Kookv Nguoi Tinh Ba Dao Cua Vuong Gia
Aaaaaaaaaa
Tiếng hét thảm thương của nhưng binh sĩ tử trận,tiếng ngưa hí vang 1 vùng trời. Dưới mặt đất loang lổ những vũng máu.
-Hahahaha... Ngươi định chạy đi đâu nữa, ngươi sẽ phải trả giá thay ông già nhà ngươi,chính hắn đã sát hại phụ thân của ta vào 10 năm trước
- Nực cười.....Người sát hại phụ thân ngươi chính là người mà ngươi muộn kính trọng..Ta sẽ ko bao giờ tử trận trong tay ngươiNói rồi chàng thanh niên tuấn tú nhảy xuống vực sâu thẳm
---------Bùm--------
Á!!!!!!
- Chết tiệt
Cô vội vàng đẩy con người đang nằm bất tỉnh nhân sự trên người mình ra rồi nhìn hắn một cách khó hiểu
- Nhà mình có trộm? Cách ăn mặc của hắn không giống người ở đây một chút nào. Hắn chết rồi sao?
Cô lấy ngón tay đưa lên mũi hắn kiểm tra
- Phù...May quá vẫn sống
Cô dùng hết sức của mình, cố gắng kéo hắn lên phòng để nằm chữa trị
Cô để anh nằm trên giường rồi đi tắm
- Ta còn sống sao, đây là đâu
Anh nghe thấy tiếng nc thì từ từ mở mắt,thân người vẫn còn đau 🤕
Cạch
Tiếng cửa mở, một cô gái xinh đẹp bước ra với 1 bộ đầm trắng tinh
-anh tỉnh rồi à ?
-vô lễ ngươi dám nói chuyện vs bổn vương thế sao?
-xin lỗi nhé nếu anh là bổn vương thì ta là hoàng hậu đấy
-ngươi.....
-tôi thì sao ? Có giỏi thì lại đây mà đánh , nếu k phải vì trách nghiệm của 1 người bác sĩ thì tôi đã tống cổ anh ra khỏi nhà tôi rồi đây .....RÕ CHƯA...
-Ngươi dám xúc phạm bổn vương ....
Anh định dậy cho cô 1 bài học thì
.....RẮC.....
-Ôi cái lưng đáng thương của ta
Cô đứng nhìn anh cười hả hê
-cười cái j?
Mặt hầm hầm
-mắc cười thì phải cười chứ ,anh nhìn lại mình đi bộ dạng lúc này của anh làm tôi thấy đáng thương đấy
-nằm đó đi tôi đi nấu cháo cho anh
-tại sao ngươi lại tốt vs ta ?
-vì trách nghiệm
Nói rồi cô đi xuống
Anh nằm vắt tay lên trán suy nghĩ
-"cô ta quả là sinh vật lạ , ngoài mẫu thân của ta ra thì chưa ai dám to tiếng vs ta cả ,cô được lắm nha đầu cứ đợi đấy ta sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ"
-cháo đến rồi đây , ăn đi cho nóng
Hương thơm khiến dòng suy nghĩ của anh biến mất
Mặc dù anh rất thèm nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn
-bổn vương k đời nào ăn thứ tầm thường này
-anh k ăn thật à ?
-k đời nào
-vậy tôi ăn
Anh nhanh chóng giành lấy tô cháo từ tay cô và ăn một cách ngon lành
Cô nhìn bộ dạng trẻ con của anh mà bất giác nở 1nụ cười rạng rỡ
...sự chú ý của ta đã va phải vào ánh mắt của nàng🎵🎶🎶🎶
-alo có chuyện j k ạ
-?:có 1 ca cấp cứu khẩn cấp thưa bác sĩ Kim
- tôi tới ngay
Cúp máy ...cô quay ra nói vs anh , anh trông nhà hộ tôi nhé
Cô khoác chiếc áo blu rồi ra khỏi nhà
Anh ăn xong cảm thấy đỡ hơn và có thể đi lại bình thường
Anh nhìn ra cửa sổ , khung cảnh nơi đây về đêm thật đẹp. Ánh đèn lấp lánh như những vì sao ,những tòa nha cao to đồ sộ cùng với sự náo nhiệt ngoài đường phố khiến cho người ta cảm thấy muốn đắm chìm vào đó mãi.
- có vẻ nơi cô ta ở cũng đẹp đấy
Anh rời khỏi giường, đi xuống lầu và xách đít ra ngoài.
