TruyenHHH.com

Kookmin

Jimin đang ngủ say ngon lành thì bỗng có gì đó lạnh lạnh ấn vào gáy cậu, rồi từ từ di chuyển xuống bờ lưng mịn màng kia. Làm cậu nhíu mày lại rên nhẹ 

“ Ưm ~ ”

“ Dậy rồi sao? ”

 Giọng trầm trầm vang lên bên tai cậu. Tay hư hỏng đang ở trên eo di chuyển xuống gần tới mông nhưng đã bị bàn tay be bé kia chặn lại

“ Đừng ~ ”

 Định thời cơ bóp bờ mông căng tròn kia, ai ngờ bị ánh mắt đầy tia lửa xẹt qua lườm. Hắn phải ngừng tay lại luyến tuyến rời khỏi mông cậu. Jimin cũng thu ánh mắt lại quay mặt đi

“ Đau lắm hả? ”

 Coi hỏi dư thừa ghê không? Thử Jungkook hắn giống như Jimin cậu bị đè một lần coi như thế nào. Hành gì mà hành dữ vậy không biết. Hôm qua mần cậu hết nửa ngày ở Jeon thị, rồi tối cũng không tha mà lại hành sự lên bờ xuống ruộng thì hỏi coi cái mông nó còn lành lặn nữa hay là không? Jimin không thèm trả lời, giận dỗi lấy mền che hết người

“ Giận tôi sao? ”

“ Đừng có nói chuyện với em! ”

“ Thôi nào! Là do hôm qua em hư nên tôi phạt thôi mà. Sao lại giận lẫy như thể tôi có tội với em vậy? ”

 Jimin nghe mà ngỡ ngàng. Nói cậu hư là sao cơ chứ? Hôm qua chính người nào làm cậu bỏ đi qua nhà bạn? Ai đã làm cậu giận đến mức đi tìm rồi đón cậu về? Ai dè bị hành đến mức nằm luôn chẳng thể dậy nổi nữa. Còn nói đây là hình phạt nữa chứ. Người gì mà kì cục thế không biết

“ Ý anh nói đều do em mà anh phải làm vậy? ”

 Jimin đưa đầu mình ra khỏi mền nhìn qua Jungkook. Hắn chỉ cười nhún vai

“ Không do em thì do ai? ”

 Hay ha? Jimin như một chú mèo xù lông đỏ mặt phẫn nộ quay mặt đi. Rút đầu vào trong mền hét

“ Không thèm nói chuyện với anh nữa! ”

“ Rồi rồi là lỗi của tôi! Được chưa? Ngủ thêm một xíu nữa đi. Khi nào xong tôi sẽ lên gọi em, giờ tôi đi xuống nấu bữa sáng để đền lỗi cho em nhé ”

 Jimin im ru thin thít. Jungkook dở nhẹ mền ra thấy cậu đã ngủ mất, thở dài nhìn cậu hồi lâu. Vậy là lúc hắn nói cậu có nghe được gì không nhỉ? Đặt nhẹ nụ hôn lên tóc cậu rồi mới rời khỏi giường

 Hôm nay Jungkook đã cho tất cả người làm trong nhà chuyển về làm cho nhà của ba mẹ hắn. Khi nào có yêu cầu dọn dẹp thì họ mới có thể qua mà làm. Nên hiện tại căn nhà rộng lớn này cũng chả có ai ngoài Jungkook và Jimin

 Đi đến tủ lạnh mở lấy một ít nguyên liệu ra để lên bếp bắt đầu chế biến. Xong xuôi Jungkook đem từng món được bày biện đẹp đẽ trên dĩa đặt trên bàn. Sắp xếp lại đẹp mắt, gật đầu hài lòng hắn lập tức đi nhanh đến cầu thang

“ Bé vợ cưng à! Mau dậy thôi ”

“ Dậy nào, đồ ăn sáng đã sẵn sàng chờ em rồi đấy! ”

 Jimin lim dim đôi mắt, giọng mũi cất lên lí nhí “ Là anh nấu sao? ”

 Jungkook không trả lời đúng mà chỉ mỉm cười gật đầu

“ Có muốn ăn không? Đây là bữa sáng tạ lỗi do chính tay chồng em làm đấy ”

 Jimin mơ màng gật đầu. Đưa hai tay lên ý bảo muốn được Jungkook bế. Jungkook cười nhẹ liền ôm lấy cậu bế lên tiến vào phòng tắm. Xức thuốc xong xuôi hết rồi mới bế cậu đi xuống lầu

“ Chu cha! Nhìn bàn ăn hoành tráng dữ ta ”

“ Nhìn vậy chắc là Jimin nấu rồi nhỉ ”

