít, jeongguk ngưng dùng lực, taehiong cảm thấy hơi thở mình nhẹ nhõm hơn một chút. không muốn để người thương vì mình mà khó chịu, vì vốn dĩ chỉ muốn trêu chọc người yêu, nhưng gã ta cứng lên mất rồi, nhạy cảm quá mức đó.

"chịu trách nhiệm, nhanh đi bé bỏng của tôi"

"u-ừm..."

taehiong ấp úng, em lấy hết can đảm hít một hơi thật sâu. dùng đôi tay mềm mỏng kéo cự vật đang chờ đợi kia ra khỏi quần của gã, và nó khiến tay em có chút run run. em hơi choáng, nó to hơn tưởng tượng của em, rất nhiều. lòng em dâng lên một chút sợ hãi, nuốt nước bọt xuống vòm cổ một tiếng rõ to. taehiong chạm nhẹ lên đó, vẫn thấy âm thanh jeongguk phát ra đều đều, chắc là không hề khó chịu. em hơi rụt rè, vẫn chưa thể làm quen được vật thô to trước mặt. taehiong chưa từng làm điều này cho ai, đến tự làm một mình cũng chẳng có, một chút kinh nghiệm lại càng không. vậy mà mèo nhỏ như em lại dám to gan chọc giận jeongguk.

"ngậm nó đi"- jeongguk ra lệnh, nhận lại sự im lặng từ người nhỏ bên dưới.

taehiong lắc lắc đầu nhỏ, muốn từ bỏ, miệng buông ra một tiếng không nhỏ xíu như chẳng muốn nó được nghe thấy. jeongguk rõ ràng chẳng thể cứ một hai phút đều sẽ nghiêng đầu quan sát nét mặt của em, gã còn phải hoàn thành bài giảng của mình trong khi ủi an mèo nhỏ giúp bản thân giải tỏa.

"một lúc thôi, tôi khó chịu lắm, taehiong" - jeongguk nói, gã vuốt loạn mái tóc gần như bết lại vì không khí có chút nóng dưới chân bàn. taehyung dụi tay mình vào bàn tay gã, nhanh chóng ngoan ngoãn nghe lời. nhận được sự đáp lại dịu dàng của taehiong, jeongguk mới tuôn ra một câu trấn an em lần nữa. vốn dĩ gã yêu em, đủ để biết đây là lần đầu cục cưng tiếp xúc với tình dục, nóng lòng hấp tấp là điều không hay.

"ngoan, mười phút nữa tôi hết tiết rồi"

mèo con ầm ừ trong khoan miệng,  lại lần mò đến bên cự vật của gã, em ngây ngốc chẳng biết nên bắt đầu như nào cho thoải mái, còn sợ bản thân sẽ phát nghẹn với độ thô to và gân guốc từ thứ đó của người yêu. dù jeongguk nói như vậy, nhưng lòng em vẫn thấy nôn nao thế nào, taehiong thật sự không nghĩ rằng mình sẽ đi xa đến mức này đâu ấy.

"ngài jeon, e-em không..." - em ấp úng, câu từ không còn được nguyên vẹn nữa. nhưng trái lại với sự run rẩy đến khó coi của taehiong, dù là người đang kiềm nén rất nhiều, jeongguk vẫn giữ lại được chút bình tĩnh nhất định.

"dùng miệng của em đi"

nghe jeongguk ôn tồn bảo, taehiong cũng thả lỏng một chút, nhẹ lòng mà làm theo. bé nhỏ thè lưỡi chạm nhẹ vào đầu khấc, thấy gã hơi run lên, khiến em phát ra vài tiếng khúc khích. taehiong không thể nào biết được điều đó khích thích người nọ như nào đâu. quay lại với công việc của mình, taehiong tiếp tục liếm lên đó, rê lưỡi dần xuống phía dưới rồi đem một nửa hạ thân của người yêu cho vào miệng. jeongguk bị người yêu đem khoái cảm dồn dập đến, dù em chỉ liếm láp như mèo con đòi sữa, nhưng nó cũng đủ khiến jeongguk hứng lên đến lạ.

có lẽ, do người khẩu giao cho gã là taehiong, jeon taehiong.

không nhịn được, jeongguk đẩy hông thúc nhẹ một cái. nhưng nhẹ nhàng của hắn là đem thứ kia nông sâu vào cổ họng. taehiong không khép được miệng, lại còn bị nhồi đầy bằng hạ thân của người yêu. đầu óc em xoay vòng, cố gắng lấy lại bình ổn.

chật, taehiong em cương rồi.

taehiong thút thít, từng đợt sóng tình ồ ập vào trong đại não, đôi mắt em mờ đục. chẳng hiểu khi nào, từ thế chủ động em đã phải khiến miệng mình mỏi nhừ vì người ta mất rồi.

