Kookv Blueming
Taehyung nghe thấy xung quanh mọi người hít sâu một hơi, đến cả anh cũng vô thức hít theo.
Cô nàng không cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ, mạnh dạn bước lên một bước hòng có ý định hôn lên mặt Jeongguk một cái.
Nhưng ý định chỉ mới bắt đầu ở bước đầu tiên đã bị Jeon Jeongguk bóp chết trong trứng nước.
Hắn nhanh nhẹn né tránh, trốn sau lưng Taehyung. Hai tay bám chặt người anh, lông mày thả lỏng gác cằm lên vai Taehyung nũng nịu mách lẻo.
"Taehyung, cô ta muốn đánh tôi."
"...."
Bộ dạng cún con bị doạ sợ này của hắn khiến mọi người suýt thì quên mất tên này từng là giáo bá khối lớp 10 năm ngoái đấy.
Taehyung bất đắc dĩ thở dài, mang vẻ mặt của người cha vỗ vỗ lên mu bàn tay của hắn. Trong lời nói mang ý tứ trách móc nhưng khoé miệng đuôi mắt đều toát lên nét cười đắc ý.
"Jeongguk, đứng đắn lên nào."
Cô nàng tóc ngắn kia coi vậy mà không có biểu hiện chùn bước. Cô kiên nhẫn lặp lại lời nói của mình một lần nữa, giọng điệu mười phần tự tin, bộ dạng không đụng tường Nam không quay đầu chọc cho mọi người nhịn không nổi cảm thán.
Quả nhiên học sinh lớp 10, tràn đầy sức sống.
Chỉ có Jeongguk vẫn thờ ơ từ chối. "Xin lỗi đàn em, anh có người trong lòng rồi."
Lý do rất phổ biến, tuy phát ra từ miệng Jeongguk có chút vi diệu nhưng chẳng ai ngạc nhiên. Ai mà không biết tên này mê đứ đừ Kim Taehyung bạn cùng bàn của hắn chứ, lạ gì cái nết này nữa.
"Từ bỏ đi em gái ơi. Thằng bạn này của anh chung tình lắm, không thay lòng đâu." Jimin tặc lưỡi vỗ vai Jeongguk, nửa an ủi nửa trêu chọc cô em gái lớp dưới.
"Phải phải. Cậu ta ấy hả, là kiểu người đời này chỉ yêu duy nhất một người, quyết tâm theo đuổi không gì lay chuyển được." Hoseok nhiệt tình phụ hoạ.
"Vậy à? Vậy càng tốt. Sau này quen em rồi thì sẽ không lo anh ấy cắm sừng em." Cô em gái lạc quan đáp.
"...."
"Nhưng mà...." Hoseok trong phút chốc bí lời. "Nhưng mà cậu ta thích con trai!"
Mọi người đồng loạt hít sâu. Dám thay mặt đại ca comeout chốn đông người, họ Jung này chán sống rồi hả??
"Không sao. Ở bên em rồi thì tư tưởng sẽ khác đi. Em cái gì cũng có, có thể trở thành con gái cũng có thể giả thành con trai."
Nhưng mà đàn em à, thứ duy nhất em không có chính là tình yêu của Jeongguk đấy!!
Cái này so với mấy cái em "có" ở trên giá trị gấp mấy lần.
Trong khi mọi người thầm gào thét với tư duy phóng khoáng, lạc quan của cô nàng thì đương sự bên này tỏ vẻ không liên quan đến tôi.
Jeongguk dính lấy Taehyung, nửa ôm nửa kéo anh rời khỏi hiện trường hỗn loạn, bộ dạng ung dung như thể chuyện này không hề liên quan gì đến mức.
Sau khi Jeongguk bỏ đi, cô nàng lớp 10 cũng không còn hứng thú ở đây một mình nên liền rời đi. Sự việc hôm đó dừng lại tại đấy, nhưng kế tiếp lại bắt đầu một câu chuyện dài.
Cứ cách hai, ba ngày là cô nàng lại chạy đến chỗ Jeongguk kiếm chuyện. Thậm chí có lần còn chọc giận hắn, khiến người con trai luôn được giáo dục phải lịch thiệp với phái nữ như hắn cũng không nhịn được gầm lên với cô.