 Taehyung ngạc nhiên trầm trồ trước những món ăn được bày trí đẹp đẽ không khác gì ở nhà hàng. Yoongi nhìn người yêu mình mà chỉ thở dài

“ Có ai như anh không? Vừa đến đã vào ngay phòng ăn của người ta, chả lịch sự một tí nào cả ”

“ Tại do mùi thơm quá, với lại nãy giờ hai chúng ta chưa ăn sáng nữa. Hay lát nữa mình xin phép tên chủ nhà mặt mâm kia được không nhở? ”

 Đang hỏi ý Yoongi thì có tiếng bước chân khác đi từ trên lầu đi xuống. Jungkook đang mỉm cười bế người trong lòng đi tới phòng ăn. Vừa tới đã thấy hai người kia nhìn hắn chằm chằm

“ Em chào Jeon tổng ”

“ Hai người đến đây từ khi nào đấy? ”

 Jungkook ngạc nhiên, Jimin cũng theo phản xạ mà nhìn qua bên kia. Giật mình khi thấy có thêm hai người khác trong phòng ăn mà không phải là người làm hay quản gia

“ Anh Taehyung, Yoongi? ”

“ Chưa ăn sáng mà đã cho vợ chồng tôi ăn cẩu lương sớm rồi à Jeon tổng? ”

 Jimin đỏ mặt ngại ngùng vỗ nhẹ vào người hắn ra hiệu thả xuống. Jungkook lườm Taehyung một cái, kéo cái ghế gần mình nhẹ nhàng đặt Jimin ngồi xuống

“ Sao hai người qua sớm vậy? Đã ăn sáng chưa? ”

 Jimin nhìn bàn ăn rồi ngước lên nhìn Taegi mỉm cười hỏi

“ Sáng vừa xong xuôi hết anh đã chở Yoongi qua đây rồi. Có kịp ăn cái gì đâu ”

“ Hay quá! Vậy hai người cũng ngồi xuống ăn sáng chung với tụi em luôn ”

  Yoongi chần chừ nhìn qua Jungkook đang im lặng ngồi kế bên Jimin. Hắn cũng không tỏ vẻ bực mình hay phản ứng gọi là sự kinh ngạc nào

“ Jimin nói đúng đó! Nếu hai người chưa ăn gì thì ngồi vào đây ăn cùng luôn ”

“ Vậy tôi không khách sáo nhé. Đúng lúc tôi định xin phép hai người cho vợ chồng tôi ăn sáng cùng với hai người đấy ”

 Taehyung vui mừng kéo một cái ghế cho Yoongi ngồi trước. Nhìn các món trên bàn một lần nữa, gắp một miếng thức ăn bỏ vào cho Yoongi trước rồi mới tới mình

“ Công nhận Jimin giỏi thật đấy. Ngon quá trời! ”

 Taehyung vừa ăn vừa khen Jimin không ngừng. Jimin nghe qua cười ngượng, buông đũa xuống lên tiếng

“ Thật ra….bữa sáng hôm nay không phải là do em nấu đâu ạ? ”

“ Không phải em thì là ai nấu mấy món ngon như vậy? Sáng anh vào đây đâu có người làm hay quản gia nào đâu. Vậy là ai nấu thế? ”

  Taehyung ngước lên nhìn theo ánh mắt Jimin đang nhìn qua người kế bên đang im lặng ngồi ăn đồ ăn trong chén của mình

“ Jimin, đừng nói với anh là…. ”

 Ánh mắt nghi hoặc chỉ ngón tay về phía hắn hỏi Jimin. Cậu chỉ gật đầu cười nhẹ

“ Đúng rồi đó ạ! ”

“ Gì? ”

 Taehyung kinh ngạc rơi đũa xuống bàn, Yoongi cũng đơ ra. Cả bốn ánh mắt tập trung nhìn về phía đối diện đang tỉnh bơ gắp đồ ăn cho Jimin

“ Thật hả? ”

 Ánh mắt không tin hỏi Jimin lại lần nữa. Cậu vẫn gật đầu chắc nịch 

“ Thật ạ! Bữa sáng hôm nay là do anh ấy làm đấy ”

“ Bộ có vấn đề gì sao? ”

 Giật mình lấy lại bình tĩnh, nhặt lại chiếc đũa rơi trên bàn. Lắc đầu giả vờ di chuyển ánh mắt sang chỗ khác 

“ Thì có gì đâu. Chỉ là tôi thấy hơi lạ thôi ”

“ Không ngờ đây là lần đầu tiên em được ăn một bữa sáng do chính tay Jeon tổng làm đấy ”

“ Vậy sao? Có vừa miệng không? ”