"taehiong, làm nhiệm vụ của mình đi chứ"

"ưm..."

nhận lấy cự vật thô to trong miệng mình, em lại tiếp tục liếm lấy nó. taehiong không biết làm gì ngoài việc đó cả, đôi lúc còn vô tình cạ răng vào quy đầu của người yêu, khiến gã phát ra từng âm thanh trầm đặc, thấm đẫm vị tình dục của cả hai. kĩ thuật của taehiong phải nói là rất tệ, như vừa nãy, em chẳng làm gì ngoài việc liếm lấy gã. không khiến người ta thoải mái hơn là mấy, chỉ khiến jeongguk ngày một nhân đôi khó chịu, thật sự muốn đè taehiong dưới thân.

"mèo con, em thật sự không biết cách làm tôi thoải mái sao"

"e-em..không biết"

"làm theo lời tôi, tôi dạy em"

taehiong gật đầu, ngậm lấy nó một lần nữa. em có thể cảm nhận được kích thước đáng sợ kia của gã đang to ra thêm một vòng, nổi đầy gân guốc. jeongguk bắt em dùng tay mình chạm lấy phần còn lại, quá dài để có thể tự mình nuốt vào trong. taehiong dùng tay mân mê lấy gã, vuốt dọc chiều dài đáng tự hào của nó. gã muốn em mút lấy nó, dùng lưỡi và môi, không được cố tình cạ răng lên. taehiong mút mát lấy người thương một cách nhẹ nhàng từ tốn, nhưng trong mắt gã lại trở thành điệu bộ trêu ngươi lạ kì. khuôn mặt em ửng đỏ, đổ lên một tầng hồng. mọi lời nói của jeongguk, taehiong nghe lệnh, hoàn toàn tuân theo lời gã.

thấy mèo con đã làm quen được với nó, gã mạnh bạo thúc vào miệng em một lần nữa, không báo trước khiến taehiong nghẹn ứ trong cổ họng. muốn ho nhưng lại bị cự vật người kia chặn lại, không phát ra được từ nào rõ lời ngoài những tiếng nỉ non nhỏ bé.

trong lúc jeongguk vẫn đang thoải mái trêu đùa với người nọ, tay gã vẫn không ngừng đánh máy, gã nhắn nốt những chú ý quan trọng của buổi học, bài tập và kha khá nội dung cho tiết học tiếp theo. và cuối cùng, thời khắc quan trọng cũng đã đến.

"mèo ngoan. ngây thơ, tôi xong việc rồi"

"lên đây, tôi chơi với em"

_

xin chào, mình là violete, hôm nay là ngày 3/9/2022. mình chỉ muốn nói rằng, chặn đường chúng ta đi cùng taekook có lẽ cũng đã rất dài rồi, hãy cũng nhau tiếp bước nhé? đừng để những thông tin làm nhiễu loạn lấy niềm tin mà tụi mình dành cho jeongguk và taehyung. dù có thế nào, mình vẫn tin chắc rằng họ đã từng rung động, và cái tình trong ánh mắt mà họ trao nhau khiến mình đậm sâu chẳng thể nào nguôi ngoai được. dù có phải vượt qua bao nhiêu lần giông bão, mình vẫn tin chắc rằng sau cơn mưa kia sẽ có cầu vồng, và có ánh dương kia đang chờ ta ở đó. cố lên nhé, hãy vượt qua cơn bão này cùng với nhau.

mình xin lỗi vì sự beta chậm trễ này của mình, nhưng để bảo đảm chất lượng cho con chữ thì hy vọng các cậu sẽ chờ mình hoàn thành em ấy thêm một lần nữa nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com