Jeongguk mặt mày âm u liếc nhìn cô nàng, nghiến răng rằn từng chữ cảnh cáo người nọ.
"Cô làm phiền tôi, tôi không so đo. Nhưng đừng bao giờ làm phiền Taehyung. Nếu tôi còn nhìn thấy cô giành chỗ hay đụng trúng Taehyung một lần nữa thì gặp cô ở đâu tôi đánh ở đó. Đối với dạng người không biết điều như cô, tôi chưa ngán bố con thằng nào."
Jeongguk một bên mắng, Taehyung ở bên cạnh cật lực giữ chặt hắn lại tránh trường hợp xảy ra xung đột. Anh vừa vuốt lưng vừa nhỏ giọng khuyên ngăn cơn nóng giận của hắn mới khiến người nọ nguôi ngoai phần nào.
Một câu cảnh cáo của Jeongguk trực tiếp đem mặt mũi cô quăng cho chó ăn. Đồng nghĩa với việc từ bây giờ cô nàng đã trở thành cái gai trong mắt đám anh em đi theo Jeongguk.
"Jeon Jeongguk! Anh bị mù rồi mới bỏ qua tôi, anh còn dám đe doạ tôi? Anh nghĩ anh là ai? Không phải chỉ là học sinh quèn, tên côn đồ khốn nạn chuyên cầm đầu mấy vụ bắt nạt học đường sao? Anh có tư cách gì mắng tôi?"
Cô gái lớp 10 nín nhịn bấy lâu cuối cùng không chịu được nữa, chỉ thẳng mặt Jeongguk la lối. Mắng chửi đã miệng, cô nàng quay người hầm hực bỏ đi, để lại đám đông bắt đầu xì xào.
"Em gái đó bị điên rồi hả?"
"Chắc vậy. Nhưng mắng cũng đúng lắm. Không phải Jeongguk năm lớp 10 vẫn thường hay ỷ mạnh hiếp yếu sao?"
"Tôi nghe đồn cậu ta suốt ngày chạy đường đòi tiền mấy cậu học sinh hiền hiền. Không đưa thì bị đánh cho bầm mặt."
"Tôi còn nghe nói năm ngoái cậu ta chặn bạn nam kia trong nhà vệ sinh, đánh tới cha mẹ nhìn không ra."
"Không phải nói là 'nghe người ta nói' hả? Được nghe kể lại, nghe từ tin đồn thì làm sao mà tin được. Mấy người đừng thêm dầu vào lửa nữa."
Vô số tiếng bàn tán vang lên xung quanh, tuy là thì thầm nhưng chẳng biết do khoảng cách quá gần, hay bọn họ không kiềm được âm lượng nói quá to mà hai người Taehyung đều nghe rõ từng lời một.
Jeon Jeongguk trước nay luôn sống dựa trên châm ngôn cây ngay không sợ chết đứng, nhưng lúc này không nhịn được lén lút quan sát thái độ của Taehyung. Nhìn tới nhìn lui chỉ thấy anh vẻ mặt bình thản vỗ lưng mình, nỗ lực làm xẹp cơn tức của Jeongguk với những lời khuyên triết lý sống "một điều nhịn chín điều lành".
"Được rồi. Về lớp thôi." Taehyung mỉm cười kéo tay hắn.
Nhìn thấy người nọ cười tươi, hồi hộp trong lòng Jeongguk cuối cùng mới chịu tan hết, vui vẻ sóng vai anh rời đi.
Chỉ là Jeongguk có vẻ đã xem thường coi gái lớp 10 kia. Mấy ngày tiếp theo, trong trường xuất hiện vô số lời đồn, tốc độ truyền tin càng ngày càng rộng, lan ra khắp cả trường.
Mà một trong những lời đồn đó, là tin tức về việc Jeon Jeongguk từng bạo lực học đường một nam sinh tới mức bạn học kia phải chuyển trường, tâm lý cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
Tin đồn này được bàn tán, thông tin bịa đặt càng lúc càng nhiều, vài điều bị xuyên tạc, hiểu lầm không thương tiếc. Hậu quả là lời đồn càng lúc càng chân thật, khiến suy nghĩ của mọi người bắt đầu lung lay.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com