 Jungkook cười nhẹ hỏi Yoongi, tay vẫn gấp đồ ăn bỏ vào chén của Jimin. Yoongi gật đầu mỉm cười

“ Dạ, ngon lắm ạ! Chắc Jeon tổng cũng hay nấu ăn thường xuyên đúng không? ” 

“ Đời nào có. Tên mặt băng này cứ đi làm suốt tận đêm khuya có khi tới sáng mới về, với lại em quên mất rằng cậu ta là ai à? Là Jeon Jungkook đấy, thiếu gia bậc nhất của nhà Jeon đấy. Nhà này lúc nào chả có một đống người làm, muốn thì có chứ chả bao giờ cậu ta tự đến nhà bếp mà nấu ăn cả ”

 Taehyung ánh mắt như khinh bỉ nhìn qua Jungkook lên tiếng xen ngang. Làm Jungkook đen mặt, u ám trừng anh. Yoongi thấy điều không lành lấy chân đá nhẹ vài cái, thì thầm

“ Đừng nói nữa Taehyung! ”

 Thấy cậu ra hiệu là biết nên đến lúc dừng rồi. Taehyung nghe lời Yoongi không nói gì thêm nữa. Ho nhẹ một cái chuyển sang câu hỏi khác như chưa có chuyện gì

“ Mà người làm với quản gia trong nhà cậu đâu hết rồi ha? ”

“ Tôi cho họ về nhà ba mẹ tôi làm hết rồi. Khi nào tôi cần dọn dẹp thì mới gọi họ qua thôi ”

“ Vậy à? Vậy còn chuyện bếp núc thì như thế nào? ”

 Taehyung nhìn qua nhà bếp trầm ngâm. Jungkook nhìn theo hướng Taehyung, không phản ứng gì

“ Việc đó thì không cần họ làm nữa. Tôi cũng có thể lo được ”

 Taehyung không hiểu ý nghiêng đầu, Jungkook bỏ đũa xuống. Gương mặt nghiêm túc nhìn thẳng anh

“ Tôi hỏi cậu nhé ”

“ Sao? ”

“ Cậu thích được món ăn do người cậu yêu thương nấu hay là người khác làm nấu cho cậu ăn? ”

“ Tôi thì muốn nấu cho người tôi yêu thương ăn ”

 Taehyung trả lời không ăn nhập gì với câu hỏi. Jungkook hơi chau mày không hiểu, Taehyung vẫn tỉnh bơ lấy đũa đang gắp miếng thịt đưa qua miệng Yoongi mỉm cười 

“ Được người yêu nấu hay mình nấu cho người yêu ăn cũng có khác gì nhau đâu. Miễn cậu thấy hạnh phúc là được ”

“ Cậu nói cũng đúng ”

“ Vậy nên cậu kêu cả người nấu ăn cho cậu cũng về bên kia luôn phải không? Vì cậu muốn nấu ăn cho Jimin? ”

 Jungkook cười nhẹ nhìn qua Jimin đang mải ăn chả để tâm đến câu chuyện của hai vị kia

“ Vì em ấy muốn được ăn do chính tay em ấy nấu hoặc do người em ấy yêu nấu cho em ấy. Tôi phải chiều theo thôi ”

 Taehyung bật cười chống cằm nhìn qua Yoongi

“ Thì ra là vậy! Chiều theo ý vợ cũng là điều hiển nhiên mà. Ha bé mèo con ha? ”

“ Hửm??? ”

“ Cảm ơn Jeon tổng đã mời hai vợ chồng tôi ăn sáng cùng nha ”

“ Là do Jimin mời hai người nên tôi mới đồng ý thôi ”

“ Ờ ha. Cảm ơn em nhé, Jimin! ”

 Jimin mỉm cười đứng lên chủ động dọn dẹp bát đĩa, bảo hai người kia cứ ngồi nói chuyện còn mình thì đi vào trong bếp rửa chén. Yoongi cũng xung phong đi theo Jimin vào trong bếp phụ cậu

“ Nhìn hai em ấy đáng yêu thật ấy ”

 Ngắm hai bạn nhỏ đang nói vui vẻ trong bếp mà miệng cũng tủm tỉm cười theo. Đúng là một không gian của một cuộc sống vợ chồng trẻ thật sự

“ Mà hôm nay cậu đột nhiên đến nhà tôi là có chuyện gì vậy? ”

“ Có gì đâu? Chỉ là qua đây đón Jimin thôi ”

“ Đón em ấy? ”

“ Ừm! Hôm nay Yoongi với Jimin có hẹn đi gặp một người bạn nào đó. Tôi cũng muốn biết nên Yoongi cho đi theo luôn, sẵn qua đây đón Jimin luôn cho tiện ”