Đi trên đường anh cảm thấy hàng nghìn con mắt hướng về anh. Một phần là do quần áo của anh kì lạ,một phần là do anh đẹp như tượng tác
1 chị phóng viên thấy anh đi ngoài đường thì chạy lại phỏng vấn
-anh ơi anh là diễn viên của đoàn phim nào vậy ạ ?hình như em chưa từng thấy anh xuất hiện trên truyền hình thì phải
-diễn viên ? Truyền hình ? Cô phiền quá đấy 😡 có biết bổn vương đang trọng thương k?
Cô phóng viên đơ 5s nghĩ anh có vấn đề về thần kinh lên bỏ đi
-uổng thật đẹp mà điên
-Ơ..... Điên ? Con người ở đây thật lạ lùng🤨
Khi cô về đã là 12 h đêm lên phòng không thấy anh cô vội chạy đi tìm
-Cái tên điên này đi đâu được nhỉ.?
Cô đi tìm anh đến con hẻm vắng thì có 1 đám cẩu huyết tiến lại chỗ cô
- Cô em đi đâu đây ?
- thất tình hả ? cùng anh 1 đêm đc k
Hắn tiến lại phía cô
Cô run sợ 😨lùi dần vào con hẻm tối
-khoan đã , mày tính ăn mảnh hả ?
- mày là thằng nào
- Jeon Jung Kook
Cô nhìn anh tức giận vất hết tất cả sự sợ hãi hét vào mặt anh
- Cái Tên Điên Này Còn Nói Vậy Được À!!!!!!
-thì tôi đến cứu cô mà
- thì ra mày là người của nó ? Muốn cứu nó sao ? K dễ vậy đâu!
Lũ cẩu huyết lao lên tấn công anh
Vì đang trọng thương nên anh bị đánh cho bầm dập
- Động đến bệnh nhân của tôi các người k xong đâu
Nói rồi cô tiến đến xử từng tên một
..rầm ..bụp ..huỵch...bốp ✴️✴️
Bọn chúng nằm la liệt dưới đất
Cô đỡ anh lên rồi dìu về
- Đã yếu còn ra gió
- ta có ý tốt muốn cứu cô chứ bộ
- Vậy thì cảm ơn
~~~~~~~~~lần đầu lm truyện~~~~~~~~
Mọi người cho nhận xét ạ ❤️❤️❤️
Tiếng hét thảm thương của nhưng binh sĩ tử trận,tiếng ngưa hí vang 1 vùng trời. Dưới mặt đất loang lổ những vũng máu.
-Hahahaha... Ngươi định chạy đi đâu nữa, ngươi sẽ phải trả giá thay ông già nhà ngươi,chính hắn đã sát hại phụ thân của ta vào 10 năm trước
- Nực cười.....Người sát hại phụ thân ngươi chính là người mà ngươi muộn kính trọng..Ta sẽ ko bao giờ tử trận trong tay ngươiNói rồi chàng thanh niên tuấn tú nhảy xuống vực sâu thẳm
---------Bùm--------
Á!!!!!!
- Chết tiệt
Cô vội vàng đẩy con người đang nằm bất tỉnh nhân sự trên người mình ra rồi nhìn hắn một cách khó hiểu
- Nhà mình có trộm? Cách ăn mặc của hắn không giống người ở đây một chút nào. Hắn chết rồi sao?
Cô lấy ngón tay đưa lên mũi hắn kiểm tra
- Phù...May quá vẫn sống
Cô dùng hết sức của mình, cố gắng kéo hắn lên phòng để nằm chữa trị
Cô để anh nằm trên giường rồi đi tắm
- Ta còn sống sao, đây là đâu
Anh nghe thấy tiếng nc thì từ từ mở mắt,thân người vẫn còn đau 🤕
Cạch
Tiếng cửa mở, một cô gái xinh đẹp bước ra với 1 bộ đầm trắng tinh
-anh tỉnh rồi à ?
-vô lễ ngươi dám nói chuyện vs bổn vương thế sao?
-xin lỗi nhé nếu anh là bổn vương thì ta là hoàng hậu đấy
-ngươi.....
-tôi thì sao ? Có giỏi thì lại đây mà đánh , nếu k phải vì trách nghiệm của 1 người bác sĩ thì tôi đã tống cổ anh ra khỏi nhà tôi rồi đây .....RÕ CHƯA...
-Ngươi dám xúc phạm bổn vương ....
Anh định dậy cho cô 1 bài học thì
.....RẮC.....
-Ôi cái lưng đáng thương của ta
Cô đứng nhìn anh cười hả hê
-cười cái j?