“ Đi gặp người bạn? ”

“ Anh Taehyung, tụi em xong rồi ”

 Yoongi và Jimin vừa rửa xong chén bát trong bếp liền chạy ra chỗ hai người

“ Xong rồi phải không? Vậy chúng ta đi được chưa? ”

“ Anh đợi em một xíu nha. Em lên phòng lấy đồ một cái rồi mình đi ”

 Taehyung gật đầu đồng ý, nắm tay Yoongi ra phòng khách ngồi đợi. Jungkook hoang mang không biết ba người này hẹn gặp ai mà tại sao hắn lại không biết, không chần chừ chạy nhanh lên lầu theo sau Jimin

“ Em ra ngoài gặp ai đấy? ”

“ Em gặp bạn! ”

 Jimin vui vẻ bỏ chỉnh tề lại quần áo. Bỏ đồ vào giỏ chuẩn bị đeo lên. Jungkook nhìn hành động của cậu không khỏi hoài nghi, là ai mà Jimin cậu có vẻ háo hức thế nhỉ

“ Bạn sao? Người đó là nam hay nữ? Anh có quen người đó không? ”

“ Sao anh lại hỏi thế? ”

“ Anh muốn biết, là ai mà khiến em háo hức đến thế? Tại sao Taehyung biết em đi gặp bạn mà em không hề nói gì cho anh biết? ”

 Thấy có vẻ tên này có dấu hiệu không ổn, Jimin ngừng lại quay đầu nhìn qua. Bật cười khúc khích đi đến ôm lấy cổ hắn

“ Hôm qua anh có cho em nói cái gì đâu? ”

“ Nói gì chứ? ”

“ Hôm qua em định hỏi anh hôm nay em đi gặp một người bạn từ nước ngoài về. Anh có muốn đi cùng em không? Chưa gì hết là anh đã mần em tơi tả rồi ”

 Jungkook ngơ ngẩn nghiêng đầu nhìn cậu chớp chớp mắt. Giọng hơi nũng, đây là lần đầu hắn dùng giọng này nói chuyện cơ đấy

“ Thế người bạn đó của em là con trai hay con gái đấy? ”

“ Là con trai. Anh ấy lớn hơn em ”

“ Con trai sao? Lớn hơn nữa? Thế người đó thân thiết với em lắm à? Thân thiết hơn cả anh? ”

 Jimin bật cười lắc đầu, tay bẹo má Jungkook đang xụ mặt như thỏ sắp mất củ cà rốt

“ Thân thiết thì đúng! Nhưng sao lại phải đem anh ấy so sánh với anh được? Anh ấy khác, anh khác chứ ”

“ Khác như thế nào? ”

“ Anh ấy là một người bạn, một người anh mà em, Yoongi và Sooji coi như là một người anh trai của mình. Đây là thân thiết theo kiểu anh em trong gia đình thôi ”

“ Còn anh là chồng sắp cưới của em. Là người mà em sẽ đồng hành đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời. Là bạn đời em không thể bỏ, hiểu chưa? ”

“ Là vậy sao? ”

“ Anh yên tâm đi. Anh ấy đã có vợ lâu rồi! ”

“ Có vợ rồi? ”

 Jimin gật đầu. Lúc này Jungkook mới thở phào nhẹ nhõm được một chút, nhưng chợt nhớ điều gì đó. Hai tay ôm lấy hai vai cậu

“ Nhưng mà sao để Taehyung đưa em đi. Em có thể nhờ anh đưa em đi được mà? ”

“ Vậy anh có muốn đi cùng em không? ”

“ Hửm?? ”

“ Anh có muốn đi gặp với em không? Họ cũng muốn biết chồng sắp cưới của em là nữa đấy! ”

“ Anh được đi cùng sao? ”

“ Anh Taehyung là do cũng muốn gặp thử người bạn ấy nên sẵn qua chở em đi luôn cho tiện thôi. Còn anh không muốn thì anh đi cùng em đi, không cần phải nhờ anh Taehyung ”

“ Thế có muốn đi không? ”

“ Muốn muốn ”

“ Vậy anh mau vào thay đồ đi. Em xuống dưới ngồi đợi ”

“ Không ngồi đợi ở đây được à? Lỡ em xuống dưới rồi cả ba đi luôn thì sao? ”

“ Không có đâu! ”

 Jimin bất lực lắc đầu, khẳng định chỉ ngồi ở dưới đợi chứ không bỏ đi trước. Nhưng Jungkook có lẽ không tin nắm vai đặt cậu ngồi xuống giường

“ Ngồi yên ở đây, anh xong rồi thì cả hai cùng xuống ”