Mặt hầm hầm
-mắc cười thì phải cười chứ ,anh nhìn lại mình đi bộ dạng lúc này của anh làm tôi thấy đáng thương đấy
-nằm đó đi tôi đi nấu cháo cho anh
-tại sao ngươi lại tốt vs ta ?
-vì trách nghiệm
Nói rồi cô đi xuống
Anh nằm vắt tay lên trán suy nghĩ
-"cô ta quả là sinh vật lạ , ngoài mẫu thân của ta ra thì chưa ai dám to tiếng vs ta cả ,cô được lắm nha đầu cứ đợi đấy ta sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ"
-cháo đến rồi đây , ăn đi cho nóng
Hương thơm khiến dòng suy nghĩ của anh biến mất
Mặc dù anh rất thèm nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn
-bổn vương k đời nào ăn thứ tầm thường này
-anh k ăn thật à ?
-k đời nào
-vậy tôi ăn
Anh nhanh chóng giành lấy tô cháo từ tay cô và ăn một cách ngon lành
Cô nhìn bộ dạng trẻ con của anh mà bất giác nở 1nụ cười rạng rỡ
...sự chú ý của ta đã va phải vào ánh mắt của nàng🎵🎶🎶🎶
-alo có chuyện j k ạ
-?:có 1 ca cấp cứu khẩn cấp thưa bác sĩ Kim
- tôi tới ngay
Cúp máy ...cô quay ra nói vs anh , anh trông nhà hộ tôi nhé
Cô khoác chiếc áo blu rồi ra khỏi nhà
Anh ăn xong cảm thấy đỡ hơn và có thể đi lại bình thường
Anh nhìn ra cửa sổ , khung cảnh nơi đây về đêm thật đẹp. Ánh đèn lấp lánh như những vì sao ,những tòa nha cao to đồ sộ cùng với sự náo nhiệt ngoài đường phố khiến cho người ta cảm thấy muốn đắm chìm vào đó mãi.
- có vẻ nơi cô ta ở cũng đẹp đấy
Anh rời khỏi giường, đi xuống lầu và xách đít ra ngoài.
Đi trên đường anh cảm thấy hàng nghìn con mắt hướng về anh. Một phần là do quần áo của anh kì lạ,một phần là do anh đẹp như tượng tác
1 chị phóng viên thấy anh đi ngoài đường thì chạy lại phỏng vấn
-anh ơi anh là diễn viên của đoàn phim nào vậy ạ ?hình như em chưa từng thấy anh xuất hiện trên truyền hình thì phải
-diễn viên ? Truyền hình ? Cô phiền quá đấy 😡 có biết bổn vương đang trọng thương k?
Cô phóng viên đơ 5s nghĩ anh có vấn đề về thần kinh lên bỏ đi
-uổng thật đẹp mà điên
-Ơ..... Điên ? Con người ở đây thật lạ lùng🤨
Khi cô về đã là 12 h đêm lên phòng không thấy anh cô vội chạy đi tìm
-Cái tên điên này đi đâu được nhỉ.?
Cô đi tìm anh đến con hẻm vắng thì có 1 đám cẩu huyết tiến lại chỗ cô
- Cô em đi đâu đây ?
- thất tình hả ? cùng anh 1 đêm đc k
Hắn tiến lại phía cô
Cô run sợ 😨lùi dần vào con hẻm tối
-khoan đã , mày tính ăn mảnh hả ?
- mày là thằng nào
- Jeon Jung Kook
Cô nhìn anh tức giận vất hết tất cả sự sợ hãi hét vào mặt anh
- Cái Tên Điên Này Còn Nói Vậy Được À!!!!!!
-thì tôi đến cứu cô mà
- thì ra mày là người của nó ? Muốn cứu nó sao ? K dễ vậy đâu!
Lũ cẩu huyết lao lên tấn công anh
Vì đang trọng thương nên anh bị đánh cho bầm dập
- Động đến bệnh nhân của tôi các người k xong đâu
Nói rồi cô tiến đến xử từng tên một
..rầm ..bụp ..huỵch...bốp ✴️✴️
Bọn chúng nằm la liệt dưới đất
Cô đỡ anh lên rồi dìu về
- Đã yếu còn ra gió
- ta có ý tốt muốn cứu cô chứ bộ
- Vậy thì cảm ơn
~~~~~~~~~lần đầu lm truyện~~~~~~~~
Mọi người cho nhận xét ạ ❤️❤️❤️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com