“ Rồi rồi! Em ngồi đây đợi, anh đi vô thay đồ mau đi ”

“ Hai người chờ lâu lắm đúng không? ”

“ Xong rồi hả? Vậy mình đi thôi, đừng để bạn của hai người chờ…. ”

 Taehyung đứng lên chuẩn bị bước ra, tươi cười nhìn qua Jimin rồi lại nhìn Jungkook cũng đã ăn mặc bảnh tỏn ở phía sau

Tên mặt băng đằng sau cũng đi cùng luôn sao? ”

“ Sao vậy? Tôi cũng muốn biết người bạn đó của Jimin mà, đi cùng không được sao? ”

“ Thì có ai nói gì đâu. Vậy là tôi phải chở thêm một người nữa? Hay sao? ”

“ Không cần! Vợ ai người nấy chở! ”

 Dứt câu Jungkook ôm lấy vai Jimin đi ra ngoài cửa trước. Taehyung và Yoongi cũng chẳng đứng lâu nên cũng ra theo sau

“ Namjoon! Khi nào bạn anh tới vậy? ”

“ Chắc họ sắp tới rồi ”

“ Anh Namjoon! ”

 Jimin và Yoongi vào quán dáo dác nhìn xung quanh. Thấy hai người con trai đang ngồi ở bàn đằng xa, nhận ra được người quen. Jimin mừng rỡ nắm lấy tay Yoongi đi nhanh qua đó, tay còn lại giơ lên quơ qua quơ lại gọi tên y

“ Jimin, Yoongi! ”

“ Đợi tụi em có lâu không? A, em chào anh! ”

 Jimin và Yoongi gật đầu chào Hoseok rồi mới ngồi xuống ghế. Namjoon hơi ngạc nhiên nhìn lại, nhìn qua bên kia cửa ra vào rồi lại nhìn hai người bạn nhỏ của mình

“ Hôm nay chỉ có hai đứa đến thôi sao? ”

“ Dạ! ”

“ Sooji không đi cùng sao? ”

“ Sooji hôm nay phải về quê vì có việc. Tuần sau cậu ấy mới lên nên không thể đi với tụi em được ”

“ Vậy à, tiếc quá nhỉ ”

 Namjoon có vẻ hơi tiếc nuối nhìn hai người bạn nhỏ ngồi đối diện, nhìn qua Hoseok đang ngồi bên cạnh im ru. Chợt nhớ ra phải còn giới thiệu anh cho hai cậu bé này biết 

“ À, anh quên mất. Giới thiệu với hai đứa, đây là vợ của anh, Jung Hoseok! ” 

“ Hobi! Còn hai cậu bé này là Jimin và Yoongi. Hiện tại hai nhóc này đang học đại học, là hai người bạn mà anh coi như là hai đứa em trai vậy! ”

 Hoseok như đã hiểu “ Ò ” một tiếng. Nở nụ cười tươi bắt chuyện hai cậu nhỏ

“ Chào hai em, anh tên Hoseok ”

“ Vậy anh đây là vợ của anh Namjoon sao? Không ngờ anh Namjoon khéo lựa vậy á ”

 Yoongi chớp chớp mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Hoseok. Cười nhẹ nhìn Namjoon mà khen ngợi làm y chỉ bật cười ngại ngùng

“ Lúc anh ấy còn ở nước ngoài, ảnh hay kể về anh cho tụi em nghe nhiều lắm ”

“ Vậy à? Đối với anh em đặc biệt đến vậy á hả ”

 Hoseok bật cười nhìn qua, bẹo má Namjoon

“ À mà hôm nay chỉ có hai em tới thôi sao? Anh nghe Yoongi nói là hai đứa có đi cùng với người yêu tới đây nữa, phải không? ”

 Jimin và Yoongi giờ mới sực nhớ ra. Namjoon không nói có lẽ cậu nhỏ này quên béng luôn là cả hai cũng đang đi cùng với người yêu. Vừa nhắc cái đã thấy hai chàng trai lịch lãm từ cửa đi tới. Vừa thấy Hoseok đứng bật dậy ngạc nhiên

“ Taehyung, Jungkook? ”

“ Ố, anh Hoseok! ”

“ Ủa chuyện gì vậy? Em quen hai người này hả? ”

 Namjoon cười hơi hoang mang nhìn qua hai người đang đứng sau lưng hai cậu nhỏ rồi lại nhìn lên Hoseok vẫn còn đang đứng hình, Yoongi và Jimin cũng chẳng biết chuyện gì

“ A à đây là đàn em hồi cấp 3 em học chung. Cũng thường hay nói chuyện với nhau nên có quen ”

“ Ô, vậy có coi đây là cái duyên không nhỉ? ”

“ Hai cậu cũng ngồi xuống đi ” 

“ Sao hai đứa lại ở đây? ”

“ Em nghe Yoongi nói hôm nay em ấy gặp một người anh thân thiết đã lâu không gặp từ nước ngoài về. Em cũng muốn biết nên Yoongi đã đồng ý cho em đi cùng ”

“ Jungkook cũng vậy sao? ”

 Jungkook chỉ gật đầu không lên tiếng, cầm ly cà phê vừa đem ra mang ra uống một ngụm

“ Lâu rồi ba anh em mình mới gặp nhau. Mà trùng hợp cũng đều là người quen hết ha ”

“ Mà anh Hoseok người kế bên anh đây là…? ”

 Thấy Taehyung đang nhìn về phía mình, Namjoon chà xát tay của mình vài cái lên quần, đưa ra trước mặt anh 

“ Xin chào, tôi là Kim Namjoon. Là chồng của Hoseok và là bạn của Jimin và Yoongi ”

“ Hoá ra anh là người anh mà Yoongi nhắc đến? ”

“ Thằng bé kể cho cậu nghe về tôi nhiều lắm sao? ”

 Taehyung vui vẻ bắt tay lại. Quay qua nhìn Yoongi với ánh mắt như muốn làm nũng

“ Bé mèo con nhà em cũng hay kề về anh nhiều lắm. Đến mức em phải ganh tỵ luôn ”

“ Vậy em với cậu bé dễ thương này là…gì đây? ” 

 Hoseok nghi vấn nhìn qua Yoongi, Taehyung ngước mặt lên tràn đầy tự tin. Tay ôm lấy vai Yoongi kéo sát vào người mình dõng dạc

“ Không bao lâu nữa tụi em sẽ chính thức về chung một nhà. Tới ngày đám cưới hai vợ chồng anh Mphải đến dự đó nha ”

“ Thật vậy sao? Vậy là anh bác sĩ đẹp trai nhất bệnh viện lớn đây đã thành công cua được em trai khó tán rồi nhỉ ” 

“ Thật ra quá trình cua ẻm cũng cực lắm đấy anh à. Bé nó cũng tỏ vẻ lắm cơ, thích mà còn làm bộ ”

 Yoongi đỏ mặt nhéo vào đùi Taehyung. Thấy mèo xù lông anh đành cười bẽn lẽn không nói nữa

“ Vậy còn Jungkook thì sao? Em đừng nói với anh là cũng như Taehyung nha ”

 Thấy Hoseok nhắc đến mình. Jungkook giật mình nhìn anh rồi nhìn qua Namjoon cũng đang chờ đợi. Rồi nhìn sang Taehyung và Yoongi, cuối cùng mời nhìn Jimin đang ngước cặp mắt chờ đợi câu trả lời của mình. Đặt tay mình lên tay Jimin nắm nhẹ

“ Anh đoán gần đúng rồi đấy, Hoseok! Thiếu phu nhân chính thức trong tương lai của nhà Jeon…”

“ Hửm ”

“ Là Park Jimin! ”

“ Thật á?? ”

 Hoseok và Namjoon đều bất ngờ trước câu trả lời của Jungkook. Không tin những gì mình vừa nghe

“ Là thật sao, Jimin? Em với Jeon tổng cũng là một cặp? ”

 Jimin ngại ngùng gật đầu, khuôn mặt đo đỏ cúi xuống cười mỉm

“ Vậy còn cô ta? ”

 Miệng vừa cười chưa được một phút đã liền lập tức tắt đi. Hoseok vẫn còn ngờ ngợ nhìn qua hắn

“ Em tìm ra nguyên nhân rồi. Cũng đã đuổi cô ta ra khỏi nhà, dù sao cũng chỉ là một cái đám cưới không công nhận nên cô ta cũng chả có thân phận gì của Jeon gia. Cũng không có đăng kí kết hôn nên cũng chẳng cần lập giấy li hôn ”

 Jungkook biết Hoseok sẽ nhắc đến người kia. Hắn cũng chẳng có phản ứng là hoang mang hay ngạc nhiên gì về việc Hoseok đã biết về chuyện Jungkook đã từng có một người vợ khác. Mà người đó lại là người mà anh từng rất yêu. Jungkook luôn biết điều đó nên nhìn anh lên tiếng chắc nịch. Hoseok cũng chỉ cười nhẹ gật đầu

“ Xem ra Jungkook có mắt thật. Tìm được một vị hôn phu nhỏ xinh đẹp thế này quả là phước lớn đấy ”

“ Cái này em nên phải cảm ơn ba mẹ của em mới đúng ”

“ Vì họ đã lập hôn ước giữa Jeon và Park đúng không? ”

 Jungkook ngạc nhiên nhìn Hoseok

“ Sao anh biết? ”

 Hoseok thấy phản ứng trước mặt chỉ bật cười. Im lặng uống một ngụm cà phê nóng

“ Anh đã nghe hai bác nói rồi. Anh không ngờ người trong hôn ước của em lại là con trai độc nhất nhà bác Park đấy ”

“ Ui, nếu vậy chẳng phải quá ghê gớm sao? Hai gia tộc đứng đầu làm sui gia với nhau! ”

 Namjoon ngớ nhìn mọi người lên tiếng. Taehyung và Yoongi ngồi im nãy giờ nghe cuộc trò chuyện cũng phản ứng mạnh, nhận ra được lời Namjoon nói. Ôi trời thế này thì ai làm lại đây?

“ Vậy tôi nên giao em trai của tôi cho Jeon tổng. Tuổi này yêu đương là phù hợp rồi, phải không Jimin? ”

 Namjoon ánh mắt đầy hài lòng nhìn người em trai cũng sắp có người rước đi. Vừa vui nhưng lại không kém phần xúc động ở trong lòng 

“ Mong Jeon tổng đây chăm sóc và bảo vệ Jimin thật tốt nhé! Nếu không…tôi không chắc tôi có thể kính nể cậu đâu ”

“ Anh yên tâm đi! Em nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em ấy. Không làm em ấy buồn đâu, nhìn bé vợ cưng của em như vậy là hiểu em rể này yêu thương em ấy như thế nào rồi ”

“ Chắc không đó? Chứ không phải cậu làm cho Jimin….

 Chưa kịp nói hết đã bị Yoongi bịt chặt miệng lại. Bối rối nói nhỏ chỉ mình Taehyung nghe thấy

“ Chuyện này không nên nói đâu Taehyung à… ”

“ Sao vậy? Jimin sao? ” 

 Namjoon ngơ ngác nhìn Taehyung. Taehyung gỡ nhẹ tay cậu ra khỏi miệng mình

“ Sao bé lại bịt miệng anh chớ? Không nghe tên mặt băng này nói sao? Không có làm Jimin buồn vậy chớ sao hôm qua lại để em ấy qua nhà chỉ vì hắn nói lời làm em ấy tổn thương? ”

“ KIM TAEHYUNGGG!!!! ”

“ Anh xin lỗi bé mèo con! ”

 Yoongi bực mình hét tên anh. Tức giận nhìn anh làm Taehyung sợ liền cúi mặt xuống không dám lên tiếng như một chú cún mắc lỗi. Jungkook nhìn tên trước mặt không khỏi lắc đầu thở dài, Namjoon vẫn còn đứng hình trước câu nói. Hoseok cũng hơi ngờ người nhìn qua Kookmin, cố nở ra nụ cười bắt chuyện

“ Hôm qua em với Jimin cãi nhau sao? ”

“ Chỉ là một chút hiểu lầm thôi, chuyện cũng không lớn lắm đâu ”

 Jungkook ngãi đầu trả lời. Tâm trạng có vẻ hơi bất an liếc qua Namjoon nhìn chằm chằm hắn suy nghĩ cái gì đó

“ Vậy là cậu đã làm em tôi buồn rồi đúng không? Mà thôi, tôi cũng không để ý đâu. Ai chả có lúc cãi vã hay hiểu lầm nhỉ? ”

“ Vậy anh với anh dâu đã từng rồi sao? ”

“ Không hề nhé! Đây vốn dĩ luôn yên bình, luôn thấu hiểu nhau nên muốn cãi nhau cũng khó đấy ha Hobi ha ”

 Yoongi giả vờ gật đầu coi như người anh trai này cũng biết cách làm gia đình êm ấm. Còn Taehyung nhìn Namjoon với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, làm thế nào mà y lại hay thế

“ Lần này tôi có thể bỏ qua. Nhưng nếu lần sau hay lần nào khác, Jeon tổng không thực hiện đúng những gì mình nói, làm tổn thương hay làm Jimin buồn. Thì cậu biết như lời tôi đã nói lúc nãy, hiểu chưa? Thưa ngài Jeon ”

 Namjoon trầm giọng nhắc nhở Jungkook. Hắn có hơi run người nhưng cũng cố gắng bình tĩnh, ho nhẹ một hơi

“ Dạ, em sẽ không làm anh thất vọng đâu ”

“ Thôi nào! Sao có vẻ căng thẳng thế nhỉ? Đây là buổi gặp mặt mà, vui vẻ đi chứ mọi người ”

 Căng thẳng đột nhiên ập đến làm mọi người cứng đờ hết. Hoseok liền lên tiếng cắt đứt không khí im lặng không thoải mái này. Namjoon cũng nghe lời vợ trở lại gương mặt vui vẻ

“ Nào, không cần phải như thế. Cứ bình thường đi, tôi chỉ nói vậy thôi mà sao nhìn Jeon tổng có vẻ hơi lo lắng thế ”

“ À dạ, em xin lỗi. Mà anh Namjoon, em có thể hỏi anh được không? ”

“ Jeon tổng muốn hỏi tôi à? Được thôi, cậu cứ hỏi đi ”

“ Từ nãy tới giờ ai anh cũng gọi bằng tên. Riêng em anh toàn gọi chức vụ của em trong tập đoàn thôi. Em chỉ muốn hỏi anh làm sao anh biết em là Jeon tổng? ”

 Namjoon vừa cầm ly trà đưa lên miệng đã khựng lại một nhịp. Bật cười trước câu hỏi Jungkook, đành đặt nhẹ ly trà xuống

“ Cậu nổi như vậy, hay xuất hiện trên các mặt báo thì làm sao tôi không biết được. Với tôi nghe Hobi nói rằng cậu không thích người lạ gọi thẳng tên cậu kể cả người vợ trước kia của cậu. Nên tôi không dám tái phạm mà gan gọi thẳng tên của cậu ”

 Gương mặt ngại ngùng, bối rồi cúi xuống gãi đầu làm mọi người đứng hình nhìn hắn

“ Sao vậy? Tôi nói gì sai sao? ”

“ Dạ không! Chỉ là em muốn xin anh một điều này thôi được không? ”

“ Gì thế? Lạ nha, Jeon tổng cao cao tại thượng lại muốn xin điều gì từ dân thường như tôi à? ”

 Namjoon khó hiểu chỉ ngón tay vào mình nghiêng đầu

“Anh Namjoon và Yoongi có thể gọi thẳng tên em là Jungkook cũng được ạ. Như cách mà Jimin, anh Hoseok và Taehyung gọi em vậy. Như vậy em sẽ cảm thấy chúng ta có thể thân thiết hơn. Chứ dù sao chúng ta như người một nhà hết rồi. Gọi Jeon tổng hoài em thấy xa cách quá ”

 Nói xong Jungkook nhanh chóng nhìn qua Jimin như muốn nói “ Anh làm vậy rất đúng đúng không? ”

 Jimin hiểu ý gật đầu giơ ngón cái lên khen hắn. Namjoon và Yoongi nghe hắn nói vậy cũng hơi ngơ người một lúc rồi liền bật cười nhanh chóng

“ Haha, này là do cậu cho đấy nhé. Tôi không ép đâu đấy ”

“ Vậy là em không còn gọi anh là Jeon tổng nữa. Em thấy như vậy thoải mái hơn nhiều ”

“ Jimin cậu đúng là giỏi thật ấy. Có vẻ anh ấy không còn lạnh lùng nhiều như trước nhỉ? ”

 Yoongi thì thầm với Jimin làm cậu chỉ che miệng bật cười. Cậu cũng không ngờ là bản thân có thể hạ nhiệt được tên mặt băng ngồi cạnh mình

“ Vậy là chúng ta như người một nhà thật rồi nhỉ. Đúng là có duyên thật cờ, từ người này quen người kia mà bây giờ quen hết rồi nè ”

“ Nè, bài kiểm tra của cậu. Cậu ghê thật đấy, Jungkook! Lúc nào cũng điểm cao hết ấy ”

 Nữ sinh vừa đặt tờ kiểm tra lên bàn. Miệng không ngừng khen ngợi người đang ngồi trước mặt. Jungkook không quan tâm lời nói mà chỉ cặm cụi viết bài, thấy không quan tâm. Nữ sinh liền bĩu môi một cái rồi cũng đem chồng giấy đi chỗ khác phát tiếp

“ Hay da, lại điểm cao nhất lớp. Sao siêu vậy? Câu cuối tôi còn làm không được ”

 Một người nữa ngồi xuống ghế trước bàn hắn đang ngồi. Thản nhiên cầm tờ giấy của hắn lên ngắm nghía rồi lầm nhẩm một mình. Jungkook chỉ ngước lên nhìn một chút rồi liền gục mặt cặm cụi nhìn vào sách tiếp

“ Này mọt sách, bộ cậu không tính ra ngoài chơi với mọi người sao? Lúc nào cũng cúi mặt xuống bàn thế ”

“ Tôi không có hứng thú ra ngoài! ”

Hết Chương XVII

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com